Chương 3632 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ừm, vậy để ta chọn. Ta muốn người nhỏ nhất kia, phù hợp với khẩu vị của ta.”
Nam tử yêu dị chỉ vào Đồ Sơn Thuần Thuần.
“Vậy thì ta muốn người này.” Nam tử từ Họa Đấu Tộc chỉ vào Đồ Sơn Tiêu Tiêu.
“Ta muốn nàng, chắc là thích thú lắm đây.”
Kiêu tử của Kế Mông Tộc nhìn phía Đồ Sơn Nguyệt Nguyệt, nàng đúng là có một thân hình bốc lửa.
Khuôn mặt Ngũ Mỹ Đồ Sơn đều phủ đầy sương lạnh.
Bởi vì uất ức, đôi mắt thanh tú linh động to tròn của Đồ Sơn Thuần Thuần không khỏi rơi xuống từng giọt lệ.
“Nếu
tiên sinh còn ở đây thì tốt rồi…”
Đồ Sơn Thuần Thuần nghĩ đến hình bóng đồ trắng đó.
Nếu hắn có thể chấm dứt ách họa chung cực, có thể bình định bóng tối loạn lạc, thì nhất định cũng có thể trợ giúp được các nàng đúng không.
Đáng tiếc…
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân vang lên trong đại điện.
“Ai?”
Đám người nam tử yêu dị nhìn sang.
Họ
thấy một nam và một nữ xuất hiện.
Khuôn
mặt của người nử tử đeo lụa mỏng che mặt, dung nhan của nàng khiến cho cả đám
người nam tử yêu dị đều phải hít thở không thông.
Ngay
cả khi có khăn che mặt cũng không thể che giấu vẻ đẹp tuyệt vời của nàng.
Ngũ Mỹ
Đồ Sơn đã được coi là mỹ nhân tuyệt sắc trong Dị vực rồi.
Nhưng
so với nữ tử có mái tóc trắng như tuyết và đeo khăn che mặt trước mắt này, các
nàng trông vẫn hơi mờ nhạt.
Chẳng
qua, càng làm cho người ta thêm chú ý là nam tử mặc đồ trắng bên cạnh nàng. Hắn
cũng có mái tóc trắng và đeo trên mặt mặt nạ bạch cốt.
Quan
trọng nhất là trên người hắn có từng luồng khí tức hắc ám bao quanh, mơ hồ có
loại cảm giác khiến người ta sợ hãi.
Loại cảm giác đó giống như đang nhìn chằm chằm vào vực thẳm không đáy, mang theo sự im lặng chết chóc của hư vô.
Những kiêu tử của các đế tộc ở đâu đều lộ vẻ mặt kì lạ khi nhìn thấy hai người đột nhiên xuất hiện ấy.
Quân Tiêu Dao đảo mắt nhìn quanh.
Cộng thêm một số tin tức nghe được trước đó.
Hắn cũng đại khái hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Hắn nhìn Ngũ Mỹ Đồ Sơn, vẫn giống như trong trí nhớ, không có khác biệt gì.
Có vẻ như họ đều cao lên không ít.
“Các hạ là người phương nào?”
Nam tử yêu dị nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Hắn xuất thân từ đế tộc, tầm mắt rất tốt, biết rõ nam tử tóc trắng này hẳn là có chút địa vị.
Cho nên hắn không có xông tới khiêu khích mà không suy nghĩ gì.
Tuy nhiên, điều khiến vẻ mặt của nam tử yêu dị hơi thay đổi là nam tử tóc trắng hoàn toàn phớt lờ hắn, chỉ nhìn về phía Ngũ Mỹ Đồ Sơn.
Nam tử yêu dị chợt bừng tỉnh, chẳng lẽ vị này cũng là muốn liên hôn cùng Ngũ Mỹ Đồ Sơn à?
Nếu
như thế thì đều là người đồng đạo rồi.
Nghĩ tới đây, nam tử yêu dị mới bình tĩnh lại.
Tốt hơn hết là không nên trêu chọc nhân vật thần bí như vậy.
Hắn nói: “Chẳng lẽ mục tiêu của các hạ cũng là Ngũ Mỹ Đồ Sơn à? Nếu vậy thì các hạ có thể chọn một người trước, bọn ta không vội.”
Hai nam tử của Kế Mông Tộc và Họa Đấu cũng không nói gì.
Quân Tiêu Dao nghe thế thì có chút bất ngờ.
Hiểu chuyện như vậy à?
Quân Tiêu Dao nhìn về phía Đồ Sơn Thuần Thuần: “Ta muốn nàng ấy.”
Hắn vừa dứt lời, khuôn mặt nhỏ nhắn của Đồ Sơn Thuần Thuần đột nhiên ngây ra.
Sao nàng cảm thấy giọng nói này có chút quen thuộc nhỉ?
“Ồ, ánh mắt của các hạ tốt thật, anh hùng đều có điểm giống nhau.” Nam tử yêu dị mỉm cười.
Đây là người hắn muốn chọn.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, Quân Tiêu Dao lại nói: “Ta cũng muốn nàng ấy.”
Người mà Quân Tiêu Dao nhắc đến chính là Đồ Sơn Quán Quán.
Nam tử yêu dị khẽ cau mày.
Tổng cộng chỉ có năm người mà nam tử tóc trắng này lại muốn hai người, hắn không thấy mình có chút tham lam à?
Nhưng ngay sau đó Quân Tiêu Dao lại nói: “Còn có các nàng ấy, ta cũng muốn hết.”
Hắn vừa nói xong, cả đại sảnh đều tĩnh mịch.
Quân Tiêu Dao vừa mở miệng là đòi hết cả năm.
Này là có chút hào phóng rồi, là muốn mang cả năm người đi à?
Sắc mặt Đồ Sơn Minh Phi thay đổi, nam tử này sẽ không ngay cả bà đều muốn đấy chứ?
Khương Thánh Y ở bên cạnh liếc nhìn Quân Tiêu Dao với ánh mắt có chút quái lạ.
Quân Tiêu Dao vẫn là rất bá đạo trong phương diện này.
Khuôn mặt của nam tử yêu dị dần tối sầm xuống.
Sao mà hắn còn không rõ, Quân Tiêu Dao đang cố ý gây phiền phức chứ gì nữa!
“Các hạ, ngươi đều muốn năm con hồ ly này, chịu được sao?”
Giọng điệu của nam tử yêu dị mang theo lãnh ý.
Quân Tiêu Dao dùng giọng điệu lạnh nhạt tùy ý nói.
“Đừng lấy điểm yếu của các ngươi để đo lường sở trường của ta.”
“Như vậy, sẽ khiến các ngươi mất đi tự tin của bản thân nam nhân.”
Nghe vậy, sắc mặt của đám nam tử yêu dị lập tức đen như là đáy nồi.
Lời nói này, sao lại khiến bọn họ cảm thấy khó chịu nhỉ?
“Các hạ, ta đến từ Bồ Ma Tộc.”
“Không biết các hạ xuất thân từ tộc nào?”
Nếu xuất thân thấp hơn hắn thì nam tử yêu dị sẽ cho nam tử tóc trắng biết thế nào là hối hận.
Nhưng.
Quân Tiêu Dao chỉ thốt ra một chữ.
“Cút!”
Nam tử yêu dị ngây ra.
Một người hộ đạo có cấp bậc Tạo Hóa Thần Tôn phía sau hắn lạnh lùng nói: “Ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với ai không.”
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói: “Ta không biết, cũng lười biết.”
Đùng!
Một luồng minh khí hắc ám không cách nào tưởng tượng đang cuốn ra ngoài.
Trọng lực ở nơi này cứ như trong nháy mắt tăng vọt vạn lần.
Dám nam tử yêu dị trực tiếp bị đè sấp xuống dưới, miệng phun máu tươi, gãy xương đứt gân.
Những người hộ đạo đó cũng là như thế, xương cốt toàn thân bị vỡ nát, hầu như bị phế bỏ.
Dù cho Tạo Hóa Thần Tôn thì sao, chẳng khác gì con kiến hôi cả.
Dưới luồng khí tức này, cứ như một con kiến dễ dàng bị nghiền chết bất cứ lúc nào.