Trước phản ứng của Lê Tiên Dao, vẻ mặt Lê Thánh hờ hững.
"Nếu không thì sao, mọi người ở trong mắt ta đều chỉ là công cụ mà thôi."
"Lê Hành thiên tư bình thường, nào có thiên phú dị bẩm như ngươi."
"Ngươi hữu dụng với ta, hữu dụng với toàn bộ Lê tộc."
"Thế nên ta muốn để ngươi trở thành Thiên Hậu, như vậy thì ngươi có thể phát huy giá trị lớn hơn nữa."
"Nhưng mà ngươi làm ta thất vọng quá rồi"
"Tiểu tử Vân Tiêu kia đã tự tay huỷ hoại tâm huyết ta bồi dưỡng ra!"
Lê Thánh nói đến đây, giọng điệu lạnh lùng. Nếu không có Quân Tiêu Dao nhúng tay can dự.
Lê Tiên Dao vẫn sẽ là nữ nhi thuận theo chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo sắp Xếp.
Là Quân Tiêu Dao đã huỷ hoại tâm huyết của ông ta.
Sau đó Lê Tiên Dao trực tiếp hét lên.
"Ngươi câm miệng!"
"Đều là vì Tiêu Dao, gặp được hắn mới làm ta cảm thấy ta giống như một con người chân chính."
"Mà không phải giống như một con rối gỗ giật dây, bị ngươi điều khiển."
Giọng nói của Lê Tiên Dao đều đang run rẩy.
Lê Thánh vẫn là vẻ mặt không cảm xúc, ông ta như hoàn toàn không có các loại cảm xúc.
Sau đó, Lê Thánh nói.
"Bây giờ ta có thể cho ngươi một cơ hội cuối cùng."
"Ngươi nếu đáp ứng, triệt để cắt đứt gút mắt với Vân Tiêu, chúng ta còn có thể giống như lúc trước."
Lê Thánh đến bây giờ vẫn cảm thấy hơi đáng tiếc.
Tâm huyết ông ta tự tay bồi dưỡng ra, không muốn cứ vậy vứt bỏ.
"Đây tính là gì, nhân từ à?" Lê Tiên Dao bật cười, mang theo châm chọc.
Lê Thánh im lặng.
Sau đó, Lê Tiên Dao bỗng nói: "Vậy †a cũng muốn hỏi ngươi một câu."
"Cái gì." Lê Thánh lạnh nhạt nói.
"Ngươi từng có một tia áy náy với mẹ ruột ta chưa?"
Vẻ mặt Lê Thánh chợt ngưng, sau đó hờ hững lên tiếng: "Ta sẽ không áy náy với bất cứ kẻ nào."
Lê Tiên Dao nghe vậy, nhắm mắt lại, một giọt nước mắt rơi xuống.
Đáy lòng dường như có đồ vật nào đó bị cắt đứt hoàn toàn.
Thứ bị cắt đứt không phải liên kết với Quân Tiêu Dao.
Mà là toàn bộ với Lê Thánh.
Tiếp đó, Lê Tiên Dao mở mắt, nhìn về phía Lê Thánh, không mảy may dao động.
"Vậy ngươi giết ta đi."
Lê Thánh ngẩn ra, sau đó lắc đầu thở dài.
"Đáng tiếc, chẳng qua ta sẽ không giết ngươi, ta sẽ để ngươi lấy một loại hình thức khác tiếp tục phát huy giá trị của ngươi."
Nghe vậy, vẻ mặt Lê Tiên Dao cứng lại.
Lê Thánh tiếp tục nói: "Còn nhớ người lúc trước ta từng nói với ngươi không, tiền nhân thiên phú hơn người, cũng mang trong mình Thái Thượng Đạo. Thể mạch của ta ấy."
"Hiện giờ có thể nói với ngươi, trận pháp dưới chân ngươi chính là trận pháp hàng linh, có thể gọi về hồn tiền nhân được định trước, giáng linh hồn trên người của ngươi."
"Nhưng điều kiện duy nhất đó là cần thể chất tương đồng."
"Ta vốn không muốn làm vậy, nhưng... Ngươi khiến ta không có lựa chọn."
"Thay vì để một công cụ báo hỏng, không bằng để nàng phát huy dư ôn và giá trị cuối cùng."
Giọng điệu Lê Thánh lạnh nhạt, không hề có tình cảm.
"Cái gì?"
Nghe thế, thân thể Lê Tiên Dao run lên.
Sắc mặt nàng càng thêm tái nhợt, như bị rút đi tất cả huyết sắc.
"Không... Không được, không thể làm như vậy..."
Lê Tiên Dao giãy giụa, muốn thoát khỏi trói buộc.
Thậm chí lực Thái Thượng của Thái Thượng Đạo Thể đều muốn phát ra.
Nhưng Lê Thánh đã sớm thiết hạ thủ đoạn, quanh người nàng hiện ra đủ loại trận pháp phong ấn.
Trên xiềng xích dùng huyền thiết đặc thù đúc thành cũng có phù văn lưu chuyển.
Nhìn thấy Lê Tiên Dao giãy giụa, Lê Thánh lúc này mới lắc đầu thở dài: "Hiện tại sợ rồi hả?"
"Ta đã cho ngươi lựa chọn và cơ hội một lần lại một lần, nhưng ngươi cứ luôn làm ta thất vọng."
Lê Thánh nói mấy lời này.
Nhưng hắn lại không biết, sở dĩ Lê Tiên Dao lộ ra loại phản ứng này.
Không phải vì nàng sợ chết bao nhiêu.
Mà là lúc trước Quân Tiêu Dao nói, nàng là một trong những hồn phách chuyển thế của Khương Thánh Y.
Nếu nghi thức hàng linh thi triển xong, như vậy Lê Tiên Dao có thể sẽ bị tiền nhân kia hoàn toàn đoạt xá. Ngay cả linh hồn đều bị đoạt xá mà vẫn diệt.
Mà nếu như thế, thiếu đi một hồn của nàng, nữ tử tên Khương Thánh Y ấy có thể vĩnh viễn cũng sẽ không có hy vọng xuất hiện lại trên thế gian!
Lê Tiên Dao biết nữ tử tên Khương Thánh Y kia rất quan trọng với Quân Tiêu Dao.
Dù gì họ của hắn cũng là Quân và còn có xuất thân từ Quân gia của Tiên Vực ở bên ngoài Giới Hải.
Nên việc hắn đến Giới Hải vì Khương Thánh Y cho thấy hắn đã tốn bao nhiêu sức lực.
Nếu nàng bị vị tổ tiên kia đoạt xá, linh hồn của nàng cũng sẽ biến mất.
Lê Tiên Dao không sợ chết.
Nàng chỉ sợ Khương Thánh Y không còn tồn tại trên đời.
Nếu như vậy thì Quân Tiêu Dao sẽ đau khổ đến mức nào.
Lê Tiên Dao thừa nhận sau khi biết được mối quan hệ giữa mình và Khương Thánh Y.
Nàng thực sự rất bối rối.
Thậm chí còn có chút oán hận.
Nàng cảm thấy Quân Tiêu Dao đang coi mình là người thay thế cho Khương Thánh Y.
Nhưng cho dù vậy, ngay lúc này đây, Lê Tiên Dao vẫn nghĩ cho Quân Tiêu Dao và không muốn hắn phải đau khổ.
Đây là bản năng khi nghĩ đến người trong lòng mình.
Cảm thấy sự đấu tranh trong suy nghĩ của Lê Tiên Dao, vẻ mặt Lê Thánh vẫn vô cảm, không chút biểu tình. Nhưng mà, đúng lúc này.
Cong! Cong! Cong!
Bỗng nhiên có rất nhiều tiếng chuông vang lên.
Nó vang vọng khắp tỉnh cầu tổ của Lê tộc, thậm chí là toàn bộ tinh vực mà Lê tộc sở hữu.
"Đây là..."
Vẻ mặt Lê Thánh chợt tối lại.
Tiếng chuông này chính là cổ khí chuông nhạc của Lê tộc.
Nó chỉ vang lên khi Lê tộc phải đối mặt với sự sống chết hay khi trận chiến bất hủ xảy ra.
Nhưng tại sao bây giờ lại đột nhiên vang lên mà không hề có báo trước như vậy?
Lê Tiên Dao nghe thấy âm thanh này, trong đồng tử của nàng bỗng lóe ra tia sáng.
"Tiêu Dao, hắn tới rồi!"
Đôi mắt Lê Tiên Dao chớp chớp, đáy lòng dâng lên một loại tình cảm khó có thể miêu tả.
Cuối cùng hắn cũng tới.
Vào thời điểm tuyệt vọng nhất của nàng.
"Vân Tiêu?" Chương 3431
Sau khi phản ứng lại, Lê Thánh nhăn trán.
"Không thể nào, tiểu tử kia sao có thể vì một mình người mà phát động đại chiến với Lê tộc?"
Lê Thánh phản đối theo bản năng.
Lê tộc không phải là Thần Tiêu thánh triều, mà là truyền thừa của đế tộc cổ xưa.
Tuy thân phận của Quân Tiêu Dao có cao đến mức nào, dù là Vân Thánh Thiếu Đế của Vân Thánh đế đi chăng nữa.
Thì việc gây ra trận chiến bất hủ đối với một đế tộc cũng quá phô trương.
Dù Vân Thánh đế cung có to lớn đến mấy thì cũng sẽ không cho phép Quân Tiêu Dao làm xằng làm bậy.
Hơn nữa Vân Thánh đế cung làm gì có lý do để đánh nhau với Lê tộc?
Nếu đánh nhau mà không có lý do thì cho dù là Vân Thánh đế cung cũng sẽ bị chỉ trích.
Lê Thánh quay người rời đi với khuôn mặt u tối.
"Tiêu Dao..."
Lê Tiên Dao nhìn về nơi xa, khóe mắt có một giọt nước mắt trong suốt.
Quân Tiêu Dao đang ở đây.
Vì một mình nàng mà gây ra trận chiến bất hủ.
Trùng quan nhất nộ vi hồng nhan.
Trên đời có bao nhiêu người quyết đoán được như vậy?...
Trong hư không ở biên giới tinh vực nơi Lê tộc ở.
Hết Vân Hải Long Chu này rồi đến Vân Hải Long Chu khác xuất hiện.
Ngoài ra còn có rất nhiều thuyền cổ chiến, chiến xa màu vàng, cổ thú chiến tranh khác.
Gần như đã phong tỏa toàn bộ biên giới của tinh vực.
Chiến ý đó giống như biến thành đồ vật, đan xen vào nhau bao trùm cả tinh vực.
Vô số sinh linh của mảnh tỉnh vực này đều trở nên run rẩy khi cảm nhận được chiến ý sát phạt mạnh đến mức làm đất trời rung chuyển này!
Đứng đầu trong đội quân vô tận này.
Là một bóng người mảnh khảnh đang đứng trên tinh vực với bộ quần áo màu trắng và đang chắp tay ra sau lưng.
Tóc đen tung bay, vạt áo phần phật.
Vào lúc này, khuôn mặt tuấn tú vô song kia lại mang theo sát ý, làm cả đất trời im ắng!
Đó là Quân Tiêu Dao.
Thực ra ngay từ lúc hắn bước vào tỉnh vực nơi Lê tộc ở.
Quân Tiêu Dao đã gần như nhận ra.
Bởi vì Lê Tiên Dao là một trong bốn hồn của Khương Thánh Y.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng có thể mơ hồ cảm nhận được sự cộng hưởng nào đó đến từ linh hôn của nàng.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao cũng có thể cảm nhận được.
Hồn phách nguyên thân của Lê Tiên Dao đã gặp phải biến cố nào đó và đang bị ảnh hưởng. Quả nhiên, hắn biết ngay mà, với tính cách của Lê Thánh thì chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ qua cho Lê Tiên Dao.
Càng sẽ không vì là cha con mà nhẹ †ay.
Hiện tại, cho dù là vì sự an toàn của Lê Tiên Dao hay vì linh hồn của Khương Thánh Y.
Hắn đều tuyệt đối không thể để Lê Tiên Dao xảy ra chuyện gì.
Lê Thánh đã hoàn toàn chạm đến giới hạn của hẳn.
Nghĩ tới đây, Quân Tiêu Dao liếc nhìn toàn bộ tinh vực Lê tộc.
Đôi mắt hắn hiện lên sự lạnh nhạt và sát ý mà xưa nay chưa từng có, giống như tuyết đang rơi khắp đất trời!
Mà ở bên kia, bao gồm cả các tinh thần quan trọng như tinh cầu tổ của Lê tộc đều có trận pháp đáng sợ đang khởi động.
Vì là đế tộc thượng cổ nên nội tình của Lê tộc rất dồi dào, trong hư không, vô số thân văn phức tạp và huyền ảo của trận pháp đan xen vào nhau.
Cùng lúc đó, tiếng chuông vang vọng, tất cả người của Lê tộc đều bị kinh động.
Hoảng loạn, bối rối, sợ hãi.
"Sao có thể, tại sao chuyện này lại xảy ra, Vân Thánh đế cung sao có thể ra tay với tộc của ta?"
"Lê tộc ta lại có mâu thuẫn với Vân Thánh đế cung à?"
"Mâu thuẫn duy nhất chính là Lê Thừa Thiên và Vân Tiêu thiếu đế từng có xung đột nhưng Lê Thừa Thiên đã chết rồi mà." Lúc này, tất cả người của Lê tộc đều có chút bối rối.
Trong hư không bỗng nhiên xuất hiện vài bóng người đứng đối diện với Quân Tiêu Dao.
"Vân Tiêu thiếu đế, Vân Thánh đế cung các người có ý gì?"
Vài bóng người này đều là trưởng lão của Lê tộc, bây giờ vẻ mặt của tất cả mọi người đều lộ ra sự nghiêm túc, trong mắt lộ ra sự nghỉ hoặc.
Vân Thánh đế cung điên rồi à, sao lại dám bao vây Lê tộc bọn họ?
"Đến bây giờ, Lê tộc các ngươi vẫn còn giả bộ không biết à?"
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lạnh lẽo, khuôn mặt lãnh đạm.
"Vân Tiêu thiếu đế, ngươi có ý gì?"
Một vị trưởng lão của Lê tộc nhíu mày nói.
Cái gì mà bọn họ giả bộ không biết?
"Lê tộc các ngươi âm thầm cấu kết với Ma Thiên tổ sư và dư nghiệt của Ngự Ma điện."
"Cái lý do này còn chưa đủ à?”
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
"Cái gì?"
"Sao có thể?!"
"Nhóc con đừng có ngậm máu phun người!"
Sau khi nghe Quân Tiêu Dao nói xong, vẻ mặt của các trưởng lão Lê tộc lập tức thay đổi.
Trong Vũ trụ Khởi Nguyên, Ma Thiên tổ sư và Ngự Ma điện đều bị mọi người ghét bỏ và thống hận.
Có thể nói, cho dù thế lực nào cũng không được có quan hệ với Ma Thiên tổ sư hay Ngự Ma điện.
Ở phía xa, một ít người của Lê tộc nghe thế thì vô cùng sợ hãi và kinh ngạc.
"Vậy đây là cái gì?"
Quân Tiêu Dao ngay lập tức vứt Lưu Ảnh thạch ra.
Nó ghi lại cảnh thần hồn của Ma Thiên tổ sư hiện ra từ cơ thể của Lê Thừa Thiên.
"Chuyện này..."
Nhìn thấy cảnh này, tất cả người của Lê tộc đều trợn tròn mắt.
"Lê Thừa Thiên, hắn vậy mà lại... !"
"Thảo nào lúc trước có một đoạn thời gian, thực lực của Lê Thừa Thiên lại có tiến bộ vượt bậc."
"Nhưng hẳn..." Vẻ mặt của rất nhiều người trong Lê tộc đều thay đổi.
Bằng chứng mà Quân Tiêu Dao lấy ra làm cho bọn họ không thể nói được lời nào.
Hơn nữa biểu hiện lúc trước của Lê Thừa Thiên.
Có vẻ như đó là sự thật.
Trong hư không, vẻ mặt vài vị trưởng lão của Lê tộc cũng đột nhiên thay đổi.
Nhưng mà rất nhanh sau đó, ánh mắt của bọn họ lóe lên.
Cho dù như thế nào thì việc phải làm duy nhất bây giờ là phải phân rõ ràng giới với Lê Thừa Thiên, chết cũng không thừa nhận.
Hơn nữa, Lê Thừa Thiên đã chết nên càng dễ chối bỏ trách nhiệm. "Không ngờ, Lê Thừa Thiên lại dám cấu kết với Ma Thiên tổ sư, thật là không lường được."
"Đúng vậy, chúng ta cũng không ngờ, Lê Thừa Thiên lại dám làm chuyện này."
"Nhưng mà hắn đã chết ở Tiên Di, đây là kết cục xứng đáng cho việc hắn đi nhầm đường."
"Đây là việc sai mà một mình hắn tự làm, không quan hệ gì tới Lê tộc của ta."
"Lê tộc ta vốn dĩ cũng không biết chuyện gì xảy ra giữa hắn và Ma Thiên tổ sư"
Vài vị trưởng lão Lê tộc quả quyết vạch rõ ranh giới, phủi sạch quan hệ.
"Ồ, thật ư? Vậy Vân Thánh đế cung của ta muốn tìm một chút xem trong Lê tộc có còn dư nghiệt của Ngự Ma điện không. Chuyện này chắc không sao đâu nhỉ?" Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng nói.