Toàn bộ vùng đất Tiên Di vô cùng rộng lớn, trôi nổi trong trung ương tỉnh vực.
Đưa mắt ra nhìn, cuồn cuộn vô ngần. Tinh vân kéo dài, cổ thụ che rợp trời.
Toàn bộ đại lục mờ mịt sương mù uốn lượn.
Đại lục rộng lớn tráng lệ, thác tiên đổ xuống, vách đá vững chắc.
Có đủ loại dị thú cổ xưa, thần điểu bay khắp trời, rừng cây trải rộng, thế núi †o lớn.
Còn có một số thứ quý hiếm, tiên quang bao phủ, thần hi lượn lờ, như ẩn chứa bí mật gì đó.
Nói chung, vùng đất Tiên Di chắc chắn là một nơi mảnh đất thần bí rộng lớn, rất nhiều cơ duyên.
Nếu không những thiên kiêu thời cổ, nhân kiệt thượng cổ ở vũ trụ Khởi Nguyên cũng không chọn nơi này phong tồn lại.
Quân Tiêu Dao đi vào đại lục cổ xưa bao la hùng vĩ này, tùy ý đi dạo.
Toàn bộ vùng đất Tiên Di không nhỏ hơn một cổ tinh vực, lại chia ra rất nhiều khu vực.
Mà một số thiên kiêu phong tồn đều tập trung ở nơi khu vực trung tâm sâu nhất. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Quân Tiêu Dao cũng không vội mà chậm rãi bước đi.
Nhưng trên thân Quân Tiêu Dao có tử hà lượn lờ, thần hi ẩn chứa, trông rất phi phàm.
Điều này là tác dụng của hạt giống khí vận màu tím.
Dị động như này đã thu hút một số thiên kiêu đến.
Dù sao hạt giống khí vận màu tím quá dễ thấy, như đèn sáng trong đêm tối, muốn người khác không chú ý cũng không được.
Nhưng một số thiên kiêu này thấy Quân Tiêu Dao đều thay đổi sắc mặt, kiêng dè, vội vàng trốn tránh.
Tuy ở trong vùng đất Tiên Di cũng thường xảy ra chuyện một số thiên kiêu săn bắt thiên kiêu có khí vận cấp cao, phân chia khí vận của hắn. Nhưng Quân Tiêu Dao là tồn tại gì?
Tuy bỏ qua không nói đến bối cảnh của Vân Thánh đế cung, chỉ với chiến lực Hỗn Độn Thể của hắn cũng đủ khiến đại đa số thiên kiêu mất hết dũng khí chiến đấu. Thấy những thiên kiêu kia vội vàng trốn tránh, Quân Tiêu Dao cũng âm thầm lắc đầu.
Xem ra chuyến đi này của hắn khá nhàm chán.
Nhưng không lâu sau, Quân Tiêu Dao đã hết buồn chán.
Bởi vì có một nhóm sinh linh phát hiện ra hắn.
Mà nhóm sinh linh này không kiêng ky gì hắn như những thiên kiêu trước đó.
Bởi vì những sinh linh không phải thiên kiêu bên ngoài tiến vào trong vùng đất Tiên Di mà là sinh linh sinh sống †rong vùng đất Tiên Di.
Sau lưng bọn họ mọc hai cánh, ánh mắt sắc bén như tia chớp, từng khí tức đều không kém. Ánh mắt nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao không có thiện ý. Khi Quân Tiêu Dao đi đến, đại trưởng lão Vân Thiên đã nói với hắn, ở bên trong vùng đất Tiên Di có thế lực chủng tộc bản thố, được hoàn cảnh đồng hóa, thực lực không tệ.
"Giao hạt giống khí vận ra đây ngươi mới có đường sống." Một sinh linh trong đó mở miệng nói.
Quân Tiêu Dao lười nói chuyện với mấy con kiến này, trực tiếp tát một cái. Phải biết rằng sau khi hắn bế quan xong, thực lực lại tăng vọt.
Tiện tay một cái đã là ba mươi triệu lực lượng thế giới Tu Di. Hư không như bị gột rửa.
Tuy trong vùng đất Tiên Di này, thiên địa đặc biệt, có quy tắc ổn định.
Nhưng một chưởng của Quân Tiêu Dao cũng khiến không khí thiên địa sôi trào, dãy núi xung quanh chấn động, đại địa nổ vang.
Đám sinh linh kia lập tức thay đổi sắc mặt, sau đó đồng loạt ra tay.
Nhưng vẫn không thể ngăn cản một chưởng của Quân Tiêu Dao như trước, có huyết vụ bắn ra.
Quân Tiêu Dao cũng không để ý, lần này hắn không định đắc tội với thế lực bên trong vùng đất Tiên Di.
Đối với hắn mà nói, người nào chọc vào hắn thì sẽ chết.
Ông trời đến cũng như vậy.
Một số sinh linh còn may mắn sống sót vô cùng sợ hãi, trên thân mang ánh sáng lấp lánh, biến thành nguyên hình.
Đám sinh linh này không phải Nhân tộc, sau khi hóa nguyên hình thì là từng con đại bằng.
"Dám giết sinh linh núi Cổ Bằng của †a, ngươi chắc chắn phải chết!"
Một số đại bằng này đe dọa nhưng thân thể lại rất thành thật, quay người võ cánh bay đi như muốn trốn.
Một tay của Quân Tiêu Dao trấn áp đến, Hỗn Độn Đại Thủ Ấn che phủ bầu trời, che khuất ánh sáng, như bao phủ toàn bộ vùng đất này.
Sau đó hắn trực tiếp đánh xuống đám đại bằng đó: "Dừng tay, đắc tội núi Cổ Bằng ta, Bằng Phi Dương đại nhân sẽ không tha cho ngươi, hắn là một trong mười cao thủ Chuẩn Đế cảnh của vùng đất Tiên Di!"
Một đại bằng quát ầm lên.
Quân Tiêu Dao không dao động, Hỗn Độn Đại Thủ Ấn đánh xuống.
Một ngọn núi lớn trực tiếp bị Hỗn Độn Đại Thủ Ấn ép thành bột vụn. Kèm thêm những màn mưa máu của đám đại bằng rơi xuống.
"Núi Cổ Bằng..."
Quân Tiêu Dao suy nghĩ, núi Cổ Bằng này giống như là một thế lực nổi tiếng trong vùng đất Tiên Di vậy.
Nhưng thế lực bản thổ mà cũng muốn thu thập hạt giống vận khí, xem ra mọi chuyện không đơn giản.
Còn cả cao thủ trong mười Chuẩn Đế cảnh kia, Quân Tiêu Dao cũng không coi ra gì.
Hắn không rời đi ngay mà vẫn nhàn nhã đi lên.
Hắn đang đợi người của núi Cổ Bằng tìm hắn.
Quả nhiên, không bao lâu, phía trước có một đám đại bằng che khuất bầu trời. Cầm đầu là một đại bằng toàn thân lấp lánh thần mang, cánh đại bàng mở rộng, cứa rách mây trời, tỏa ra ánh sáng kim loại lạnh lẽo sáng bóng.
"Huyền Quang Đại Bàng..."
Quân Tiêu Dao thấy vậy thì thâm nói.
Bằng tộc cũng chia ra rất nhiều mạch như chân long, thần hoàng. Có kim sí đại bằng, thanh thiên đại bằng...
Mà đại bằng của núi Cổ Bằng trước mặt này chính là một loại Huyên Quang Đại Bàng, huyết mạch không thể coi thường.
Đại bằng cầm đầu kia bừng bừng ánh sáng, cuối cùng hóa thành hình người.
Đó là một nam tử khỏe mạnh, đầu tóc rối rung, mắt như tia chớp, trên thân có khí tức Chuẩn Đế hùng mạnh, lượn lờ một loại tiên vận đặc biệt, tương hợp với khí tức thiên địa nơi này.
"Là ngươi giết sinh linh núi Cổ Bằng ta?
Nam tử nhíu chặt mày nhìn Quân Tiêu Dao.
"Đôi mắt sắc bén như vậy, chắc không phải mù chứ?" Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
"Càn rối"
Một số sinh linh núi Cổ Bằng xung quanh lạnh lùng nói.
Nhưng vị nam tử kia lại hơi khoát †ay.
Hắn tên Bằng Phi Dương, là một trong mười đại cao thủ Chuẩn Đế cảnh ở vùng đất Tiên Di.
Cũng là nhân tài kiệt xuất của núi Cổ Bằng. "Giao hạt giống khí vận ra đây, ngươi có thể rời khỏi." Bằng Phi Dương nói thẳng.
Hắn cũng nhìn ra Quân Tiêu Dao là nhân vật không dễ đối phó.
"Muốn có được hạt giống khí vận thì tự mình đến lấy." Quân Tiêu Dao thản nhiên nói. Chương 3291: Bằng Phi Dương
Hắn cũng muốn biết, một trong mười đại cao thủ Chuẩn Đế cảnh ở Tiên chỉ địa rốt cuộc mạnh thế nào.
"Vậy thì đắc tội rồi!"
Bằng Phi Dương cũng không kẻ yếu đuối, ngay lập tức đã ra tay. Thân hình hắn như tia chớp phóng về phía Quân Tiêu Dao.
Đây là cấp tốc Thiên Bằng, một loại thiên phú đặc biệt của nhất mạch Đại Bàng.
Đồng thời đôi cánh vàng sau lưng như thiên đao, chém xuống Quân Tiêu Dao, hư không như muốn nứt ra.
Quân Tiêu Dao thấy vậy thì hai tay vẽ âm dương.
Một tay như thể có hư ảnh đại bằng hiện ra, tay kia như vung đuôi côn ngư, phù văn ngập trời.
Đây là Côn Bằng Đại Thần Thông.
"Đây là Côn Bằng Thần Thông!"
Bằng Phi Dương thấy Quân Tiêu Dao thi triển ra Côn Bằng Đại Thần Thông thì sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
Điều khiến cho hắn bất ngờ hơn, rõ ràng Quân Tiêu Dao là Nhân tộc nhưng lại có thể thi triển Côn Bằng Đại Thần Thông đơn giản thành thạo hơn người Bằng tộc như hẳn.
Giống như đây là pháp lực trời sinh của Quân Tiêu Dao vậy.
Rầm!
Hai bóng người đụng vào nhau, gợn sóng Chuẩn Đế lan rộng.
Nhưng ngay sau đó, sinh linh núi Cổ Bằng đều trợn tròn mắt nhìn. Trong lòng bọn họ, toàn bộ vùng đất Tiên Di, Bằng Phi Dương chắc chắn đứng đầu.
Nhưng lại bị một chưởng đánh bay, hộc máu mồm, thân thể Chuẩn Đế chấn động, lông đại bằng bay đầy trời!
Cảnh tượng này khiến sinh linh núi Cổ Bằng trợn tròn mắt, không thể tin được.
Bằng Phi Dương là Chuẩn Đế, đủ để cạnh tranh với những tồn tại yêu nghiệt phong tồn thời cổ kia.
Chắc chắn không phải con chó con mèo vớ vẩn.
Nhưng bây giờ lại không chống lại được một chiêu của nam tử áo trắng kia.
Đây là khái niệm gì?
Thật sự khiến bọn họ không thể tin nổi. Thân thể Bằng Phi Dương chấn động, miệng đầy máu tươi.
Hắn có thể cảm nhận được, dù cảnh giới của Quân Tiêu Dao chưa đến Chuẩn Đế nhưng thân thể vô cùng khủng bố, Chuẩn Đế bình thường còn kém rất xa.
Chứ đừng nói đến trong lúc Quân Tiêu Dao giơ tay nhấc chân, thần lực kinh khủng.
Cho người ta cảm giác, hắn mới là đại hung cổ, lực lượng vô song.
So sánh lại, bản thể Huyền Quang Đại Bàng của Bằng Phi Dương trông như con gà con, hoàn toàn không có sức mạnh đáng nói nào.
Bằng Phi Dương đương nhiên không cam tâm.
Hắn lại cắn răng ra tay lần nữa, pháp tắc sục sôi, khí tức như đại dương mênh mông. Sau lưng hắn có pháp tướng Thiên Bằng hiện lên, hai cánh dang rộng như đám mây che trời.
Quân Tiêu Dao lại rất đơn giản, chỉ một ngón tay đã là Cổ Thần Diệt Giới Chỉ!
Cổ Thần Diệt Giới Chỉ với lực lượng càng mạnh, bộc phát ra uy lực càng mạnh.
Hiện tại Quân Tiêu Dao thôi thúc ba mươi triệu lực lượng thế giới Tu Di trong cơ thể.
Với chỉ một ngón tay này, uy năng bộc phát đến không thể tưởng tượng nổi.
Đây không phải Nhất Chỉ Toái Tinh mà là Nhất Chỉ Băng Thiên!
Đây như ngón tay cổ thần đến từ thời viễn cổ hồng hoang, nghiền ép nát trời diệt đất. Những ngọn núi xung quanh liên tục sụp đổ, mặt đất dày đặc vết nứt.
Càn khôn run rẩy, bầu trời rung chuyển!
Đối mặt với nhất chỉ này, Bằng Phi Dương cảm giác như nhất chỉ của thần linh vươn ra, nghiền ép hắn!
Bằng Phi Dương giận dữ gầm lên, nghiền nát thực lực Chuẩn Đế bản thân đến cực hạn, bắn ra pháp lực, pháp tướng Thiên Bằng rực sáng hừng hực, muốn lao đến đập nát ngón tay ấy.
Nhưng vô dụng!
Pháp tướng Thiên Bằng vỡ vụn ra vô số tia sáng dưới Nhất Chỉ Băng Thiên của Quân Tiêu Dao.
Cộng thêm bản thân Bằng Phi Dương cũng bị nhất chỉ này ấn xuống dưới đất, vô số bụi đá bay lên. Sắc mặt sinh linh núi Cổ Bằng xung quanh đều ngây ngốc, sau đó sợ hãi vô cùng!
Bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng, người này trông thì thoát tục nhưng thủ đoạn lại đơn giản trực tiếp, khủng bố như vậy.
Đây không phải dựa vào kỹ xảo đặc biệt hay năng lực chiến đấu mà chỉ là đơn giản thẳng thừng nghiền ép, không có bất kỳ màu mè nào.
Dùng sức mạnh tuyệt đối nghiền ép Bằng Phi Dương.
Thật sự kinh khủng.
Điều này chứng tỏ chênh lệch giữa Quân Tiêu Dao và Bằng Phi Dương không thể nào tưởng tượng được.
Không hổ là người có được hạt giống vận khí màu tím. Sinh linh núi Cổ Bằng đều hoảng sợ, hối hận.
Mà lúc này, trong khe nứt lớn dưới mặt đất truyền đến tiếng ho khan.
Cả người Bằng Phi Dương đầy máu, khổ sở leo ra.
Sở dĩ hắn vẫn còn sống không phải bởi vì sức sống của hắn dai dẳng, hoặc có bảo vật hộ thân nào đó.
Mà vì Quân Tiêu Dao không ra tay độc ác, không phải nhân từ với hắn mà là Quân Tiêu Dao muốn hỏi hắn.
"Ngươi không giết ta sao?"
Mặt Bằng Phi Dương dính máu, nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.
"Ta có mấy câu muốn hỏi ngươi, các ngươi đang giúp ai thu thập khí vận?"
Quân Tiêu Dao biết, núi Cổ Bằng là thế lực bản thổ ở vùng đất Tiên Di chắc chắn sẽ không gia nhập tranh đoạt khí vận. Nhưng mà bây giờ bọn họ lại săn bắt thiên kiêu bên ngoài vùng đất Tiên Di để cướp đoạt khí vận.
Rõ ràng là nghe mệnh lệnh của ai đó.
Sắc mặt Bằng Phi Dương hơi thay đổi.
Nhưng tình thế thay đổi, Quân Tiêu Dao mang đến cho hắn cảm giác mạnh đến mức làm người ta tuyệt vọng.
Căn bản không còn tâm trạng phản kháng gì nữa.
Nếu đụng phải một người hơi mạnh một chút, còn nghĩ đến việc sẽ liều một phen nhưng nếu đụng phải người căn bản không cùng tầng lớp với mình thì lòng khiêu chiến cũng không dâng lên nổi.
Vì ngại uy thế của Quân Tiêu Dao, Bằng Phi Dương cũng nói ra nguyên nhân.
Hóa ra núi Cổ Bằng bọn họ đang trợ giúp thiên kiêu của Thánh đô Tam Hoàng, Đông Phương Hạo sưu tâm khí vận.
"Thánh đô Tam Hoàng..."
Quân Tiêu Dao thì thâm.
Hắn cũng từng nghe nói, Thánh đô Tam Hoàng là thế lực Tam Hoàng có trụ sở thế lực ở vũ trụ Khởi Nguyên.
"Vậy các ngươi trợ giúp Đông Phương Hạo kia là bởi vì.." Quân Tiêu Dao nhìn Bằng Phi Dương.
Bằng Phi Dương cũng nói ra nguyên nhân.
Bởi vì nghe đồn Đông Phương Hạo có thể sẽ có được truyền thừa Địa Hoàng. Mà truyền thừa Địa Hoàng liên quan đến việc thế lực bản thổ vùng đất Tiên Di của bọn họ có thể rời khỏi vùng đất Tiên Di hay không.
Chỉ cần đạt được truyền thừa Địa Hoàng, bọn họ sẽ có hy vọng rời khỏi nơi này, chứ không phải vĩnh viễn bị vây trong này. Chương 3292: Thu phục Bằng Phi Dương
"Thì ra là vậy, Đông Phương Hạo kia cũng biết tạo thế cho bản thân." Quân Tiêu Dao cười lạnh.
Hắn nói: "Nhưng có lẽ ta phải nói cho ngươi một chuyện, muội muội ta cũng là một trong truyền thừa Địa Hoàng."
"Cái gì?"
Bằng Phi Dương sửng sốt nhìn Quân Tiêu Dao.
"Với lại, cho dù Đông Phương Hạo kia có thủ đoạn gì, cuối cùng người đạt được truyền thừa Địa Hoàng chỉ có thể là muội muội ta. Bởi vì, ta muốn cho người nào trở thành truyền nhân Địa Hoàng, người đó sẽ trở thành. Ta sẽ giải quyết Đông Phương Hạo kia." Giọng điệu của Quân Tiêu Dao hời hợt nhưng lại đầy vẻ không thể nghi ngờ.
Truyền nhân Địa Hoàng chỉ có thể là muội muội của hắn, không thể là ai khác.
Nếu thật sự có những người đó, Quân Tiêu Dao sẽ xóa sổ chúng.
Chỉ đơn giản như vậy.
Nghe thấy lời Quân Tiêu Dao nói, Bằng Phi Dương vô cùng chấn động.
Mà sau khi nghe thấy lai lịch của Quân Tiêu Dao, hẳn càng sửng sốt hơn.
Quả thực hắn đã đâm vào tảng đá.
So sánh thì Đông Phương Hạo kia chả là cái gì.
Với lại, Bằng Phi Dương đã tự trải nghiệm chiến lực khủng bố của Quân Tiêu Dao.
Nếu như nói hắn có thể giải quyết được Đông Phương Hạo thì chắc chắn không phải khoác lác, mà thật sự có thể làm được.
Bằng Phi Dương không ngốc, so với hợp tác cùng Đông Phương Hạo thì rõ ràng đi theo Quân Tiêu Dao có tiền đồ hơn.
Ít nhất sau này, núi Cổ Bằng bọn họ có lẽ có thể nhờ vào muội muội của Quân Tiêu Dao mà có cơ hội rời khỏi vùng đất Tiên Di.
Thế là Bằng Phi Dương không nói câu nào, trực tiếp chắp tay với Quân Tiêu Dao, nguyện ý đi theo hán, chỉ cân sau này có thể rời khỏi vùng đất Tiên Di.
"Làm tùy tùng thì ngươi tạm thời không đủ tư cách, nhưng phạm vi rộng lớn ở vùng đất Tiên Di này ta vẫn còn thiếu một tọa ky."
"Cộng thêm ngươi cũng hiểu rõ vùng đất Tiên Di, làm tọa kỳ của ta không gì thích hợp bằng." Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Nghe nói vậy, sinh linh Cổ Bằng đều trợn mắt lên.
Để một trong mười đại cao thủ Chuẩn Đế như Bằng Phi Dương làm tọa ky trong vùng đất Tiên Di cho vị này á?
Nếu là người khác nói vậy, bọn họ nhất định cho rằng bị điên nhưng vừa nấy, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Quân Tiêu Dao nghiền ép Bằng Phi Dương như thế nào.
Cho nên thấy vậy cũng vẫn còn khả năng chấp nhận.
Bằng Phi Dương cũng ngây người.
Nhưng hắn nghĩ lại, âm thầm cắn răng.
Vì có thể rời khỏi vùng đất Tiên Di, được tự do, muốn hắn làm gì cũng được. "Bằng Phi Dương bái kiến chủ nhân!"
Bằng Phi Dương chắp tay nói.
"Được thôi, sau này có cơ hội, núi Cổ Bằng các ngươi sẽ được rời khỏi vùng đất Tiên Di." Quân Tiêu Dao nói.
"Vậy ta đa tạ chủ nhân ở đây trước." Bằng Phi Dương nói.
Sở dĩ hắn thuần phục là vì tự do.
Thứ hai, Quân Tiêu Dao cũng đã dùng thực lực chinh phục hắn.
Nếu như không có thực lực nghiền ép hắn, Bằng Phi Dương cũng không cam †âm tình nguyện làm tọa ky.
Nói cho cùng, vẫn phải dựa vào thực lực thu phục người khác.
Trong lúc Quân Tiêu Dao đang thu phục Bằng Phi Dương ở bên này.
Thì ở một nơi khác của vùng đất Tiên Di.
Trên một ngọn núi cổ đồ sộ.
Có một vị thiếu nhiên thanh tú đứng trên đỉnh núi, trên người tràn ngập khí vận rồng.
Đó chính là Đông Phương Hạo.
Bên cạnh hắn còn có thêm vài người khác.
Ngoài các vị chiến tướng của Địa Hoàng cung ra còn có các thế lực lớn mạnh của vùng đất Tiên Di.
Thậm chí trong đó có hai nhân vật đứng ngang hàng với Bằng Phi Dương trong mười đại cao thủ Chuẩn Đế ở vùng đất Tiên Di.
"Lần này, trái lại phải đa tạ chư vị đã giúp đỡ, nếu không ta sẽ không thể thu được nhiều hạt giống khí vận rồng như thế này." Đông Phương Hạo mỉm cười nói với những cường giả bản địa kia.
"Nào có, Đông Phương Hạo huynh đã được định sẵn sẽ là truyền nhân của Địa Hoàng Tiên Linh Đế, đến lúc đó phải trông cậy vào huynh giúp bọn ta rời khỏi vùng đất Tiên Di."
Một sinh linh cường đại vảy đen phủ khắp người, nói.
Hắn chính là người trong mười đại cao thủ Chuẩn Đế của tộc Nguyên Ma thuộc thế lực bản địa ở vùng đất Tiên Di.
"Đúng đó, chỉ cần ngươi có thể giúp bọn ta rời hỏi vùng đất Tiên Di, bọn ta tình nguyện giúp Đông Phương Hạo huynh thu thập nhiều khí vận rồng hơn nữa."
Một vị sinh linh khác nói.
Hắn có thân hình cao lớn, da trải đầy những vết rạn, trông như nham thạch.
Hắn thuộc Địa Linh Tộc cũng là thế lực bản địa ở vùng đất Tiên Di.
"Vậy thì phải làm phiền chư vị rồi." Đông Phương Hạo nói.
Hắn cảm nhận được hạt giống khí vận trong xanh có lam bên trong cơ thể mình, khóe miệng nhếch lên.
Tự ta đi cướp hạt giống khí vận, nào để những thổ dân này ra tay nhanh như vậy?
"Hạt giống khí vận của ta, sẽ hóa thành màu xanh nhanh thôi, tiếc là nó vẫn còn cách màu tím rất xa."
Đông Phương Hạo thầm nghĩ.
Hắn nhớ tới cột sáng màu tím từng thấy trước kia.
Nghĩ tới chuyện hạt giống khí vận của Quân Tiêu Dao là màu tím liền khiến hắn vô cùng khó chịu.
Dù là ở Giới Hải hay là vũ trụ Khởi Nguyên, Quân Tiêu Dao luôn giống như một ngọn núi lớn, ép hắn đến mức không thở nổi.
"Không sao cả, chờ sau khi ta có được truyền thừa của địa hoàng, đến lúc đó, ta sẽ không còn phải e dè lực lượng của tên Vân Tiêu kia nữa." Đông Phương Hạo thầm nghĩ.
Lúc này, người trong mười đại cao thủ Chuẩn Đế thuộc Nguyên Ma Tộc lên tiếng: "Sao không thấy người của núi Cổ Bằng đến vậy?"
Lúc trước, trợ giúp Đông Phương Hạo thu thập khí vận ngoài Nguyên Ma Tộc và Địa Linh ra còn có người của núi Cổ Bằng.
Nhưng hiện tại, không có sinh linh nào của núi Cổ Bằng đến đây. "Bọn họ không đến cũng không sao, ta không ép." Đông Phương Hạo khoát †ay.
"Vậy thôi, chúng ta đi tìm những hạt giống khí vận khác đi."
Cường giả của Nguyên Ma Tộc và Địa Linh nói xong liền rời đi.
Đông Phương Hạo nhìn họ rời đi, mỉm cười.
Loại cảm giác nắm chắc phần thắng này cũng không tệ.