Lê Tiên Dao thầm lắc đầu.
Hiện tại trong lòng nàng đang rất loạn, làm gì còn thời gian mà suy xét đến người khác.
Lê Tiên Dao không thèm để ý đến Lê Thừa Thiên, trực tiếp rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của Lê Tiên Dao, ánh mắt Lê Thừa Thiên càng tối lại.
Lúc này, trong đầu hắn, đột nhiên vang lên giọng nói của Ma Thiên tổ sư.
"Nữ nhân này là Thái Thượng Đạo Thể trong truyền thuyết à, quả nhiên bất phàm”"
"Ngươi nếu có thể dựa vào Ma Thai Ký Sinh Quyết, đoạt lấy sức mạnh của nàng, thiên tư thực lực đều sẽ tăng vọt đến mức không ai có thể tưởng tượng được."
Ma Thiên tổ sư cười lạnh nói.
Lê Thừa Thiên lắc đầu nói: "Ta vẫn chưa ngốc đến nỗi như vậy, ra tay với người trong tộc, càng đừng nói nàng là nữ nhi của tộc thúc, không đụng đến được."
"Có điều sau này, ta có thể tìm một thiên kiêu khác sở hữu thể chất đặc biệt, hoặc là một chủng tộc mạnh mẽ, tu luyện Ma Thai Ký Sinh Quyết."
Dựa vào điều kiện và bối cảnh tài nguyên Lê tộc, tìm thấy những tu sĩ sinh linh có thiên kiêu đặc biệt như vậy, cũng chẳng có gì khó."
"Cũng nhớ giúp bản tổ tìm kiếm vật có thể giúp ta khôi phục tu bổ thần hồn."
"Chỉ khi chúng ta cùng nhau trở nên mạnh mẽ, đến lúc đó liên thủ lại, mới có thể trấn áp được Hỗn Độn Thể, sau đó lấy lại Tiên Đỉnh." Ma Thiên tổ sư nói.
"Yên tâm, ta hiểu rõ." Lê Thừa Thiên nói.
Hắn tin rằng, tiếp theo đây, tốc độ tiến bộ của hẳn, sẽ khiến cho tên Quân Tiêu Dao có Hỗn Độn Thể đó phải cảm thấy kinh ngạc.
Chưa kể, Lê Thừa Thiên còn có dã tâm, sau này Bảng vàng Khởi Nguyên hiện thế, tên của hắn nhất định sẽ ở trên bảng vàng ấy!...
Bên BỈ Ngạn đạo cung, Quân Tiêu Dao cũng không ở lại quá lâu.
Hắn cũng coi như đã xử lý xong xuôi việc ở tinh giới Hỗn Khư, thu hoạch cũng rất hậu hĩnh.
Hắn chuẩn bị lên đường rời khỏi tỉnh giới Hỗn Khứ, trở lại Khởi Nguyên Học Phủ. Còn về Lê Tiên Dao, Quân Tiêu Dao cảm thấy, khoảng thời gian này vẫn là không nên làm phiền đến nàng ấy.
Bất cứ ai khi biết được chân tướng của việc này, đều cần một khoảng thời gian để tiêu hóa.
Sau khi biết được Quân Tiêu Dao muốn rời đi, Tô Thiển đương nhiên cũng không miễn cưỡng.
Suy cho cùng khoảng thời gian ở cạnh Quân Tiêu Dao, nàng có thu hoạch không ít.
Ngoài ra, mối quan hệ giữa Bỉ Ngạn đạo cung và Quân Tiêu Dao cũng rất hòa hợp.
Lúc sắp chia tay, Tô Thiển cùng với toàn bộ cấp cao của BỈ Ngạn đạo cung, tiên Quân Tiêu Dao lên lâu thuyền.
Quân Tiêu Dao cười khẽ nói: "Đúng rồi, các vị, có một việc quên nói với mọi người."
"Không biết là chuyện gì vậy?"
Cao tầng của Bỉ Ngạn đạo cung và Tô Thiển cùng nhìn Quân Tiêu Dao.
"Phù Đồ đế tử đã chết rồi."
"Còn nữa, sau này tinh giới Hỗn Khư sẽ không xuất hiện thêm một Phù Đồ sát điện nữa."
Quân Tiêu Dao nói xong, phất tay áo, bước lên lâu thuyền rời đi.
Những cường giả Bỉ Ngạn đạo cung ở lại, nhìn nhau ngơ ngác.
"Đây là chuyện gì vậy?"
"Phù Đồ đế tử chết rồi, có thể coi như hắn đụng trúng Vân Tiêu đế tử tại Ly Hồn Thận Cảnh nên bị giết chết."
"Nhưng người của Phù Đồ sát điện có hành tung bí ẩn, sao có thể bị tiêu diệt toàn bộ được chứ?" "Có điều, nếu là lời nói của Vân Tiêu đế tử, vậy chắc sẽ không sai."
"Không hổ là đế tử của thế lực chung cực..."
Mọi người của Bỉ Ngạn đạo cung đều cảm thán.
Ánh mắt Tô Thiển sáng lên, nhìn theo Quân Tiêu Dao ngồi trên lâu thuyền rời đi.
Trong lòng nàng đầy hi vọng.
Thế lực một phương bị tiêu diệt, một cái phất ống tay áo, thêm một câu nói qua.
Phong thái như vậy, khiến cho Tô Thiển có chút say đắm.
Lời của Quân Tiêu Dao, cũng không phải là giả.
Tuy Ma Thiên tổ sư vẫn chưa hoàn toàn chết đi, nhưng Phù Đồ đế tử thì đã chết thật.
Dù là Phù Đồ sát điện, tất nhiên Quân Tiêu Dao đã cho người của Thính Tuyết Lâu trong bóng tối giải quyết triệt để.
Đừng quên rằng, hiện tại Quân Tiêu Dao cũng được coi như là tiểu lâu chủ của Thính Tuyết Lâu.
Một câu lệnh của hắn, đương nhiên Thính Tuyết Lâu sẽ thực hiện bằng mọi giá.
Hiện giờ, Thính Tuyết Lâu cũng coi như là thế lực hắc ám mạnh nhất, đối phó với một Phù Đồ sát điện tan đàn xẻ nghé, tất nhiên không thành vấn đề.
Với sức mạnh trong bóng tối này, Quân Tiêu Dao chính là muốn gì được nấy.
Thậm chí Quân Tiêu Dao còn cảm thấy, bản thân có phải hay không vốn dĩ có chút lòng dạ đen tối.
Sau khi rời khỏi tỉnh giới Hỗn Khứ thì Quân Tiêu Dao trở lại Khởi Nguyên Học Phủ.
Vê đến Khởi Nguyên Học Phủ rồi, Quân Tiêu Dao lập tức đi tìm Hạ Uyển Họa.
Hạ Uyển Họa hiện đang tu luyện ở trong động thiên phúc địa của Thảo Đường.
Tay cầm Bút Thái Nguyên được Quân Tiêu Dao tặng cho nàng.
Ngòi bút vẽ lên không trung, dường như vẽ ra một đường quỹ đạo, giống như thiên địa đại đạo đang chuyển động, phác họa ra núi sông thảo mộc, sơn hà tráng lệ.
Trước đó, trong cơ thể nàng tuy có xuất hiện dị thường, sau đó lại hiện ra ma văn huyết nguyệt. Nhưng Quân Tiêu Dao đã giúp nàng dùng lực Hỗn Độn trấn áp nó, trong khoảng thời gian ngắn, cũng sẽ không có gì đáng ngại.
Trong khoảnh khắc, Hạ Uyển Họa giống như đã cảm thấy được gì đó, lập tức dừng động tác lại, ánh mắt nhìn về nơi xa.
Một bóng dáng bạch y, khoan thai đi đến.
"Tiêu Dao, chàng trở về rồi."
Hạ Uyển Họa ánh mắt long lanh hiện lên vẻ mừng vui.
Nhìn trông không khác gì một thê tử đang chờ phu quân của mình trở về nhà.
Sau đó nàng kể toàn bộ bí mật của mình cho Quân Tiêu Dao.
Quan hệ của bọn họ trong khoảng thời gian này dường như lại tiến thêm một bước mới.
"Ừm." Quân Tiêu Dao cười nhẹ rồi gật đầu.
"Uyển Họa, họa đạo của nàng lại tiến bộ không ít rồi."
"Vẫn tốt." Hạ Uyển Họa cười rạng rỡ.
Tuy nàng là trữ đế Đại Hạ, đã nghe rất nhiều lời khen ngợi.
Nhưng không biết vì sao, chỉ cần là lời khen ngợi của Quân Tiêu Dao, cho dù chỉ là một lời khen đơn giản, đều có thể khiến cho nàng vui vẻ thật lâu.
"Ma văn huyết nguyệt trong cơ thể có vấn đề gì không?" Quân Tiêu Dao tiếp tục hỏi thăm.
"Có lực Hỗn Độn của ngươi giúp trấn áp, tạm thời không có vấn đề gì cả, nhưng mà sau này..."