Chẳng qua là lời nói của Quân Tiêu Dao đúng là đã khiến lòng hắn khẽ chấn động.
Quân Tiêu Dao cố ý nhắc đến đó người của hắn, điều này rất khiến cho người khác phải suy nghĩ.
Nhưng với thân phận của Quân Tiêu Dao, đúng là không ai dám khiêu khích hắn quá nhiều.
Tuy Đông Lăng Tự nổi tiếng, nhưng ở trước mặt Vân Thánh đế cung thì cũng chỉ là lớn hơn một con kiến một chút mà thôi.
Mà Hạ Uyển Họa nghe thấy Quân Tiêu Dao nói vậy, ánh mắt khẽ động, trên khuôn mặt tinh tế như đồ sứ bắt đầu bị nhuộm bởi sắc đỏ, đẹp không sao tả xiết. Quân Tiêu Dao năm lấy tay của Hạ Uyển Họa, trực tiếp tiến vào Đông Lăng Tự, không tiếp tục nói với Vấn Tuệ Phật Tử nữa.
Vấn Tuệ Phật Tử cũng âm thầm lắc đầu, nhưng cũng không biểu lộ gì.
Sau đó, hắn đi về phía Thảo Đường ở bên kia.
"Chư vị ở Thảo Đường, hữu lễ." Vấn Tuệ Phật Tử nói.
Hắn có sự thân thiết tự nhiên đối với Thảo Đường.
Điều này cũng không chỉ vì mối quan hệ giữa Thảo Đường và Đông Lăng TỰ.
Tuy nhiên, khi Trần Huyền nhìn thấy Vấn Tuệ Phật Tử, vẻ mặt của hắn đột nhiên sững sờ.
Bởi vì trong đầu hẳn, Tam Sinh Luân Hồi Ấn trực tiếp dao động một cái.
Trong đầu hắn dường như lượt xuất hiện một vài cảnh tượng huyền ảo.
Đó là một bóng người mặc đồ đen, tàn sát chúng sinh, dưới chân máu chảy ba vạn dặm.
Rồi sau đó, một bóng người vĩ đại cả người được bao phủ trong quang huy hừng hực, giọng nói như thể mang theo huyền diệu vang lên.
"Huyết lục chúng sinh, tội nghiệt tam thiên, chi bằng buông bỏ đồ đao, một mai trốn đến Đập Đế Môn."
Sau đó, cảnh tượng lại thay đổi.
Bóng người tàn sát chúng sinh kia ngồi xếp bằng dưới thanh hình to lớn kia, giống như phật tang thiền định, rửa sạch giết chóc, lập địa thành Phật.
Ánh mắt của Trần Huyền ngẩn ra, nhìn về phía Vấn Tuệ Phật Tử trước mặt!
"Ngươi là..."
Trần Huyền nhìn về phía Vấn Tuệ Phật Tử hỏi.
"Tiểu tăng Vấn Tuệ."
Vấn Tuệ Phật Tử cười hờ hững một cái, cũng nhìn về phía Trân Huyền.
Sau đó, ánh mắt của hắn cũng hơi nheo lại.
Lần thứ hai.
Trước đó là thiếu nữ trữ đế của Đại Hạ.
Vấn Tuệ Phật Tử còn cho rằng mình gặp phải ảo giác.
Nhưng bây giờ, lại cảm nhận được sự xúc động này.
"Thí chủ là..."
Vấn Tuệ Phật Tử Tử nhìn về phía Trần Huyền.
"Trần Huyền."
"Ha ha, chư vị ở Thảo Đường, đi theo ta." Vấn Tuệ Phật Tử khế mỉm cười.
Đám mấy người Trần Huyền, Nguyên Linh Huyên cũng gật đầu.
"Chẳng lẽ cái gọi là duyên thật sự huyền diệu như vậy..."
Trần Huyền vừa đi vừa nghĩ.
Nếu hắn đoán không sai, vị Vấn Tuệ Phật Tử này chính là chuyển thế thân của Đông Lăng Phật Đế.
Phật môn có nhiều nghiên cứu về luân hồi chuyển thế hơn.
Chẳng hạn như cái gọi là linh đồng chuyển thế.
Vấn Tuệ Phật Tử này, phật tính siêu việt, lại còn là nhân kiệt xuất chúng nhất ở Đông Lăng Tự. Hơn nữa vừa rồi có thể gây khiến cho cho Tam Sinh Luân Hồi Ấn rung động.
Kích hoạt ra loại huyền cảnh này.
Điều này đủ chứng minh Vấn Tuệ Phật Tử không thoát khỏi liên quan với Đông Lăng Phật Đế.
Thậm chí, về cơ bản có thể nói hắn chính là chuyển thế thân của Đông Lăng Phật Đế.
Nghĩ tới đây, Trần Huyền cũng có chút vui mừng.
Hắn vừa mới sầu não không biết phải mưu kế Thiên Đạo Pháp Trượng kia như thế nào.
Suy cho cùng thì Thiên Đạo Pháp Trượng cũng được cùng để hỗ trợ trấn áp tan khu Nữ Đế, rơi xuống đáy của mắt biển của Tử Hải. Bình thường thì trong tình hình như vậy đúng là khó có thể đi vào sâu được, sợ là cho dù hắn có Tam Sinh Luân Hồi Ấn hộ thân thì cũng sẽ hết sức nguy hiểm, khó tìm được đường ra.
Mà nếu như có Vấn Tuệ Phật Tử trợ giúp, có lẽ có thể tìm được giải pháp nào đó từ từ chỗ hắn.
Tuy nhiên, Trần Huyền cũng không có ý định tiết lộ thân phận là Huyền Nhất Đế Sư của mình.
Bây giờ hắn không thể nào tin tưởng người khác.
Chứ đừng nói đến việc Vấn Tuệ Phật Tử này chẳng qua chị là chuyển thế thân của Đông Lăng Phật Đế mà thôi.
Nghiêm khắc mà nói thì đời này còn không phải là đệ tử của hắn.
Ai biết được thái độ của Vấn Tuệ Phật Tử kia sẽ như thế nào? Trần Huyền chính là rất thận trọng.
Suy cho cùng thì Tam Sinh Luân Hồi Ấn này của hắn có lai lịch quá lớn, nếu như bị người có ý khác biết được, hắn sẽ gặp phiền toái.
Tiếp theo, Trân Huyên cũng nói chuyện với Vấn Tuệ Phật Tử.
Điều này khiến Nguyên Linh Huyên ở bên cạnh cũng có chút kinh ngạc.
Trần Huyền này bình thường ngoài nàng ra thì cũng không có bạn bè gì, hơn nữa còn lười nói chuyện với người khác.
Làm sao có thể trò chuyện với Vấn Tuệ Phật Tử này được vậy?
Mà cũng không biết có phải vì duyên phận bí ẩn đó không.
Vấn Tuệ Phật Tử và Trân Huyền trò chuyện với nhau cũng có phần hợp ý...
Sau khi đám người Quân Tiêu Dao tiến vào Đông Lăng Tự.
Có người phụ trách chuyên môn dẫn bọn họ đến viện đã được sắp xếp ổn thỏa.
Mà có lẽ là bởi vì thân phận đặc biệt của Quân Tiêu Dao.
Vậy nên viện nơi hắn ở cũng gần như là tốt nhất trong Đông Lăng Tự, có được pháp trận tụ linh tự nhiên, còn được bao phủ bởi Phật quang.
Quân Tiêu Dao thậm chí còn có thể cảm nhận được sức mạnh tín ngưỡng nhấp nhô tràn ngập trong không khí.
Mà trên đường đến đây, Quân Tiêu Dao cũng đang suy nghĩ chuyện vừa rồi.
Nếu như Quân Tiêu Dao đoán không sai.
Vấn Tuệ Phật Tử này, hẳn là đã tu luyện một trong số Phật môn Lục Thân Thông, số mệnh thông.
Trước đây, cái vị Tịnh Phật Tử của Đại Thiên Tự kia đã từng tu luyện số mệnh thông, do đó nhận ra sự đặc biệt của Y Y.
Vấn Tuệ Phật Tử này hẳn là cũng vậy, đã nhận ra một chút không tâm thường của Hạ Uyển Họa.
Nhưng cho dù là như vậy, Vấn Tuệ Phật Tử cũng không thể làm được gì.
Hắn không thể xác định danh tính của Hạ Uyển Họa chỉ bằng một cảm giác.
Hơn nữa chuyện này chẳng là gì cả.
Quân Tiêu Dao chỉ cần sử dụng Tiểu Túc Mệnh Thuật là đã có thể che dấu dao động này hoàn toàn.
Hạ Uyển Họa ở một bên hơi do dự, nhưng vẫn nói: "Tiêu Dao, ta cảm thấy Văn Tuệ Phật Tử kia..."
"Thế nào?" Quân Tiêu Dao hỏi.
"Chỉ là có cảm giác không thích." Hạ Uyển Họa nói. Chương 3172: Gia cố trận pháp phong ấn
Lông mày của Quân Tiêu Dao khế nhướng lên.
Hắn đã có suy đoán về thân phận của Vấn Tuệ Phật Tử.
Sau đó hắn khẽ lắc đầu nói: "Không cần để ý đến hắn, nếu như hắn thật sự dám làm gì ngươi, ta cũng không ngại xóa bỏ Đông Lăng Tự."
Tuy Đông Lăng Tự đã canh chừng Trấn Ma Vực vô số năm tháng, thanh danh vang dội.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói thì chuyện này cũng chẳng là gì cả.
Cái gọi là thiện ác chính tà, đối với nhân vật ở cấp độ này như Quân Tiêu Dao mà nói thì đã không còn nhiều ý nghĩa nữa.
"Tiêu Dao, ngươi không tò mò tại sao ta lại cảm thấy như vậy sao?" Hạ Uyển Họa nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
"Cái gì?" Quân Tiêu Dao nói.
"Thực ra thì..."
Hạ Uyển Họa hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, nói: "Ta có một chuyện muốn nói với ngươi."
Quân Tiêu Dao khế lắc đầu.
"Ngươi không cần phải nói đâu, ta hiểu được."
"Cái gì, Tiêu Dao ngươi..."
Đôi mắt đẹp của Hạ Uyển Họa hơi ngẩn ra.
Sau đó, đầu óc của nàng vận động, lập tức nghĩ ra: "Là mẫu hậu đã nói với ngươi." Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười.
Thật ra thì ngay từ đầu hắn đã có suy đoán, chẳng qua là sau đó đã được Hạ Chiếu Tuyết xác nhận mà thôi.
Lúc đó mới biết được Hạ Uyển Họa có thể là chuyển thế thân của Thần Bí Nữ Đế kiai.
"Hiện tại ngươi không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy." Quân Tiêu Dao khế mỉm cười nói.
Không hiểu tại sao, khi nhìn thấy nụ cười ấm áp của Quân Tiêu Dao, trong lòng Hạ Uyển Họa cũng trở nên yên tĩnh.
Trong một Phật điện phía bên kia của Đông Lăng Tự.
Hai bóng người đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Chính là Vấn Tuệ Phật Tử và Trần Huyền.
Hai người bọn họ mới quen đã thân, nói pháp luận đạo.
Điều khiến Vấn Tuệ Phật Tử ngạc nhiên chính là Trân Huyền rất có nhãn giới về các loại đạo pháo, hạ bút thành văn.
Điều này khiến hắn cảm khái, đồng thời trong lòng cũng có một tia nghi ngờ.
Chẳng lẽ người này thật sự có nhân quả đặc biệt nào đó?
Mà khi đến đúng thời cơ, Trần Huyền cũng hỏi thăm một số tình huống.
Vấn Tuệ Phật Tử cũng nói.
E là lần họa kiếp huyết nguyệt này sẽ không nhỏ.
Trụ trì của Đông Lăng Tự của bọn họ, Liên Hoa Phật Thánh, vẫn luôn lo lắng rằng tàn khu của Nữ Đế sẽ phá vỡ phong ấn.
Vì vậy lần này Liên Hoa Phật Thánh chuẩn bị để Vấn Tuệ Phật Tử mang theo pháp khi chí bảo của Đông Lăng Tự, Chuyển Luân Kinh Đồng, đi đến Tử Hải chi địa để gia cố trận pháp phong ấn.
Mà về lý do tại sao lại để Vấn Tuệ Phật Tử đi.
Bởi vì, Tử Hải chỉ địa có ma khí ngập trời, còn có khí tức Huyết tộc quỷ lưu chuyển, có U Minh huyết vụ dày đặc khắp nơi.
Nếu người bình thường đến đó, thực sự không thể chịu nổi, sẽ trực tiếp ngã xuống, dị hóa thành Huyết tộc.
Mà Vấn Tuệ Phật Tử có thể chất đặc biệt, tu vi siêu việt, không bị ảnh hưởng bởi điều này.
"Thì ra là như vậy, xem ra tương lai Phật Tổ sẽ chấp chưởng Đông Lăng Tự, nói không chừng chính là Đông Lăng Phật Đế tiếp theo." Trần Huyền cười nói.
Vấn Tuệ Phật Tử nghe vậy thì ánh mắt thâm thúy, sau đó chắp tay trước ngực nói: "Trân huynh quá khách sáo rồi, phật tu chúng ta xem trấn ma là nhiệm vụ của mình, không quan tâm đến công danh địa vị gì đó."
"Chẳng qua là đến lúc đó, ta cũng nguyện ý hộ tống Phật Tử, cùng nhau đi xuống, coi như là làm hết phận sự của mình." Trần Huyền nói.
Vẻ mặt Vấn Tuệ Phật Tử dừng một chút, nói: 'Mắt biển ở dưới Tử Hải kia cực kỳ nguy hiểm, người bình thường không thể nào tới được, còn diễn hóa ra vô số Huyết Ma."
"Trần huynh đã nghĩ kỹ chưa?"
"Đương nhiên." Trần Huyền nói.
Vấn Tuệ Phật Tử suy nghĩ một chút, cũng gật đầu.
Có lẽ là bởi vì duyên phận bí ẩn đó đã khiến có thiện cảm rất lớn với Trần Huyền, vậy nên đã đồng ý.
Trân Huyền mỉm cười, nhưng trong lòng lại càng mừng rỡ hơn.
Cứ như vậy, có Vấn Tuệ Phật Tử dẫn đường, hắn sẽ dễ dàng tìm được Thiên Đạo Pháp Trượng hơn.
Về phần Vấn Tuệ Phật Tử, đợi sau này khi hắn có thể tiết lộ thân phận, cũng không ngại nhận hắn làm đệ tử lần nữa.