Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3360 - Chương 3640

Chương 3640 -
Chương 3640 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Vị nữ tử bị giam trong lồng này.

Khuôn mặt đẹp như vẽ, môi và răng óng ánh, xương cốt nhỏ nhắn mềm mại, vẻ nội uẩn thần tú.

Một gương mặt quốc sắc thiên hương.

Chỉ là ngay lúc này, vẻ mặt nàng tái nhợt, khóe môi có máu.

Tóc tai rối bù và trông hơi chật vật.

Nguyên nhân khiến ánh mắt của Quân Tiêu Dao khựng lại.

Là bởi vì, vị nữ tử này là người quen.

Đó chính là quận chúa của Vũ Hóa Thần Triều, muội muội của Vũ Hóa Vương, Vũ Vân Thường!

Không ngờ nàng lại bị bắt và trở thành tù binh chiến tranh.

“Vị nữ tử này là quận chúa của Vũ Hóa Thần Triều, Vũ Vân Thường, huyết mạch cũng không tầm thường, có lẽ phù hợp với yêu cầu của ngươi chăng.”

Vị tu sĩ dị tộc nhìn sang Huyết Lăng Phi.

“Nàng ta vẫn còn nguyên vẹn chứ?”

Huyết Lăng Phi quan sát Vũ Vân Thường, trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nữ tử này quả thật là không tệ, phẩm chất cực tốt.

“Đó là điều đương nhiên, ta chỉ muốn đổi kinh văn và cổ dược, chưa hề động đến nàng ta.” Vị tu sĩ Dị vực nói.

Tuy Vũ Vân Thường cực kỳ quyến rũ động lòng người.

Nhưng dùng nàng ta đổi lấy vật tư tu luyện, thì hiển nhiên càng đáng giá.

Nụ cười trên mặt Huyết Lăng Phi càng thêm sâu.

Hắn khẽ gật đầu và nói với vẻ hài lòng.

“Được, không tệ, rất hợp ý ta, ta đổi!”

Huyết Lăng Phi vung tay lên, rất nhiều tài nguyên tu luyện hiện ra.

Thân là tinh anh Đế Tộc, hắn có không ít tài nguyên.

Đôi mắt của tu sĩ Dị vực kia sáng lên.

Mà Vũ Vân Thường ở trong lồng gian nhìn Huyết Lăng Phi, cắn bờ môi chảy máu.

Đế tộc Huyết Ma được xem như là cường tộc lâu đời ở Dị vực.

Nắm giữ thần thông Huyết Đạo bản mệnh, có thể dùng máu tạo thành binh lính.

Mà điều nổi tiếng nhất của đế tộc Huyết Ma là trong tộc có rất nhiều huyết đạo song tu công pháp tà ác.

Trước đây, đế tộc Huyết Ma cũng từng bắt không ít nữ tử Cửu Thiên Tiên Vực làm tù binh, nghe nói cuối cùng bọn họ đều phải chịu cảnh thê thảm.

Huyết Lăng Phi thân là tinh anh của đế tộc Huyết Ma nên danh tiếng cũng không hề yếu.

Có thể tưởng tượng, nếu nàng thật sự rơi vào trong tay của hắn thì đúng là sống không bằng chết, ngay cả chết cũng là một điều xa xỉ.

Cho dù là một vài tu sĩ Dị vực có mặt ở đó cũng nhìn Vũ Vân Thường với ánh mắt thương hại.

“Ta thà chết cũng sẽ không để ngươi lợi dụng.”

Vũ Vân Thường lạnh lùng nói.

Huyết Lăng Phi không hề để tâm, hắn bật cười để lộ hàm răng trắng.

“Yên tâm, tiểu mỹ nhân, rơi vào tay ta, ngươi muốn tự kết liễu cũng là một việc rất khó khăn.”

Vũ Vân Thường nghe vậy, trong đôi mắt đẹp của nàng toát ra một nỗi tuyệt vọng.

Nàng nhắm mắt lại.

Nàng nghĩ đến huynh trưởng của nàng, Vũ Hóa Vương.

Tất nhiên còn có bóng người mặc đồ trắng đó.

Khi biết tin Quân Tiêu Dao bỏ mạng.

Vũ Vân Thường như thể nghe thấy tiếng trái tim mình đang vỡ vụn.

Nàng cũng đến viếng mộ của Quân Tiêu Dao và đứng đó rất lâu, lặng lẽ rơi nước mắt.

Vây giờ, nàng có lẽ cũng sắp được giải thoát rồi.

Những người quan trọng lần lượt mất đi.

Nhưng lúc này.

Vũ Vân Thường đột nhiên nghe thấy một giọng nói bên tai mình.

Giọng nói này có chút quen thuộc.

“Ta muốn có nữ tử này.”

Vũ Vân Thường lập tức mở to đôi mắt tuyệt đẹp ra.

Nàng nhìn thấy một bóng dáng mặc đồ trắng, tóc trắng, dáng người mảnh khảnh như vây trúc, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ bạch cốt.

Vũ Vân Thường mở miệng nhưng không thể nói thành lời.

Giọng nói đó rất giống.

Nhưng, bóng dáng mặc đồ trắng này, trên người dường như không có khí tức hắc ám.

So với hắn trong ký ức của nàng cũng có chút khác biệt.

Chỉ là trùng hợp thôi sao?

Hay là vì nàng quá đỗi nhớ nhung hắn, cho nên vô thức thay thế bằng giọng nói của hắn rồi?

Vũ Vân Thường không biết.

Phía bên này.

Khi nghe được lời nói của Quân Tiêu Dao.

Huyết Lăng Phi cau mày.

“Các hạ, ngươi đi quá xa rồi đó, nữ tử này là ta nhìn trúng trước.”

Vừa rồi, Quân Tiêu Dao tùy tiện giết chết đám người Mạc Lưu, Huyết Lăng Phi cũng nhìn thấy rồi.

Cho nên thái độ của hắn mới không quá phách lối.

Nếu đổi lại là những người khác thì Huyết Lăng Phi đã sớm động thủ rồi.

Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

“Cái gì ta nhìn trúng rồi thì là của ta.”

Giọng điệu lãnh đạm nhưng không thể xâm phạm.

“Người này rốt cuộc từ đâu đến, ngay cả đế tộc Huyết Ma cũng không để vào mắt.”

“Chẳng lẽ hắn không biết, còn có một vị Chuẩn Vương ở đế tộc Huyết Ma ở đây sao?”

Xung quanh dấy lên nghị luận.

Huyết Lăng Phi cau mày, trong mắt lóe lên một tia huyết quang.

Tuy thực lực trước đây của Quân Tiêu Dao khiến ai cũng kinh ngạc.

Nhưng Huyết Lăng Phi cũng không phải hư danh.

Hắn có thể không bằng Quân Tiêu Dao.

Nhưng hắn ta không phải là kẻ duy nhất đến từ đế tộc Huyết Ma.

Còn có một vị Chuẩn Vương lâu năm trong đế tộc Huyết Ma là tộc thúc của hắn.

Cách đó không xa, một vị nam nhân trung niên mặc huyết bào, đang khoanh chân ngồi trên một tảng đá, mắt nhắm nghiền.

Địa vị Chuẩn Vương, tuy không bằng Bất Hủ Chi Vương, nhưng ở Dị vực cũng là sự tồn tại phía trên hàng tỷ vạn sinh linh.

Nghĩ đến vị tộc thúc này, Huyết Lăng Phi liền có tự tin.

Trên vẻ mặt của hắn hiện lên một tia thích thú và lạnh lùng.

“Ah, thật đúng là giữ thể diện cho mà không cần.”

“Bây giờ, ở trước mặt ta, quỳ xuống khấu đầu, cầu xin ta tha thứ, ta còn có thể nhân từ, tha cho ngươi một mạng.”

Huyết Lăng Phi hơi hất hất cằm.

Quân Tiêu Dao không nói gì chỉ cụp mắt xuống.

Bùm!

Cả người Huyết Lăng Phi bị ép xuống, nặng nè quỳ trên mặt đất.

Toàn thân đều có máu tươi bắn ra!

Hắn không khỏi hét lên đau đớn, gầm lên thật lớn.

“Tộc thúc, cứu ta!”

Bên kia, nam nhân trung niên mặc huyết bào đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt như huyết kiếm.

“Đế tộc Huyết Ma ta không cho kẻ khác khinh thường!”
Bình Luận (0)
Comment