"Chuyện này..."
Vẻ mặt của vài vị trưởng lão Lê tộc đều trở nên khó coi.
Nếu thật sự để Vân Thánh đế cung điều tra thì mặt mũi của Lê tộc bọn họ để ở đâu?
Dù sao cũng là đế tộc của một phương thì sao có thể tùy tiện để người điều tra, lật tung mọi thứ lên?
Đúng lúc này.
Một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.
"Lê tộc chúng ta là đế tộc thượng cổ, sao có thể để người khác tùy tiện điều tra."
Một bóng người to lớn, tỏa ra đế uy mạnh mẽ, bay đến. Đó là Lê Thánh!
Lê Thánh có thân hình uy nghiêm, trên mặt dường như bao phủ sương mù, vô cùng mơ hồ.
Lúc này quanh người ông, đế uy âm âm, hơi thở cuồn cuộn dày đặc, mang theo một loại sức mạnh to lớn rung chuyển đất trời, chấn động vạn vật.
Sự xuất hiện của ông khiến đáy lòng của rất nhiều người Lê tộc tạm thời bình Tính.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao cũng dừng trên người Lê Thánh.
Sau một thời gian dài như vậy, đây cũng xem như là lần đầu tiên hắn và Lê Thánh gặp mặt.
Không thể không nói Lê Thánh là các chủ Thiên Hoàng các, cũng là nhân vật có danh vọng trong Lê tộc. Phong thái của Lê Thánh thực sự phi phàm, uy danh long trọng.
Nhưng... Quân Tiêu Dao cũng chỉ chắp tay sau lưng, gương mặt bình tĩnh không gợn sóng.
Ánh mắt hai người giao thoa.
Một người là người có danh vọng và giữ địa vị cao trong một thời gian dài.
Một người là người có tài năng xuất chúng tuyệt đối của thế hệ trẻ tuổi.
Lúc này, hai người khác biệt thế hệ lại là có cảm giác như đang cạnh tranh đối đầu nhau.
Mà ngay khoảnh khắc Lê Thánh xuất hiện.
Bên trong quân đội phía Vân Thánh đế cung.
Đội ngũ Thương minh Ngọc Đỉnh cũng có mặt. Đông Phương Ngạo Nguyệt hóa thân thành Nguyệt Niệm Quân, nhìn thấy Lê Thánh.
Thân thể mảnh khảnh không thể kiêm chế được mà khẽ run lên.
Thù hận ẩn sâu trong đôi mắt như biển máu cuồn cuộn.
Đó là một loại thù hận cho dù trút hết nước bốn biển cũng không thể rửa sạch được.
Nàng biết rằng đã đến lúc kết thúc mối hận.
"Không thể cho chúng ta điều tra, vậy Lê tộc các ngươi đang chột dạ à?"
Quân Tiêu Dao khế cười một tiếng.
"Vân Tiêu, ta nghe tên ngươi đã rất lâu, nhưng hôm nay vẫn xem như là lần đầu tiên nhìn thấy ngươi."
"Ta biết mục đích ngươi đến Lê tộc của ta là gì."
"Chẳng qua là ta không ngờ ngươi lại dứt khoát như vậy, không hề ngần ngại mà phát động một trận chiến tranh Bất Hủ."
Vẻ mặt Lê Thánh lạnh lùng, bình Tĩnh nói ra lời này.
"Ồ, vậy mà ta không biết ta có mục đích gì đấy?' Quân Tiêu Dao vẫn khẽ cười một tiếng.
"Không phải ngươi muốn tìm nàng à?”
"Hiện tại ngươi lui binh thì còn có đường sống xoay sở." Lê Thánh bình tĩnh nói.
Nếu không phải bị ép buộc đến bất đắc dĩ thì ngay cả Lê Thánh cũng không hy vọng tuyên chiến với Vân Thánh đế cung. Tuy trong lòng của ông thực sự có định kiến và căm ghét với Vân Thánh đế cung.
Dù sao cũng là Vân Thánh đế cung kìm hãm tiến độ nâng cao một bước của Lê tộc bọn họ.
Thế nhưng Lê Thánh cũng không thể không thừa nhận rằng hiện tại Lê tộc gần như không có cơ hội chiến thắng nếu bọn họ đối đầu với Vân Thánh đế cung.
Quân Tiêu Dao nghe vậy cũng chỉ bật cười lắc đầu.
"Lê Thánh, ta không biết ngươi đang nói gì, ta chỉ biết Lê tộc các ngươi có thể cấu kết với Ma Thiên tổ sư và Ngự Ma điện."
"Mà Vân Thánh đế cung chúng ta và một nhóm thế lực khác đến đây vì tiêu diệt tai hoạ mà thôi." Đương nhiên là Quân Tiêu Dao không thể nói ra mục đích của hắn ở trước mặt mọi người được.
Hắn chỉ muốn chính thống và danh chính ngôn thuận!
"Vân Tiêu, ngươi thật sự muốn tuyệt tình như thế à."
"Nếu trận chiến tranh Bất Hủ này nổ ra, cho dù Lê tộc của ta hủy diệt thì Vân Thánh đế cung của ngươi cũng phải đổ máu."
Lê Thánh cau mày, không ngờ Quân Tiêu Dao lại kiên quyết như vậy.
"Vì chính nghĩa của thiên hạ, vì hòa bình của vũ trụ Khởi Nguyên, đổ chút máu thì đã sao."
"Huống chỉ Lê tộc các ngươi có thể khiến Vân Thánh đế cung đổ máu không thì đó là hai chuyện khác nhau."
Quân Tiêu Dao nói. "Ngươi khinh người quá đáng..."
Sau khi nghe thấy lời này của Quân Tiêu Dao, một đám trưởng lão bên Lê tộc đều giận dữ đến tái mặt, hàm răng cũng run rẩy.
Đây là coi thường tuyệt đối.
Lê tộc bọn họ là đế tộc thượng cổ, chưa từng chịu sự nhục nhã như vậy.
Một vài tu sĩ của Lê tộc càng máu dồn lên não, buột miệng thốt ra: "Muốn đánh thì đánh, chẳng lẽ Lê tộc chúng ta sợ à!"
"Đúng đấy, Vân Thánh đế cung khinh người quá đáng!"
Trong Lê tộc dấy lên náo động dữ dội.
Mà bên phía Vân Thánh đế cung.
Rất nhiều tu sĩ tiên binh đều có vẻ mặt vô cảm, chỉ là trong mắt lại có tinh thần chiến đấu ác nghiệt.
Giống như đàn sói đang săn bây cừu non.
Ngay lúc Lê tộc sục sôi tỉnh thần quần chúng.
Lê Thánh đột nhiên giơ tay ra hiệu mọi người im lặng.
Náo động tạm thời dừng lại.
Lê Thánh liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cách sâu xa.
Lúc này, giữa hai người có khoảng cách thế hệ rất lớn, hoàn toàn khác biệt vai Vế.
Lại giống như trở thành đối thủ đánh cờ trên bàn cờ.
"Nếu Lê tộc chúng ta để ngươi điều tra thì sao?"
Giọng điệu của Lê Thánh lạnh lùng như băng. "Cái gì?"
Nghe ông nói vậy, trong mắt một vài †u sĩ của Vân Thánh đế cung lộ ra vẻ bất ngờ.
Rất nhiều tộc nhân của Lê tộc càng lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Vì sao, chỗ của Lê tộc chúng ta sao có thể cho phép người khác tùy ý điều tra được?"
"Đó là hành vi sỉ nhục Lê tộc!”
Rất nhiều người Lê tộc có vẻ mặt không cam lòng.
"Câm miệng." Lê Thánh hừ lạnh một tiếng.
Lê tộc im lặng.
Trong mắt Quân Tiêu Dao cũng lộ ra vẻ kỳ lạ.
Ánh mắt nhìn về phía Lê Thánh cũng hơi nghiêm túc. Lê Thánh là người co được dãn được!
Bởi vì ông ta cũng biết nếu lúc này Lê tộc lấy đá chọi đá với Vân Thánh đế cung.
Thì tuyệt đối sẽ có kết quả bị giết sạch.
Cũng giống như Hàn Tín, cam chịu hoàn toàn sỉ nhục.
Chỉ cần còn sống thì còn hy vọng và có khả năng vùng lên.
Mà nếu bị giết thì sẽ không còn gì cả.
Bụng dạ tính toán của Lê Thánh thực sự không tâm thường.
Hơn nữa còn không hề có tình cảm, tính tình cay nghiệt, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào.
Ngay cả Quân Tiêu Dao cũng không thể không âm thầm cảm thán.
Tên Lê Thánh này có dáng vẻ trí dũng kiệt xuất!
Nếu không phải đụng phải hắn thì về sau nói không chừng thật sự có thể dẫn dắt Lê tộc phát triển hưng thịnh.
Thậm chí Quân Tiêu Dao cũng hơi quý trọng nhân tài.
Nếu có thể khống chế loại người này, đây tuyệt đối là một thanh đao sắc bén lạnh lùng nhất!
Đáng tiếc là những chuyện khác không nói, chỉ riêng bởi vì mối thù của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Thì Quân Tiêu Dao không thể cho Lê Thánh đường sống.
Nếu cho loại người này con đường sống.
Thì tương lai người này trả thù cũng cực kì khủng bố.