Sau khi hạ quyết tâm, Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị khởi hành.
Phía bên Thảo Đường.
Bên trong phòng tĩnh tu.
"Trân Huyền, lân lịch luyện Trấn Ma Vực này, đệ tử Thảo Đường cũng phải đi, ngươi sẽ không từ chối nữa đó chứ?"
Nguyên Linh Huyên đánh thức Trần Huyền đang ngủ say trong phòng tĩnh tu, tức giận nói.
Trân Huyền ngáp một cái, sau đó nói: "Ta đi."
"Cái gì, ta không nghe lầm đó chứ?”
Nguyên Linh Huyên lập tức ngây ra.
Nàng thật sự cho rằng tai mình xảy ra vấn đề.
Trước đây, dù là lịch luyện gì, Trần Huyền trốn được thì sẽ trốn, hoàn toàn không muốn đi.
Lần này mặt trời mọc lên từ phía Tây rồi sao?
"Dù sao cũng không thể để ngươi và Mạc lão thất vọng mãi đúng không?" Trần Huyền nở nụ cười.
Mạc lão ở trong miệng hắn tất nhiên là Mạc tiên sinh, đường chủ Thảo Đường.
"Ngươi..."
Nghe thấy lời này, mặt của Nguyên Linh Huyên hơi đỏ lên, sau đó nói: "Ngươi nghĩ nhiều rồi, ai quan tâm ngươi chứ, ta đối với ngươi không có thất vọng hay không gì cả."
Nói xong, Nguyên Linh Huyên cũng xoay người vội vàng rời đi. Nhìn bóng hình xinh đẹp của Nguyên Linh Huyên, Trân Huyền mỉm cười.
Sở dĩ hắn đi, không phải là vì điều này.
"Đông Lăng Tự ư?"
Trần Huyền tự lẩm bẩm.
Hắn cũng biết Đông Lăng Phật Đế ban đầu sáng lập ra Đông Lăng Tự chính là đệ tử của Huyền Nhất Đế Sư.
Hơn nữa, Huyền Nhất Đế Sư còn truyền lại một thứ cho Đông Lăng Phật Đế.
Đó chính là pháp trượng Thiên Đạo.
Trước đây, Huyền Nhất Đế Sư có hai món chí bảo.
Một món là pháp trượng Thiên Đạo, được xưng là có uy năng Thiên Đạo, ẩn giấu Bản Nguyên Đạo. Một món là Vạn Pháp Thần Thư, cũng có pháp tắc vạn đạo, mượn sách này điểm hóa rất nhiều thiên kiêu anh kiệt, để bọn họ giác ngộ.
Có thể nói, hai món chí bảo này là thứ quan trọng nhất với Huyền Nhất Đế Sư.
Mà Trần Huyền muốn làm rõ bí mật thật sự của bản thân, nhất định phải tìm thấy hai thứ này.
Hai chí bảo này cũng cực kỳ quan trọng cho bản thân hắn tăng lên.
"Nếu ta thực sự là thân chuyển thế của Huyền Nhất Đế Sư, vậy hai món chí bảo này vốn là thứ thuộc về ta."
"Lấy lại đồ của mình, có gì mà không thể"
Trong lòng Trân Huyền suy nghĩ như thế. Đây cũng là nguyên nhân tại sao lần này hắn muốn đi.
Hắn muốn đến Đông Lăng Tự thu hồi pháp trượng Thiên Đạo của mình.
Nhưng theo như tin tức, pháp trượng Thiên Đạo đã bị Đông Lăng Tự dùng để phụ trợ ép chết tàn tích thân thể Nữ Đế dưới đáy Tử Hải từ rất sớm.
Nói cách khác, Trần Huyền muốn thu hồi pháp trượng Thiên Đạo không phải là chuyện đơn giản.
"Chuyện này còn cần phải tìm cách, nhưng nếu thúc giục Tam Sinh Luân Hồi Ấn, có lẽ ta có thể sử dụng pháp trượng Thiên Đạo." Trần Huyền nghĩ thầm.
Thân từng là chủ nhân của pháp trượng Thiên Đạo, đương nhiên là hắn có †ư cách sử dụng chí bảo này.
Sau khi hạ quyết tâm, Trân Huyền cũng bắt đầu nghĩ kế hoạch. Mà chưa đến mấy ngày.
Đội ngũ của Khởi Nguyên Học Phủ bắt đầu tập kết xuất hiện.
Tất nhiên đám người Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện.
Thân là Hỗn Độn Thể, lại là Đế Tử Vân Thánh đế cung, đương nhiên Quân Tiêu Dao đã nhận lấy cái nhìn chăm chú của tám hướng.
Phía bên kia, mấy đệ tử của Thảo Đường cũng xuất hiện.
Mà điều khiến người ta bất ngờ là Trần Huyền cũng ở bên trong.
"Chậc, người đó chính là Thần ngủ tiếng tăm lừng lẫy của Thảo Đường sao?"
"Vậy mà hắn cũng đến, đúng là mặt trời mọc ở đẳng Tây rồi."
Trần Huyền không chỉ nổi danh bên trong Thảo Đường.
Chỉ sợ còn rất nổi danh khắp cả Khởi Nguyên Học Phủ.
Rất nhiều người đều biết bên trong Thảo Đường có một thân ngủ vô dụng.
Đối mặt với lời chỉ trích của người khác, bản thân Trần Huyền trái lại bình chân như vại, vốn không để bụng.
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt, đáy mắt cũng thâm sâu.
Nói như vậy, thì Trân Huyền này, đừng nói là nhiệm vụ lịch luyện, mà ngay cả tu luyện bình thường hẳn cũng lười.
Mà lần này hắn lại xuất hiện, tiến đến Trấn Ma Vực lịch luyện.
Quân Tiêu Dao tự hỏi, trước đây Lục Nguyên cũng là như thế, hắn cũng từng đến vùng đất họa kiếp huyết nguyệt.
Xem ra, dù là Lục Nguyên hay là Trần Huyền, đều có liên quan đến họa kiếp huyết nguyệt.
Nhưng lần này là bọn họ tiến đến Đông Lăng Tự.
Còn về Đông Lăng Tự thì Quân Tiêu Dao không hiểu nhiều.
Nhưng hắn cũng có nghe người trong học phủ nói.
Trước đây, Đông Lăng Phật Đế, người sáng lập Đông Lăng Tự, chính là đệ tử của Huyền Nhất Đế Sư, người sáng lập Thảo Đường của Khởi Nguyên Học Phủ.
Cũng chính vì ngọn nguồn này, khiến quan hệ giữa Đông Lăng Tự và Khởi Nguyên Học Phủ không tồi.
"Huyền Nhất Đế Sư, Trân Huyền..."
Trong lòng Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Lẽ nào lại bị hắn đoán trúng rồi? Lục Nguyên trước đó chính là thân chuyển thế của Thái Nguyên Đại Đế của Thái Nguyên Thánh Môn.
Mà Trần Huyền này, nếu như là thân chuyển thế của Huyền Nhất Đế Sư, vậy quả thật là hợp lý.
Quân Tiêu Dao trí tuệ hơn người, cộng thêm việc cũng hiểu rõ một chút về cái gọi là sáo lộ.
Vậy nên chỉ cần có được chút manh mối, phần lớn là đã có thể suy luận ra được một số thứ.
Trong mắt của hắn, mấy tên đứa con khí vận kia đúng là hoàn toàn trần †ruồng, không có bí mật gì.
"Nếu đúng là như vậy, vậy thì mục đích khi đi đến Đông Lăng Tự của Trần Huyền..."
Quân Tiêu Dao lại bắt đầu suy luận. Hắn cho rằng hiện tại Trân Huyền sẽ không tiết lộ bí mật của mình.
Suy cho cùng, cái gọi là dấu ấn có chứa ý chí Luân Hồi kia có thể có nguồn gốc rất lớn.
Trần Huyền không thể hoàn toàn tin tưởng người khác.
Hẳn là hắn sẽ tự tìm kiếm bí mật giống như Lục Nguyên.
Mà nếu như nói ở Đông Lăng Tự có cái gì có thể hấp dẫn Trần Huyền.
Điều duy nhất mà Quân Tiêu Dao nghĩ đến chính là bên trong Đông Lăng tư có một món chí bảo, Thiên Đạo pháp trượng.
Chính là Huyền Nhất Đế Sư tặng cho Đông Lăng Tự.
Chẳng qua là Thiên Đạo Pháp trượng đó hiện đang được sử dụng để trấn áp tàn khu Nữ Đế ở dưới Tử Hải. Chương 3170: Cảm ứng đặc biệt của Vấn Tuệ Phật Tử
"Thì ra là như vậy, là muốn lấy lại pháp khí trước đây của mình."
Quân Tiêu Dao âm thầm suy luận.
Chẳng qua là, ngược lại thì hắn cũng có chút hứng thú với Thiên Đạo Pháp trượng này.
Xem ra Trần Huyền này cũng là một đứa nhỏ tới đưa bảo vật.
Ngoài ra, Tân Thái Uyên cũng không xuất hiện.
Ngược lại thì Lê Tinh Hà, Lê Bội Ngọc kia lại xuất hiện, chẳng qua là ở cách xa Quân Tiêu Dao, không dám khiêu khích họ.
Quân Tiêu Dao cũng không để tâm đến Tần Thái Nguyên. Thậm chí ngay cả Thân Tiêu thành triều kia hắn cũng không quan tâm.
Đợi sau khi trở lại Vân Thánh đế cung, trực tiếp chào hỏi một tiếng, để Thánh triều Đại Hạ thống nhất hai Thánh triều còn lại là được rồi.
Chỉ là chuyện nhỏ thôi.
Sau đó, đội ngũ của Khởi Nguyên Học Phủ tập hợp lại, ngồi trên độ không lâu thuyền.
Tất nhiên là lâu thuyền này không thể trực phá vỡ Giới Vực giống như Vân Hải Long Chu của Vân Thánh đế cung.
Cho nên bọn họ cũng đi đến truyền tống trận vượt giới, đi đến Trấn Ma Vực.
Nơi trấn áp tàn khu của Nữ Đế chính là mắt biển của Tử Hải.
Tử Hải là một nơi rất đặc thù, nằm ở vùng đất hỗn loạn hư không. Điều đặc biệt của nó chính là vị trí không cố định.
Nhưng đại khái là nằm trong một phạm vi nhất định.
Mà phạm vi đó được gọi là Trấn Ma Vực.
Cho tới nay đều là do Đông Lăng Tự trông chừng.
Mà về phần tại sao lại như vậy.
Đó là do ban đầu trước khi Đông Lăng Phật Đế bị Huyền Nhất Đế Sư điểm hóa thì là một đại ma đầu tàn sát chúng sinh.
Sau này, vì Đông Lăng Phật Đế muốn trả giá cho tội lỗi trong quá khứ của mình.
Tình nguyện trấn thủ Trấn Ma Vực.
Chẳng qua là sau đó xảy ra một trận họa kiếp huyết nguyệt lớn. Trong trận chiến đó, Đông Lăng Phật Đế đã hy sinh mạng sống của mình để áp tai mối họa đó một lần nữa trấn, cũng coi như là lưu danh sử sách.
Sau đó, Đông Lăng Tự do hắn xây dựng cũng tiếp tục sứ mệnh của Đông Lăng Phật Đế, trấn giữ Trấn Ma Vực.
Sau khi đi qua một số truyền tống trận.
Nhóm người của Khởi Nguyên Học Phủ cuối cùng cũng đã đến Đông Lăng Tự.
Nhìn xung quanh, những ngôi chùa mênh mông không dứt.
Phật quang màu vàng kim dường như biến thành những vòng tròn Phật, bao phủ xung quanh Đông Lăng Tự.
Trong đó có bảo tự trùng điệp, Phật sơn đứng vững. Còn có những tia sức mạnh tín ngưỡng mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, biến thành sông lớn, chảy vào nơi sâu trong chùa.
Quân Tiêu Dao đứng ở trên khoang thuyền của lâu thuyền nhìn về phía Đông Lăng Tự.
Như vậy xem ra, Đông Lăng Tự không khác là mấy so với Đại Thiên Tự ở Giới Hải.
Chẳng qua là so về nội tình thì Đông Lăng Tự vẫn còn kém hơn một chút.
Chứ đừng nói đến so với các thế lực chung cực, thậm chí so với các thế lực chung cực thì vẫn thấp hơn một bậc.
Sau khi Khởi Nguyên Học Phủ đến.
Ở cửa Đông Lăng Tự, đã có một nhóm tăng nhân đứng thẳng.
Bởi vì quan hệ của Đông Lăng Phật Đế và sư Huyền Nhất Đế Sư.
Cho nên quan hệ giữa Đông Lăng Tự và Khởi Nguyên Học Phủ cũng rất tốt.
Đặc biệt là các đệ tử của Thảo Đường, khi tới Đông Lăng Tự vẻ mặt đều có chút tò mò.
"Đây chính là miếu tự do các sư huynh tiền bối từng ở Thảo Đường xây dựng sao?"
Một số đệ tử Thảo Đường thở dài nói.
Nguyên Linh Huyên và Trân Huyền cũng xuống thuyền.
Bên phía nhóm Quân Tiêu Dao cũng như vậy.
Ở bên Đông Lăng Tự có một số tăng nhân trẻ tuổi đến.
Vị tăng nhân trẻ tuổi đứng đầu mặt mũi thanh tú, mặc phật y cổ xưa, ở ấn đường có Phật văn cổ xưa, ẩm chứa kim mang.
Nhìn qua cả người đều ẩn chứa tinh linh.
Ánh mắt của hắn đầu tiên là rơi vào Quân Tiêu Dao.
Suy cho cùng thì gần đây danh tiếng của Quân Tiêu Dao rất lớn, không cần nói tới việc trực tiếp náo động thập đại Tinh Giới của Nguyên Vũ trụ.
Ít nhất thì ở Mộ Dương tinh giới chỗ Khởi Nguyên Học Phủ, còn có các tỉnh giới xung quanh đều có tin tức lan truyền.
Với bối cảnh Hỗn Độn Thể cộng thêm thánh tử Vân Thánh đế cung, đúng là có muốn không nổi tiếng thì cũng khó.
"Chắc hẳn đây chính là Vân Tiêu thiếu chủ của Giới Hải, thánh tử của Vân Thánh đế cung, tiểu tăng Vấn Tuệ, hữu lễ"
Vị tăng nhân trẻ tuổi này tên là Vấn Tuệ phật tử, chính là tuấn kiệt tài giới nhất ở Đông Lăng Tự.
Lai lịch của hắn thần bí, thực lực bất phàm, lại còn đã đọc qua hết Phật môn Lục Thần Thông.
Đừng nói là ở Đông Lăng Tự, nhìn ra toàn bộ vũ trụ Khởi Nguyên.
Ở trong Phật môn, hắn cũng được coi là kiệt xuất, có thể so sánh với Phật môn chưởng lệnh giả của Đại Thiên Tự trước kia, Phạm Thanh Đăng.
"Không có gì."
Quân Tiêu Dao cũng khẽ gật đầu.
Ánh mắt của Vấn Tuệ Phật Tử tùy ý mà rơi vào người Hạ Uyển Họa ở bên cạnh Quân Tiêu Dao.
"Ừm.." Trong đáy lòng Vấn Tuệ Phật Tử nhói lên, đột nhiên có ứng cảm giác khó hiểu.
Giống như một sợi dây cung bị gãy một cái.
Điều này liên quan đến một pháp trong Phật môn Lục Thần Thông mà hẳn tu luyện.
Hơn nữa thứ xúc động không chỉ có thứ này.
Còn có một xúc động ở phương diện linh hồn.
Cảm nhận được ánh mắt của Vấn Tuệ Phật Tử, Hạ Quỷ Hỏa khẽ cau mày, sau đó cơ thể mềm mại nhích lại gần Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được, ánh mắt thâm thúy.
Chẳng lẽ... "Ha ha, vị nữ thí chủ này là..."
Vấn Tuệ Phật Tử ung dung thản nhiên, mỉm cười hờ hững nói.
Hạ Uyển Họa không trả lời.
Không hiểu tại sao trong linh hồn của nàng lại sinh ra cảm giác không thích Vấn Tuệ Phật Tử này.
"Nàng là trữ đế của Thánh triều Đại Hạ, Hạ Uyển Họa, là người của ta." Quân Tiêu Dao mỉm cười giới thiệu.
"Thì ra là vậy, đều là do tiểu tăng không có mắt nhìn."
Vấn Tuệ Phật Tử cũng chắp tay trước ngực, khẽ mỉm cười.