Chương 3596 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sắc mặt Quân Tieu Dao lạnh lẽo u ám trước nay chưa từng có.
Lúc trước hắn cũng luôn lo lắng cho Vân Thiên Nhai.
Quân Tiêu Dao dự định sau khi hoàn toàn kết thúc Hắc Họa sẽ đi tìm tung tích của Vân Thiên Nhai.
Ai có thể ngờ, bây giờ lại thành ra thế này.
Vân Thiên Nhai, hoặc có thể gọi là Họa Nguyên Tế Chủ, nhìn vè phía Quân Tiêu Dao, cười giễu nói.
“Bây giờ, hỏi ngươi một câu nữa, người dám giết ta ư?”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao lạnh lùng, không nói lời nào.
Tuy Vân Thiên Nhai chưa từng bầu bạn bên hắn.
Nhưng Quân Tiêu Dao sẽ không quên lúc ở thế giới Nam Đẩu, khi tướng thần Bạt tộc giáng xuống.
Là đường lui mà Vân Thiên Nhai để lại che chở bọn hắn.
Lúc bản thân trúng Chiết Tiên Chú, tại nơi tọa quan của Vân Thiên Nhai.
Pháp mà hắn để lại, đạo mà hắn để lại đều bảo vệ Quân Tiêu Dao, giúp đỡ hắn chống đỡ Chiết Tiên Chú.
Vân Thiên Nhai giống như Quân Vô Hối.
Bọn hắn không bầu bạn trưởng thành cùng Quân Tiêu Dao, không phải vì không muốn mà là bọn hắn đều có sứ mệnh cùng tín niệm của bản thân.
Ví dụ như bùa hộ mệnh Quân Vô Hối cho hắn có khắc quân tử lập mệnh, nhất sinh vô hối.
Bây giờ vẫn còn nằm ở trên người Quân Tiêu Dao.
Vì vậy Quân Tiêu Dao cũng không oán hận gì Vân Thiên Nhai, hắn rất kính trọng phụ thân giống thế này.
“Vân Thiên Nhai này, trái lại có một cơ thể không tệ, có thể gánh chịu và chứa lực lượng của ta một cách hoàn hảo.”
“Ban đầu ta cho rằng chỉ một thủ đoạn thế này có lẽ mãi mãi không cần dùng tới. Gương mặt này mãi mãi sẽ không lộ ra trước mắt thế nhân.”
“Nhưng thật không ngờ…”
“Có điều, ta đã hòa làm thành một với hắn rồi. Ngươi giết ta chính là giết Vân Thiên Nhai.”
“Ngươi có thể giết sao?”
“Ngươi dám giết sao?”
Họa Nguyên Tế Chủ thốt ra những lời lạnh lùng.
Ngược lại hắn cũng bất ngờ, cơ thể dung hợp lúc trước mà bây giờ biến thành thủ đoạn để chèn ép đối phương.
Quan trọng là Họa Nguyên Tế Chủ cũng hoàn toàn không ngờ tới.
Cuối cùng, người quyết đấu với hắn, tạo thành nguy hiểm sống chết cho hắn.
Không phải là tồn tại cổ lão hay chỉ cường giả nào khác.
Mà chỉ là một hậu bối trẻ tuổi như thế.
Việc này có thể nói dẫu là ai cũng không tính ra được.
Quân Tiêu Dao im lặng.
Hắn tuyệt không phải là một người hay do dự chần chừ.
Hắn cũng không có tác phong làm việc như thế.
Nhưng hiện tại hắn không phản bác được.
Ầm!
Đương nhiên Họa Nguyên Tế Chủ sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Hắn lại ra tay một lần nữa, Thôn Thế Tà Thần sau lưng cũng xuất thủ.
Tuy bọn hắn bị thương nặng bởi một chiêu Túc Mệnh Chi Hoàn.
Nhưng dù ở trong trạng thái như vậy, lực lượng tế ra vẫn khủng khiếp, chấn động thiên địa.
Đám người Quân Thương Sinh thấy thế thì muốn ra tay thêm lần nữa.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại nói: “Nhất Tổ đại nhân, đây là chuyện của ta, các ngươi cứ lui trước đi.”
Sau khi biết Vân Thiên Nhai và Họa Nguyên Tế Chủ đã dung hợp.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ hơi kiêng kỵ, sẽ không như trước đó.
Nếu tiếp tục bao vây tấn công, thật sự giết chết Họa Nguyên Tế Chủ.
Vậy Vân Thiên Nhai cũng sẽ bỏ mạng.
“Ngươi chắc chắn?”
Quân Thương Sinh cau mày.
Tuy hắn thấy hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để diệt trừ Hắc Họa.
Nhưng cục diện này cũng đúng thật khiến người ta không biết làm sao.
Chẳng qua hắn vẫn tôn trọng ý kiến của Quân Tiêu Dao, tạm thời thu tay lùi ra sau.
Còn có Thiếu nữ gấp thuyền giấy nhìn sang Quân Tiêu Dao rồi cũng lùi ra phía sau.
Hiên Viên Thanh Tiêu cũng như thế.
Tất cả mọi chuyện này xảy ra chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi.
Quân Tiêu Dao thì khống chế pháp thân Thần Linh, ra tay một lần nữa.
Va chạm với Họa Nguyên Tế Chủ và Thôn Thế Tà Thần.
“Tại… Tại sao thế này?”
Nhìn thấy đám người Quân Thương Sinh lùi ra phía sau thu tay về, bên phía Giới Hải có tiếng xôn xao vang lên.
Rốt cuộc Quân Tiêu Dao muốn làm gì?
Hắn muốn một mình kết thúc Họa Nguyên Tế Chủ, hoặc…
Ầm!
Vực sâu Vực sâu Vĩnh Ám vỡ vụn, sóng xung kích từ va chạm lật tung hư không.
Thân hình Quân Tiêu Dao bị đẩy lui.
Trong nháy mắt mà thôi, Quân Tiêu Dao đã lâm vào thế yếu.
“Chiến ý, sát niệm của ngươi dường như không mãnh liệt như trước đó nữa.” Họa Nguyên Tế Chủ nói.
Quân Tiêu Dao không trả lời.
Lại thêm một lần va chạm chiêu thức, khóe miệng Quân Tiêu Dao có máu tươi chảy xuống.
“Tiêu Nhi!”
Trông thấy cảnh tượng này, đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Chỉ Lam đầy vẻ hoang mang, tê tâm liệt phế.
Một bên là đứa con nàng yêu thương nhất.
Một bên là phu quân của nàng.
Giờ phút này hai người họ đang chém giết lẫn nhau.
Đúng thật khiến trái tim Nguyệt Chỉ Lam phải rỉ máu.
Hai người này, dù là người nào xảy ra chuyện, Nguyệt Chỉ Lam đều khó mà tưởng tượng.
Vân Khê cũng như thế, gương mặt nhỏ có nước mắt rơi xuống.
Nàng không biết Quân Tiêu Dao nên làm thế nào với cục diện này.
Làm thế nào mới không sai?
Còn đế tộc Vân thị, Vân Thánh đế cung lẫn rất nhiều người đều đang im lặng.
Vẻ mặt Vân Trung Tử lạnh lẽo như băng đanh lại.
Vân Thiên Nhai cũng xem như một trong hậu nhân của Vân tộc, một trong những tồn tại xuất sắc nhất.
Thậm chí có thể nói trụ cột.
Quân Tiêu Dao càng yêu nghiệt đến không cách nào diễn tả.
Mà bây giờ, hai phụ tử xuất sắc nhất Vân tộc vậy mà đang tương tàn.
Cảnh tượng này, dù là ai cũng không bằng lòng chứng kiến.
“Họa Nguyên Tế Chủ…”
Vân Trung Tử cũng không thể không thừa nhận, Họa Nguyên Tế Chủ này đúng là có thủ đoạn khống chế lòng người.
Mà chuyển sang một nơi khác, Tam Sinh Đế Chủ cũng cảm thán một câu.
“Vốn dĩ suýt chút nữa thật sự lật bàn vì hắn.”
“Ràng buộc, lo âu, đây là nhược điểm chí mạng nhất của cường giả.”
“Quân Tiêu Dao, vốn dĩ ngươi có thể trở thành nhân vật cùng hàng với ta. Nhưng bây giờ ngươi chỉ có thể gãy kích tại đây.”