Chương 3535 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
So sánh với khí lực của Phệ Thiên Tà Ma Vương, Vân Trung Tử chính là hình thể của người bình thường.
Ở trước mặt Phệ Thiên Tà Ma Vương, quả thực giống như một hạt bụi.
Nhưng dù vậy, giờ phút này uy thế của Vân Trung Tử cũng tuyệt đối không kém Phệ Thiên Tà Ma Vương.
Song phương ra tay đối chiến.
Vân Trung Tử muốn mang Phệ Thiên Tà Ma Vương đi thiên ngoại chiến một trận.
Nhưng mà, Phệ Thiên Tà Ma Vương cũng không để ý.
Trong lòng nó chỉ có ý chí thô bạo và cắn nuốt.
Cũng không để ý ảnh hưởng tới chủng tộc Hắc Họa khác.
Phệ Thiên Tà Ma Vương có thể nói là công kích không chút khác biệt.
Điều này làm cho Vân Trung Tử cũng hơi nhíu mi.
Nghiệt súc này trái lại là một tồn tại có chút phiền phức.
Hai tồn tại đại chí cường giao đấu, dao động có thể nói là kinh thế.
Ở chung quanh nơi này, căn bản không dám có bất kì sinh linh tới gần.
Chỉ là, dao động đánh nhau đó truyền đến bên phía chiến lũy Tam Hoàng, làm cho chiến lũy Tam Hoàng chấn động không thôi.
“Nghiệt súc này....”
Sắc mặt rất nhiều cường giả Giới Hải đều nặng nề và lạnh lẽo.
Trước đó, mấy tồn tại đại chí cường đều cố kỵ thế lực phía sau, cho nên lựa chọn chiến một trận ở thiên ngoại.
Nhưng mà Phệ Thiên Tà Ma Vương này không có chút cố kỵ.
Một vị ma vương sở hữu chiến lực cấp Thần Thoại Đế, không chỗ nào cố kỵ, sự phá hoại tạo thành đó lại cực kỳ khủng bố.
Cũng may có tồn tại cấp bậc như Vân Trung Tử có thể tạm thời ngăn cản uy thế của Phệ Thiên Tà Ma Vương.
Nói cách khác, chiến lũy Tam Hoàng thật sự nguy hiểm.
Nhưng mà dù vậy, trước mắt chiến lũy Tam Hoàng vẫn không tính là an toàn.
Tình hình chiến đấu hết sức đáng lo.
Mà càng làm cho bên phía Giới Hải lo lắng.
Là Ách tộc kia chưa từng có động tĩnh.
Ách tộc là bộ tộc quỷ dị thần bí nhất trong chủng tộc Hắc Họa.
Bọn họ chưa từng hành động, làm cho bên phía Giới Hải cực kỳ lo lắng.
Nhưng hiện tại, bọn họ lại không có dư lực, xâm nhập Ách tộc bên phía khu Vô Nhân.
Mà ngay lúc bên phía Giới Hải hết sức buồn rầu.
Bỗng nhiên, ở chỗ sâu trong khu Vô Nhân, có tiếng chấn động khôn cùng truyền đến.
Một vài người mắt lộ ra kinh dị, liếc mắt nhìn lại.
Còn tưởng rằng là bên phía vực sâu Vĩnh Ám lại có động tĩnh.
Nhưng mà không phải.
Nới sinh ra động tĩnh cũng không phải là vực sâu Vĩnh Ám.
Mà là đến từ chính bên phía Ách tộc!
“Ách tộc, cuối cùng bọn họ cũng sắp có hành động!”
Bên phía chiến lũy Tam Hoàng, cường giả thế lực khắp nơi, người dẫn đầu đều lộ ra vẻ nghiêm trọng đề phòng.
Lúc này, khoảng không phía xa có chiến thuyền cổ tối đen hiện lên.
Một chiếc lại một chiếc thuyền chi chít dày đặc.
Tuy rằng từ số lượng xem ra, vẫn không bằng Bạt tộc, lại càng không cần so sánh với Phệ tộc.
Nhưng xưa nay Ách tộc cũng không phải thắng bằng số lượng.
Nhìn thấy chiến thuyền cổ kia, bên phía chiến lũy Tam Hoàng rất nhiều người nhìn chằm chằm.
“Là chiến thuyền Chú Phạt của Ách tộc!”
“Cẩn thận, mọi người đề phòng!”
Các đại quan ải của chiến lũy Tam Hoàng đều có âm thanh vang lên.
Những tu sĩ trấn giới quân trấn giữ chiến lũy Tam Hoàng, từng người đều đề cao cảnh giác.
Chiến thuyền Chú Phạt của Ách tộc cũng là lợi khí chiến tranh hiếm thấy.
Tuy rằng vẫn kém hơn một chút so với Vân Hải Long Chu của Vân Thánh đế.
Nhưng Vân Hải Long Chu cũng chỉ có một ít như vậy mà thôi, cũng không nhiều.
Số lượng chiến thuyền Chú Phạt của Ách tộc cũng không ít.
Trên chiến thuyền còn khắc các loại nguyền rủa trận pháp dấu ấn v.v..., lực sát thương cực lớn.
Trên mỗi một chiến thuyền Chú Phạt đều đứng đầy tu sĩ Ách tộc.
Từng người chiến ý ngang nhiên, mang theo sự túc sát lạnh như băng.
Ngoài ra, còn có một vài nhân vật cấp Đại Đế của Ách tộc hiện thân.
Tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng đứng sừng sững ở trên trời cao, cũng giống như từng ma vương tản mát ra uy áp đế đạo.
“Mọi người nghe lệnh, xuất chinh, ngăn cản đại quân Ách tộc!”
Có tiếng hô vang lên.
Tuy rằng thực lực của đại quân Ách tộc cường hãn, nhưng cũng phải ngăn cản.
Chín đại quan của chiến lũy Tam Hoàng, trên cơ bản cũng phải dốc toàn bộ lực lượng.
Sức mạnh của những lưu thủ chính là vì phòng bị Ách tộc.
Đúng lúc này.
Phía trên hư không của khu Vô Nhân, không biết từ khi nào, bốn ma ảnh tối đen xuất hiện.
Tựa như bốn ma thần sừng sững trên vòm trời mênh mông, tản mát ra khí tức hủy diệt khủng bố của tai ách họa kiếp vô tận!
Chính là bốn Ách đế của Ách tộc!
Tứ đại Ách Đế của Ách tộc đứng vững vàng trên thương khung nhuốm máu.
Khí tức vô tận của tai kiếp khuếch tán ra.
Bọn họ là mạch đầu của Ách tộc tứ mạch, cũng là cường giả trong Ách tộc.
Thấy bốn hình bóng.
Trong lòng quần hùng bên thành luỹ Tam Hoàng của Giới Hải đều hung hăng trầm xuống.
Tuy Ách Đế Ách tộc tứ mạch còn chưa tới cấp thần thoại.
Nhưng tuyệt đối là tồn tại chí cường, thực lực rất khủng bố.
Có thể nói, đối với chiến cuộc, sự xuất hiện của Ách tộc không thể nghi ngờ là họa vô đơn chí.
“Làm sao bây giờ, Ách tộc hiện thân, ai có thể ngăn cản Ách Đế của Ách tộc tứ mạch?”
Vẻ mặt rất nhiều người bên thành luỹ Tam Hoàng nghiêm trọng.
ánh mắt của Quân Tiêu Dao cũng nhìn lại.
“Rốt cuộc xuất hiện ư, Ách tộc, nhưng mà, Dạ Quân Lâm…”
Quân Tiêu Dao trầm ngâm, nghĩ tới Dạ Quân Lâm.
Hắn vẫn chưa xuất hiện ở trong đội ngũ của Ách tộc.
Nói cách khác...
Quân Tiêu Dao mơ hồ cảm thấy, sợ là kế hoạch của Ách tộc sắp hoàn thành.
Dạ Quân Lâm thân là con cờ quan trọng, kế tiếp, có lẽ sẽ mang đến rung động không nhỏ cho Giới Hải.
Nhưng Quân Tiêu Dao không có cảm xúc tuyệt vọng gì.
Suy cho cùng, Dạ Quân Lâm thoát thai từ hắn, nói một cách nghiêm túc thì là phân thân của hắn.
Chỉ là ý thức ẩn núp ở chỗ sâu, chưa từng thức tỉnh mà thôi.