Chương 3560 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Là ta có lỗi với các nàng.”
Quân Tiêu Dao cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nói thâm trầm.
Ba nữ nhân nhìn Quân Tiêu Dao, tuy lệ vương khóe mắt, nhưng khuôn mặt vẫn là nụ cười như cũ.
Các nàng đều lắc đầu, nguồn gốc của các nàng là Khương Thánh Y.
Mà Quân Tiêu Dao vì để tìm được tứ hồn của Khương Thánh Y, hao tổn biết bao nhiêu tâm sức?
“Tiêu Dao, ngươi không nợ bọn ta cái gì cả.” Lê Tiên Dao nói.
“Tiêu Dao, đừng đau lòng, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp lại nhau bằng một phương thức khác.” Y Y cũng nói lời an ủi.
Hạ Uyển Họa không lên tiếng, chỉ nhìn Quân Tiêu Dao với ánh mắt thâm tình.
Quân Tiêu Dao hít một hơi thật sâu, tuy trong lòng vẫn cảm thấy mắc nợ, nhưng trước mắt không phải là lúc để do dự thiếu quyết đoán.
Đây cũng chẳng phải tính cách của hắn.
Ngay lập tức ấn đường của ba nữ nhân tỏa sáng rực rỡ, lực thần hồn mạnh mẽ tràn ngập, sau đó sinh ra một số cộng hưởng.
Tiếp theo đấy, một luồng hào quang rực rỡ, cùng lúc bao trọn lấy cả ba nữ nhân, sức mạnh linh hồn kinh người này, giống như dời non lấp biển, quét qua khắp mọi nơi!
“Đây là…”
Tình hình ở bên Quân Tiêu Dao và Hắc Ám Tiên Linh Đế này, tất nhiên sẽ bị một số người nhìn thấy.
“Hắn đang muốn làm cái gì vậy?”
Ngoài Quân Tiêu Dao ra, những người khác căn bản đều không biết rõ mối quan hệ nhân quả của Khương Thánh Y.
Vì vậy, rất nhiều người không biết rằng Quân Tiêu Dao ở bên này rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
“Đây là muốn làm cái gì, cả Tiên Linh Đế cũng muốn triệu hồi sao?”
Tam Sinh Đế Chủ xem đến đây, trong lòng cũng thầm lẩm bẩm.
Có điều, hắn tất nhiên không tin, Quân Tiêu Dao triệu hồi Hiên Viên Thanh Tiêu, lại triệu hồi ra Chiến Thần Ách tộc.
Hiện tại, nếu như cả Hắc Ám Tiên Linh Đế cũng có thể triệu hồi được, vậy cũng thật sự quá khó tin.
Cũng phải nói, Quân Tiêu Dao và Tiên Linh Đế, vốn dĩ không có bất cứ nhân quả nào, hắn phải dùng cách gì để triệu hồi Tiên Linh Đế chứ?
Tuy sức mạnh linh hồn của những nữ nhân đó rất kỳ lạ, nhưng cũng không ai nghĩ tới điều này lại có quan hệ gì với Tiên Linh Đế.
Nhưng ở bên đó, sau khi ba nữ nhân hóa thành một luồng ánh sáng rực rỡ, trực tiếp nhập vào ấn đường của Hắc Ám Tiên Linh Đế.
Sức mạnh linh hồn khủng bố vô song cũng đều quay ngược lại hướng về phía ấn đường của Hắc Ám Tiên Linh Đế.
Ngay lúc này, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh.
Tuy toàn bộ chiến trường vẫn huyên náo như cũ, tiết hét sát phạt rung chuyển bầu trời.
Nhưng thời khắc này, trong tai của Quân Tiêu Dao không nghe được bất kỳ âm thanh nào, hắn chỉ nhìn vào Hắc Ám Tiên Linh Đế.
Hắn cảm nhận được một chút háo hức, một sự háo hức có chút hồi hộp.
Phải biết rằng, Quân Tiêu Dao là người có tính cách như thế nào?
Núi Thái Sơn có sụp ngay trước mặt hắn, sắc mặt hắn cũng sẽ không đổi.
Chính là trời đất có đổ sụp, thế gian hỗn loạn, sắc mặt của Quân Tiêu Dao cũng sẽ không có thay đổi nào quá lớn.
Chính là đối mặt với tồn tại có cấp bậc Tứ Kỵ Sĩ Khải Huyền, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không có loại háo hức đến hồi hộp.
Nhưng mà hiện tại, Quân Tiêu Dao hiếm khi cảm nhận được loại cảm giác háo hức pha lẫn lo lắng hồi hộp này, tuy chỉ là một chút thôi.
Quân Tiêu Dao lo sợ sẽ xảy ra bất trắc gì đó, sợ là sẽ có sự biến chuyển nào đó không thể nào biết được.
Trước khi xác nhận bằng chính mắt mình, Quân Tiêu Dao cũng không dám đảm bảo nhất định sẽ thành công.
Hắn đứng yên tại chỗ, ánh mắt nhìn vào Tiên Linh Đế.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Quân Tiêu Dao vẫn là lần đầu tiên cảm nhận được, thời gian trôi qua sao mà chậm quá!
Và trong sự chờ đợi như tra tấn này, đột nhiên cơ thể của Hắc Ám Tiên Linh Đế lờ mờ xuất hiện một luồng ánh sắc trắng thần tiên.
Ngay tại lúc này, ấn đường của Tiên Linh Đế, tỏa sáng muôn phương, bùng nổ ánh sáng chói chang chưa từng có trước đây!
Trong không trung, phù văn đại đạo xuất hiện, ngưng tụ thành một đóa đại đạo kim liên.
Trong trời đất đều vang lên những đạo âm huyền bí vô song.
Những đạo âm này hội tụ, sau cùng, thật sự hình thành một âm thánh giống như nhịp tim, đang đập phập phồng.
Nghe thấy âm thanh này, ánh mắt Quân Tiêu Dao nhìn chăm chú!
Đây là nhịp đập của Đại Đạo Tiên Tâm!
Vậy cũng có thể nói rằng…
Quân Tiêu Dao nín thở.
Từ lúc ánh sáng chói lọi lấp lánh vô song ấy kết thúc, một bóng dáng đẹp đẻ của một nữ nhân như ánh trăng mờ từ từ hiện ra.
Mái tóc trắng tung bay, y phục tuyết trắng tuyệt thế, giống như một tiên tử bị giáng xuống phàm trần.
Quân Tiêu Dao nhìn chăm chú.
Chớp mắt đã vạn năm!
Ngay lúc này, trời đất không một âm thanh.
Tất cả tiếng ồn ào và sự giết chóc, đều không truyền tới tai của Quân Tiêu Dao.
Trước mắt hắn, chỉ có hình bóng nữ nhân tuyết y tuyệt thế, bước đi trong ánh sáng chói lòa vô tận.
Tay áo bay bay, chân váy gợn sóng.
Những sợi tóc trắng như tuyết của nàng, buông xuống trên vai, ánh mắt như nước, nhan sắc như họa.
Vẻ đẹp huyền ảo như mộng, giống như chỉ cần chạm nhẹ là vỡ tan, không thuộc về nhân gian này.
Ngoài ra còn có một loại tiên vận siêu nhiên tràn đầy, giống như ngay lập tức có thể mọc cánh thành tiên mà bay đi.
Là nàng.
Cho dù luồng tiên vận ấy khiến cho nữ nhân trước mắt, giống như muốn bay đi mất.
Nhưng mà, khí tức quen thuộc này, hình dáng quen thuộc này, tất cả mọi thứ đều khiến Quân Tiêu Dao như thể quay lại ngày hôm ấy.
Một đường thẳng đến Hoang Thiên Tiên Vực, đến Quân Tiêu Dao tiến vào Thanh Đồng Tiên Điện, mệnh bài vỡ tan, mái tóc đen của Khương Thánh Y lập tức hóa trắng.
Lại gặp loạn Hắc Ám, cương quyết góp sức đến cùng, giúp Quân Tiêu Dao có được Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai hoàn mỹ.
Nữ tử này, thủy chung đều là Quân Tiêu Dao.
Những lời sâu sắc khắc cốt ghi tâm, mơ hồ vang vọng bên tai.
Quân như bàn thạch, thiếp tựa hương bồ.
Hương bồ mềm như lụa, bàn thạch không chuyển dời.
Quân Tiêu Dao không phải loại người dễ dàng động tấm chân tình, nhưng giờ phút này, nhìn thấy bóng hình đã lâu ngày không gặp, trong lòng Quân Tiêu Dao liền xuất hiện một loại cảm giác trông ngóng.
Loại cảm giác này, không phải người đã từng trải qua sinh ly tử biệt sẽ không thể hiểu được.
“Tiêu Dao…”