Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3040 - Chương 3184: Liên Hoa Phật Thánh Trấn Áp Đại Trận, Huyết Tộc Rút Lui (Tt)

Chương 3184: Liên Hoa Phật Thánh trấn áp đại trận, Huyết tộc rút lui (tt) Chương 3184: Liên Hoa Phật Thánh trấn áp đại trận, Huyết tộc rút lui (tt)Chương 3184: Liên Hoa Phật Thánh trấn áp đại trận, Huyết tộc rút lui (tt)

 

 

Quân Tiêu Dao trở lại đội ngũ bên này.

 

 

Đám người Hạ Uyển Họa, Kỷ Minh Sương, Hồng Tụ quận chúa cũng ở đây.

 

 

Quân Tiêu Dao mỉm cười, hắn biết các nàng sẽ không xảy ra vấn đề gì.

 

 

Nhưng khiến ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra tia sáng khác lạ.

 

 

Ánh mắt Hạ Uyển Họa nhìn về phía hắn mang theo chút lo lắng và thấp thỏm, nhưng cũng chỉ là một thoáng tức thì.

 

 

Quân Tiêu Dao đè xuống nghi vấn trong lòng, không thể hiện gì ra, bước đến nở nụ cười mỉm nói: 'Các ngươi không có việc gì là tốt rồi."

 

 

Mà ở một bên khác, có tu sĩ tức giận.

 

 

Đó là người của Thánh triều Thần Tiêu.

 

 

"Thái Tử hắn sao có thể chết được chứ!"

 

 

Tin tức Tân Thái Uyên đã chết truyền ra, khiến rất nhiều người kinh ngạc Vô cùng.

 

 

Tân Thái Uyên chính là yêu nghiệt cấp Chuẩn Đế, theo lý thuyết, trên chiến trường cỡ này hẳn là không đến chết mới đúng.

 

 

Huống hồ trên người hắn còn có thủ đoạn bảo vệ do Tần Tiêu Đại Đế ban tặng, không có khả năng chết đi dễ dàng như thế.

 

 

"Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ là âm mưu của Huyết tộc?" Rất nhiều người kinh ngạc nói.

 

 

Bên này, đôi mắt xinh đẹp của Hạ Uyển Họa bỗng nhiên nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

 

 

Nàng thông minh vô cùng, lập tức hiểu rõ.

 

 

Quân Tiêu Dao nhếch miệng mỉm cười, không nói gì.

 

 

Vậy cũng là do Tần Thái Uyên tự mình tìm đường chết.

 

 

Nếu như hẳn không chủ động liên hợp với Huyết tộc định đánh lén Quân Tiêu Dao.

 

 

Nói không chừng còn có thể sống lâu thêm mấy ngày.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng không lo lắng Tần Tiêu Đại Đế sẽ trả thù hắn.

 

 

Tân Tiêu Đại Đế bây giờ có lẽ đang lo sợ sau khi việc này bị bại lộ, Vân Thánh đế cung sẽ giải quyết ra sao.

 

 

Đừng nói chuyện khác, chỉ nói đến trước đó Nhị Lão Sơn Hải đến đây mời Quân Tiêu Dao, đã đủ để Tân Tiêu Đại Đế phổng mũi.

 

 

Cho nên Quân Tiêu Dao căn bản không quan tâm, giết tên Tân Thái Uyên là thái tử của Thánh Triều như nghiền chết một con kiến, không đáng để hắn bận tâm.

 

 

Cái chết của Tân Thái Uyên đã tạo nên chút sóng gió nhưng chuyện của Thánh triều Thân Tiêu, những người khác cũng không quá quan tâm.

 

 

Ngược lại có mấy người lo lắng.

 

 

Bởi vì trước đó bọn họ cảm thấy khí tức kia rất kinh khủng, đến từ mắt biển ở Tử Hải.

 

 

Rất nhiều người nghĩ rằng đại trận phong ấn đã sập.

 

 

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, dưới mắt biển kia đã có chuyện gì?"

 

 

Rất nhiều người đều lo lắng.

 

 

Nhưng cũng may sau đó khí tức kia bị áp chế xuống.

 

 

Mà không lâu sau, Vấn Tuệ Phật Tử và Trần Huyền trở về.

 

 

"Trần Huyền, ngươi chạy đi đâu vậy?”

 

 

Bên phía Thảo Đường, Nguyên Linh Huyên thấy Trân Huyền thì lập tức nói.

 

 

"Ta không sao."

 

 

Trần Huyên cười gượng nhưng vẻ mặt rất khó coi.

 

 

Dù sao lần này hắn cũng thua thảm hại.

 

 

Mất đi pháp trượng Thiên Đạo đối với hắn là tổn thất cực kỳ lớn.

 

 

"Ôi, Thần ngủ đúng là may mắn."

 

 

Một số đệ tử còn lại thấy vậy cũng bắt đầu châm chọc khiêu khích.

 

 

Đặc biệt có người thấy Nguyên Linh Huyên lo lắng cho Trần Huyền như vậy thì trong lòng càng ghen ghét.

 

 

Lai lịch Nguyên Linh Huyên không tâm thường, rất nhiều đệ tử Thảo Đường đều có ý với nàng.

 

 

Nhưng Nguyên Linh Huyên lại quan tâm đến Trân Huyền.

 

 

Một số cường giả thế lực khác thì hỏi thăm Vấn Tuệ Phật Tử.

 

 

"Vấn Tuệ Phật Tử, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử khẽ thở dài nói: "Trở về rồi nói."

 

 

Sau đó, mọi người quay trở lại Đông Lăng Tự, tạm thời nghỉ ngơi.

 

 

Sau khi trở lại Đông Lăng Tự, các cường giả thế lực khắp nơi hội tụ lại trong phật điện rộng lớn.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử kể lại tình huống cho mọi người.

 

 

Người xuất gia không thích lừa dối, hắn cũng sẽ không thêm mắm dặm muối.

 

 

"Cái gì, di thất pháp trượng Thiên Đạo bị một người thần bí cướp đi á?"

 

 

Một số cường giả trợn tròn mắt ngỡ ngàng nhìn Trần Huyền.

 

 

Dù sao Trần Huyền cũng là người duy nhất trong cuộc, Vấn Tuệ Phật Tử sau này mới đến.

 

 

"Không sai, sự thật đúng là như vậy." Trân Huyên thản nhiên nói.

 

 

"Pháp trượng Thiên Đạo không dễ chiếm được như thế."

 

 

Có tu sĩ suy nghĩ sâu xa.

 

 

Bọn họ cũng không hiểu gì về Trần Huyền, chỉ biết hắn là đệ tử Thảo Đường.

 

 

Theo lý thuyết chắc chắn hắn sẽ không lừa gạt.

 

 

Dù sao Thảo Đường của Khởi Nguyên Học Phủ cũng rất có danh tiếng ở vũ trụ Khởi Nguyên.

 

 

Lúc trước, Huyền Nhất Đế Sư là người thành lập Thảo Đường, có rất nhiều đồ đệ, cho nên thanh danh của Thảo Đường rất không tệ, uy vọng rất cao.

 

 

Bởi vì nhìn vào uy vọng của Thảo Đường nên trong lòng mọi người dù vẫn lo nghĩ nhưng không hỏi nhiều.

 

 

Huống hồ, Vấn Tuệ Phật Tử đáng tin cậy như vậy, đương nhiên mọi người cũng không nói nhiều làm gì.

 

 

"Chỉ đáng tiếc Liên Hoa Phật Thánh dùng sức của bản thân tọa trấn đại trận phong ấn, xem ra phải nhanh đi tìm Nữ Đế chuyển thế thân diệt sát kia." Có tu sĩ nói.

 

 

Hạ Uyển Họa đứng bên cạnh Quân Tiêu Dao nghe vậy thì cụp mắt xuống, không nói lời nào.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử nghe nói vậy, hơi liếc nhìn qua, cũng âm thầm nhìn Hạ Uyển Họa.

 

 

Nhưng lần này đáy mắt hẳn lộ ra sự nghi ngờ.

 

 

Bởi vì hắn không còn thấy khó hiểu và dao động giống lần đầu gặp Hạ Uyển Họa nữa.

 

 

"Thật sự là ảo giác ư?"

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử nghĩ thâm. Mà mọi chuyện này đều lọt vào mắt Quân Tiêu Dao.

 

 

Sắc mặt hắn bình thản.

 

 

Đương nhiên đây là thủ đoạn của hắn.

 

 

Tuy số liệu vận mệnh của Phật môn mạnh mẽ, có thể cảm nhận được rất nhiều nhân quả nhưng cho dù có mạnh đến đâu cũng không sánh bằng tiên pháp Tiểu Túc Mệnh Thuật của hắn.

 

 

Quân Tiêu Dao sử dụng một ít sức mạnh của Tiểu Túc Mệnh Thuật, trợ giúp che giấu dao động của Hạ Uyển Họa, khiến Vấn Tuệ Phật Tử không dò xét ra được.

 

 

Sau khi nói chuyện xong, mọi người cũng tản đi hết.
Bình Luận (0)
Comment