Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3359 - Chương 3639

Chương 3639 -
Chương 3639 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tuy trong lòng bọn hoh cũng cho rằng bọn dư nghiệt của cấm khu Cửu Thiên này địch thực là chó nhà có tang, đến đây Dị vực tìm nơi nương tựa.

Nhưng không thể không nói, bọn họ cũng không dễ chọc vào.

Dù sao thì phía sau bọn họ có Tam Đại Chủ Tế của cấm khu Cửu Thiên, là sự tồn tại gần cấp Thần.

Tuy bọn người Thánh Linh Chi Tổ còn chưa bình phục thương tích.

Nhưng dù sao uy lực vẫn còn.

Cho nên, không ai có thể mắng bọn họ là chó nhà có tang ngay trước mặt sinh linh cấm khu.

“Làm sao, ta nói sai à?”

Một bóng người áo trắng, tóc trắng, đeo mặt nạ bạch cốt, thản nhiên nói.

Chính là Quân Tiêu Dao.

Hắn không thể ngờ rằng có thể chạm mặt sinh linh cấm khu ở nơi đây.

Đối với những sinh linh cấm khu gây ra tình trạng hỗn loạn đen tối này, trong lòng hắn cũng không cảm thấy gì ngoài sự lạnh lùng.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao, Mạc Lưu lộ vẻ lạnh lùng trong ánh mắt.

Hắn nói: “Cấm khu bọn ta với các ngươi là quan hệ hợp tác, không phải phụ thuộc, hi vọng ngươi hiểu rõ điểm này.”

Quân Tiêu Dao che giấu khí tức khiến Mạc Lưu không thăm dò được chút nội tình nào.

Nhưng thoạt nhìn, hắn tạo cho người khác có cảm giác không dễ chọn vào.

Cho nên, Mạc Lưu không dám quá đáng.

“Hiểu thì hiểu đó, nhưng giới của ta cường đại như vậy, cũng không cần thiết phải hợp tác với chó.”

Quân Tiêu Dao không nói nhiều, nhưng rất cay độc.

Đủ để phá vỡ hàng phòng thủ của kẻ khác.

“Ngươi ức hiếp người quá đáng rồi đó!”

Mạc Lưu không nhịn nổi nữa, khí tức bộc phát ra.

Tuy nhiên, ánh mắt của Quân Tiêu Dao chỉ có vẻ chán nản.

Bùm!

Cả người Mạc Lưu trực tiếp bị đè bẹp xuống đất, xương cốt đứt gãy.

Hắn lộ ra vẻ kinh hãi.

Vị nam tử tóc trắng này, nhìn qua thì không giống nhân vật của thế hệ tiền bối, nhưng tu vi của hắn thì lại thâm sâu khó lường!

“Chờ đã…”

Mạc Lưu hét lên, như muốn nói điều gì đó.

Nhưng một tiếng bùm vang lên.

Thân thể hắn trực tiếp bị nghiền nát, biến thành một vũng máu.

Phía bên khác, Bát Trảo Hỏa Li thấy vậy liền lộ vẻ kinh hãi, quay người muốn rời đi.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng chỉ nhẹ nhàng ngước mắt lên.

Một lực linh hồn vô hình trấn sát Bát Trảo Hỏa Li.

Bát Trảo Hỏa Li lộ ra chân thân là một Li Long khổng lồ có tám móng vuốt.

Hắn dùng hết sức lực chống cự nhưng vẫn bị nghiền nát ngay lập tức, thậm chí nguyên thần cũng trực tiếp bị tiêu diệt.

Trong nháy mắt, hai kẻ dư nghiệt cấm khu bỏ mạng!

“Xì…”

Một vài cường giả Dị vực ở xung quanh nhìn thấy thì sợ hãi.

“Diệt sát hai vị Tạo Hóa Thần Tôn dễ dàng như vậy, chẳng lẽ vị nam tử áo trắng này là Hỗn Độn Đạo Tôn?”

“Hỗn Độn Đạo Tôn trẻ tuổi như vậy ư?”

Một vài người lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.

Trong trí tưởng tượng của bọn họ, Quân Tiêu Dao là Hỗn Độn Đạo Thể thì đã cực kỳ nghịch thiên rồi.

Hai vị sinh linh cấm khu bỏ mạng, tuy đã gây ra nhiều tranh cãi nhưng làn sóng không quá lớn.

Không cùng chủng tộc của ta chắc chắn có suy nghĩ khác.

Thật ra sinh linh Dị vực cũng không có tình cảm gì đối với sinh linh cấm khu, không lạnh nhạt cũng không nhiệt tình.

Cho nên cũng không quan tâm sống chết của bọn chúng.

Trận phong ba nhỏ này nhanh chóng qua đi, quần hùng tụ hội tiếp tục tiến hành.

Tiếp theo đó, có sinh linh Dị vực bắt đầu hái đào ngọc.

Cũng có kẻ đưa nó cho Quân Tiêu Dao, tỏ ý kính cẩn.

Hiển nhiên, màn biểu hiện vừa rồi của Quân Tiêu Dao đã thu hút một vài sự chú ý.

Quân Tiêu Dao nếm thử quả đào ngọc vừa tươi, thơm và ngọt này.

Có thể nói, một quả đào ngọc có thể khiến tu sĩ tiến bộ không ít.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao.

Với tầng cấp hiện tại của hắn, mỗi một bước tiến về trước đều tiêu tốn tài nguyên và năng lượng đến mức không thể tưởng tượng được.

Vì vậy, người càng mạnh thì càng có đột phá.

Nhưng sau khi đột phá thì sẽ mạnh hơn người khác rất nhiều.

Lúc này, có một tu sĩ Dị vực lên tiếng.

“Đúng rồi, khoảng thời gian trước, ta bắt được một số sinh linh từ Cửu Thiên Tiên Vực ở biên quan, không biết có thể trao đổi được không?”

Hắn vừa nói vừa vẫy tay, một cái lồng lập tức hiện ra, trong đó giam giữ một vài sinh linh từ Cửu Thiên Tiên Vực.

“Ta cũng có, đây là kiêu tử của một phương cổ tộc trong Cửu Thiên Tiên Vực, dùng hắn làm tôi tớ cũng không tệ, có thể dùng để trao đổi các loại kinh văn cổ dược.”

Ngay lập tức, nơi này trở nên sôi động.

Một vài tu sĩ Dị vực bắt đầu trao đổi tù binh chiến tranh.

Trên khuôn mặt của những tù binh Cửu Thiên Tiên Vực tràn đầy sự hận thù và sự nhục nhã.

Bọn họ đều là những nhân kiệt tinh anh ở Cửu Thiên Tiên Vực.

Bây giờ, vậy mà lại bị xem như hàng hóa để giao dịch.

Khi Quân Tiêu Dao nhìn thấy vậy, trong mắt hắn hiện lên tia lạnh lùng.

Nhưng hắn không làm gì cả.

Bởi vì Quân Tiêu Dao biết cho dù có thể cứu một người, hai người nhưng cũng không thể cứu được toàn bộ.

Nếu hắn mang hết những tù binh ở đây đi thì chắc chắn sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Cho nên, Quân Tiêu Dao không vội vàng manh động.

Mà vào lúc này.

Một vị nam tử cả đầu và áo choàng đều đẫm máu, đột nhiên lên tiếng.

“Ta tu luyện một môn công pháp cần một lô đỉnh, không biết các vị ở đây có món hàng nào phù hợp.”

“Tốt nhất là nữ tử huyết mạch không tầm thường, nếu có ta có thể trao đổi rất nhiều vàng.”

Một vài người nghe thấy liền nhìn theo.

“Đó là Huyết Lăng Phi của đế tộc Huyết Ma, không biết hắn lại muốn tu luyện tà công gì đây.”

“Chậc, chậc, có điều những nữ tử trở thành lô đỉnh của hắn coi như thảm rồi, ngay cả chết cũng là một điều xa xỉ à.” Có người nghị luận.

Lập tức, có một vị tu sĩ Dị vực lên tiếng.

“Ta có bắt được một nữ tử lai lịch không nhỏ, đó là quận chúa một phương thần triều của Cửu Thiên Tiên Vực.”

“Không biết có hợp ý ngươi?”

Vị tu sĩ vừa nói vừa tế ra một cái lồng giam, trong đó nhốt một nữ tử khốn khổ nhưng vẫn đẹp tuyệt vời.

Quân Tiêu Dao liếc nhẹ và khựng lại một chút.
Bình Luận (0)
Comment