Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói, đôi mắt Nguyên Như Ý sâu thẳm, sau đó thản nhiên nói.
"Như vậy không được, nếu Vân Tiêu đế tử muốn thì cho ngươi, chúng ta đi thôi."
Nguyên Như Ý cũng không muốn bị Quân Tiêu Dao khắc chữ lên giống như Hiên Viên Phượng Vũ.
Tuy tài năng của nàng cũng sâu không lường được, nhưng vừa nãy khi thấy thực lực của Quân Tiêu Dao, nàng cũng nhìn ra được. Đừng nói là hắn dùng hết khả năng, có đang nghiêm túc ra tay hay không cũng chưa chắc.
Nguyên Như Ý rất ít khi làm chuyện gì mà không nắm chắc. Điều này có thể nhìn ra từ việc nàng không tin tin tức của Vấn Tuệ Phật Tử, cho nên thay vì bị Quân Tiêu Dao làm nhục mới rời đi thì chi bằng tự giác một chút, trực tiếp rời khỏi đây là được.
Thấy đám người Nguyên Như Ý rời khỏi, Quân Tiêu Dao hơi bất ngờ.
Nữ nhân này hiểu chuyện thế.
"Chúng ta đi thôi."
Thấy người của Tam Sinh điện phủ rời khỏi, Chiến hoàng tử cũng lạnh lùng nói.
Hắn ở lại đây do dự, chỉ bằng hẳn đi tìm cơ duyên khác trong Táng Đế lăng viên.
Lúc Hiên Viên Phượng Vũ bỏ đi còn hung dữ lườm Quân Tiêu Dao.
Tay ngọc của nàng không nhịn được kéo chiến y vàng kim lại muốn che đi nhưng váy quá ngắn, không che đi được.
Người của Tam Sinh điện phủ và tộc Hiên Viên đều rời đi.
Bên phía Vân Thánh đế cung bắt đầu hoan hô, từng ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao, mang theo sùng bái và kính nể.
Trước đây, Vân Thánh đế cung bọn họ còn tranh giành với hai thế lực chung cực lớn, tuy không yên bình nhưng cũng không ác liệt bá đạo như vậy.
Còn Quân Tiêu Dao lại cho bọn họ trải nghiệm cái gì gọi là bá đạo.
Đến cả thiên kiêu thế lực chung cực cũng bị đuổi đi.
Vân Khê đi đến bên cạnh Quân Tiêu Dao, đôi mắt sáng rực đầy sùng bái, lấp lánh ánh sáng.
"Ca..." Vân Khê nhỏ giọng nói bên tai Quân Tiêu Dao.
"Làm sao thế?" Quân Tiêu Dao hỏi.
"Ngươi thích khắc chữ lên người nữ nhân sao?"
Quân Tiêu Dao vội vàng ho một tiếng: "Khu, đó là thủ đoạn trừng phạt bọn họ thôi, ta không thường xuyên làm như vậy."
"Như này, Khê Nhi..."
Vân Khê dùng giọng nói thủ thỉ nhỏ như muỗi kêu nói.
"Cái gì?"
"Không... không có gì..."
Vân Khê cắm đôi môi mềm, cúi đầu xuống.
Người Vân Thánh đế cung hưng phấn hoan hô xong, một vị đạo tử không nhịn được nói. "Đế Tử đại nhân, chúng ta làm vậy, lỡ như tộc Hiên Viên và Tam Sinh điện phủ thức tỉnh thiên kiêu bị phong ấn của bọn thì sợ là sẽ bất lợi với ngươi."
Tam Sinh điện phủ và tộc Hiên Viên đều có thiên kiêu phong ấn trong vùng đất Tiên Di.
Đặc biệt là Tam Sinh điện phủ, vị thiên kiêu phong ấn kia có lai lịch rất lớn, còn có thể chất khủng bố.
Đã từng xuất thế mấy lần, đều lên ngôi quan, một đời vương giả.
Thậm chí nghe đồn, vị thiên kiêu bị phong ấn của Tam Sinh điện phủ có khả năng là truyền nhân Thiên Hoàng.
Tuy không thể chắc chắn trăm phần trăm.
Nhưng truyền ra tin tức như vậy cũng đủ để chứng minh, thiên kiêu kia chắc chắn không tâm thường. Quân Tiêu Dao chỉ cười tùy tiện với chuyện này.
"Bọn họ hận thù, muốn nhằm vào ta thì cứ đến, đã lâu rồi ta không biết cái gì gọi là đối thủ."
Lời này khiến cho đám thiên kiêu của Vân Thánh đế cung càng điên cuồng bái phục hơn.
Bọn họ phục sự trâu bò này!
Sau đó, Quân Tiêu Dao cũng phá vỡ hai cái quan tài khác.
Trong một chiếc quan tài chỉ có một bộ kinh văn sáng chói.
Chính là pháp môn Thần Lực Đại Đế đã từng tu luyện, tên là Thần Lực Luyện Thể Kinh!
Cái này rất hữu ích cho Quân Tiêu Dao.
Không phải nói hắn tu luyện Thần Lực Luyện Thể Kinh mà là mượn nhờ nó để chiếu rọi đạo tu vi nhục thân của mình.
Giống như trước đó, hắn có được các loại pháp môn Đại Đế thân thể như Kim Thân Quyết, Kình Thiên Kình, đều chiếu rọi đạo của hẳn, cần phải có tài liệu.
Đổi sang chiếc quan tài khác, thì là pháp khí Thần Lực Đại Đế đã từng dùng.
Trong đó có không ít đẳng cấp rất cao.
Quân Tiêu Dao tùy ý chọn mấy thứ lọt mắt để dùng làm thần binh cho Đại La Kiếm Thai hấp thu.
Dù sao Kiếm La Kiếm Thai cũng cần ăn.
Còn những thứ khác thì chia cho mọi người. Có thể nói phần mộ của Thần Lực Đại Đế đều do Vân Thánh đế cung hốt hết.
Quân Tiêu Dao cũng thu hoạch được rất lớn.
Không chỉ có được một số pháp khí mà còn có Thần Lực Luyện Thể Kinh và kết tinh của Thân Lực Đại Đế.
Thứ này có thể giúp cho tốc độ đột phá tu vi thân thể của hắn tăng cao.
Tuy cảnh giới của hắn chưa đến Chuẩn Đế. Nhưng tu vi thân thể của hắn đã đến Chuẩn Đế tam kiếp.
Sau khi có được những bảo bối này, Quân Tiêu Dao cảm thấy đột phá thân thể Chuẩn Đế tứ kiếp cũng không khó lắm.
Nhưng trước mắt rõ ràng không phải cơ hội đột phá. Đám người Quân Tiêu Dao vơ vét nơi này xong thì cũng rời khỏi mộ của Thần Lực Đại Đế. ...
Cùng khoảng thời gian đó.
Trong một lăng tẩm Đại Đế nào đó ở Táng Đế lăng viên.
Một thân hình ngôi khoanh chân trước di hài Đại Đế, điên cuồng cướp đoạt tỉnh khí bản nguyên trong đó.
Thân hình này, khí chất anh vũ, tóc đen rối tung, ánh mắt ngạo nghẽ, chính là Lê Thừa Thiên!
Nhưng giờ phút này, sắc mặt Lê Thừa Thiên mang sự điên cuồng chưa từng có.
Trong Vực sâu vỡ vụn, hắn lại thảm bại trong tay Quân Tiêu Dao, chật vật bỏ chạy.
Tâm trạng Lê Thừa Thiên mất cân bằng, tâm cảnh sụp đổ.
Hắn cố gắng tu luyện như vậy, còn mượn nhờ Ma Thai Ký Sinh Quyết, cướp đoạt không ít bản nguyên của thiên kiêu.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn không địch lại được Quân Tiêu Dao.
Cho nên sau này khi Táng Đế lăng viên mở ra.
Lê Thừa Thiên cũng tiến vào, sau đó tìm đủ loại mộ huyệt Đại Đế.
Mượn nhờ Ma Thai Ký Sinh Quyết, điên cuồng hấp thu luyện hóa những di cốt của Đại Đế, các loại tinh hoa.
Có thể nói, người bình thường khó mà hấp thu được, chắc chắn sẽ bị no đến nổ tung, đủ loại năng lượng thuộc tính hỗn loạn, không phải thân thể nào cũng chịu được.