Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3103 - Chương 3293: Cảm Ứng Từ Ấn Ký

Chương 3293: Cảm ứng từ ấn ký Chương 3293: Cảm ứng từ ấn kýChương 3293: Cảm ứng từ ấn ký

 

 

Một lát sau, phía sau Đông Phương Hạo bỗng xuất hiện một cô gái.

 

 

Nàng mặc một bộ váy dài trông khá lộng lẫy, tư thái không tồi, tướng mạo cũng vô cùng xinh đẹp.

 

 

Nàng trực tiếp vươn tay nắm chặt lấy góc áo của Đông Phương Hạo, ra vẻ nũng nịu, thân mật nói.

 

 

"Hạo lang, ngươi đừng quên chuyện ngươi đã đáp ứng với người ta đó."

 

 

Thấy cô gái làm nũng, Đông Phương Hạo cũng mỉm cười nói.

 

 

"Ta đương nhiên sẽ không quên những lời đã nói với Oánh Oánh."

 

 

Cô gái này có lai lịch không tâm thường.

 

 

Lúc trước khi Đông Phương Hạo ra ngoài rèn luyện, vô tình cứu được một cô gái.

 

 

Nàng tên Chung Oánh Oánh đến từ Thương minh Ngọc Đỉnh, là tiểu thư của một mạch có thế lực lớn trong Thương minh Ngọc Đỉnh.

 

 

Chung Oánh Oáng rất có thiện cảm với anh hùng cứu mỹ nhân Đông Phương Hạo.

 

 

Về sau quan hệ của hai người ngày một thân thiết hơn.

 

 

Đông Phương Hạo cũng nhờ chuyện này mà kéo được quan hệ với Thương minh Ngọc Đỉnh.

 

 

Về phần Thương minh Ngọc Đỉnh sau khi biết Đông Phương Hạo là một trong những truyền nhân của địa hoàng cung.

 

 

Cũng rất coi trọng hắn, quan hệ hai bên rất tốt. Hiện tại, có thể nói Chung Oánh Oánh và Thương minh Ngọc Đỉnh có quan hệ rất sâu sắc với Đông Phương Hạo.

 

 

Chung Oánh Oánh mở miệng nói: "Nguyệt Niệm Quân kia là đối thủ của ta trong Thương minh Ngọc Đỉnh, nàng là tiểu thư của một mạch khác trong Thương minh Ngọc Đỉnh."

 

 

"Lần này, nàng cũng vào vùng đất Tiên Di, ngươi đã đồng ý với ta rồi, phải giúp ta đối phó với nàng đó."

 

 

Thương minh Ngọc Đỉnh là một tổ chức thương minh khổng lồ trong vũ trụ Khởi Nguyên.

 

 

Có thế lực ở khắp nơi, nhưng trong đó chỉ có vài gia tộc chủ lực.

 

 

Gia tộc của Chung Oánh Oánh chính là một trong những gia tộc chủ lực của Thương minh Ngọc Đỉnh. Mà nữ tử tên Nguyệt Niệm Quân nàng vừa nhắc tới, là một vị tiểu thư ở một mạch thế lực khác bỗng nhiên xuất hiện trong thời gian gần đây.

 

 

Không những thiên tư bất phàm mà còn thủ đoạn hơn người, nàng đã giúp Thương minh Ngọc Đỉnh giải quyết rất nhiêu chuyện phiên phức.

 

 

Thế nên thanh danh của nàng được dâng cao, che mất mỹ danh của Chung Oánh Oánh.

 

 

Tranh đấu quyền thế trong Thương minh Ngọc Đỉnh rất gây gắt, đặc biệt là ở các thể lực chủ chốt.

 

 

Nên hiển nhiên Chung Oánh Oánh không muốn danh tiếng của mình bị Nguyệt Niệm Quân áp đảo.

 

 

"Ta hiểu rồi, trong tương lai quyền lực của Thương minh Ngọc Đỉnh chắc chắn nằm trong tay của gia tộc Oánh Oánh."

 

 

"Nhưng phải chờ sau khi ta đến Đại Hoàng đạo thống, trở thành truyền nhân chân chính của Địa Hoàng cung rồi, sau này gia tộc của ngươi có thể dựa thế khống chế Thương minh Ngọc Đỉnh." Đông Phương Hạo nói.

 

 

"Được, đa tạ Hạo lang, nhưng trước mắt ta vẫn muốn dạy cho Nguyệt Niệm Quân kia một bài học." Chung Oánh Oánh nói.

 

 

"Cũng được, ta sẽ nhờ thổ dân của vùng đất Tiên Di ra tay, sau khi tìm được tung tích của nàng thì giáo huấn nàng một trận cho ngươi hả giận."

 

 

Đông Phương Hạo cưng chiều xoa đầu Chung Oánh Oánh.

 

 

Chung Oánh Oánh cũng mỉm cười, vẻ mặt tràn đây hạnh phúc.

 

 

Nhưng nàng không hề trông thấy ánh mắt lạnh nhạt của Đông Phương Hạo.

 

 

Thứ khiến Đông Phương Hạo để tâm chủ yếu là thế lực của Thương minh Ngọc Đỉnh.

 

 

Suốt dọc đường bị hãm, cuối cùng hắn đã hiểu được tâm quan trọng của thế lực.

 

 

Bất kể tử thù của hắn là Đông Phương Ngạo Nguyệt, Quân Tiêu Dao hay là người cạnh tranh Vân Khê.

 

 

Không một ai trong họ không có chỗ dựa.

 

 

Mà Đông Phương Hạo hắn lại chẳng có dì.

 

 

Sau này, khó khăn lắm mới có được Địa Hoàng cung làm chỗ dựa.

 

 

Nhưng Địa Hoàng cung cũng không hoàn toàn công nhận hẳn. Còn đám Phù Dao Thánh Vương kia thì lại ủng hộ Vân Khê.

 

 

Thế nên Đông Phương Hạo cần phải Tìm một thế lực đáng tin dựa vào.

 

 

Thương minh Ngọc Đỉnh chính là mục tiêu của Đông Phương Hạo.

 

 

Vì vậy, hắn mới phải mượn hơi Chung Oánh Oánh để có được sự ủng hộ của Thương minh Ngọc Đỉnh.

 

 

"Nguyệt Niệm Quân..."

 

 

Đông Phương Hạo thầm ghi nhớ cái tên này.

 

 

Không biết vì sao, hắn luôn có một loại cảm giác rất khó chịu.

 

 

Sau đó, Đông Phương Hạo nhờ thổ dân ở vùng đất Tiên Di đi tìm tung tích của Nguyệt Niệm Quân.

 

 

Chỉ vài ngày sau, tộc Nguyên Ma và Địa Linh Tộc thật sự đã tìm được vài tung tích.

 

 

Nhưng không phải tung tích của Nguyệt Niệm Quân mà là của thị nữ bên cạnh nàng.

 

 

Nàng đang sưu tầm tài nguyên †rong một vùng đất tầm bảo.

 

 

Đông Phương Hạo nhờ thổ dân ở vùng đất Tiên Di đi bắt thị nữ cận thân của Nguyệt Niệm Quân lại.

 

 

Thế nhưng trong lúc nhóm thế lực của Nguyên Ma Tộc và Địa Linh đi bắt thị nữ kia.

 

 

Quân Tiêu Dao ở phía bên này cũng mang theo Bằng Phi Dương tiến vào.

 

 

Vốn dĩ hắn định để Bằng Phi Dương dẫn hắn đi tìm Đông Phương Hạo.

 

 

Nhưng đi được nửa đường.

 

 

Trong lòng hắn bỗng xuất hiện một loại cảm ứng. Loại cảm ứng này đến từ nơi hắn lưu lại ấn ký.

 

 

"Hửm, là nàng?"

 

 

Nhận ra được khí tức của người nào đó, đuôi mày của Quân Tiêu Dao khẽ nhướng lên.

 

 

"Nàng đang ở đây, vậy có nghĩa là..." Trong lòng hắn đã rõ.

 

 

Hắn cứ thế bỏ lại Bằng Phi Dương rồi bay vê một hướng khác.

 

 

Nơi tâm bảo nào đó bên ngoài vùng đất Tiên Di.

 

 

Có tiếng xé gió vang lên.

 

 

Một bóng người xinh đẹp hóa thành tia sáng đỏ, bay lượn trên không.

 

 

Phía sau có các thế lực bản thổ như Nguyên Ma Tộc, Địa Linh Tộc đang vây quét.

 

 

"Thật sự là miếng cao da chó dính mãi không buông!"

 

 

Bóng người xinh xắn kia là một nữ tử có dung mạo xinh đẹp, tóc buộc thành búi.

 

 

Cường giả của Nguyên Ma Tộc ở đằng mở miệng hô: "Nói ra nơi ở của tiểu thư nhà ngươi, ngươi có thể sống sót!"

 

 

"Nằm mơi"

 

 

Nữ tử này quay đầu quát lớn.

 

 

Mà lúc này ở một hướng khác, các thế lực chủng tộc bản địa còn lại bao vây thành hình vòng cung rồi đánh giết tới.

 

 

Con đường phía trước mặt nữ tử bị phá hư trong nháy mắt.
Bình Luận (0)
Comment