Chương 3561 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một âm thanh trong trẻo tựa thiên nhiên, lại mang theo sự dịu dàng như nước vang lên.
Khương Thánh Y nhìn nam tử áo trắng tung bay, đôi mắt trong veo như nước mùa thu như đông cứng
Ánh mắt đẫm lệ vương vào ánh nhìn của Quân Tiêu Dao.
Nàng biết, nàng biết tất cả.
Bởi vì, sau khi tứ hồn hợp nhất, Y Y, Lê Tiên Dao, Hạ Uyển Họa, ký ức suy nghĩ của các nàng, từng cảnh từng cảnh giao tiếp với Quân Tiêu Dao, Khương Thánh Y đều biết.
Cũng bởi vì biết được, nàng mới hiểu, Quân Tiêu Dao rốt cuộc vì nàng đã làm biết bao chuyện.
Để tìm được nàng, chuyển sinh Giới Hải. Ngoài sinh hồn ra, ba hồn khác của nàng đều có nhân quả và phiền phức.
Hắn ở vũ trụ Huyền Hoàng, vì để bảo vệ Y Y, trở thành kẻ địch của quần hùng Giới Hải.
Hắn vì Lê Tiên Dao, đấu với Lê Thánh, diệt gọn Lê Tộc.
Hắn vì Hạ Uyển Họa, mở ra cuộc chiến bất hủ, tiêu diệt Thánh Triều.
Tất cả những việc này, thật ra đều là vì nàng!
Quân Tiêu Dao, vì để tìm được nàng về, đã phải đánh đổi quá nhiều rồi!
Mà Quân Tiêu Dao, trong lòng vẫn cứ cảm thấy hổ thẹn!
Tình yêu của Khương Thánh Y, không tính toán không cầu báo đáp, cho dù lúc ấy mãi ở trong bóng tối cũng không hề gì.
Nhưng là Quân Tiêu Dao, nam nhân mà nàng yêu sâu sắc đến khắc sâu vào linh hồn, bất ngờ đưa nàng trở về từ cõi chết, đem nàng trở lại nhân gian.
Đây là loại kiên trì và nghị lực như thế nào chứ?
Nhìn vào Quân Tiêu Dao, trước mắt Khương Thánh Y mơ hồ, mông lung.
Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng cười nói: “Thánh Y, chào mừng nàng trở về.”
Không có sự mãnh liệt cảm động lòng người, chỉ một câu nói nhẹ nhàng đơn giản, chào mừng trở về, đã nói lên tất cả.
Đơn giản, nhưng lại không hề giản đơn.
Vì để có thể nói ra được câu này, Quân Tiêu Dao đã đợi chờ bao lâu rồi?
Khương Thánh Y bước về phía Quân Tiêu Dao, Quân Tiêu Dao đưa tay ra ôm trọn Khương Thánh Y vào lòng.
Không có cảnh cảm động trời đất nào xuất hiện cả, cách biệt sinh tử, trở về lần nữa, chẳng qua cũng chỉ vì một cái ôm đơn giản.
Như vậy dường như lại càng tốt.
“Tiêu Dao, ta cảm thấy chính mình, đã trải qua một giấc mộng rất dài rất lâu rồi, lâu đến nổi dường như không có điểm cuối…”
Khương Thánh Y ở trong lòng Quân Tiêu Dao, áp đôi má đẹp đẽ của mình vào ngực Quân Tiêu Dao, lắng nghe nhịp đập của trái tim ấy.
“Ta biết…”
Quân Tiêu Dao ôm Khương Thánh Y chặt hơn.
Giữa sự sống và cái chết, có nỗi đáng sợ to lớn.
Khương Thánh Y, vì hắn kiên quyết hy sinh.
Một nữ tử, một mình trải qua sự sống chết, đó chắc chắn là ký ức khắc sâu vào xương máu.
Khương Thánh Y dù có thế nào đi nữa cũng chỉ là một nữ tử, nàng cũng có lúc sẽ cảm thấy sợ hãi, nhưng vì Quân Tiêu Dao, Khương Thánh Y sẽ không để cho bản thân có mảy may sợ sệt nào.
“Có điều… sau khi tỉnh mộng, có thể thấy được chàng, thật tốt.”
Đôi mắt đẹp của Khương Thánh Y còn long lanh ngấn lệ, khóe miệng đã mang theo nụ cười.
Giấc mộng này cho dù rất dài, cũng rất tối tăm, nhưng có thể sau khi tỉnh lại, nhìn thấy người mình muốn gặp nhất, vậy thì tất cả cũng chẳng tính là gì cả.
Trải qua chuyện sinh tử, lại gặp nhau, tuy rằng có sự bùi ngùi, nhưng hơn cả thế là phá vỡ sinh tử, niềm vui lại lần nữa được tương phùng.
Sự tiếc nuối lớn nhất trong thế gian, không gì sánh bằng sinh ly tử biệt.
Mà Quân Tiêu Dao, buộc phải phá vỡ ranh giới giữa sống và chết ấy, đem Khương Thánh Y từ cõi chết trở về.
Cả sinh tử cũng không thể khiến bọn họ chia ly?
Vậy thì còn có cái gì mới là đáng sợ đây?
Hai người ôm nhau, cảm nhận nhịp tim của đối phương.
Tuy Quân Tiêu Dao cũng rất muốn chìm đắm trong sự ấm áp này lâu hơn một chút, nhưng hắn biết, hiện tại không phải là lúc ôn lại chuyện xưa.
“Thánh Y, tu vi của nàng…”
Quân Tiêu Dao thử cảm nhận khí tức của Khương Thánh Y, cũng rất bất ngờ.
Bởi vì Khương Thánh Y ngay lúc này đây, bỗng chốc đã đạt được tu vi Chuẩn Đế!
Hơn nữa không phải là Chuẩn Đế thông thường, mà là Chuẩn Đế cao cấp, cách chứng đạo không còn xa nữa!
Khương Thánh Y nhẹ nhàng cười, tay ngọc nắm lấy tay của Quân Tiêu Dao, đặt lên trên ngực của mình.
“Bởi vì, cái này…”
Khương Thánh Y tái tạo lại cơ thể, càng thêm hoàn hảo, thậm chí còn tốt hơn xưa!
Nhuyễn ngọc ôn hương khó mà diễn tả. Chỉ là đang thử thách sự quyết tâm của Quân Tiêu Dao.
Cái mà Khương Thánh Y đang nói đến, đương nhiên không phải là ngực của nàng, mà là Đại Đạo Tiên Tâm đang đập trong lòng ngực của nàng!
Phải biết rằng, cho dù đã từng là chủ nhân của Dao Trì, đạo lữ của Vô Chung Đại Đế, Tây Vương Mẫu, bất quá cũng mới tu luyện được Thập Nhị Kiếu Tiên Tâm mà thôi.
Tuy Tây Vương Mẫu cũng hy vọng luyện thành Đại Đạo Tiên Tâm, nhưng vì Vô Chung Đại Đế mà đoạn tuyệt với con đường tu đạo.
Thập Nhị Kiếu Tiên Tâm, có chút khả năng có thể thành tiên.
Nhưng Thập Nhị Kiếu Tiên Tâm, còn có một cảnh giới, đó chính là Đại Đạo Tiên Tâm!
Đây đã là cảnh giới mà không phải ai cũng có thể đạt được!
Khương Thánh Y vậy mà đạt được rồi.
Nhưng đây không phải là do Khương Thánh Y vô tình có được, mà nguyên nhân là do nàng có thể chân chính trải qua cái đáng sợ của việc sống chết, sau đó lại phân hóa thành tứ hồn.
Sau khi tứ hồn hội tụ, mới khiến cho Khương Thánh Y có được Đại Đạo Tiên Tâm.
Có thể nói, liên quan đến việc trải qua việc sống chết này tự cổ chí kim có mấy ai có thể kinh qua.
Càng đừng nói đến tứ hồn phân chia, sau đó lại nhập làm một.
Nghĩ như vậy, việc Khương Thánh Y tu luyện thành Đại Đạo Tiên Tâm cũng vô cùng hợp tình hợp lý.
Quân Tiêu Dao hồi tưởng lại, ngay từ đầu Dao Trì Thánh Chủ có đã từng nói, Khương Thánh Y nếu có thể hợp nhất tứ hồn, một lần nữa sống lại, vậy thì rất có thể nàng sẽ ngưng kết ra Đại Đạo Tiên Tâm, đạt đến cảnh giới mà ngay cả Tây Vương Mẫu cũng không thể đạt đến được.
Mà Đại Đạo Tiên Tâm, là loại tư chất gì chứ?
Thành tiên bất tử!