Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3121 - Chương 3327: Không Gả Đi Được

Chương 3327: Không gả đi được Chương 3327: Không gả đi đượcChương 3327: Không gả đi được

 

 

Ầm!

 

 

Mới đánh một đòn, Hiên Viên Phượng Vũ đã cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ vô cùng, dọc theo thân thương vàng kim truyền đến, chấn động khiến cơ thể mềm mại của nàng run rẩy, gan bàn †ay suýt chút nữa vỡ nát.

 

 

Nàng lại gia trì lực lượng Hiên Viên Kim Thân lần nữa, lúc này mới đứng vững cơ thể.

 

 

Hiên Viên Phượng Vũ cắn chặt hàm răng, nàng mạnh mẽ đẩy mũi thương vàng kim ra, mũi thương sáng chói.

 

 

Đây là thương quyết chí cường nàng tu luyện được.

 

 

Bên kia, tay ngọc niết ấn.

 

 

Phù văn màu vàng dâng lên, sau khi ngưng tụ lại thành thánh ấn cổ xưa, cuốn theo lực lượng trấn áp hùng mạnh.

 

 

Đây như là đại thuật khủng bố nhất của tộc Hiên Viên.

 

 

Đối mặt với hia chiêu lớn, Quân Tiêu Dao vẫn chỉ dùng ngón tay.

 

 

Lông mày của Hiên Viên Phượng Vũ nhíu lại.

 

 

Quân Tiêu Dao quá coi thường nàng, vậy mà lại đối phó với nàng như vậy.

 

 

Nhưng ngay sau đó, Hiên Viên Phượng Vũ đã giật mình, cảm thấy có gì đó không đúng.

 

 

Theo kiếm chỉ chém ra của Quân Tiêu Dao, một kiếm ý mơ hồ hiện lên, lượn lờ ý chí Tuế Nguyệt, như thể có sức mạnh dời sông lấp biển biến hóa.

 

 

"Kiếm ý này!" Hiên Viên Phượng Vũ sợ hãi ngạc nhiên.

 

 

Nhát kiếm này chém ra không ngừng tăng mạnh đáng sợ, như thể trảm t†uế nguyệt, trảm thọ nguyên.

 

 

Ngay lập tức, Hiên Viên Phượng Vũ cũng cảm giác được một sức mạnh mơ hồ nào đó đang hạ xuống người mình.

 

 

Mái tóc đen của nàng hơi phai xám đi.

 

 

Sau khi va chạm chiêu thức xong, nàng liên tục lùi lại, cảm thấy hoảng sợ.

 

 

"Bây giờ muốn chạy sao?"

 

 

Quân Tiêu Dao thừa thế xông lên, trấn áp đến.

 

 

Hiên Viên Phượng Vũ tung chân đá ngang ra, muốn đá văng Quân Tiêu Dao đi.

 

 

Nàng nóng lòng không chờ được nên muốn ra tay thăm dò Quân Tiêu Dao. Ai mà ngờ hắn lại có vô số thủ đoạn như vậy.

 

 

Đủ loại uy năng dị tượng của Hỗn Độn Thể thì thôi đi, còn có kiếm ý quỷ dị như vậy.

 

 

Sau khi thăm dò, muốn bình yên rút lui nhưng Quân Tiêu Dao lại không buông tha cho nàng.

 

 

Cặp chân mềm mại thon dài kia đạp mạnh vào hư không, quét ngang về phía hẳn.

 

 

Quân Tiêu Dao đưa tay ra, gia trì lực lượng thế giới Tu Di, một chưởng bắt lấy.

 

 

Sắc mặt Hiên Viên Phượng Vũ thay đổi, cảm giác cổ chân mình sắp bị bóp nát.

 

 

Nhưng một giây sau, có chuyện khiến đầu óc nàng trống rỗng, càng không thể tin nổi. Nàng thấy Quân Tiêu Dao dùng pháp tắc khắc xuống dấu ấn bằng chữ trên chân trắng nõn bóng loáng của nàng.

 

 

Đó là một chữ Tiêu.

 

 

Hiên Viên Phượng Vũ lập tức giận dữ xấu hổ, phù văn trên thân thể mềm mại dâng lên như ánh sáng, gia trì lực lượng Hiên Viên Kim Thân đến cực hạn.

 

 

Đá văng Quân Tiêu Dao ra.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng thuận thế lùi ra.

 

 

Hắn cũng không có ý định ra tay tàn độc với Hiên Viên Phượng Vũ và Chiến hoàng tử.

 

 

Không phải không dám mà là không cần thiết.

 

 

Dạy dỗ bọn họ làm người là đủ rồi.

 

 

Đương nhiên nếu bọn họ không để yên cho hẳn, không biết thức thời thì Quân Tiêu Dao cũng không cần để ý mà sẽ ra tay độc ác.

 

 

Hai người tách ra.

 

 

Hiên Viên Phượng Vũ cúi đầu nhìn chữ Tiêu trên đùi mình, cảm thấy vô cùng chói mắt.

 

 

Nàng muốn trực tiếp xóa đi, lại phát hiện dấu ấn kia lượn lờ quy tắc, không thể xóa được.

 

 

Thấy vậy, mọi người xung quanh đều vô cùng yên lặng.

 

 

Phải biết rằng đây là Nữ Chiến Thân của tộc Hiên Viên.

 

 

Vậy mà lại bị khắc dấu ấn trên đùi, đúng là phá vỡ tưởng tượng của người 1a.

 

 

Mà bình thường, một số tu sĩ chỉ khắc dấu ấn như này cho sủng vật của mình, hoặc là nô lệ. Thể hiện quyền sở hữu, chứng minh là thứ thuộc về mình.

 

 

Kết quả hiện tại là Quân Tiêu Dao lại khắc dấu ấn cho Nữ Chiến Thần của tộc Hiên Viên.

 

 

Tin tức này mà truyền đi thì sẽ bùng nổ.

 

 

"Vân Tiêu, mau diệt trừ."

 

 

Hiên Viên Phượng Vũ nghiến chặt răng cắn môi đỏ, vừa xấu hổ vừa giận dữ.

 

 

Sắc mặt Quân Tiêu Dao dửng dưng, không hề dao động, chỉ nói.

 

 

"Ngươi ra tay đánh lén, lại nói mình không có võ đức."

 

 

"Hiện giờ thăm dò xong muốn bình yên trở ra, có thể à?"

 

 

"Đây chỉ là khiến cho ngươi nhớ lâu mà thôi, đừng tùy tiện thăm dò một nam nhân, ngươi không chịu nổi đâu." Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói, Hiên Viên Phượng Vũ suýt chút nữa nôn ra máu.

 

 

Nàng vẫn là khuê nữ hoàng hoa trong sạch, bị người ta khắc dấu ấn xuống, tương lai gả đi thế nào đây?

 

 

Cái này như thể nam nữ ái mộ nhau, nam tử chợt phát hiện trên người nữ tử có hình xăm tên nam nhân cũ vậy.

 

 

Lập tức ngăn cách, huống chi nàng còn không mến mộ hắn đã bị khắc dấu ấn rồi.

 

 

"Ngươi quá đáng." Sắc mặt Chiến hoàng tử lạnh lùng.

 

 

Hiên Viên Phượng Vũ thay hắn giải vây nên mới ra tay, kết quả là bây giờ cũng bị sỉ nhục.

 

 

"Thế nào, còn muốn thử lại à?"

 

 

Quân Tiêu Dao lạnh lùng nhìn Chiến hoàng tử.

 

 

Sắc mặt Chiến hoàng tử trầm xuống.

 

 

Thật sự là hắn không thể đánh với Quân Tiêu Dao một trận.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao thì có thể.

 

 

Cho dù hắn đánh được hết một trận, kết quả e rằng cũng không tốt đẹp.

 

 

Hắn cũng không muốn chật vật như con chó trước mặt Quân Tiêu Dao.

 

 

Tuy đã không khác gì lắm. Thấy hai vị thiên kiêu của tộc Hiên Viên đều kiêng ky như vậy, tu sĩ bên phía Tam Sinh điện phủ cũng ngưng trọng ánh mắt lại.

 

 

Vị ở Vân Thánh đế cung này đúng là không dễ chọc vào!

 

 

"Hiện giờ, ta nói Vân Thánh đế cung ta muốn tất cả, các ngươi không có ý kiến gì nhỉ." Quân Tiêu Dao nói xong thì trực tiếp đi đến cỗ quan tài của tộc Hiên Viên.

 

 

Những thiên kiêu còn lại của tộc Hiên Viên đều lộ ra vẻ kiêng dè.

 

 

Nhưng thấy Quân Tiêu Dao đi đến, luồng uy áp Hỗn Độn Thể kia cũng phả ra.

 

 

Thân hình bọn họ lập tức lùi lại.

 

 

Tuy sắc mặt Chiến hoàng tử không cam tâm nhưng cũng không dám làm gì.

 

 

Bởi vì nếu như hắn lấy ra tất cả, cuối cùng bị Quân Tiêu Dao đánh bại thì hạt giống vận khí của hắn cũng sẽ bị cướp đi.

 

 

Sau này có lẽ cũng không bước lên được bảng vàng Khởi Nguyên.

 

 

Như vậy sẽ mất hết mặt mũi.

 

 

Lần này để lại cơ duyên đó, tuy khó chịu nhưng cũng là lựa chọn duy nhất. Đến cả Hiên Viên Phượng Vũ cũng nghiến răng nghiến lợi.

 

 

Tuy Quân Tiêu Dao rất đẹp trai nhưng mà lại mạnh đến không còn gì để nói, nhưng cũng không thể tùy ý thể hiện chủ quyền công khai trên người nàng được.

 

 

Thất người tộc Hiên Viên không có động tĩnh gì.

 

 

Tu sĩ ở Tam Sinh điện phủ cũng không có sắc mặt tốt.

 

 

Bởi vì tiếp theo sẽ đến lượt bọn họ.

 

 

Tâm mắt Quân Tiêu Dao rơi vào người Nguyên Như Ý.

 

 

"Tư tế của Tam Sinh điện phủ, nghe danh đã lâu, ngươi cũng muốn ra tay thăm dò một chút sao?"

 

 

Nguyên Như Ý mặc tố y đơn giản, dáng người mêm mại thướt tha, mái tóc đen xõa ra vai, dùng dây buộc tóc đơn giản buộc lên.

 

 

Làn da trắng như sữa, ẩn chứa tinh hoa.

 

 

Dung nhan tuyệt mỹ vô cùng, môi không tô son cũng đỏ, lông mày như vẽ. Khí chất của Nguyên Như Ý thâm thúy, yên tĩnh hơn muội muội Nguyên Linh Huyên của nàng, người cũng như tên, nhẹ nhàng yên tĩnh.
Bình Luận (0)
Comment