Quân Tiêu Dao tiếp tục đi.
Sau một khoảng thời gian.
Quân Tiêu Dao cũng đã đến được thành Bạch Hãn.
Thành Bạch Hãn vẫn thuộc địa phận tinh giới Hỗn Khư, là một thành trì rất nổi danh, lưu lượng người cực lớn.
Tường thành nguy nga sừng sững, như hàng tỷ ngôi sao rực rỡ đang rũ xuống một dòng sông dài.
Trong thành có rất nhiều phường buôn bán như chợ đấu giá, đan bảo các, cho đến chốn phong nguyệt vân vân.
Ở thỉnh giới Hỗn Khư, mức độ phồn hoa của thành Bạch Hãn tuyệt đối đứng đầu. Quân Tiêu Dao tiến vào trong thành Bạch Hãn.
Rất nhanh, liền đi tới nơi bán đấu giá.
Theo như lời của những tên sát thủ Thính Tuyết Lâu.
Nơi bán đấu giá này là một địa điểm liên hệ của Thính Tuyết Lâu, đồng thời cũng là sản nghiệp của Thính Tuyết Lâu.
Đương nhiên, người ngoài sẽ không biết những điều này.
Tuy Thính Tuyết Lâu không có mấy thế lực dám chủ động gây gổ.
Suy cho cùng nợ máu và hận thù quá nhiều, nhưng cũng sẽ không tùy tiện để lộ bản thân.
Quân Tiêu Dao tiến vào nơi bán đấu giá, vừa lúc có một cuộc đấu giá sắp bắt đầu.
Quân Tiêu Dao trực tiếp ngồi xuống ghế dành cho khách quý đầu tiên.
Đúng lúc này, một nữ tử ngồi trên vị trí ghế dành cho khách quý bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Nữ tử với dáng vẻ lạnh lùng như gió lạnh mùa thu.
Dung nhan mộc mạc không chút phấn son, lộ ra vẻ đẹp thanh tú.
Mái tóc đen nhánh, được búi lên bằng một cây trâm gỗ đơn giản, để lộ ra chiếc cổ cao gầy.
Nữ tử như này, dù đi đến đâu cũng vô cùng hấp dẫn người khác.
Quân Tiêu Dao nhìn thẳng, không để tâm đến mà cũng lười để tâm.
Nữ tử này lại liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao, trong ánh mắt hiện ra vẻ lạ thường.
Quân Tiêu Dao, thực sự không quá xuất chúng, bạch y tinh xảo, khoan thai ngồi, trên người như được bao quanh bởi khí chất lạnh lùng mà xa cách.
"Tỉnh giới Hỗn Khư từ khi nào lại xuất hiện một người như này?"
Trong lòng nữ tử lặng lẽ kinh ngạc.
Thấy Quân Tiêu Dao ngoảnh mặt làm ngơ với mình.
Nữ tử cũng ngồi một mình và không đáp lời.
Trong chốc lát, một vị lão giả bước lên phía trước, bắt đầu chủ trì hội đấu giá lần này.
Quy tắc trong cuộc đấu giá của thành Bạch Hãn không tệ, sẽ bán ra được rất nhiều đồ tốt.
Một ít tiên kim, trứng thú cổ, đến cả đế binh tàn khuyết đều có hết.
Nữ tử đó cũng ra tay đấu giá mấy lần.
Lúc nàng ra giá, trong cuộc đấu giá không một ai lên tiếng, rõ ràng là kiêng nể nữ tử này.
Có thể nhìn ra, thế lực sau lưng nữ tử này không hề tâm thường.
Quân Tiêu Dao ngược lại không ra giá lần nào, bởi hắn chẳng nhìn trúng món đồ gì, hắn đến đây cũng chẳng phải vì đấu giá.
"Món đấu giá tiếp theo chính là mấy chiến nô."
"Các vị đừng xem thường mấy tên chiến nô này, tuy không mạnh mẽ bằng Vương Thể, Thánh Thể, nhưng mỗi một tên mang trong mình thể chất đặc thù."
"Đó lại là sự tôn tại khác biệt trong vạn người."
"Hơn nữa khác với mấy tên tử sĩ không có tiềm lực, những chiến nô này đều có thể bồi dưỡng tiếp để phát triển tiềm lực."
Khi lão giả đang nói, mấy tên chiến nô bị nhốt trong một cái lồng sắt đã xông lên.
Trong nháy mắt đã xảy ra một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Mấy tên chiến nô kia đột nhiên bạo phát, xông ra khỏi lồng sắt, lao về phía nữ tử này rồi ra tay.
Ngay cả Quân Tiêu Dao và những người xung quanh trong phạm vi tấn công đều bị liên lụy.
Những tên được gọi là "chiến nô" này, thực lực cao cường, tu vi đều đã đến cảnh giới Hỗn Độn Đạo Tôn. Họ vừa ra tay, dường như mơ hồ hình thành nên một loại chiến trận nào đó.
Ảo ảnh của một bảo tháp phù đồ màu máu hiện ra, mang theo lực lượng đủ để giết chết một Chuẩn Đế sơ cấp đè xuống nữ tử kia.
Cảnh tượng này diễn ra quá đột ngột, những người ở hiện trường cũng không thể ngờ tới.
Sắc mặt của nữ tử ngưng trệ, nhìn thấy ảo ảnh của bảo tháp màu máu, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.
Nàng theo bản năng muốn sử dụng thủ đoạn phòng ngự, nhưng bởi vì quá đột ngột nên rõ ràng không thể chuẩn bị hoàn hảo được.
Cứ cho là nàng có thể sống sót chống đỡ được một chiêu này, e rằng nàng cũng sẽ bị trọng thương. "Tô Thiển, đạo nữ của Bỉ Ngạn đạo cung, báo thù bắt đầu từ người đi."
Một tên chiến nô gầm lên.
Ảo ảnh của bảo tháp phù đồ màu máu càng thêm ngưng thật, mang theo khí tức khủng bố bao vây nữ tử tên Tô Thiển và tất cả những người xung quanh nàng bên trong.
Trong đó, đương nhiên bao gồm cả Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao khế cau mày.
Hắn thật sự lười tham gia vào những việc như thế này.
Ân oán tư thù của người khác thì có liên quan gì đến hắn?
Nhưng bọn họ hoàn toàn không nên liên lụy đến hẳn.
Vốn dĩ Quân Tiêu Dao không muốn lo chuyện bao đồng, nhưng nếu người khác đã kéo hắn vào cuộc, vậy thì cũng đừng nghĩ đến chuyện rút lui an toàn.
Quân Tiêu Dao giơ tay đánh ra ngoài một chưởng, khí tức Hỗn Độn mạnh mẽ cuộn trào, Hỗn Độn Chân Hỏa lượn lờ.
Một chưởng này đánh ra, lập tức đem ảo ảnh của tòa bảo tháp màu máu nghiền nát.
"Cái gì?"
Mấy tên chiến nô lập tức kinh sợ.
"Ngươi có người giúp đỡ!"
Một tên trong đó hét lớn, cảm thấy khó tin.
Không ngờ tới Tô Thiển sớm có phòng bị, âm thầm sắp đặt một viện trợ cường đại như vậy.
Đến Tô Thiển cũng không ngờ tới là có chuyện này, vẻ mặt có chút hoang mang, thất thần nhìn về phía Quân tiêu Dao.
Mà chưởng ấn mang theo Hỗn Độn chỉ ý của Quân Tiêu Dao, sau khi phá vỡ ảo ảnh của bảo tháp máu thì cũng không hề giảm bớt sức mạnh, đánh thẳng tới những tên chiến nô kia.
Cảm giác được loại uy lực giống như bị bầu trời áp chế, không thể chống đỡ.
Vẻ mặt của mấy tên chiến nô lộ ra ý nghĩ muốn chết.