Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3254 - Chương 3534

Chương 3534 -
Chương 3534 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đối mặt với tồn tại cấp bậc thần thoại như Phệ Thiên Tà Ma Vương cũng lộ ra vẻ rất vô lực, rất gầy yếu.

Grừ!

Phát hiện mấy oanh kích của mình lại không làm đổ thành luỹ Tam Hoàng.

Thú bảy đầu Phệ Thiên Tà Ma Vương đều phát ra tiếng rống giận, chấn động khắp thương mang Giới Hải!

Nó bỗng nhiên ngửa mặt lên trời huýt sáo, cự chủy khe nứt ở phần ngực mở ra.

Trong khoảnh khắc, trời đầy ngôi sao, tinh khí vô tận của vũ trụ hội tụ về phía ngực.

Phệ Thiên Tà Ma Vương, không hổ là Phệ Thiên Tà Ma Vương.

Khe nứt cự chủy ở ngực của nó dường như có thể cắn nuốt thế gian.

Nhật nguyệt càn khôn, vạn vật tinh tú giống như bị nó thu nạp.

“Không tốt, nghiệt súc này đang tụ lực!”

“Nó thật sự sắp lật đổ thành luỹ Tam Hoàng!”

Thấy một màn như vậy, sắc mặt của vài thống soái, người cầm quyền các thế lực lớn của thành luỹ Tam Hoàng đều đột biến.

Mà cũng chính lúc này, nhóm người Quân Tiêu Dao, Vân Khê, Lê Tiên Dao đi đến thành luỹ Tam Hoàng.

Khi nhìn thấy một Phệ Thiên Tà Ma Vương rất lớn giống như cổ tinh, Vân Khê và Lê Tiên Dao đều kinh hãi.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao nghiêm trọng, hiển nhiên hắn không thể ngồi nhìn quái vật kia lật đổ thành luỹ Tam Hoàng.

Mà lúc này, dường như Phệ Thiên Tà Ma Vương đã tụ lực xong.

Hình thể của nó, lần nữa nâng cao lên không ít, giống như một cự quái Thần Ma.

Ở bên trong khe nứt cự chủy ở ngực, hình như có năng lượng hắc ám kinh khủng đang ngưng kết.

Trong nháy mắt, ở trước ngực nó có một nhóm năng lượng hắc ám hội tụ, nổi lên dao động hủy diệt cực kì khủng bố!

Cảm ứng được luồng dao động hủy diệt này, lòng người thành luỹ Tam Hoàng bàng hoàng, giống như thấy hủy diệt giáng xuống!

Quân Tiêu Dao thấy thế chuẩn bị có động tác.

Nhưng vào lúc này.

Ở vũ trụ Khởi Nguyên phía xa, một luồng thần uy mênh mông vô lượng, bay lên vào thời khắc này!

Một bóng dáng siêu nhiên tối cao hiện lên, chân mang đại đạo, uy động vòm trời!

Hình bóng kia chỉ nện một bước, đi qua hư không vô tận, phủ xuống thành luỹ Tam Hoàng.

“Người kia là…”

Nhóm người Vân Khê nín thở.

Quân Tiêu Dao liếc nhìn, than nhẹ một tiếng nói.

“Nhân vật cấp thần thoại của Vân Thánh đế cung ta đã hiện thế.”

Trước ngực Phệ Thiên Tà Ma Vương, năng lượng hắc ám khủng bố hội tụ, dao động hủy diệt giống như thủy triều điên cuồng thổi quét.

Đánh tới chiến lũy Tam Hoàng.

Nhưng ngay thời khắc mấu chốt này.

Một bóng dáng như thần giáng trần.

Trực tiếp giáng xuống chiến lũy Tam Hoàng, chắn phía trước một chiêu này của Phệ Thiên Tà Ma Vương.

Quang hoa không gì sánh kịp bắt đầu khởi động, gợn sóng thổi quét.

Một chiêu vốn dĩ nên chấn động cả chiến lũy Tam Hoàng.

Nhưng giờ phút này lại bị giam cầm trong một phạm vi cực hạn.

Rất nhiều đạo tắc thần thoại hiện lên, giống như giam cầm trời đất, hóa thành một cái lồng cũi.

Trói buộc đại chiêu của Phệ Thiên Tà Ma Vương ở trong đó, càng không ngừng làm hao mòn năng lượng này.

Đầu thú của Phệ Thiên Tà Ma Vương, trong mắt thú hắc ám màu đỏ tươi cũng có hung quang bắn ra.

Bên chiến lũy Tam Hoàng, một vài tu sĩ vốn cho rằng chiến lũy Tam Hoàng sắp tiêu rồi.

Bọn họ nhìn đi, trong ánh mắt đều mang theo một vẻ phấn chấn.

Bên phía Giới Hải của bọn họ còn có người chí cường!

Mà các tộc nhân cường giả của đế tộc Vân thị nhìn thấy một màn như vậy, cũng chấn động tâm thần.

“Tổ của ta....”

Sự tồn tại này hiện thân chính là người đứng đầu chư tổ của Vân Thánh đế cung, danh hiệu là Vân Trung Tử.

Cũng là một sự tồn tại luôn bế quan ở chỗ sâu trong Tổ giới.

Trước kia, dù hắn chưa từng hiện thế.

Nhưng thần niệm lại từng truyền ra.

“Nghiệt súc, chớ có làm càn!”

Theo một âm thanh rơi xuống.

Cực chiêu của Phệ Thiên Tà Ma Vương kia trực tiếp bị chặn lại.

Gợn sóng tản đi.

Vị thần thoại của Vân Thánh đế cung này, đứng đầu chư tổ, rốt cục Vân Trung Tử cũng hiện ra chân thân.

Vân Trung Tử mặc một bộ áo bào trắng ống tay rộng, trên bào phục có thêu viền nhật nguyệt.

Tóc dài bay phấp phới, dung nhan xuất trần, khí chất nho nhã, giống như một vị tiên ở trần thế.

Trong con ngươi có tang thương biến ảo, cảnh càn khôn diễn hóa bắt đầu khởi động.

Dưới chân mây mù chậm rãi, pháp tắc Thần Thoại tràn ra, khiến cho hoa trời rơi rụng, đất tràn kim liên.

Giống như hắn vừa hiện thân, ngay cả trời đất cũng phải cung nghênh.

“Vân tổ đại nhân!”

Khi nhìn thấy chân thân Vân Trung Tử.

Rất nhiều tộc nhân cường giả của Vân Thánh đế cung và đế tộc Vân thị, đều khó kiềm nén sự kích động đó.

Đặc biệt một vài tộc nhân bối phận hơi trẻ một chút.

Có thể nói, tồn tại như Vân Trung Tử đã là nhân vật thần thoại ghi chép trong cổ sử.

Nếu không có cuộc chiến Hắc Họa, có thể cả đời bọn họ cũng không thể chính mắt gặp mặt của Vân Trung Tử.

“Vị này chính là Vân Tộc Chi Tổ của ta sao?”

Vân Khê cũng nhìn về phía Vân Trung Tử.

“Thân là thế lực chung cực, chẳng lẽ Vân Thánh đế cung ta lại không có nội tình và trụ cột chân chính.” Quân Tiêu Dao nói.

Tuy rằng Vân Trung Tử hiện thân.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng chưa hoàn toàn buông lỏng.

Bởi vì hắn biết, trận chiến Hắc Họa này còn xa mới đến thời điểm cao triều nhất.

Vân Trung Tử ra tay, ánh sáng thần thoại nở rộ trời đất, gợn sóng quét ngang tứ đại chiến trường của khu Vô Nhân.

Nếu nói, trước đó sự xuất hiện của Phệ Thiên Tà Ma Vương áp chế sĩ khí và chiến ý của bên phía Giới Hải.

Vậy giờ phút này, Vân Trung Tử hiện thân, Thần Thoại chi uy cái áp toàn hiện trường, thổi quét khu Vô Nhân.

Rõ ràng nhìn qua là một trần thế tiên xuất trần nho nhã.

Nhưng giờ phút này vừa ra tay lại giống như một chiến tiên, uy năng mênh mông, cái áp đại ngàn!

“Không hổ là Vân Tộc Chi Tổ, Giới Hải ta vẫn chưa tới lúc cần tuyệt vọng.”

“Đúng vậy, chúng ta còn có thể tái chiến.”

Vân Trung Tử hiện thân, không thể nghi ngờ là dâng cao sĩ khí của bên phía Giới Hải chiến lũy Tam Hoàng.

“Dựa vào nơi hiểm yếu ngoan cường chống lại, thật sự tưởng rằng dựa vào một hai người, là có thể cứu được Giới Hải sao?”

Phệ Thiên Tà Ma Vương tràn ra thần niệm.

Nó trực tiếp giết tới Vân Trung Tử.

Thân thể bàng bạc, sánh vai với Sinh Mệnh Cổ Tinh.
Bình Luận (0)
Comment