Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3183 - Chương 3440

Chương 3440 Chương 3440Chương 3440

 

 

Hắn cũng không phải là kẻ đa sầu đa cảm nên đã nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái của mình.

 

 

Hai người bước ra và tìm thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt ở bên ngoài.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt dáng người cao gầy, đôi tay ngọc ngà khoanh trước ngực, nàng nhìn thấy Quân Tiêu Dao và Lê Tiên Dao đi ra.

 

 

"Thổ lộ hết tâm sự chưa? Vậy đi thôi." Đông Phương Ngạo Nguyệt thản nhiên nói.

 

 

Trong lòng Quân Tiêu Dao hiểu rõ.

 

 

Đừng nghe giọng điệu của Đông Phương Ngạo Nguyệt, nàng ấy chỉ là đang giả vờ mà thôi.

 

 

Cũng chính là ngoài lạnh trong nóng.

 

 

Nếu như Đông Phương Ngạo Nguyệt là một nữ tử không nói lý thì lúc nãy đã không chủ động lui ra ngoài trước.

 

 

Lê Tiên Dao bước tới trước mặt Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Giây tiếp theo, nàng thực hiện một hành động bất ngờ.

 

 

Lê Tiên Dao bước tới ôm lấy Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

"Lê Tiên Dao, ngươi..."

 

 

Thân người Đông Phương Ngạo Nguyệt cứng đờ.

 

 

Thành thật mà nói, với tính cách của nàng, chỉ có một số ít người có thể tiếp xúc thân thể với nàng.

 

 

Mẫu thân nàng, Đông Phương Tâm Tình, còn có Quân Tiêu Dao.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt theo bản năng muốn đẩy Lê Tiên Dao ra.

 

 

Lê Tiên Dao lại mở miệng nói: "Ngạo Nguyệt, ta biết, muội có lẽ sẽ không nhận người tỷ tỷ này."

 

 

"Nhưng chúng ta quả thật là người thân duy nhất của nhau."

 

 

"Cho nên sau này, tỷ muốn bên cạnh muội một thời gian, được không?"

 

 

Lê Tiên Dao không biết khi nào bốn linh hồn sẽ đoàn tụ.

 

 

Đến lúc đó, có thể nàng sẽ không bao giờ được gặp lại Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Vì vậy, nhân lúc này.

 

 

Nàng muốn dành chút thời gian đó ở bên Đông Phương Ngạo Nguyệt, coi như là một sự bù đắp nhỏ bé.

 

 

Mặc dù nàng biết rằng, một chút sự bù đắp này không thể lấp đây được nỗi buồn trong quá khứ của Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Nhưng đây là điều duy nhất nàng có thể làm với tư cách là một tỷ tỷ.

 

 

Nghe những lời Lê Tiên Dao nói bên tai.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt im lặng.

 

 

Nàng không vùng vẫy nữa mà yên lặng để cho Lê Tiên Dao ôm mình.

 

 

Cảnh tượng hai vị nữ tử ôm nhau mang một vẻ đẹp khác hẳn.

 

 

Cặp tỷ muội có mối quan hệ đặc biệt này cuối cùng cũng tạm thời buông xuôi hết thảy mọi nút thắt trong lòng.

 

 

Quân Tiêu Dao thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy điều này.

 

 

Mặc dù Đông Phương Ngạo Nguyệt bây giờ cũng không có khả năng trong chốc lát mà trở thành tỷ muội có mối quan hệ hòa hợp với Lê Tiên Dao.

 

 

Nhưng ít ra, nàng sẽ không giống như trước đây, động một chút là lại lạnh lùng cùng ý nghĩ chém giết nữa.

 

 

Nhìn thấy Đông Phương Ngạo Nguyệt yên lặng, Lê Tiên Dao mỉm cười.

 

 

Như thế này cũng đã được coi là không tệ rồi.

 

 

"Đúng rồi, Tiên Dao, để ta xóa vết thương trên mặt nàng."

 

 

Quân Tiêu Dao đột nhiên nghĩ đến đây và nói.

 

 

Thân là nữ tử, sao có thể không thật sự không quan tâm đến ngoại hình của mình chứ?

 

 

Ban đầu, vì để thể hiện quyết tâm bù đắp mà Lê Tiên Dao đã tự rạch ba nhát trên mặt mình.

 

 

Vả lại còn không nương tay, uốn lượn quy luật, rất khó chữa lành.

 

 

Nhưng với phương pháp của Quân Tiêu Dao thì những vết thương như vậy có thể dễ dàng xóa đi.

 

 

Chưa kể, hắn còn có suối sinh mệnh, có thể chữa lành vết thương thế này.

 

 

"Nhưng..."

 

 

Lê Tiên Dao ngừng nói.

 

 

Lúc này, Đông Phương Ngạo Nguyệt đột nhiên lạnh lùng nói: "Được rồi, cứ để Tiêu Dao giúp ngươi."

 

 

"Nếu không Tiêu Dao lại cho rằng ta là một nữ nhân không thấu tình đạt lý."

 

 

Nghe những lời này của Đông Phương Ngạo Nguyệt, Quân Tiêu Dao lặng lẽ lắc đầu.

 

 

Đúng là khẩu xà tâm phật.

 

 

"Ngạo Nguyệt, đa tạ." Lê Tiên Dao cũng nở nụ cười.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt quay người lại và không nói gì.

 

 

Tiếp đó, Quân Tiêu Dao giúp Lê Tiên Dao xóa đi vết thương trên mặt nàng.

 

 

Một khuôn mặt không tì vết và hoàn mỹ lại xuất hiện.

 

 

Đến lúc này, mục đích chuyến đi này của Quân Tiêu Dao xem như đã đạt được.

 

 

Giải quyết được Lê Thánh, giúp đỡ Đông Phương Ngạo Nguyệt đi hết con đường báo thù.

 

 

Giải cứu Lê Tiên Dao và tháo gỡ nút thắt trong lòng giữa hai tỷ muội.

 

 

Ân oán giữa Lê Thánh, Lê Tiên Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt cuối cùng cũng đã kết thúc.

 

 

Sau đó, Quân Tiêu Dao và hai vị nữ tử rời khỏi lăng tẩm Lê tộc.

 

 

Ở bên ngoài, tình hình cuộc chiến gần như đã ổn định.

 

 

Sự hủy diệt của Lê tộc đã được định sẵn.

 

 

Khác biệt duy nhất chính là thời gian phản kháng dài hay ngắn.

 

 

Trong không khí, đế huyết tràn ngập, nhuộm đỏ ba vạn dặm rộng lớn.

 

 

Ngoài ra còn có Đế binh tàn tạ, tỉnh vũ trôi nổi.

 

 

Gần như tất cả những thủ lĩnh cấp cao của Lê tộc đều đã bỏ mạng.

 

 

Tam Lão Lê tộc cũng khó chống đỡ được tình hình nguy khốn này.

 

 

Sụp đổ chỉ là vấn đề thời gian.

 

 

Cuối cùng, sâu thẳm trong vũ trụ, những dao động đáng sợ dâng trào và sôi sục như đại dương bao la. Trong đó có tiếng gầm lên giận dữ của Tam Lão Lê tộc.

 

 

Âm thanh làm rung chuyển vô số ngôi sao.

 

 

Bọn họ thực sự rất mạnh, là lão cổ hủ và là hóa thạch sống của Lê tộc.

 

 

Nhưng khi đối mặt với tổ tiên của Vân Thánh đế cung, bọn họ cũng phải nuốt hận.

 

 

Cùng một cảnh giới mà nói thì Tam Lão Lê tộc đều ở trình độ bình thường.

 

 

Bọn họ không phải những kẻ yêu nghiệt có thể hạ gục mấy tên.

 

 

Nếu quả thật lợi hại như vậy, Lê tộc sẽ không ở địa vị như hiện tại.

 

 

Cuối cùng, toàn thân Tam Lão Lê tộc tràn ngập Thân Diệm Vô Lượng.

 

 

Đó là bọn họ đang tự thiêu đốt Bản Nguyên Đế Đạo, liều mạng một lần. Nhưng cũng chỉ là ngoan cố chống cự.

 

 

Không lâu sau, một âm thanh ầm ầm xé nát không gian rộng lớn vang lên †ừ sâu trong bầu trời đây sao.

 

 

Giống như toàn bộ vũ trụ nổ tung, Pháp Tắc Đế Đạo kinh khủng xông lên khoảng không, hóa thành hào quang chói lọi, chiếu sáng toàn bộ vũ trụ.

 

 

Một trong Tam Lão Lê tộc có người bị nổ tung, tựa như bom hạt nhân phát nổ, gây ra sóng chấn động quét sạch toàn vũ trụ.

 

 

Chỉ sự khuếch tán của làn sóng hủy diệt lan rộng đã làm vỡ nát rất nhiều ngôi Sao cổ xưa.

 

 

Một trận chiến sinh tử ở cấp độ này có thể dễ dàng tiêu diệt các vì sao trong Vũ trụ.

 

 

Cuối cùng thì không có gì hồi hộp cả.

 

 

Tam Lão Lê tộc đều bị tổ tiên Vân Thánh đế cung chém giết, thần hồn bị tiêu diệt, chết rồi không thể chết lần nữa. Chương 3441

 

 

Trong hư không, hiển hiện bóng dáng của tướng đế vẫn, toàn bộ tinh vực Lê tộc đều bị bao phủ một màu máu.

 

 

Mà ở bên ngoài chiến trường, thế lực khắp nơi đều có nhân mã thám tử đang quan sát.

 

 

Cảm nhận được dao động, mưa máu không ngừng rơi xuống, nhiều người cảm thấy da đầu tê dại, run rẩy.

 

 

Đây là cuộc chiến bất diệt.

 

 

"Lê tộc, vậy là xong rồi..."

 

 

Có người cảm thán.

 

 

"Ai có thể ngờ rằng, Vân Thánh đế cung có thể thật sự tiêu diệt được đế tộc Thượng Cổ một phương."

 

 

"Có điều, muốn trách thì phải trách chính Lê tộc cấu kết với dư nghiệt của Ngự Ma điện, Lê Thừa Thiên còn có mối liên hệ với Ma Thiên tổ sư."

 

 

"Không sai, cũng may là Vân Tiêu thiếu đế biết chuyện này, chứ nếu bị giấu kín thì tương lai Lê tộc chắc chắn sẽ gây rắc rối lớn."

 

 

Mặc dù thế lực các phương cảm thán về sự diệt vong của Lê tộc nhưng bọn họ không hề có ý đồng tình với Lê tộc.

 

 

Theo bọn họ, Lê tộc tự làm tự chịu.

 

 

Không còn nghỉ ngờ gì nữa chính là trải qua trận chiến bất diệt này.

 

 

Uy danh của Vân Thánh đế cung sẽ hoàn toàn đạt tới đỉnh cao.

 

 

Thậm chí còn vượt qua cả Tam Sinh điện phủ và Tộc Hiên Viên.

 

 

Trong tỉnh vực của Lê tộc, trận chiến dần lắng xuống. Trận chiến bất diệt này đã tiến vào hồi kết.

 

 

Mặc dù đây đó vẫn còn một số làn sóng phản kháng rải rác, nhưng chúng đã giống như ngọn nến trước gió, sắp dập tắt.

 

 

Trong Lê tộc có kẻ đang gào thét, nguyền rủa.

 

 

Cũng có người đã khóc lóc thảm thiết, quỳ xuống đất cầu xin sự thương XÓI.

 

 

Nhưng kết quả đều như nhau, không có gì ngoài cái chết.

 

 

Ở phương diện này, Vân Thánh đế cung sẽ không có chút mảy may nhân từ.

 

 

Quân Tiêu Dao, Lê Tiên Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt ra khỏi ngôi sao tổ tiên của Lê tộc.

 

 

Trên đường đi có một số người của Lê tộc còn sót lại, nhìn thấy bọn họ thì hai mắt đỏ như máu xông tới chém giết.

 

 

Còn có kẻ nhìn thấy Lê Tiên Dao thì nhịn không được mà quát mắng.

 

 

"Ngươi có còn là người của Lê tộc không hả? Vậy mà lại lao vào vòng tay của kẻ địch!"

 

 

Vào lúc này, vẻ mặt của Lê Tiên Dao không chút dao động.

 

 

Những người Lê tộc này, có biết rằng Lê Thánh đã làm gì với nàng không?

 

 

Kể từ lúc Lê Thánh trói nàng vào cột đồng và thi triển hàng linh trận pháp.

 

 

Thì nàng và Lê tộc đã không còn bất cứ mối liên quan nào nữa.

 

 

Chi bằng nói, Lê Tiên Dao và Lê tộc vốn dĩ không có quan hệ gì cả.

 

 

Mối ràng buộc duy nhất với nàng là Lê Thánh, vẫn là kẻ khiến nàng tổn thương nhiều nhất.

 

 

Lê Tiên Dao không hận Lê tộc thì đã là nhân từ lắm rồi.

 

 

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thản nhiên, đưa tay lên tung chưởng, trấn áp và giết chết những tu sĩ Lê tộc ồn ào kia.

 

 

"Trận chiến bất diệt này cũng nên kết thúc rồi"

 

 

Quân Tiêu Dao nhìn mưa máu nhuộm đỏ tỉnh vực ở phía xa, thản nhiên nói.

 

 

Nghiêm túc mà nói, đây là trận chiến bất diệt vì hai vị nữ tử mà nổ ra.

 

 

Nếu người đời biết được chân tướng, thì họ sẽ kinh ngạc và không nói nên lời.

 

 

Xưa kia có một vị hoàng đế, vì để có được một nụ cười của mỹ nhân mà phóng hỏa Hí Chư Hầu. Quân Tiêu Dao thì lại trực tiếp dấy lên trận chiến bất diệt và tiêu diệt luôn Đế Tộc một phương.

 

 

Đương nhiên, nghiêm chỉnh mà nói thì Lê tộc cũng xem như gieo gió gặt bão.

 

 

Bởi vì Lê tộc luôn xem Vân Thánh đế cung là mục tiêu và kẻ địch giả tưởng của họ.

 

 

Vân Thánh đế cung cũng coi như là sớm giải quyết được một mối phiền phức.

 

 

“Tiêu Dao, đa tạ chàng."

 

 

Lê Tiên Dao tru mến nhìn Quân Tiêu Dao.

 

 

"Tiêu Dao, đa tạ chàng."

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng nói.

 

 

Hai cô gái đều biết sự cống hiến của Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao vì cứu Lê Tiên Dao và thay Đông Phương Ngạo Nguyệt báo thù nên mới an bài trận chiến bất diệt này.

 

 

Có thể nói, đổi lại là người khác thì tuyệt đối sẽ không có được sự quyết đoán cùng lòng can đảm này.

 

 

Cũng không gánh nổi cái giá như vậy.

 

 

"Bây giờ nói cảm ơn, không phải có hơi xa lạ sao, còn không bằng cho ta một phần thưởng có tính thiết thực."

 

 

Quân Tiêu Dao khế lắc đâu, mỉm cười thản nhiên như một trò đùa.

 

 

Một phần thưởng có tính thiết thực?

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt ngơ ra, sau đó vô thức liếc nhìn Lê Tiên Dao.

 

 

Lê Tiên Dao cũng nhìn sang Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Hai cô gái như thể đã nghĩ ra gì đó.

 

 

Khuôn mặt thanh tú của Lê Tiên Dao lộ vẻ choáng váng.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt không hề ngại ngùng chút nào, nàng chỉ nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, cười như không cười.

 

 

"Tiêu Dao, không ngờ chàng lại nghĩ đến loại chuyện này."

 

 

"Nhưng bây giờ thì không thể được, ta vẫn chưa thể cùng làm điều đó với nàng ấy."

 

 

Quân Tiêu Dao khựng lại.

 

 

Nhìn sang hai cô gái, trong mắt họ có điều gì đó kỳ lạ.

 

 

"Hai người đang nghĩ gì vậy, ý của ta là, đến lúc đó ba người chúng ta có thể cùng nhau tu luyện, thảo luận đạo pháp." Quân Tiêu Dao nghiêm mặt nói.

 

 

"Ba người đúng không, cùng thảo luận..."

 

 

Nụ cười của Đông Phương Ngạo Nguyệt càng trở nên quái dị hơn.

 

 

Thân là nữ tử của Đông Phương Đế Tộc, nàng không có tính cách bảo thủ như vậy.

 

 

Lê Tiên Dao cúi đầu xuống, cái cổ trắng ngần như ngọc dần chuyển sang màu đỏ.

 

 

"Hai người thật là..."

 

 

Quân Tiêu Dao khế thở dài.

 

 

Hai tỷ muội xinh đẹp tuyệt thế này đang suy nghĩ thứ gì trong đầu vậy!

 

 

Trận chiến bất diệt gây chấn động vũ rrụ Khởi Nguyên này đã kết thúc.

 

 

Sau khi tin tức truyền đi, có thể nói là chấn động thập đại tinh giới. Lê tộc, một đế tộc cổ xưa với sự thịnh vượng vô song, đã bị tiêu diệt một cách dễ dàng.

 

 

Trong Tinh Vực của Lê tộc, vô số sinh linh đã bị tiêu diệt, máu tươi hóa thành dải Ngân Hà, chảy trong vũ trụ.

 

 

Vô số thi hài trôi nổi giữa Tinh Vực.

 

 

Càng khiến người khác chấn động hơn là cái chết của Tam Lão Lê tộc.

 

 

Đây chính là chí cường giả chân chính, cho dù là ở Đế cảnh cũng tuyệt đối không phải tâm thường.

 

 

Nhưng lại bị tổ tiên của Vân Thánh đế cung giết chết.

 

 

Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là không phải toàn bộ tổ tiên xa xưa của Vân Thánh đế cung đều tham gia vào trận chiến bất diệt này.

 

 

Nói cách khác, chỉ cân một bộ phận cấp tổ tiên cổ xưa trong Vân Thánh đế cung đã tiêu diệt hoàn toàn Lê tộc.

 

 

Điều này càng khiến mọi người càng thêm kính sợ thế lực chung cực.

 

 

Trận Đế Chiến đó cũng là trận chiến lớn nhất nổ ra trong Vũ Trụ Khởi Nguyên ở thời cận đại.

 

 

Sau đó có người đi quan sát thì phát hiện sâu thẳm bên trong vũ trụ đều bị đánh cho sụp đổ. Chương 3442

 

 

Một không gian rộng lớn chứa đầy sự hỗn loạn tối tăm và những mảnh vỡ không gian bị phá vỡ trong thời gian dài, không cách nào khép lại được.

 

 

Có thể tưởng tượng được mức độ khốc liệt của trận Đế Chiến đó.

 

 

Đến tận lúc này, thế lực các phương trong Vũ Trụ Khởi Nguyên đều có một cái nhìn hoàn toàn mới về Vân Thánh đế cung.

 

 

Danh tiếng của nó đã đạt đến mức không thể tưởng tượng được.

 

 

Cho dù là Tộc Hiên Viên và Tam Sinh điện phủ thế lực chung cực cũng đều bị đàn áp.

 

 

Vân Thánh đế cung đã xứng đáng trở thành đầu rồng! Thậm chí còn có nhiều tin đồn khoa trương hơn được tung ra.

 

 

Người ta nói rằng, cho dù Tộc Hiên Viên và Tam Sinh điện phủ kết hợp với nhau thì Vân Thánh đế cung cũng tuyệt đối không yếu ớt.

 

 

Có thể tưởng tượng được, tiếng vang của Vân Thánh đế cung đã đạt tới mức nào.

 

 

Huống hồ, Vân Thánh đế cung cũng là vì thảo phạt dư nghiệt của Ngự Ma Điện, điều đó là danh chính ngôn thuận.

 

 

Thế lực các bên, chẳng những không chỉ trích mà còn cho rằng Vân Thánh đế cung thực sự đang cố gắng quét sạch mối tai họa trong Vũ Trụ Khởi Nguyên.

 

 

Danh tiếng càng trở nên tốt hơn.

 

 

Sau khi kết thúc trận chiến bất diệt này. Vân Thánh đế cung cũng bắt đầu thu dọn chiến trường, xử lý tài nguyên của Lê tộc.

 

 

Trong trận chiến bất diệt này, Vân Thánh đế cung cũng chịu một số tổn thất.

 

 

Cho dù là thế lực cường thế một phương thì trong trận chiến này, chung quy vẫn sẽ có người chết, cũng có chút tổn thất.

 

 

Nhưng so với Lê tộc thì chút tổn thất này không là gì cả.

 

 

Hơn nữa, nếu so sánh thì nguồn tài nguyên thu được từ Lê tộc là cực kỳ khủng bố.

 

 

Chiến tranh trước giờ cũng là một thủ đoạn để kiếm tiền.

 

 

Đó cũng là một trong những cách để làm giàu. Là một đế tộc cổ xưa, Lê tộc có giấu một kho tàng kỳ trân dị bảo vô cùng phong phú.

 

 

Các loại cổ binh đế khí, thậm chí chuẩn tiên khí.

 

 

Ngoài ra còn có thuốc cổ, thuốc quý, thuốc thánh và thuốc bán tiên.

 

 

Thậm chí, Lê tộc còn có một gốc tiên dược được cất giấu trong một thế giới nhỏ, bị Vân Thánh đế cung khám phá ra.

 

 

Còn có Tàng Kinh Các, các loại sách cổ Tiên Kinh, cổ lão thiên công, kinh văn ghi chú, ... của Lê tộc, nhiều không kể xiết.

 

 

Mặc dù các quyển kinh được cất giấu trong Vân Thánh đế cung còn nhiều hơn so với Lê tộc.

 

 

Nhưng bọn họ không chê nhiều, nên đã vơ vét hết những thứ mà Lê tộc cất giữ.

 

 

Đến cuối cùng, các loại tài nguyên khác nhau mà Vân Thánh đế cung thu thập được, gần như lấp đầy từng chiếc từng chiếc Vân Hải Long Chu.

 

 

Phải biết rằng, bên trong Vân Hải Long Chu là một không gian rộng lớn, kết quả đều bị nhét đầy.

 

 

Có thể thấy, tài nguyên bên trong Lê tộc thâm hậu đến cỡ nào.

 

 

Thực ra, nghiêm túc mà nói, nếu phát động trận chiến bất diệt, thì các thế lực thù địch sẽ không để cho bên kia chiếm được tài nguyên bên trong cho dù là phải phá hủy nó.

 

 

Nhưng bởi vì Vân Thánh đế cung đã dấy lên trận chiến một cách rất đột ngột.

 

 

Ngay cả Lê tộc cũng bị đánh đến trở tay không kịp. Cho nên rất nhiều bảo vật không kịp tiêu hủy, cuối cùng đều có lợi cho Vân Thánh đế cung.

 

 

Tất nhiên, Vân Thánh đế cung cũng không phải ăn một mình.

 

 

Những thế lực liên minh lại với nhau để cùng hành động bao gồm Hỏa Tộc, Phong Tộc, Bỉ Ngạn Đạo Cung, Thánh triều Đại Hạ, Ngọc Đỉnh Thương Minh.

 

 

Cũng kiếm lợi được đầy bồn đầy bát, thắng lợi trở về.

 

 

Những thế lực này càng thêm thân thiết với Vân Thánh đế cung.

 

 

Tuy bề ngoài các thế lực này không phụ thuộc.

 

 

Nhưng trên thực tế thì cũng không khác gì mấy.

 

 

Có thể nói, sự liên kết của những thế lực này cũng là sự trợ giúp đắc lực cho Vân Thánh đế cung.

 

 

Ngay cả Thính Tuyết Lâu cũng bí mật vơ vét rất nhiều báu vật, Vân Thánh đế cung cũng ngầm thừa nhận và không ngăn cản họ.

 

 

Bởi vì Thính Tuyết Lâu khá đặc thù, họ là một thế lực bóng tối, Vân Thánh đế cung cũng không tiện công khai để làm dì.

 

 

Người đời đều cho rằng, Thính Tuyết Lâu vì đã nhận tiền của Vân Thánh đế cung nên mới ra tay trong trận chiến này.

 

 

Tại thời điểm này, mọi thứ đều đã được giải quyết.

 

 

Về phần Quân Tiêu Dao.

 

 

Sau khi hắn mang theo Lê Tiên Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt rời khỏi tổ tỉnh của Lê tộc.

 

 

Trong bí mật, có một cường giả của Thính Tuyết Lâu bắt được một người phụ nữ điên điên khùng khùng đang khóc thút thít.

 

 

Đó chính là Ân Ngọc Dung.

 

 

Ân Ngọc Dung vốn dĩ là một phu nhân xinh đẹp và duyên dáng.

 

 

Nhưng lúc này, bà lại nước mắt nước mũi đầy mặt, không ra bộ dạng gì.

 

 

Lúc trước, Lê Hành vẫn chưa rời khỏi Tiên Di chi địa.

 

 

Ân Ngọc Dung quẫn trí đến mức gần như ngã gục.

 

 

Nhưng hiện tại, Lê tộc đã bị tiêu diệt hoàn toàn, Ân Ngọc Dung có thể nói là hoàn toàn sụp đổ.

 

 

Bà nhìn thấy Lê Tiên Dao đứng bên cạnh Quân Tiêu Dao.

 

 

Trong mắt bà lóe lên tia hận thù sâu thẳm. Không sai, Ân Ngọc Dung hận Lê Tiên Dao.

 

 

Tại sao Lê Tiên Dao có thể rời khỏi Tiên Di chi địa còn Lê Hành thì không?

 

 

Tại sao Lê Tiên Dao không bảo vệ Lê Hành.

 

 

Có thể nói, Ân Ngọc Dung hận không thể lấy mạng của Lê Tiên Dao để đổi lấy mạng sống cho Lê Hành.

 

 

Dù gì thì nàng ta cũng là tiện chủng của người phụ nữ đó.

 

 

Nhưng giờ đây, khát vọng sống sót đã lấn át nỗi hận thù trong lòng bà.

 

 

Khi Ân Ngọc Dung nhìn thấy Lê Tiên Dao, bà lập tức bật khóc.

 

 

"Tiên Dao, cứu mẹ."

 

 

Bà biết, Lê Tiên Dao và Quân Tiêu Dao tâm đầu ý hợp.

 

 

Nếu Lê Tiên Dao lên tiếng, nói không chừng Quân Tiêu Dao thật sự có thể tha mạng cho bà.

 

 

Quân Tiêu Dao nhìn tên hề này rồi nhìn sang Lê Tiên Dao.

 

 

Sắc mặt Lê Tiên Dao lạnh lùng nói: "Im miệng, bà không xứng làm mẹ ta."

 

 

"Gọi bà là mẹ chính là sự sỉ nhục đối với mẹ ruột ta!"

 

 

Lê Tiên Dao triệt để chặt đứt quá khứ, không còn liên quan gì đến bọn họ nữa.

 

 

Nghe được lời này, Ân Ngọc Dung sửng sốt một chút, sau đó hét lên.

 

 

"Lê Tiên Dao, ngươi là đồ tiện chủng vô lương tâm."

 

 

Mà ngay lúc này.

 

 

Bốp một cái.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt tát mạnh vào mặt Ân Ngọc Dung một cái, xem chút khiến bà rớt đầu. Khuôn mặt xinh đẹp vốn có của Ân Ngọc Dung sưng tấy, đầy vết bầm tím. Khóe miệng bị rách, máu chảy ra. "Ngươi... Đầu Ân Ngọc Dung ong ong. "Bà muốn gặp con trai của mình?" Giọng điệu của Đông Phương Ngạo Nguyệt lạnh lùng như băng. "Cái gì, con trai ta vẫn còn sống?” Đôi mắt của Ân Ngọc Dung mở to, nhìn chằm chằm vào Đông Phương Ngạo Nguyệt. Chương 3443

 

 

"Không sai, có thể coi như còn sống, bà có muốn nhìn thấy hắn không?" Đông Phương Ngạo Nguyệt thản nhiên nói.

 

 

"Đương nhiên là ta muốn." Ân Ngọc Dung không đợi được nữa.

 

 

Khóe miệng Đông Phương Ngạo Nguyệt lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

 

 

Chính là nữ nhân độc ác ở trước mặt đã hại chết mẫu thân của nàng.

 

 

Trừng phạt như thế nào đều không hề quá đáng.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt đưa tay lên rồi rút kiếm ra.

 

 

Đột nhiên, một tiếng hét chói tai vang lên như tiếng lợn kêu khi bị giết.

 

 

Ấn Ngọc Dung phải nhận sự đối xử như con trai bà là Lê Hành. Lăng trì, băm vằm thành trăm ngàn mảnh!

 

 

Máu tươi bắn tung tóe!

 

 

Sắc mặt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt.

 

 

Lê Tiên Dao thấy vậy liền tránh ánh mắt đi nhưng cũng không nói gì.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt trải qua oán hận kéo dài, cần một chỗ để phát tiết.

 

 

Oan có đầu, nợ có chủ.

 

 

Đã đến lúc nữ nhân này phải trả giá rồi!

 

 

Sau một hồi tra tấn.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt trực tiếp phá hủy thân thể của Ân Ngọc Dung.

 

 

Sau đó đem linh hồn nguyên thần, trấn áp vào trong pháp khí phong ấn linh hồn. Để cho nàng cùng Lê Thánh, Lê Hành một nhà đoàn tụ.

 

 

Sau đó, Đông Phương Ngạo Nguyệt sẽ quay về Giới Hải.

 

 

Đem linh hồn của ba người bọn họ, tế bái trước mộ phần mẹ nàng, thắp thiên đăng!

 

 

Sau khi đã lo liệu ổn thỏa, Đông Phương Ngạo Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.

 

 

Từ trước tới nay, nàng trên lưng mang huyết hải thâm thù cuối cùng sắp được giải thoát rồi.

 

 

"Ngạo Nguyệt..."

 

 

Lúc này, Lê Tiên Dao do dự một hồi, nói lớn.

 

 

"Chuyện gì?"

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt bình thản đáp. Thái độ của nàng đối với Lê Tiên Dao tuy sẽ không lạnh lùng như trước đây.

 

 

Nhưng cũng sẽ không nhất thời mà thân thiết như tỷ muội được.

 

 

"Sau này, khi đến bái tế trước mộ mẹ, tỷ có thể đi cùng được không?' Lê Tiên Dao ngập ngừng hỏi.

 

 

Nàng biết rõ, nếu như với tính cách của Đông Phương Ngạo Nguyệt mà nói.

 

 

Nàng có thể sẽ không nguyện ý, cùng Lê Tiên Dao có qua lại.

 

 

Suy cho cùng, từ trước đến nay, đều chỉ có một mình nàng chịu đựng mối thù.

 

 

Lê Tiên Dao, tuy cũng là người bị hại, trước đây cũng không hề hay biết.

 

 

Nhưng khách quan mà nói, quả thực không hề gánh vác mối thù nặng nề như Đông Phương Ngạo Nguyệt. Vậy nên, cho dù Đông Phương Ngạo Nguyệt không cho phép nàng đến bái tế mẹ.

 

 

Lê Tiên Dao cũng có thể hiểu được.

 

 

Nhưng bất ngờ.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt chỉ thờ ơ nói: "Chân mọc trên người ngươi, đi hay không là chuyện của ngươi, không liên quan đến ta."

 

 

"Ngạo Nguyệt, đa tạ."

 

 

Lê Tiên Dao lộ ra nụ cười.

 

 

Muội muội này của nàng, thật sự có chút kiêu ngạo a.

 

 

Thấy mối quan hệ giữa hai tỷ muội này ngày càng dịu đi, Quân Tiêu Dao cũng mừng cho họ.

 

 

Lúc này, Đông Phương Ngạo Nguyệt nói với Quân Tiêu Dao: "Tiêu Dao, sau này ta còn phải đi xử lý chuyện Thương minh Ngọc Đỉnh."

 

 

"Còn nữa, Mạt Pháp Tiên Chu đã tìm được, cũng là lúc ta phải quay về Hải Giới, xử lý chuyện của Mạt Nhật Thần Giáo."

 

 

Với thủ đoạn của Đông Phương Ngạo Nguyệt, cộng thêm sự ủng hộ của Đế tộc Đông Phương, còn cả sự ủng hộ của dòng dõi Ma Hậu.

 

 

Nàng dường như đã đem binh quyền của Mạt Nhật Thần Giáo nắm giữ trong tay mình.

 

 

Hơn nữa hiện tại, lại chiếm được Mạt Pháp Tiên Chu, càng là như hổ mọc thêm cánh.

 

 

Thế lực hai mạch Tà Chủ và Uyên Hoàng cũng dần dần bị nàng xâm chiếm.

 

 

Không bao lâu nữa, Đông Phương Ngạo Nguyệt có thể hoàn toàn hợp nhất Mạt Nhật Thần Giáo. Đến lúc đó, Đông Phương Ngạo Nguyệt sẽ thật sự trở thành huyết công chúa và là nữ nhân có khả năng thống trị Giới Hải.

 

 

"Việc ở Vũ trụ Khởi Nguyên cũng tạm thời kết thúc, sau này ta cũng nên quay về Giới Hải."

 

 

"Đến lúc đó, có thể cùng các nàng đến bái tế mẫu thân của các nàng." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

Hắn cũng không thể cứ ở mãi trong Vũ trụ Khởi Nguyên.

 

 

Suy cho cùng ở Giới Hải, còn có việc cần xử lý.

 

 

Nghe thấy lời của Quân Tiêu Dao, hai nữ tử Lê Tiên Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt ánh mắt đều có sự dịu dàng.

 

 

Với thân phận của Quân Tiêu Dao, tuyệt đối là người bận chuyện lớn, có rất nhiều việc cần xử lý.

 

 

Nhưng lại nguyện ý cùng bọn họ đến bái tế mâu thân.

 

 

Một người nam nhân thật sự tốt, không chỉ là bên ngoài tốt với ngươi như thế nào.

 

 

Mà là sự dịu dàng được thể hiện qua từng chỉ tiết.

 

 

Sau đó, Đông Phương Ngạo Nguyệt lại hóa thân thành Nguyệt Niệm Quân, rời đi.

 

 

"Sau này, nàng cùng ta ở lại Vân Thánh đế cung đi." Quân Tiêu Dao nhìn về phía Lê Tiên Dao.

 

 

Bây giờ Lê tộc đã diệt vong.

 

 

Thiên Hoàng Các lại là một nơi ngục tù đau lòng, Lê Tiên Dao trong thời gian này, đương nhiên không muốn quay về. "Ừm.."

 

 

Lê Tiên Dao gật đầu trả lời.

 

 

Hiện tại, có thể xoa dịu tâm trạng của nàng chỉ có Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Đúng rồi, còn có nữ tử thân thiết kia.

 

 

Sau đó, Quân Tiêu Dao cùng Lê Tiên Dao trở lại doanh ngũ của Vân Thánh đế cung.

 

 

An Nhiên là người đầu tiên lao đến, cho Lê Tiên Dao một cái ôm ấm áp.

 

 

Hàn Huyên một hồi, đương nhiên không cần nhiều lời.

 

 

Rất nhanh, có người đến tìm Quân Tiêu Dao, nói Vân Thiên đại trưởng lão tìm hắn.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng đi, gặp được Vân Thiên đại trưởng lão. "Vân Tiêu, ta có một nghi hoặc." Vân Thiên đại trưởng lão, nhìn vào Quân Tiêu Dao, ánh mắt thâm sâu.

 

 

"Nghi hoặc gì?" Quân Tiêu Dao hỏi.

 

 

"Lê Thánh đã đi đâu rồi?" Vân Thiên đại trưởng lão hỏi.

 

 

Trước đó, Quân Tiêu Dao cùng Đông Phương Ngạo Nguyệt dã sớm lẻn vào Lê tộc tinh cầu tổ chỗ sâu trong lăng tẩm, trong đó cũng có những quy tắc cấm chế đặc biệt.

 

 

Khi đó bên ngoại lại đang đại chiến hỗn loạn, biến động kinh trời, đương nhiên là sẽ không một ai chú ý đến.

 

 

"Vãn bối không biết, chẳng lẽ không phải đại trưởng lão người, hay là Chư Tổ Trấn giết sao?"

 

 

Tiêu Quân Dao kinh ngạc nói.
Bình Luận (0)
Comment