Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3353 - Chương 3633

Chương 3633 -
Chương 3633 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Điều này… sao có thể, ngươi...”

Người hộ đạo của Bồ Ma Tộc phát ra tiếng gào thét khàn khàn, cùng với vẻ mặt kinh hãi.

Máu loãng pha trộn với giọt mồ hôi khẩn trương làm ướt đẫm toàn thân.

“Chuẩn... Chuẩn Vương!”

Có âm thanh run rẩy vang lên, đến từ một người hộ đạo khác.

Khí tức này, hắn chỉ cảm nhận được trên người Chuẩn Vương cao cao tại thượng trong tộc.

Cường giả Đế Cảnh trở lên của Dị vực, được xưng là Bất Hủ Chi Vương.

Mà Chuẩn Đế được xưng là Chuẩn Bất Hủ, hoặc là Chuẩn Vương.

Thoạt nhìn người trước mặt, nghe giọng, là nam tử rất trẻ tuổi.

Vậy mà lại là một Chuẩn Vương?

Trên mặt của đám nam tử yêu dị hiện lên sự vô lý.

Đại lão cấp bậc này, tuy không hiếm thấy như Bất Hủ Chi Vương nhưng tuyệt đối không thấy nhiều.

Sao lại để hắn đụng phải, hơn nữa còn xảy ra xung đột?

“Lẽ nào là... Chuẩn Vương ngủ say của chung cực đế tộc thức tỉnh...”

Trong đầu của nam tử yêu dị chợt nghĩ đến khả năng này.

Chung cực đế tộc, là thế lực đỉnh cấp nhất Dị vực.

Nghe đồn bên trong có Chuẩn Vương trẻ tuổi ngủ say, sẽ cũng thức tỉnh với Bất Hủ cấp Thiên Tai, Thiên Tai Chi Tổ.

Không thiếu mấy thanh niên Chuẩn Vương sẽ sớm thức tỉnh, hành tẩu thế gian.

Tồn tại đó kinh khủng tới cực điểm.

Có mấy đệ tử thân truyền, thậm chí có thể là Bất Hủ cấp Thiên Tai, được để ý đến.

Thực lực mạnh đến rối tinh rối mù.

Có thể nói, Bất Hủ Chi Vương của đế tộc khác đối mặt với Chuẩn Vương của chung cực đế tộc đều là bình đẳng, thậm chí là nhường ba phần.

Không chỉ vì thế lực ở phía sau bọn họ.

Mà còn vì mấy Chuẩn Vương bên trong, thậm chí có thể giao thủ với Bất Hủ Chi Vương!

Không nói đánh bại, có thể giao thủ vượt cấp cũng đã nghịch thiên cực độ rồi!

Nam tử yêu dị lại nhìn Quân Tiêu Dao.

Toàn thân áo trắng tóc bạc, khí tức lạnh lùng, mang mặt nạ bạch cốt.

Còn có khí tức hắc ám đặc thù đó cứ như đến từ một thể chất đặc thù nào đó.

Khá lắm, nói không phải là Chuẩn Vương của chung cực đế tộc, nam tử yêu dị đều không tin.

Đối mặt với tồn tại này, thân phận con cưng đế tộc như hắn, tính là cái đếch gì chứ?

Cho dù giết hắn, Bồ Ma Vương cũng sẽ không đắc tội với Chuẩn Vương của chung cực đế tộc vì hắn.

Nghĩ vậy, nam tử yêu dị trực tiếp dùng đầu đập đất, mang theo run rẩy nói.

“Xin lỗi tiền bối, là tiểu nhân có mắt không tròng, đụng phải tiền bối, xin tiền bối tha mạng, bọn ta sẽ cút ngay!”

Đám nam tử yêu dị chỉ muốn sống sót.

Tiếng dập đầu đó rất vang!

Quân Tiêu Dao không thèm để ý đến, mà cũng lười để ý.

Đám nam tử yêu dị thấy thế, thật sự lăn từ mặt đất ra ngoài, lăn thành vòng tròn.

Dọc đường đều là máu.

Lúc đến hống hách bao nhiêu.

Lúc lăn ra ngoài thì chật vật bấy nhiêu.

Mà bọn họ hết lần này tới lần khác vẫn không dám sinh lòng oán giận.

Trái lại tràn đầy cảm kích với Quân Tiêu Dao.

Chuẩn Vương trẻ tuổi này quá hiền lành rồi, vậy mà thực sự thả bọn họ đi như vậy.

Nếu đổi lại là tồn tại khác, nói không chừng một ý niệm đã diệt bọn họ.

Thật ra, với tính cách của Quân Tiêu Dao, loại kiến hôi này, hắn tiện tay là giết được.

Không giết là không muốn mang đến phiền phức cho Đồ Sơn Tộc.

Dù sao, nếu những người này chết ở Đồ Sơn Tộc, thì Đồ Sơn Tộc khó thoát khỏi trách nhiệm.

Nhưng Quân Tiêu Dao chưa biết, nam tử yêu dị đã xem hắn là tồn tại cấp bậc gì ở trong đầu.

Sau khi đám nam tử yêu dị cút ra ngoài.

Trên mặt của Đồ Sơn Minh Phi vẫn còn vẻ khẩn trương.

Sao bà không phát hiện được khí tức của nam tử tóc trắng này chứ.

Chuẩn Vương đó.

Hơn nữa cảm giác còn rất trẻ.

Ở Dị vực, hình như chỉ có một khả năng.

Chính là thanh niên Chuẩn Vương của chung cực đế tộc!

Mấy phương đế tộc ép Đồ Sơn Tộc bọn họ cưỡi hổ khó xuống, cứ lăn ra ngoài như chó vậy.

Cũng chỉ có thanh niên Chuẩn Vương của chung cực đế tộc mới có uy thế này!

“Đa tạ Đại nhân cứu Đồ Sơn Tộc ta, Đồ Sơn Tộc ta không có gì báo đáp cả.”

Đồ Sơn Minh Phi hành lễ với Quân Tiêu Dao.

Ngũ Mỹ thấy thế, cũng là tỉnh tỉnh mê mê, hành lễ với Quân Tiêu Dao.

Chỉ là, trong mắt bọn họ có vẻ nghi hoặc, luôn cảm giác âm thanh đó hơi quen thuộc.

Lúc Đồ Sơn Minh Phi hành lễ thì trong lòng thấp thỏm không thôi.

Nếu thanh niên Chuẩn Vương này thật sự muốn ôm hết năm người họ thì làm sao đây?

Đó là chung cực đế tộc.

Hoàn toàn không cùng một cấp bậc với Bồ Ma Tộc.

Ngỗ nghịch với chung cực đế tộc có Bất Hủ cấp Thiên Tai, ở Dị vực, điều này không khác gì với tìm chết cả.

Đồ Sơn Minh Phi đang nghĩ nên khuyên nhủ năm con gái của mình như thế nào.

Nếu thực sự không được, cắn răng bản thân cũng phải xông lên.

Mà đúng lúc này.

Một tiếng cười nhạt truyền đến.

“Chư vị, cách xa mấy chục năm, cũng tính là đã lâu không gặp.”

“Còn có Đát Phi tiền bối, nếu đã cảm ứng được thì cũng nên hiện thân gặp mặt đi.”

Quân Tiêu Dao tháo mặt nạ bạch cốt trên mặt xuống.

Lộ ra khuôn mặt tuyệt thế phong trần.

Ngũ Mỹ Đồ Sơn vừa nhìn.

Toàn bộ đều đờ đẫn.

Còn có Đồ Sơn Minh Phi ngửa mặt lên nhìn, cũng là ngây người.

“Tiêu... Tiêu Dao công tử?”

Đầu óc của Đồ Sơn Minh Phi cũng cứng đờ.

Bà đã nhìn thấy quỷ à?

“Tiên sinh, thật sự là tiên sinh ư?”

Đồ Sơn Thuần Thuần cảm giác như đang nằm mơ, vậy mà lại gặp được Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao mỉm cười gật đầu.

“Nhưng... điều này...”

Đồ Sơn Minh Phi cảm giác hơi vớ vẩn.

Đúng vậy, quá hoang đường rồi.

Một nhân vật nghe đồn đã ngã xuống, tên tuổi đều yên lặng mấy chục năm.

Lúc này lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt mình.

Hơn nữa còn trở thành Chuẩn Đế.

Điều này quả thật khiến tư duy của người ta không thông được.
Bình Luận (0)
Comment