Sau đó, Trần Huyền cũng bị người của Giới Luật Đường đưa đến Toái Linh ma bàn.
Ngay lập tức đã truyền đến âm thanh gào thét thảm thiết như tiếng lợn bị chọc tiết.
Toái Linh ma bàn chính là tra tấn cả linh hồn và thể xác.
Cho dù là Trần Huyên cũng sẽ không chịu nổi.
Hắn càng không thể sử dụng Tam Sinh Luân Hồi Ấn để bảo vệ bản thân dưới cái nhìn chằm chằm của mọi người.
Vì vậy chỉ có thể chịu đựng.
Ngược lại, Quân Tiêu Dao lại không thèm đếm xỉa tới. Sau khi Trần Huyền bị đuổi ra khỏi Khởi Nguyên Học Phủ, có lẽ sẽ chăm chỉ tu luyện, nghĩ mọi cách để cải thiện bản thân.
Chính là muốn cây rau hẹ này tự mình cố gắng sinh trưởng, Quân Tiêu Dao chỉ cân ngồi đợi đến thời cơ thích hợp, rồi ra tay gặt là được.
Chuyện của Trần Huyền, coi như là xong.
Về phần Quân Tiêu Dao, tiếp theo hắn cũng bắt tay vào chuẩn bị, bắt đầu luyện hóa pháp trượng Thiên Đạo.
Món đồ này suy cho cùng vẫn phải luyện hóa sớm một chút mới tốt, tránh bị người nắm được điểm yếu.
Tuy Quân Tiêu Dao hoàn toàn không để ý.
Cứ coi như sự thật được phơi bày, thì cũng chẳng có ai dám đụng đến hắn. Nhưng lúc này, Hạ Uyển Họa đã tìm thấy hắn.
Quân Tiêu Dao dường như cũng nghĩ tới điều gì, đi theo Hạ Uyển Họa.
Hai người đi đến phủ động riêng được sắp xếp cho Hạ Uyển Họa khi vừa đến Thảo Đường.
Bên ngoài có trận pháp bảo vệ, có thể ngăn chặn tất cả sự dò thám.
Có thể nói, dù là đệ tử lâu đời của Thảo Đường, cũng không có đãi ngộ này.
Hạ Uyển Họa vừa mới đến Thảo Đường đã có được đãi ngộ này, nguyên cơ rõ ràng là vì Quân Tiêu Dao.
Sau khi Hạ Uyển Họa bày ra trận pháp ngăn chặn, nàng đưa Quân Tiêu Dao vào trong phòng.
Sau đó mặt đối mặt với Quân Tiêu Dao, rồi làm ra một động tác kinh người. Hạ Uyển Họa lại đưa tay lên, bắt đầu cởi vạt áo trước.
Cần cổ cao gầy tinh tế, sáng bóng mịn màng như ngọc bích.
Tiếp đến là xương quai xanh mượt mà.
Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng nhướn mày, nhưng lại không có bất cứ hành động gì, chỉ lặng lẽ nhìn nàng.
Hạ Uyển Họa hiển nhiên không đơn thuần muốn khen thưởng hắn.
Khi bộ y phục màu vàng nhạt trên người Hạ Uyển Họa rơi xuống.
Dáng vẻ tuyệt đẹp như tranh vẽ hiện ra trước mắt Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao không phải là ngụy quân tử, cũng chẳng có xiềng xích đạo đức nào cả, dáng vẻ công khai thích thú này, mảy may chẳng hề có ý tị hiềm. "Tiêu Dao..."
Hạ Uyển Họa lúc này lại chẳng có mấy vẻ ngượng ngùng.
Thay vì xấu hổ, vào lúc này nàng chỉ muốn Quân Tiêu Dao biết một chuyện khác.
Hạ Uyển Họa từ từ qua lưng.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao rơi xuống tấm lưng mềm mại của Hạ Uyển Họa, hơi dừng lại một chút.
Chỉ thấy, trên tấm lưng xinh đẹp của Hạ Uyển Họa lúc này bất thình lình xuất hiện một hình ma văn màu đỏ quỷ dị.
Ánh sáng ma văn màu đỏ đó, khi ẩn khi hiện như đang hít thở vậy.
Toàn bộ ma văn màu đỏ cuối cùng tạo thành một vầng trăng máu xuất hiện mờ nhạt trên tấm lưng của Hạ Quỷ Uyển.
Ma văn hình trăng màu đỏ, tô điểm cho làn da trắng như tuyết càng khiến cho sức quyến rũ của Hạ Uyển Họa thêm cổ quái và dị thường.
"Tiêu Dao, trước đây, trận pháp phong ấn Tử Hải ở Trấn Ma Vực bị nới lỏng, ta lập tức xuất hiện phản ứng thế này sau khi cảm nhận được khí tức của tàn khu Nữ Đế."
"Xem ra, có lẽ ta thực sự là..."
Giọng nói Hạ Uyển Họa có chút run rẩy ẩn nhãn.
Ma văn huyết nguyệt sau lưng giống như thanh sắt nóng đỏ đâm vào, khiến nàng đau đớn từng giây từng phút.
Đó là một loại đau đớn ăn sâu vào linh hồn.
Nhưng so với nỗi đau này.
Càng khiến cho Hạ Uyển Họa khó chịu hơn chính là điêu này chứng minh nàng chính là chuyển thân của Thần Bí Nữ Đế.
Ngay lúc này, người duy nhất nàng có thể tin tưởng ở đây chỉ có Quân Tiêu Dao.
Tuy làm như vậy là cực kỳ mạo hiểm.
Nhưng bởi lẽ thân phận đặc biệt của Quân Tiêu Dao, hắn chính là người của Vân Thánh đế cung.
Nếu như Quân Tiêu Dao tiết lộ chuyện này ra ngoài thì Hạ Uyển Họa tuyệt không còn đường lui.
Chẳng biết vì sao, Hạ Uyển Họa có một sự tin tưởng tuyệt đối với Quân Tiêu Dao.
Nguyện ý nói tất cả mọi chuyện cho hắn.
Còn về việc Quân Tiêu Dao có thái độ và phản ứng gì, nàng cũng không nghĩ nhiều.
"Quả nhiên..."
Quân Tiêu Dao khẽ thở dài.
Trái lại cũng chẳng quá mức bất ngờ.
Dù sao trước đây cũng có chút suy đoán.
Hiện tại coi như là hoàn toàn xác định được.
Chẳng qua, trong lòng Quân Tiêu Dao có chút nghi ngờ.
Hắn phát hiện ra chút khí tức quen thuộc trên lời nguyên ma văn huyết nguyệt.
Đó chính là hơi thở nguyền rủa của Ách tộc.
Sở dĩ quen thuộc là bởi vì Chiết Tiên Chú trên thân Thánh Thể Đạo Thai của Quân Tiêu Dao cũng có hơi thở này.
Ma văn huyết nguyệt, hiển nhiên có liên quan đến lời nguyền Ách tộc.
Điều này càng khiến Quân Tiêu Dao cảm thấy rất nghi hoặc.
Nếu Thần Bí Nữ Đế đã hợp tác cùng với Hắc Họa phản bội Sáng Giới Thiên Hoàng.
Vậy thì vì sao trên thân thể chuyển thế lại lưu lại lực nguyền rủa của Ách tộc?
Quân Tiêu Dao nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy trong đó chắc chắn có rất nhiều điều kì lạ.
E rằng đằng sau đó hẳn là một kẻ chủ mưu đáng sợ, nhưng chưa từng lộ mặt.
Thấy Quân Tiêu Dao trâm mặc, thân thể yêu kiều của Hạ Uyển Họa khẽ run, nói: "Thật không ngờ, đây lại là số mệnh của ta."
"Nếu thật sự bởi vì ta mà khiến cho Nữ Đế thức tỉnh, họa kiếp huyết nguyệt sẽ gây hại cho cả thế giới này, thì ta..."
Đôi tay Hạ Uyển Họa níu chặt lấy nhau.
Nàng quay lại đối mặt với Quân Tiêu Dao.
"Tiêu Dao, nói chuyện của ta ra đi, không những có thể giải quyết tai họa, mà ngươi còn có thể lập đại công."
Điều duy nhất nàng có thể làm bây giờ là giúp Quân Tiêu Dao lập đại công, chấn động vang danh khắp vũ trụ Khởi Nguyên.
Bởi Hạ Uyển Họa cũng hiểu rõ, Nữ Đế chuyển thân, thì nàng cũng không thể sống tiếp. Thế lực các phương của vũ trụ Khởi Nguyên sẽ không bỏ qua cho nàng.
Quân Tiêu Dao khẽ thở dài nói: "Nàng không cần nói nữa, điều này là không có khả năng, chuyện này giao cho †a, ta sẽ xử lý." Chương 3189: Hạ Uyển Họa xác minh thân phận
"Nhưng mà, nếu như ta thật sự trở thành vị Nữ Đế mang đến kiếp nạn cho vũ trụ Khởi Nguyên, thì ta..."
Khuôn mặt trắng như sứ ngọc của Hạ Uyển Họa lộ ra vẻ giãy giụa.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt xinh đẹp của nàng mở to.
Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.
"Đừng nghĩ nhiều nữa, cũng đừng nghĩ đến những điều ngu ngốc như hy sinh thân mình để cứu vớt chúng sinh."
"Nàng sao có thể hoàn toàn xác định, Thần Bí Nữ Đế đó tồn tại là kiếp nạn của chúng sinh chứ?"
Hạ Uyển Họa nghe không vào lời của Quân Tiêu Dao nói.
Bởi lúc này, đầu óc nàng có chút mơ hồ không rõ.
"Tại sao..."
Hạ Uyển Họa nói không nên lời.
"Ta luôn nghĩ rằng, đằng sau chuyện này không hề đơn giản như vậy, đợi sau này ta sẽ điều tra rõ ràng."
"Nàng đừng để lộ bản thân mình một cách ngốc nghếch như vậy chứ, tất cả đã có ta." Quân Tiêu Dao nói.
Trước hết đừng nói chân tướng phía sau của Thần Bí Nữ Đế.
Cứ coi là Quân Tiêu Dao ta đa nghị, sự thật chính là như vậy.
Hắn cũng không thể để Hạ Uyển Họa đi chết.
Giống như khi trước đây hắn bảo vệ Y Y vậy. Quân Tiêu Dao chẳng vị tha như thế.
Hạ Uyển Họa nghe thấy lời của Quân Tiêu Dao, trong lòng cảm động, áp má vào lồng ngực Quân Tiêu Dao.
Một cảm giác an toàn mà trước đây chưa từng có tràn ngập trong lòng nàng.
Quân Tiêu Dao, người có thể đem đến cảm giác vô cùng an toàn cho nữ nhân.
Giống như có hắn ở đây, dù trời có sập xuống nàng cũng chẳng sợ.
Tuy nhiên sau một lúc, Hạ Uyển Họa bình tĩnh trở lại, nhận ra trạng thái hiện †ại của mình.
Khuôn mặt yêu kiều trắng nõn mịn màng, ngay tức thì bị bao phủ bởi một rặng mây hồng làm rung động lòng người. Nàng bởi thẹn thùng mà khẽ giãy giụa.
Quân Tiêu Dao điềm nhiên cười, khế buông tay, rồi nói: "Uyển Họa, sở trường của nàng là họa đạo, ta lại là ngứa ngáy chân tay, muốn vẽ một bức tranh."
"Vẽ gì đây?"
Hạ Uyển Họa vô thức hỏi.
"Nàng của hiện tại."
Quân Tiêu Dao nói.
Phải nói rằng, Quân Tiêu Dao có đủ cách tán tỉnh nữ nhân, còn rất biết cách chọc ghẹo.
Dáng vẻ Hạ Uyển Họa trước mắt tựa như bức tranh tuyệt đẹp.
Quân Tiêu Dao thực sự có chút ngứa tay.
Nghe thấy lời hắn nói, sắc mặt Hạ Uyển Họa đỏ bừng, ngay cả thùy tai tinh xảo cũng hây hây hồng.
Nhưng nàng không từ chối.
"Chẳng qua cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi."
Quân Tiêu Dao khẽ cười.
Hạ Uyển Họa đưa cho Quân Tiêu Dao giấy và bút.
Quân Tiêu Dao vẽ bằng Thái Nguyên Bút.
Pháp lực ngưng tụ trên đầu bút.
Trong chốc lát, một nàng mỹ nhân tuyệt sắc hiện ra dưới những nét vẽ của Quân Tiêu Dao.
Da trắng như tuyết, giữa hai mày điểm một ấn ký Huyền Điểu màu vàng, sau lưng là lạc ấn Huyết Máu tinh xảo.
Vừa cao quý thuần khiết nhưng lại vừa thần bí quyến rũ. Hạ Uyển Họa nhìn đến ngây ngẩn.
"Tiêu Dao, ngươi từng tu luyện Họa Đạo à?"
Nàng không nhịn được khẽ hỏi.
"Chưa từng luyện qua." Quân Tiêu Dao đáp.
Hạ Uyển Họa vô cùng kinh ngạc.
Kỹ xảo và phương pháp vẽ này, tuyệt đối không hề kém hơn nàng.
Thậm chí, chứa đựng sự huyền diệu bí ẩn hơn.
"Yêu nghiệt..."
Hạ Uyển Họa không nhịn được lẩm bẩm.
Người tài giỏi, học một biết mười, dù là bản thân cũng chưa từng làm việc đó trước đây, thì họ cũng đủ để có thể so với những nhân vật cấp tông sư. Chỉ có thể nói, Quân Tiêu Dao là người có thiên phú.
Sau đó, càng làm Hạ Uyển Họa ngạc nhiên hơn.
Mỹ nhân trong bức vẽ của Quân Tiêu Dao, lại từ trong tranh bước ra, hóa thành một trận pháp lực cực lớn, trực tiếp đi vào cơ thể Hạ Uyển Họa.
"Ta đã dung hợp lực lượng Hỗn Độn vào trong bức họa này, nó tạm thời có thể giúp nàng áp chế sức mạnh này trong cơ thể nàng."
"Việc nàng cân làm hiện tại là không được để bất cứ ai biết rõ nội tình." Quân Tiêu Dao nói.
"Ta hiểu rồi." Hạ Uyển Họa cũng gật đầu đáp.
Quân Tiêu Dao đã giúp nàng đến như vậy rồi, nàng không thể tự mình từ bỏ chính mình. Sau đó, Hạ Uyển Họa mặc lại y phục.
"Bức họa này, có vẻ là phí công vẽ rồi."
Nhìn thấy bức tranh lại lần nữa biến thành một tờ giấy trắng, Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Hạ Uyển Họa khẽ cắn môi, nhìn Quân Tiêu Dao, rồi do dự nói: "Đợi sau này nếu Tiêu Dao muốn, Uyển Họa cũng có thể... để ngươi vẽ như lần này."
Có trời mới biết, Hạ Uyển Họa nói ra câu này bằng vẻ mặt rụt rè, ngượng ngùng, là cám dỗ chí mạng.
Dương như nàng chợt nhận ra hàm ý khác trong đó, khuôn mặt thanh tú đỏ bừng, nói thêm: "Đương nhiên là để ngươi vẽ, không phải ngươi khác..."
Quân Tiêu Dao mỉm cười. "Vậy nếu ta muốn tìm người khác thì sao đây?"
"Thì... ta..."
Hạ Uyển Họa thốt không nên lời.
Nàng cảm thấy mặt mình nóng đến mức sắp bốc hơi rồi.
Sao mà Quân Tiêu Dao lúc nào cũng thích trêu chọc nàng như vậy?
"Được rồi, đợi giải quyết xong chuyện của nàng rồi nói."
Thấy Hạ Uyển Họa bị trêu ghẹo đến tía tai đỏ mặt, Quân Tiêu Dao liền tạm dừng thế tấn công lại.
Hạ Quỷ Hạ và hắn không phải là người cùng cấp bậc.
Cấp vương giả mà chọc ghẹo cấp đồng thì cũng không gì thú vị.
Vị tiểu hoàng nữ thanh thuần này, từ đầu đến cuối đều bị Quân Tiêu Dao ăn sạch sành sanh.
"Đúng rồi, Tiêu Dao, ta còn chuyện này muốn nói với ngươi."
Hạ Uyển Họa cũng điều chỉnh lại cảm xúc của mình, sau đó nói.
"Chuyện gì vậy?”
"Chuyện này liên quan đến Tiên Đỉnh."
"ð2"
Quân Tiêu Dao cảm thấy hứng thú.
"Trước đây, khi ma văn xuất hiện sau lưng ta, sức mạnh Thiên Mệnh Huyền Điểu ẩn chứa giữa trán ta cũng xảy ra biến hóa dị thường."
"Có lẽ có liên quan đến sức mạnh của ma văn, dẫn đến sức mạnh của Thiên Mệnh Huyền Điều cũng bị tác động."
"Mà lúc đó, ta đã sinh ra một loại cảm giác thần bí, và cảm nhận được vị trí của Tiên Đỉnh" Chương 3190: Địa điểm đánh dấu mới xuất hiện, tỉnh giới Hỗn Khư
"Ở đâu?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Theo lý mà nói, bí mật Tiên Đỉnh vô cùng quan trọng đối với Thánh triều Đại Hạ.
Tiên Đỉnh, là vũ khí quan trọng của Thượng Cổ thánh triều, mức độ quan trọng chắc chắn không phải nói nhiều.
Nhưng Hạ Uyển Họa lại không hề có chút do dự, trực tiếp nói vị trí cảm ứng được của nó cho Quân Tiêu Dao biết.
"Nếu cảm ứng của ta không sai, thì Tiên Đỉnh chắc chắn ở tỉnh giới Hỗn Khư"
"Tinh giới Hỗn Khư?"
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ vẻ khác thường.
Lúc này, trong đâu hắn vang lên âm thanh máy móc đã lâu không gặp.
"Ting, chúc mừng kí chủ, địa điểm đánh dấu mới đã nảy sinh, mời đánh dấu vùng đất thần bí, tinh giới Hỗn Khư."
Sắc mặt Quân Tiêu Dao không đổi, hắn nhìn về phía Hạ Uyển Họa.
"Uyển Họa, nàng cứ nói thẳng với ta như vậy sao, nói cho cùng thì, Tiên Đỉnh là vật rất quan trọng với Thánh triều Đại Hạ đấy."
Ánh mắt sáng ngời của Hạ Uyển Họa nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao.
"Ngươi có thể bảo vệ ta như vậy, quan tâm ta nhiều như thế, chẳng lẽ ta không thể làm cho ngươi chút việc gì đó sao?" "Đây mới chỉ là manh mối đầu tiên về Tiên Đỉnh, cho dù ngươi có thực sự muốn lấy Tiên Đỉnh thì ta vẫn sẽ đưa cho ngươi."
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, quan hệ của nàng và Quân Tiêu Dao đã có thay đổi đáng kể.
Đều toàn tâm toàn ý suy nghĩ vì đối phương.
Quân Tiêu Dao khẽ xuất thần.
Hạ Uyển Họa trước mặt khiến hắn nhớ đến Khương Thánh Y.
Rất giống nhau, đều suy nghĩ cho hắn, trả giá vì hắn, không hề hơn thua được mất.
Thấy ánh mắt Quân Tiêu Dao ẩn chứa sự dịu dàng, vẻ mặt Hạ Uyển Họa đỏ bừng, khẽ cúi đầu xuống.
"Vậy nàng không đi cùng sao?” Quân Tiêu Dao hỏi.
"Ta tạm thời không thể, tuy có sự trợ giúp của lực lượng Hỗn Độn của ngươi, nhưng muốn áp chế ma văn này, cũng cần phải mất một khoảng thời gian." Hạ Uyển Họa nói.
Nếu không trấn áp được ma văn, nàng cũng khó bề hành động, còn có khả năng sẽ bị người khác phát hiện ra manh mối gì đó.
"Được, vậy ta sẽ bế quan trước một khoảng thời gian."
Quân Tiêu Dao cũng đồng ý với cách làm của Hạ Uyển Họa.
Trước mắt, bí mật của Hạ Uyển Họa tuyệt đối không được để lộ ra.
Sau đó, Quân Tiêu Dao cũng rời đỉ.
"Tinh giới Hỗn Khư."
Hắn lẩm bẩm một mình. Ở Khởi Nguyên Học Phủ, hắn cũng biết một số tình hình của vũ trụ Khởi Nguyên.
Tỉnh giới Hỗn Khư đó, hình như chính là tỉnh giới của Đế tộc Thượng Cổ nơi Lê tộc từng ở.
Cũng chính là gia tộc xuất thân của Lê Tinh Hà và Lê Bội Ngọc trước đây.
"Lê tộc, sẽ giống như những gì ta nghĩ sao..." Quân Tiêu Dao trong đầu nghĩ.
Khởi Nguyên Học Phủ lúc này.
Bên ngoài Giới Luật Điện.
Toàn thân Trần Huyền là máu, nhếch nhác không thể tả, khập khễnh bước ra ngoài.
Khí tức toàn thân kiệt quệ, nhìn không ra chỗ nào toàn vẹn, sắc mặt ngưng trệ, dường như linh hồn đã bị đả thương dữ dội.
"Trần Huyền, ngươi sao vậy?"
Nguyên Linh Huyên vẫn luôn đứng bên ngoài chờ đợi, thấy Trân Huyền đi ra, liền tiến lên ân cần hỏi thăm.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Trần Huyền, trong lòng Nguyên Linh Huyên thấy xót xa.
"Ta... không sao..."
Một lúc lâu sau, Trần Huyền mới hồi thần lại.
"Sao có thể không sao chứ." Đôi mắt Nguyên Linh Huyên phiếm hồng.
Bị Toái Linh ma bàn phế đi tu vi, Trần Huyền sao có thể không sao chứ.
Nàng vội lấy Thánh đan trị thương đưa cho Trần Huyền.
Nhưng, Trần Huyền lại nằm lấy tay áo Nguyên Linh Huyên. "Sư tỷ, ta muốn nói chuyện này cho tỷ biết!"
"Nói đi"
"Người đánh lén ta và cướp đi pháp trượng Thiên Đạo, chắc chắn là Vân Tiêu." Trân Huyền nói một cách quả quyết.
"Cái gì?"
Mí mắt Nguyên Linh Huyên khẽ giật, không dám tin tưởng.
Vị Đế Tử của Vân Thánh đế cung đó là người đánh lén Trân Huyền sao?
"Điều này... sao có thể?"
Nguyên Linh Huyên lắc đầu, theo bản năng thấy điều này quá ly kỳ, hoàn toàn nghia không ra lý do là gì.
Thân phận của Quân Tiêu Dao là gì?
Trần Huyền thì có thân phận gì? Người này cần phải phí sức đi đối phó Trần Huyên sao?
"Hoàn toàn chính xác, ta có thể khẳng định, sư tỷ, chỉ cần đưa Thảo Đường trưởng lão đến chỗ Vân Tiêu, lục soát người hắn, chắc chắn sẽ tìm thấy pháp trượng Thiên Đạo."
Trần Huyền nói một cách dứt khoát.
Nguyên Linh Huyên nhìn chằm chằm Trần Huyền một lúc lâu, rồi nàng thời dại một hơi.
"Ta hiểu rồi."
Trân Huyền nghe thấy lời này, vẻ mặt hắn còn chưa kịp vui mừng.
Nguyên Linh Huyên thở dài nói: "Ta biết, ngươi hận Vân Tiêu công tử đề xuất hình phạt này với ngươi."
"Nhưng ngươi có từng nghĩ đến, nếu không phải là đề xuất của Vân Tiêu công tử, hiện tại ngươi có khả năng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng rồi không."
"Thực ra, là Vân Tiêu công tử đã cứu ngươi một mạng, tuy kết quả không hẳn là tốt với ngươi."
Nguyên Linh Huyên cho rằng, Quân Tiêu Dao bị Trân Huyền ghi hận.
Bởi Quân Tiêu Dao đã đề xuất Khởi Nguyên Học Phủ phế đi tu vi của hắn.
"Không phải như ngươi nghĩ đâu, hắn chính là kẻ đã ám sát ta!"
Giọng nói Trân Huyền ngưng trệ, vô cùng tức giận.
Trong mắt Nguyên Linh Huyên hiện lên một tia thất vọng.
Trong mắt nàng, tiểu sư đệ Thần ngủ này không nên là người như vậy mới đúng.
Nguyên Linh Huyên thở dài nói: "Trần Huyền, cái khác không nói, nhưng điều này tuyệt đối không có khả năng."
"Dù những gì ngươi nói là thật, nhưng với thân phận của Vân Tiêu công tử, Khởi Nguyên Học Phủ ai dám động đến hắn, chứ đừng nói đến việc lục soát người hẳn."
Mà hiện tại Quân Tiêu Dao vẫn chưa trở lại Vân Thánh đế cung.
Ngay cả Nhị Lão Sơn Hải của Vân Thánh đế cung cũng tự mình đến nghênh đón hẳn.
Điều này đủ để chứng minh, địa vị của Quân Tiêu Dao ở Vân Thánh đế cung.
Thế nên bọn họ không thể động đến Quân Tiêu Dao được.
Chứ đừng nói đến, Hỗn Độn Thể hiện là chiêu bài kim tử của Khởi Nguyên Học Phủ. "Nhưng mà..."
Sắc mặt Trần Huyền ngưng trệ.
"Được rồi Trần Huyền, nói nữa thì ngay cả học phủ Khơi Nguyên ngươi cũng sẽ không thể ở lại nữa đâu."
"Vậy đi, ngươi có thể đến Tam Sinh điện phủ tìm tỷ tỷ ta, bằng quan hệ của chúng ta, tỷ ấy nhất định sẽ thu nhận ngươi." Nguyên Linh Huyên nói. Chương 3191: Sự xuất hiện của Lê Tiên Dao
Đây đã là sự giúp đỡ lớn nhất của nàng với Trần Huyền rồi.
Trần Huyền thâm oán hận, nhưng cũng hết cách.
Chẳng qua, nghe thấy lời đề nghị của Nguyên Linh Huyên, đôi mắt hắn vẫn lóe lên tia sáng.
Lại lịch vị tỷ tỷ kia của Nguyên Linh Huyên không hề tâm thường, nàng là tư †ế của Tam Sinh điện phủ.
Chính thân phận của tỷ ấy cũng là sự tồn tại đỉnh lưu trong vũ trụ Khởi Nguyên.
Mà Tam Sinh điện phủ chính là một phương thế lực tối cao của vũ trụ Khởi Nguyên. Cũng là thế lực phía sau của Nguyên Linh Huyên.
Quả đúng là một nhân vật tâm cỡ.
"Nếu như có thể nhận được sự công nhận của tỷ tỷ Nguyên Linh Huyên, với thân phận của nàng ta có đủ tư cách ”
"Tam Sinh điện phủ, cũng là một nơi tâm cỡ như Vân Thánh đế cung."
Trần Huyền nghĩ tới đây, gật đầu nói: "Vậy ta đa tạ sư tỷ."
"Được, thế để ta đi sắp xếp, để nghỉ ngơi cho khỏe."
"Tuy tu vi của ngươi đã bị phế, nhưng có sự quan tâm của tỷ tỷ ta thì bên kia sẽ không ai dám ức hiếp ngươi đâu." Nguyên Linh Huyên nói.
Trần Huyền khẽ gật đầu.
Trong đôi mắt mang theo sự lạnh lẽo. "Vân Tiêu, ngươi tưởng cho rằng tu vi của ta sẽ bị phế thật sao?"
"Chắc ngươi cũng không ngờ tới, sự tra tấn của Toái Linh ma bàn đã bất ngờ trợ giúp cho ta."
"Để cho ta tương hợp với Tam Sinh Luân Hồi Ấn, càng kích thích sử dụng sức mạnh bí ẩn trong ta hơn."
Trần Huyền nhếch mép cười lạnh.
Thế nhân đều tưởng rằng hắn đã bị phế rồi.
Không ngờ rằng, trải qua tử kiếp này, ngược lại khiến thực lực của hắn mạnh hơn, càng có thể sử dụng sức mạnh của Tam Sinh Luân Hồi Ấn.
Trong phúc có họa, trong họa có phúc.
Đây là điều đặc biệt của đứa con vận khí. Trong nơi sâu thẳm của Khởi Nguyên Học Phủ.
Trong chốn bồng lai tiên cảnh riêng tư kia.
Quân Tiêu Dao đang ngồi khoanh tròn, luyện hóa pháp trượng Thiên Đạo.
Hắn tách tất cả các loại đạo tắc ẩn chứa trong pháp trượng Thiên Đạo.
Mà thần tài tiên liệu còn sót lại thì đưa cho Thất Thải Trảm Tiên Hồ và Đại La Kiếm Thai hấp thụ luyện hóa.
"Tên Trân Huyền đó, có lẽ đã xác định được người đánh lén hắn là ta, người cướp đi pháp trượng Thiên Đạo cũng là ta."
"Chẳng qua, hắn không có năng lực vạch trần ta, dù có nói ra thì cũng chẳng ai tin."
"Mà cho dù có người tin cũng không dám động đến ta."
Quân Tiêu Dao cười chế giễu.
Ở thế giới này, phải có sức mạnh, có thế lực thì mới có thể muốn làm gì thì làm.
Chẳng có cái gì gọi là chính tà thiện ác cả, chỉ có thắng làm vua thua làm giặc.
Đợi đến khi Quân Tiêu Dao luyện hóa xong pháp trượng Thiên Đạo này, cũng sẽ không còn chứng cứ nữa.
"Có điều, tên Trân Huyền kia có ấn ký Thần Bí, nên lần này sẽ không hoàn toàn thất bại."
"Ngược lại, nói không chừng còn có thể đột phá tiềm lực, vượt qua trước đây, nhưng như vậy cũng tốt."
"Năng lực của quân cờ mà quá kém, chơi đùa cũng vô vị." Quân Tiêu Dao lập kế hoạch, xác định chiến lược và kiểm soát mọi thứ trong tay.
Hắn không có đối thủ, chỉ có quân cờ và thí tốt, vậy thôi.
Trong thời gian tới, Quân Tiêu Dao cũng chuyên tâm bế quan, luyện hóa pháp trượng Thiên Đạo.
Một tháng sau.
Quân Tiêu Dao đem tất cả đạo uẩn trong pháp trượng Thiên Đạo tách luyện hết, thí luyện thành đạo tắc thanh thuần nhất.
Số lượng pháp tắc mà hắn đã lĩnh ngộ được cũng phải đến năm trăm đạo.
Đây đã là một cấp độ cực kỳ đáng Sợ.
Dù là Đại Đế chưa chắc đã lĩnh ngộ được nhiều pháp tắc như vậy. Dù là vậy, nhưng đạo uẩn trong pháp trượng Thiên Đạo còn chưa luyện hóa xong, vẫn sót lại một phần.
Nhưng Quân Tiêu Dao không tiếp tục bế quan nữa.
Bởi tìm thấy manh mối của Tiên Đỉnh và Ma Tôn tổ sư rất quan trọng.
Hắn cũng nên sớm khởi hành đến tinh giới Hỗn Khư thôi.
"Ngọn rau hẹ Trần Huyền này đã cắt một đợt rồi, lại để hắn từ từ sinh trưởng đi."
"Bây giờ phải tìm được Ma Thiên tổ sư, lấy được manh mối về di tàng Ma quân mới là quan trọng nhất."
Quân Tiêu Dao đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi Khởi Nguyên Học Phủ.
Với thân phận của hắn, đương nhiên có thể tùy ý ra vào Khởi Nguyên Học Phủ. Cũng không quấy rầy đến ai.
Sau khi Quân Tiêu Dao rời Khởi Nguyên Học Phủ không lâu.
Một nữ tử đi vào Khởi Nguyên Học Phủ.
Một thân áo trắng, mặt che sa mỏng che lấp tiên nhan, nhưng lại vẫn mang đến cảm giác xinh đẹp tuyệt trần.
"Xin hỏi Vân Tiêu công tử có ở đây không?"
Giọng của nữ tử áo trằng đeo mạng che mặt mang theo chút run rẩy khi hỏi.
"Công tử đã ra ngoài rồi."
Kỷ Minh Sương ra tiếp đón nàng ta.
"Vậy có biết hắn đi nơi nào?" Giọng nói nữ tử áo trắng như vội vàng gấp rút.
"Thật xin lỗi, ta hoàn toàn không biết." Kỷ Minh Sương đáp. Đừng nói không biết, dù nàng có biết cũng tuyệt không tiết lộ hành tung của Quân Tiêu Dao.
"Vậy sao..."
Đôi lông mày đen nhánh bóng mượt của nữ tử áo trắng khẽ rũ xuống, trông có vẻ thất vọng.
Khi nàng chuẩn bị rời Khởi Nguyên Học Phủ.
Đúng lúc này, một nam một nữ tìm thấy vị nữ tử áo trắng.
"Có phải là con gái của tộc trưởng, Tiên Dao cô nương?"
Đôi nam nữ này là thiên kiêu của Lê tộc, Đế Tộc Thượng Cổ, Lê Tinh Hà và Lê Bội Ngọc.
Mà vị nữ tử áo trắng đeo khăn che này chính là Lê Tiên Dao đến từ Giới Hải.
Thông thường, thiên kiêu của Giới Hải phần lớn đều thông qua Khởi Nguyên chỉ cảnh đến vũ trụ Khởi Nguyên.
Nhưng cũng không phải tất cả thiên kiêu đều như vậy.
Có một số nhân vật thế lực có quan hệ với vũ trụ Khởi Nguyên sẽ thông qua các phương pháp khác đến vũ trụ Khởi Nguyên.
Lê Tiên Dao chính là như vậy.
Đến khi sắp tiến vào vũ trụ Khởi Nguyên, phụ thân nàng Lê Thánh mới nói cho nàng nghe chuyện này.
Thế lực phía sau Lê Thánh đến từ vũ trụ Khởi Nguyên, chính là thế lực Đế tộc Thượng Cổ một phương, tên là Lê tộc.
Mà Lê Thánh thì thông qua quan hệ đặc biệt đưa Lê Tiên Dao tiến vào vũ trụ Khởi Nguyên. Sau khi đến vũ trụ Khởi Nguyên.
Lê Tiên Dao rất nhanh đã nghe thấy chuyện của Quân Tiêu Dao.
Có trời mới biết, khi Lê Tiên Dao nghe được tin tức này, nàng vốn dĩ không dám tin.
Điều này làm người ta quá bất ngờ, cứ như nằm mộng vậy, không hề chân thực.
Vậy nên Lê Tiên Dao tức khắc chạy đến Khởi Nguyên Học Phủ bên này, muốn nhìn thấy người mà mình ngay đêm thương nhớ.
Ai biết Quân Tiêu Dao không có ở đây.
"Tiên Dao cô nương, chuyện liên quan đến ngươi, bọn ta cũng đã nghe nói một ít."
"Thái Thượng Đạo Thể, đúng là danh bất hư truyền."
Lê Tinh Hà nhìn chằm chằm Lê Tiên Dao bằng ánh mắt ẩn chứa sự nồng nhiệt.
Lê Tiên Dao quá xuất chúng, như phù dung chớm nở, không chút tì vết, đẹp đến mức khiến người ta vui vẻ thoải mái.
Trong lòng Lê Bội Ngọc đứng bên cạnh có chút ghen tị.
Vốn dĩ nàng mới là thiên chỉ kiều nữ của Lê tộc.
Có điều, đợi Lê Tiên Dao quay vê Lê tộc, địa vị thân phận của Lê Tiên Dao vẫn sẽ vượt xa nàng.
Suy cho cùng, thể chất Thái Thượng Đạo Thể vô cùng lớn mạnh, đây là điều không thể nghi ngờ gì.
Nếu quay về Lê tộc, chắc chắn sẽ nhận được sự bồi dưỡng tốt nhất, trở thành tộc nhân quan trọng nhất. Giống như Lê Thừa Thiên, người được cho là vận thừa thiên.