Sau khi đi từ Khởi Nguyên Học Phủ đến Đông Lăng Tự, bọn họ cũng phải tu tập ở chùa mấy hôm.
Tuy dị tượng trăng máu xuất hiện ở Trấn Ma Vực, nhưng vẫn chưa thấy sự có mặt của sinh linh Huyết tộc.
Rõ ràng bọn họ cũng có kế hoạch cho bước đi lớn.
Mà trong khoảng thời gian này, cũng có một số thế lực khác lần lượt đến Đông Lăng Tự.
Hôm nay, bỗng nhiên trời đất rung chuyển.
Tất cả mọi người ở Đông Lăng Tự đều nhìn thấy trăng máu to lớn dân mọc lên ở nơi sâu bên trong hư không mờ ảo.
Quầng sáng trăng máu này còn lớn hơn cả dị tượng trăng máu mà Quân Tiêu Dao từng nhìn thấy trước đó.
Đấy không phải là mặt trăng thật sự, mà là một loại diễn sinh của quy tắc và sức mạnh, là biểu tượng của Huyết tộc.
"Chuẩn bị xuất phát!"
Tu sĩ của các thế lực bên trong Đông Lăng Tự tụ tập lại cùng với nhau, đi lên lâu thuyền.
Đám người Quân Tiêu Dao cũng đi theo chung.
Mà tầm mắt của hắn để ý tới tên Trần Huyền đã đứng chung với Vấn Tuệ Phật Tử, trông bộ dáng rất là quen thuộc.
Quân Tiêu Dao thấy thế, ánh mắt càng thâm sâu, xác định suy nghĩ trong lòng.
"Huyền Nhất Đế Sư và Đông Lăng Phật Đế ư?"
Quân Tiêu Dao thầm nói trong lòng.
Hắn biết Trân Huyền tiếp cận Vấn Tuệ Phật Tử không phải vì nhận đồ đệ gì cả.
Mà chỉ là muốn nhờ vào Vấn Tuệ Phật Tử để tiếp cận pháp trượng Thiên Đạo.
Dù sao nơi Tử Hải kia có không gian phức tạp, nguy hiểm vô cùng, không có người dẫn đường sẽ gặp phải chút rắc rối.
Chỉ là thế này lại hợp ý Quân Tiêu Dao.
Có người đi trước dẫn đường, không thấy sướng à?
Các thế lực, đội ngũ tập kết lại, cuối cùng hóa vô số đường sáng đỏ, đi tới Trấn Ma Vực thông qua truyền tống trận không gian.
Sau khi đi qua mấy lượt truyền tống trận, rồi lại vượt qua một khoảng tinh không hoang vu.
Quân Tiêu Dao thấy khu vực được bao phủ trong lớp sương mù đầy vẻ xui xẻo kia.
"Kia chính là Trấn Ma Vực" Quân Tiêu Dao thầm nói.
Bây giờ đừng nói đến vùng đất mắt biển trấn áp xương cốt của Nữ Đế, dù có là Tử Hải thì vẫn còn cách một khoảng khá xa.
Nhưng dù cho cách một khoảng như thế, Quân Tiêu Dao vẫn có thể cảm nhận được một luồng năng lượng kinh khủng gần như bất diệt lan tỏa từ nơi sâu bên trong Trấn Ma Vực. Điều này khiến cho Quân Tiêu Dao cảm thấy rất bất ngờ.
Xem ra Thần Bí Nữ Đế kia có thể trở thành đệ tử của Sáng Giới Thiên Hoàng, quả thật có lai lịch to lớn, không hề tâm thường chút nào.
Nếu không cơ thể đã tàn phế rồi nhưng vẫn chẳng tài nào tiêu diệt như vậy.
Hạ Uyển Họa ở bên cạnh vừa hồi thần lại sau chút thất thân chớp nhoáng.
Đúng lúc này, trên bâu trời, quầng sáng Huyết Nguyệt lằng lặng trên bầu trời.
Sương mù máu đỏ rực tràn ngập khắp, đi cùng với đó là vô số bóng dáng mờ ảo, trong đó còn có rất nhiều khí tức mạnh mẽ.
"Mọi người cẩn thận." Có cường giả của thế lực lớn mở miệng nói. "Giết, tuyệt đối không thể để cho sinh linh Huyết tộc bước vào Tử Hải!" Cũng có người hô lên.
Sau đó, đương nhiên là chiến đấu thẳng tiến một.
Binh đánh với binh, tướng đánh với tướng.
Cường giả chém giết nhau theo từng cặp, thế hệ trẻ tuổi cũng đi tìm sinh linh Huyết tộc thích hợp để rèn luyện.
Trời đất ầm ï, tiếng giết chóc rúng động.
Mỗi lần họa kiếp huyết nguyệt xuất hiện, cảnh tượng như thế này sẽ diễn ra ở nhiều ngóc ngách của vũ trụ Khởi Nguyên.
Quân Tiêu Dao cũng đã trải qua mấy lần, thành thói quen từ lâu.
Hắn không hề ra tay, khóe mắt liếc qua phía Trần Huyền bên kia.
Trân Huyền cũng không ra tay, ngược lại là rất nhiều đệ tử Thảo Đường như Vấn Tuệ Phật Tử và Nguyên Linh Huyên đều sôi nổi ra tay.
Quân Tiêu Dao cũng biết, Trần Huyền đang muốn điệu thấp.
Nếu bỗng nhiên hắn thể hiện sức mạnh quá lớn, vậy thì sẽ xuất hiện một số nghỉ ngờ vô căn cứ.
"Là thần ngủ thì nhận đi, trốn ở sau lưng nữ nhân thì xem như là lịch luyện cái gì?"
Một số đệ tử Thảo Đường thấy Trần Huyền được Nguyên Linh Huyên bảo vệ ở phía sau, không khỏi ghen tức đến đỏ mắt nên châm chọc.
"Đủ rồi, đã lúc nào rồi còn nói mấy lời này!" Nguyên Linh Huyên lên tiếng can ngăn khiến cho người khác không dám nói thêm gì. Thân phận của Nguyên Linh Huyên rất cao, còn có một tỷ tỷ mạnh mẽ, đưa mắt nhìn khắp vũ trụ Khởi Nguyên là kiểu người danh chấn thiên hạ, thế nên không ai dám đụng đến nàng.
Chỉ là dù Nguyên Linh Huyên có nói như vậy, nhưng trong lòng nàng cũng thất vọng về Trần Huyền.
Còn tưởng rằng Trần Huyền thật sự đổi tính đổi nết, không ngờ vẫn như ngày xưa.
Trần Huyền đã quen với các kiểu châm chọc chế giễu rồi, nên chẳng thèm để tâm đến.
Mục đích hắn đến đây vốn không phải để giết địch lịch luyện.
Thời gian qua đi.
Chiến trường dân dân chuyển hướng lan sang khu Trấn Ma Vực.
Toàn bộ Trấn Ma Vực đều là bao phủ trong lớp sương mù máu, khí tức quỷ dị bùng nổ, che khuất bầu trời.
Nơi này cũng là có rất nhiều hài cốt, xếp lớp chồng lên nhau tạo thành một vùng xương trắng.
Đây đều là xác của vô số sinh linh ngã xuống trong họa kiếp Huyết Nguyệt trước đó.
Mà sau khi đi sâu vào Trấn Ma Vực, chiến trường cũng hoàn toàn tách ra.
Đám người Hạ Uyển Họa đi lịch luyện riêng phần mình, Quân Tiêu Dao lại chẳng lo lắng gì mấy.
Hạ Uyển Họa có khí vận Thiên Mệnh Huyền Điểu, sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện đến vậy.
Còn mấy người Vấn Tuệ Phật Tử và Trần Huyền chẳng thấy đâu nữa.
Quân Tiêu Dao cũng không vội vã.
Thần thức của hắn vô cùng mạnh mẽ, dù cho Trấn Ma vực to lớn cỡ nào, chỉ cần hắn muốn tìm ai thì chẳng gặp chút vấn đề nào cả.
Cho nên Quân Tiêu Dao chắp tay sau lưng một mình đi vào sâu bên trong Trấn Ma Vực.
Những nơi hắn đi qua, ngọn lửa Hỗn Độn lan tràn ngập khắp nơi, đốt cháy không gian.
Mà ngọn lửa là loại năng lượng thiêu đốt, đương nhiên có hiệu quả hạn chế.
Cho nên những sinh linh Huyết tộc kia, thậm chí không thể tới gần cơ thể Quân Tiêu Dao.