"Phù Đồ Đế Tử đã sắp xuất thế, Phù Đồ ta nhất định sẽ quay trở lại, Bỉ Ngạn đạo cung các ngươi cứ đợi đấy!"
Vừa nói, pháp tắc trong cơ thể của những tên chiến nô trở nên hỗn loạn, đúng là đang muốn tự bạo.
Nhưng mà bàn tay hỗn độn của Quân Tiêu Dao túm một cái, mấy tên chiến nô kia ngay cả tự bạo đều không làm được, trực tiếp bị nghiền nát thành sương máu.
Nhìn thấy chiến cục vừa đột ngột đến lại dễ dàng bị lật ngược thế này.
Tất nhiều tu sĩ khắp phòng đấu giá cũng trở nên có chút sửng sốt.
Thật đúng là đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Chỉ qua một lúc sau, bọn họ cũng đã hiểu ra, nhìn về phía Quân Tiêu Dao, trong mắt và vẻ mặt đều là sự kinh ngạc khó tin.
"Chuẩn Đế, tuyệt đối là thực lực cấp Chuẩn Đế mới có thể tùy tiện ra tay đã mạt sát được mấy Hỗn Độn Đạo Tôn như thế."
"Nhưng nhìn vị công tử này tuổi tác cũng không lớn, sao có thể đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Đế?"
"Trừ phi là đã thay đổi dung mạo."
Trong phòng đấu giá, rất nhiều thần niệm đều giao lưu với nhau.
Quân Tiêu Dao vẫn lười để ý đến thế giới bên ngoài.
Lúc này, lão giả chủ trì buổi đấu giá cũng đã đến bên cạnh nữ tử tên Tô Thiển.
"Thật xin lỗi, Tô Thiển đạo nữ, là do phòng đấu giá bọn ta kiểm tra không kĩ càng, để cho kẻ trộm có cơ hội lẻn vào." Lão giả áy náy nói.
"Không sao."
Tô Thiển vẫy tay.
Nếu như là thế lực khác thì có thể dễ dàng phát giác.
Nhưng những người ám sát nàng dù sao cũng là thuộc về thế lựa kia.
Nghĩ đến đây, Tô Thiển chuyển ánh nhìn đến Quân Tiêu Dao.
Ban đầu, nàng cũng chỉ là tò mò về khí chất siêu nhiên bất phàm của Quân Tiêu Dao.
Nhưng giờ đây, biết vị công tử này không chỉ là vẻ bề ngoài siêu trân tuyệt †ục mà còn có được chiến lực cấp Chuẩn Đế.
Cho dù với người có thân phận như Tô Thiển cũng khó lòng nhịn được dâng lên sự kính phục đối với hắn.
"Vị công tử này, tiểu nữ là Tô Thiển, đạo nữ của Bỉ Ngạn đạo cung, cảm tạ công tử đã ra tay cứu giúp."
Tô Thiển yểu điệu hành lễ với Quân Tiêu Dao.
"Không cần cảm ơn ta, bọn họ ra tay đã liên lụy đến ta" Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
"Tô Thiển mạo muội, xin hỏi cao danh quý tính của công tử..."
"Vân Tiêu."
"Vân Tiêu..."
Tô Thiển tự lẩm bẩm, sau đó như chợt nhớ ra điều gì, ánh mắt xinh đẹp đột nhiên co lại. Bỉ Ngạn đạo cung cũng không phải là thế lực nhỏ bé, ở tỉnh giới Hỗn Khư cũng được xem là thế lực có danh tiếng lớn.
Tin tức đương nhiên cũng linh thông.
Khoảng thời gian trước, hai vị nhân vật cấp đại lão Cổ Tổ của Vân Thánh đế cung đích thân đến Khởi Nguyên Học Phủ, vì để đón tiếp một vị thiếu chủ đến từ đế tộc Vân thị Giới Hải.
Vị thiếu chủ kia, không ai khác chính là Vân Tiêu.
Nghe đồn người này là Hỗn Độn Thể vạn cổ vô song.
Tin đồn sớm đã được truyền đi khắp tứ phương.
"Thì ra là Vân Tiêu công tử..."
Dù là người có tính cách điềm tĩnh, vân đạm phong khinh như Tô Thiển, giờ phút này cũng khó lòng kiềm chế không giấu được sự ngạc nhiên của mình, vẻ mặt cũng trở nên dè dặt hơn một chút.
"Lần sau vẫn nên cẩn thận hơn chút." Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Tô Thiển nghe được lời hắn nói, lấy hết dũng khí trong lòng, sau đó nói: "Tô Thiển to gan, muốn mời Vân công tử đến Bỉ Ngạn đạo cung của bọn ta làm khách, như vậy Bỉ Ngạn đạo cung cũng dễ báo đáp công tử một phen."
Tô Thiển nói với vẻ chân thành.
Có thể kéo chút quan hệ cùng với nhân vật như Vân Tiêu, thật đúng là phúc khí và cơ hội hiếm có.
"Chuyện này..."
Tô Thiển tiếp tục nói: "Lần này công tử đến Tinh giới Hỗn Khư là có chuyện gì cần làm đúng không, Bỉ Ngạn đạo cung của ta tuy không phải là thế lực chủ chốt của tỉnh giới Hỗn Khư, nhưng vẫn được xem là có sức ảnh hưởng."
"Công tử đã cứu Tô Thiển một mạng, Tô Thiển đương nhiên cũng phải báo đáp công tử."
Không thể không nói Tô Thiển rất thông minh.
Nếu ngươi không có giá trị, vậy những nhân vật lớn, có địa vị cao làm sao sẽ để ý đến ngươi, nguyện ý kết giao với ngươi chứ?
Tô Thiển hiểu rất rõ điểm này, nói đến giá trị của mình ở trước mặt Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng ngừng lại một lát, nhìn Tô Thiển.
Nữ tử này ngược lại cũng rất khôn ngoan. "Được thôi, tuy nhiên ta vẫn có chút chuyện cần giải quyết, sau đó sẽ đến tìm ngươi." Quân Tiêu Dao nói.
"Vâng, vậy Tô Thiển chờ gặp công tử sau." Tô Thiển nói.
Đám người Tô Thiển tạm thời rời đi.
Dù sao người ám sát nàng có lai lịch rất lớn.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao đáp ứng, thứ nhất là vì Bỉ Ngạn đạo cung ở tỉnh giới Hỗn Khư này cũng xem như là địa đầu xà.
Có tầng quan hệ thế này, nói không chừng có thể phát huy chút tác dụng.
Thứ hai, Quân Tiêu Dao vẫn nhớ kỹ lúc hắn giết mấy tên chiến nô khi nãy kia.
Tên chiến nô đó có nói, Phù Đồ Đế Tử sắp xuất thế, tương lai Phù Đồ sẽ quay lại. Trong chuyện này liệu có phải vẫn còn có nhân quả gì không.
Mà điểm này, cũng phải tìm nhân quả tên trên Bỉ Ngạn đạo cung.
Vì vậy mà Quân Tiêu Dao mới đồng ý với Tô Thiển.
Nhưng trước mắt, Quân Tiêu Dao vẫn cần xử lí một chuyện khác.
Không bao lâu sau.
Quân Tiêu Dao đến một nơi kín đáo bên trong phòng đấu giá.
"Không ngờ công tử lại chính là Đế tử đại danh đỉnh đỉnh của Vân Thánh đế cung, lão hủ thật đúng là có mắt không tròng."
"Không biết công tử đến tìm lão hủ là có việc gì?"
Lão giả chủ trì hội đấu giá lên tiếng hỏi. Quân Tiêu Dao điềm nhiên cười nói: "Thông tin của Thính Tuyết Lâu quả nhiên linh thông."
"Hửm?"
Một tia sáng lóe lên trong đôi mắt vẩn đục của lão giả.
"Không cần cảnh giác như vậy."
Quân Tiêu Dao vừa nói vừa đưa ra Thính Tuyết Lệnh.
"Đây là...
Sắc mặt của lão giả có chút ngưng trệ.
Đế tử Vân Thánh đế cung, vậy mà lại có Thính Tuyết Lệnh trong tay!
Đây tuyệt đối là điều khiến người khác chấn động!
Vậy chẳng phải là hắn có thể thẳng lưng hiên ngang trong cả hắc đạo bạch đạo à! "Thủ lĩnh nơi này của các ngươi đang ở đâu?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Lão giả hít một hơi sâu, áp chế lại nỗi kinh sợ trong lòng.
Thái độ của lão giả đối với Quân Tiêu Dao càng thêm cung kính, cúi đầu chín mươi độ chắp tay nói: "Hồi bẩm đại nhân, lão hủ có thể dẫn ngài đến Xuân Tiêu Lâu."
"Được."
Lão giả dẫn Quân Tiêu Dao rời đi, tiến vê Xuân Tiêu Lâu. Chương 3195: Thân phận thiếu lâu chủ Thính Tuyết Lâu
Xuân Tiêu Lâu là nơi phong nguyệt nổi tiếng trong thành Bạch Hàn.
Tuy nói rằng tu sĩ chú ý tu luyện đạo tâm, tu thân dưỡng tính.
Nhưng vạn linh trên thế gian, cho dù có ở cảnh giới thế nào thì đều có nhu câu về phương diện này.
Lão giả dân Quân Tiêu Dao đến Xuân Tiêu Lâu.
Xuân Tiêu Lâu thực chất không phải chỉ là một tòa lầu đơn lẻ, mà đây là chuỗi các cung điện liên kết với nhau.
Đưa mắt nhìn quanh, đình đài lầu các, rường cột trạm trổ.
Có thác trời lóng lánh giống như pha lê từ trên cao đổ xuống, có dòng sông uốn lượn, trong xanh như một dải ngọc.
Xung quanh còn có linh khí hòa hợp lượn lờ, làm cho nơi này trông giống như tiên cung ở trên trời.
Nào có mang khí tức phong trân như những nơi phong nguyệt bình thường cơ chứ?
"Quả nhiên cũng có vài phần phẩm vị." Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Lão giả chỉ cười ha hả, cung kính dẫn Quân Tiêu Dao tiến vào Xuân Tiêu Lâu.
Tu sĩ đến đến đi đi ở nơi này nhiều như mắc cửi.
Còn có mùi son phấn, oanh oanh yến yến xộc vào mũi.
Một vài nữ tử mặc xiêm y mỏng nhẹ, da trằng mịn màng nhìn thấy Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp chợt tỏa ra tia sáng.
Ai nấy đều giống như hóa thân thành sói cái.
Chỉ có Quân Tiêu Dao mặc bộ áo trắng như tiên, ngũ quan anh tuấn tuyệt thế, ánh mắt ôn nhuận, thật giống như một vị tiên đang dạo chơi trong chốn hồng trần này.
Khác với những nam nhân khác khi đến Xuân Tiêu Lâu, đều bộc lộ ra bản chất xấu xa. Trong mắt các nàng, vị công tử áo trắng này, trông thật sạch sẽ, tỉnh khiết.
Cho dù nơi phong nguyệt bậc này, dường như cũng không làm hắn nhiễm lên chút bụi trần nào.
Phát hiện ánh mắt của những nữ tử kia, Quân Tiêu Dao như có cảm giác, nhìn về phía những nữ tử kia. Sau đó khẽ gật đầu cười.
Ngay lập tức, những nữ tử này cảm thấy tim mình như bị ai đó đánh trúng, chân cũng trở nên mềm nhữn.
Quân Tiêu Dao cũng không lạnh lùng, ghét bỏ giống như tưởng tượng.
Bởi vì hắn cảm nhận được, những nữ tử ở Xuân Tiêu Lâu này thật ra thì cũng không bình thường.
Tám phần mười đây cũng là người của Thính Tuyết Lâu, thích khách mỹ nữ.
Chỉ là tuy những nữ tử này rất hiếu kì vê Quân Tiêu Dao.
Nhưng nhìn thấy lão giả kia có thái độ cung kính cẩn trọng dẫn đường cho Quân Tiêu Dao, họ cũng không dám manh động tiến đến làm phiền.
Dù sao, người có thể khiến cho lão giả kia cung kính tiếp đãi như vậy, các nàng chưa nhìn thấy bao giờ.
Chẳng bao lâu, lão giả đã dẫn Quân Tiêu Dao vào sâu trong Xuân Tiêu Lâu.
Nơi này có một đình viện biệt lập, còn xây dựng thêm hòn non bộ, hàng tre xanh, ngọc thụ trăm hoa đua nở.
So sánh với cảnh tưởng lúc hắn vừa bước vào Xuân Tiêu Lâu, nơi này đúng là yên tĩnh hơn rất nhiều.
Sau khi bước vào đình viện, lão giả hơi chắp tay: "Đại nhân..."
Lúc này, một giọng nói trầm khàn, nghe có vẻ lười biếng, quyến rũ vang lên.
"Triệu lão, không cần nói nữa, ta đã biết rồi, để vị kia tiến vào đi."
"Vâng..."
Lão giả tên Triệu lão kia khẽ gật đầu, sau đó ra hiệu nói với Quân Tiêu Dao: "Đại nhân, xin mời..." Quân Tiêu Dao bước vào trong lầu.
Một mùi hương kì lạ truyền đến chóp mũi hắn, giống mùi hoa lan hoặc xạ hương, khiến người ngửi được mùi hương này sinh ra dục tội.
Quân Tiêu Dao còn cảm giác được, trong mùi thơm lạ này hình như còn có tác dụng ảnh hưởng đến thần hồn của con người.
Cũng chính là nói, nếu có người khác ở đây muốn ra tay với nữ tử này thì thực lực sẽ chịu hạn chế rất lớn.
Thật không hổ là nhân vật lớn của Thính Tuyết Lâu.
Chỉ là mùi hương lạ này đương nhiên không hề có tác dụng với Quân Tiêu Dao.
Trong một căn phòng của đình viện được đặt một chiếc giường màu đỏ, rèm châu rũ xuống. Trên giường có một nữ tử đang nằm, thân hình mơ hồ quyến rũ với đường cong duyên dáng.
"Nên xưng hô với ngươi thế nào, là Quân Tiêu Dao hay là Vân Tiêu đây?"
Thân hình xinh đẹp mông lung kia phát ra tiếng nói.
"Đều có thể." Quân Tiêu Dao nói.
"Vậy thì gọi là Quân công tử đi." Nữ tử kia nói.
"Ngươi đã biết thân phận của ta rồi à" Quân Tiêu Dao nói.
"Đó là điều đương nhiên, thông tin của Thính Tuyết Lâu chúng ta đương nhiên là linh thông nhất."
"Huống hồ, lâu chủ đại nhân đã giao Thính Tuyết Lệnh cho ngươi rồi."
"Không biết lâu chủ của Thính Tuyết Lâu hiện tại đang ở nơi nào?" Quân Tiêu Dao hỏi.
"Lúc ngươi nên gặp, tự nhiên sẽ được gặp." Nữ tử không nói cho hắn luôn.
"Cũng được." Quân Tiêu Dao ngược lại cũng không vội.
"Đúng rồi, vẫn còn một chuyện nữa, giờ đây Quân công tử đã trở thành thiếu lâu chủ Thính Tuyết Lâu rồi."
"Sau này, cho dù ngươi không có Thính Tuyết Lệnh cũng có thể điều động toàn bộ lực lượng của Thính Tuyết Lâu." Nữ tử nói.
Quân Tiêu Dao vừa nghe đây, cũng khẽ mỉm cười nói.
"Vậy ta nhờ cô nương thay ta cảm tạ Thính Tuyết Lâu chủ, Quân mỗ xin phép cáo từ trước."
Quân Tiêu Dao nói xong, cũng quay người rời khỏi.
Quân Tiêu Dao vừa rời khỏi.
Nữ tử đằng sau tấm rèm giường tự lẩm bẩm.
"Vì sao lâu chủ đại nhân lại xem trọng hắn như vậy, lẽ nào nguyên nhân chỉ là vì Vân Thánh đế cung ư?"
"Chỉ có điều, chuyện này thật đúng là làm người khác ghen tị..."
Nữ tử yếu ớt nói.
Nàng cũng biết đến, vị Thính Tuyết Lâu chủ kia đối với nam nhân trước giờ đều là thái độ thẳng thắn, không để ý gì.
Nhưng lại chú ý đến Quân Tiêu Dao như vậy, thật khiến người khác bất ngờ.
"Tuy rằng Quân công tử kia, nhìn vô cùng anh tuấn ngon miệng, nhưng mà Lâu chủ cũng đâu có thích nam nhân đâu chứ?" Nữ tử nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông chuyện này.
Về phía Quân Tiêu Dao, sau khi hắn rời khỏi Xuân Tiêu Lâu, nụ cười trên khóe miệng vẫn chưa từng có dấu hiệu phai đi.
Có được thân phận thiếu lâu chủ Thính Tuyết Lâu này, lúc làm việc sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Cũng có thể nói, cho dù Quân Tiêu Dao không có danh phận là Đế tử Vân Thánh đế cung.
Chỉ dựa vào thân phận thiếu lâu chủ Thính Tuyết Lâu thì địa vị ở vũ trụ Khởi Nguyên cũng tuyệt đối không thấp.