Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3110 - Chương 3307: Người Nắm Cờ Sau Màn

Chương 3307: Người nắm cờ sau màn Chương 3307: Người nắm cờ sau mànChương 3307: Người nắm cờ sau màn

 

 

Trân Huyền cũng nhịn không được nữa, thét lên một tiếng xuất thủ.

 

 

Trên người hắn bốc lên quang hoa hừng hực, giữa ấn đường, ý luân hồi tràn ngập.

 

 

Một luồng khí tức khổng lồ hiện ra.

 

 

Trong đó thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng dáng mông lung mà mờ nhạt ngồi xếp bằng trong đó.

 

 

Giống như thần minh nhân thế, siêu nhiên vô thượng.

 

 

Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt ngưng.

 

 

Bóng dáng đó hẳn không phải Huyền Nhất Đế Sư mới đúng.

 

 

Lục Nguyên, Trần Huyền, Long Thanh Huyền.

 

 

Những người được gọi là đứa con khí vận đều có loại ấn ký này.

 

 

Nhưng thay vì nói là bàn tay vàng của bọn họ, Quân Tiêu Dao cảm thấy, đây càng giống một loại quan hệ ký sinh hơn.

 

 

Lại liên tưởng đến cái gọi là bảng vàng Khởi Nguyên, nói về khí vận.

 

 

Quân Tiêu Dao mơ hồ cảm thấy, phía sau màn dường như có một người cầm cờ không cách nào tưởng tượng đang thao túng tất cả chuyện này.

 

 

Thậm chí ngay cả khí vận cũng là thủ đoạn thao túng.

 

 

Nếu thật sự là vậy, vậy nước phía sau này không khỏi quá sâu rồi.

 

 

Người sau màn, độ sâu bố cục, khó mà tưởng tượng. Song trước mắt, Quân Tiêu Dao không nghĩ được nhiều như vậy.

 

 

Hắn trực tiếp xuất thủ, trấn sát đến Trần Huyền.

 

 

Nếu đã tìm được Vạn Pháp Thần Thư, vậy Trần Huyền cũng không cần giữ lại nữa.

 

 

Quân Tiêu Dao xuất thủ, Khí hỗn độn mênh mông, đồng thời tế ra kiếm ý Tuế Nguyệt.

 

 

Một luồng kiếm khí to lớn dâng lên, tràn ngập ý tuế nguyệt, thổi quét nơi đây, khí cơ sôi trào.

 

 

"Đây là cái gì?"

 

 

Sắc mặt Trần Huyền bỗng chốc thay đổi.

 

 

Làm sao Quân Tiêu Dao luôn có thể tế ra loại thủ đoạn kinh khủng như này.

 

 

Không quá mấy chiêu, Trần Huyền hộc máu bay ngược, thậm chí ngay cả sợi tóc đều trở nên xám trắng.

 

 

Đây là năng lực của đạo kiếm Tuế Nguyệt, chém đi sinh mệnh lực của hắn.

 

 

Cuối cùng, Quân Tiêu Dao phát ra cực chiêu, đạo kiếm Tuế Nguyệt to lớn vô cùng, kiếm ý như đại dương mênh mông đổ xuống, trấn sát tới Trần Huyền.

 

 

Trần Huyền gào thét, phát ra toàn bộ lực lượng.

 

 

Tam Sinh Luân Hồi Ấn bắn ra quang hoa sáng chói cực hạn.

 

 

Mà ở trong đó, Trân Huyền như nhìn thấy gì đó, đồng tử ngơ ra.

 

 

Sau đó, hắn nhìn về phía Quân Tiêu Dao, vẻ mặt mang theo một loại điên cuồng lạnh lẽo.

 

 

"Đây không phải kết thúc, Vân Tiêu, mọi thứ chỉ vừa bắt đầu!" Lời nói Trần Huyền vừa dứt.

 

 

Thân hình bị kiếm quang cuồn cuộn của đạo kiếm Tuế Nguyệt bao trùm, thân thể vỡ vụn, sinh cơ bị chặt đứt.

 

 

Mà ấn ký rực rỡ hừng hực lại biến mất không thấy.

 

 

Khắp chỗ sâu hố chôn Ma Vụ lần nữa an tĩnh lại.

 

 

Quân Tiêu Dao trường thân ngọc lập, chỉ lạnh nhạt cau mày.

 

 

Lúc Lục Nguyên, còn có Long Thanh Huyền vẫn lạc.

 

 

Cũng đều từng nói lời tương tự như Trần Huyền trước mắt.

 

 

Chính yếu là, trước khi vẫn lạc, bọn họ đều giống như nhìn thấy một bóng dáng từ trong ấn ký.

 

 

Quân Tiêu Dao hơi suy nghĩ sâu xa.

 

 

Xem ra chuyện càng lúc càng thú vị. Nhưng như vậy cũng tốt, không có đối thủ cũng tịch mịch lắm.

 

 

Quân Tiêu Dao rất mong chờ có đối thủ chân chính xuất hiện.

 

 

Lúc này, một luồng lưu quang bỗng nhiên dung nhập trong cơ thể Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao vừa nhìn, phát hiện là một luồng khí vận.

 

 

Chắc hẳn là hạt giống khí vận của Trần Huyền.

 

 

Sau khi khí vận của Trần Huyền dung nhập vào trong cơ thể Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao phát hiện, màu sắc hạt giống khí vận màu tím của mình càng trở nên sâu hơn một ít.

 

 

Giống như được định sẵn, lại có nhiều khí vận hơn thêm vào trên người hắn.

 

 

Quân Tiêu Dao trái lại không tỏ ý kiến với chuyện này.

 

 

Hắn vốn là người săn giết khí vận, căn bản không lo về khí vận.

 

 

Quân Tiêu Dao không để ý biến hóa của hạt giống khí vận, mà dừng ánh mắt trên Vạn Pháp Thần Thư.

 

 

Hắn bước chân ra, rơi xuống trên vũng bùn máu.

 

 

Lúc này, hắn đã nhận ra được một loại áp lực trường vực, hấp dẫn hắn rơi xuống vũng bùn máu.

 

 

Đồng thời trong đầu hắn bắt đầu hỗn loạn, hệt như có vô số ma âm rót Vào tai.

 

 

Khuôn mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh, nguyên thần tự thủ, tĩnh tâm ngưng thần.

 

 

Tu vi nguyên thân của hẳn hiện tại không kém, căn bản sẽ không bị thứ này ảnh hưởng.

 

 

Hắn bước ra một bước, Khí hỗn độn khuếch tán ra, mênh mông cuồn cuộn, thân hình hắn nháy mắt bay lên không, rơi đến trước bạch cốt.

 

 

"Chắc hẳn người này là đệ tử đã từng của Huyền Nhất Đế Sư."

 

 

Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua, đưa tay bắt lấy.

 

 

Vạn Pháp Thần Thư rơi vào trong tay hẳn.

 

 

Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, đạo uẩn và lực pháp tắc trong Vạn Pháp Thần Thư chứa đựng.

 

 

Thậm chí còn nồng hậu hơn pháp trượng Thiên Đạo một ít.

 

 

Khó trách tục truyền, Huyền Nhất Đế Sư có thể dựa vào Vạn Pháp Thần Thư vì chúng sinh khải linh, mở ra cánh cửa thiên phú.

 

 

Chỉ có điều Quân Tiêu Dao không vĩ đại như vậy, cũng không muốn dựa vào Vạn Pháp Thần Thư chỉ bảo người khác.

 

 

Quân Tiêu Dao đạt được rồi cũng chỉ lấy ra đạo uẩn pháp tắc trong đó, giúp bản thân lĩnh ngộ pháp tắc thôi.

 

 

Suy cho cùng chính mình muốn lĩnh ngộ ba ngàn pháp tắc, cũng không phải là chuyện đơn giản.

 

 

Thiên tư của Quân Tiêu Dao tuy yêu nghiệt vô song.

 

 

Nhưng cũng cân một vài phụ trợ mới có thể luyện thành nhanh hơn.

 

 

Sau khi thu hồi Vạn Pháp Thần Thư, Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị rời đi.

 

 

Vùng đất Tiên Di này coi như là nơi táng thân của những đứa con khí vận. Không chỉ Trần Huyền.

 

 

Đông Phương Hạo cũng nằm trên danh sách của Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao cất bước rời đi.

 

 

Hắn cảm nhận được khí tức đặc biệt của nơi này, cũng lộ ra ý suy tư.

 

 

Khí tức quỷ dị trong hố chôn Ma Vụ có hơi tương tự với khí tức quỷ dị khu Vô Nhân, nhưng lại không hoàn toàn giống.

 

 

Giống như chỉ nhánh khác nhau †rong cùng một nguồn.

 

 

Lại liên tưởng đến chuyện vùng đất Tiên Di là từ thiên ngoại rơi xuống.

 

 

"Lẽ nào..."

 

 

Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.

 

 

Thế giới này vẫn là quá lớn.

 

 

Dù là Giới Hải diện tích rộng lớn vô biên cũng chỉ là một góc nhỏ. Nếu cuối cùng giải quyết được Hắc Họa diệt thế của Giới Hải.

 

 

Hắn nhất định sẽ trở lại Cửu Thiên Tiên Vực, dò hỏi Quân gia chân tướng chân chính của thế giới này. Chương 3308: Quyết tâm của Vấn Tuệ Phật Tử

 

 

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, cảm thấy chính mình đã nghĩ quá xa.

 

 

Hắn trực tiếp rời khỏi hố chôn Ma Vụ.

 

 

Sau đó cưỡi lên Bằng Phi Dương rời đi.

 

 

Sau khi Quân Tiêu Dao rời đi.

 

 

Những tộc nhân Kim Lân Tộc rời hố chôn Ma Vụ trước.

 

 

Làm sao cũng không chờ được Trần Huyên trở về.

 

 

Trong lòng bọn họ biết, Trần Huyền sợ rằng cũng giống như Vương Chân Huyền, vĩnh viễn nằm lại nơi đó.

 

 

Nghĩ đến đây, những tộc nhân Kim Lân Tộc này cũng khởi hành trở vê tộc địa.

 

 

Mà bên kia.

 

 

Bên ngoài tộc địa Kim Lân Tộc.

 

 

Lại có một bóng dáng xuất hiện.

 

 

Đó là một tăng nhân trẻ tuổi, khuôn mặt thanh tú, mặc phật y giản dị, giữa ấn đường có phật văn cổ xưa, ẩn chứa kim quang.

 

 

Cả người nhìn qua có cảm giác thông minh trí tuệ.

 

 

Đúng là Vấn Tuệ Phật Tử của Đông Lăng Tự.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử cũng đến vùng đất Tiên Di.

 

 

Trong lòng hắn sinh ra cảm ứng khó hiểu nào đó, đi tới Kim Lân Tộc.

 

 

Dường như được định sẵn, nơi này có duyên phận nào đó với hắn. Sau đó Vấn Tuệ Phật Tử cũng đi vào Kim Lân Tộc.

 

 

Tộc lão Kim Lân Tộc lần nữa hiện thân.

 

 

Nhìn thấy lại có người đến, tộc lão Kim Lân Tộc cũng kinh ngạc.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử thấy thế, dò hỏi một câu.

 

 

Sau khi biết Trần Huyền đã tới đây, †âm thần hắn chấn động.

 

 

Phật văn cổ xưa trong đầu như có phật quang ẩn hiện, có loại túc tuệ nào đó khải linh.

 

 

"Xin hỏi tộc lão, Trân Huyền huynh hiện giờ... Vấn Tuệ Phật Tử hỏi.

 

 

"Hắn đã đi hố chôn Ma Vụ." Kim Lân Tộc tộc lão nói.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử nghe vậy, hơi cau mày. Hắn mơ hồ có dự cảm chẳng lành.

 

 

Tộc lão Kim Lân Tộc như chợt nghĩ tới gì đó, mở miệng nói.

 

 

"Đúng rồi, mời tiểu hữu theo ta tới một nơi."

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu.

 

 

Tộc lão Kim Lân Tộc mang theo Vấn Tuệ Phật Tử tới chỗ văn bia vô tự.

 

 

Trước đó, lúc Trần Huyền Ly đi từng nói, nếu có người tới tìm hắn thì tiếp dân hẳn đến chỗ văn bia vô tự này.

 

 

Tộc lão Kim Lân Tộc vừa mới nhớ tới, cho nên mới mang Vấn Tuệ Phật Tử đến đây.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử nhìn thấy văn bia vô tự này, tâm linh bỗng dưng xúc động.

 

 

Hắn vươn tay đặt lên văn bia vô tự.

 

 

Tức khắc, một luồng tin tức truyền tới trong đầu hẳn.

 

 

"Nếu ta vẫn lạc, người giết ta là đế tử Vân Thánh đế cung, Vân Tiêu."

 

 

"Pháp trượng Thiên Đạo cũng bị hắn cướp."

 

 

"Nếu là đệ tử của ta, ngày sau vì ta báo thù."

 

 

Khuôn mặt Vấn Tuệ Phật Tử kinh hãi, trong lòng khó mà bình tĩnh.

 

 

Quả nhiên là thết

 

 

Lúc trước, hắn vừa gặp Trần Huyền bèn cảm thấy thân thiết khó hiểu.

 

 

Như có một loại nhân duyên được định sẵn.

 

 

Nhưng khi đó, Trần Huyền quá mức cẩn thận, không có để lộ điều gì.

 

 

Cho nên Vấn Tuệ Phật Tử cũng không miệt mài theo đuổi, nhưng hắn trong lòng thật ra để lại cái đế. Mà hiện tại, biết được tin tức này.

 

 

Cuối cùng hắn cũng hiểu, Trần Huyền quả thực chính là Huyền Nhất Đế Sư chuyển thế không thể nghi ngờ.

 

 

"Sư tôn..."

 

 

Tâm cảnh của Vấn Tuệ Phật Tử dấy lên gợn sóng.

 

 

Mà vào lúc này, đám tộc nhân Kim Lân Tộc đi hố chôn Ma Vụ đã trở về.

 

 

Báo lại tình huống nơi đó.

 

 

Nói đơn giản là Trân Huyền phỏng chừng không còn nữa.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử nghe vậy, trong lòng dâng lên ý phẫn uất.

 

 

Hắn trực tiếp một mình đến hố chôn Ma Vụ, đi vào bên trong.

 

 

Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Chỗ sâu Hố chôn Ma Vụ tuy tràn ngập hung hiểm.

 

 

Nhưng Vấn Tuệ Phật Tử cũng không phải nhân vật đơn giản.

 

 

Giữa ấn đường của hắn, phật văn cổ xưa nở rộ phật quang, xua tan ma khí.

 

 

Cuối cùng, hắn chỉ nhìn thấy một mảnh nhỏ góc áo ở chỗ sâu hố chôn Ma Vụ.

 

 

Nhìn thấy mảnh nhỏ này, Vấn Tuệ Phật Tử rốt cuộc nhịn không được đại hận.

 

 

Hắn vẫn đã chậm.

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử lòng có hận ý, hận chính mình vì sao cho tới bây giờ mới hoàn toàn phát hiện.

 

 

"Người giết hại sư tôn là Vân Tiêu..."

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử là người phật gia, lúc này trong mắt lại có lạnh lẽo. Nếu Túc Mệnh Thông của hắn cảm ứng không sai, Trần Huyền thật sự là sư tôn của hắn.

 

 

Như vậy, trữ đế Đại Hạ, Hạ Uyển Họa hắn cảm ứng hẳn cũng không sai.

 

 

Đông Lăng Phật Đế kiếp trước của hắn là người chuyên môn tọa trấn Trấn Ma Vực, trông coi tàn khu của Nữ Đế.

 

 

Mà nếu hắn có thể sinh ra cảm ứng nào đó với Hạ Uyển Họa.

 

 

Như vậy cũng là nói, Hạ Uyển Họa rất có thể có quan hệ với thân chuyển thế của Thần Bí Nữ Đế.

 

 

Thậm chí có thể chính là vậy!

 

 

Nghĩ đến đây, trong mắt Vấn Tuệ Phật Tử có lãnh ý.

 

 

Hắn biết, lấy thực lực của hắn hiện tại, muốn vì Trân Huyền báo thù, đánh bại Quân Tiêu Dao là chuyện không thể. Cho dù hắn là Đông Lăng Phật Đế chuyển thế cũng không đối phó được Quân Tiêu Dao.

 

 

Điểm tự mình hiểu lấy này, hắn vẫn phải có.

 

 

Nhưng như vậy cũng không đại biểu, Vấn Tuệ Phật Tử sẽ từ bỏ.

 

 

"Ta nhất định phải vạch trần bộ mặt của Vân Tiêu và Hạ Uyển Họa, để thế nhân biết được chân tướng."

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử thâm nghĩ, bất chợt hẳn nghĩ tới một nơi.

 

 

Tam Sinh điện phủ!

 

 

Tam Sinh điện phủ luôn lấy việc trấn áp họa kiếp huyết nguyệt làm nhiệm vụ của mình.

 

 

Thậm chí, sở dĩ Thần Bí Nữ Đế sẽ bị trấn áp còn may nhờ có người sáng lập Tam Sinh điện phủ, Tam Sinh Đế Chủ! "Có lẽ ta không có năng lực đối phó đế tử của Vân Thánh đế cung."

 

 

"Nhưng Tam Sinh điện phủ có thể."

 

 

"Đi tìm tư tế của Tam Sinh điện phủ, Nguyên Như ÝI"

 

 

Vấn Tuệ Phật Tử hạ quyết tâm.

 

 

Hắn nhất định phải tố giác với thế nhân.

 

 

Quân Tiêu Dao là người diệt sát Huyền Nhất Đế Sư, cướp lấy pháp trượng Thiên Đạo.

 

 

Mà Hạ Uyển Họa là thân chuyển thế của Thần Bí Nữ Đết
Bình Luận (0)
Comment