Chương 3644 - Chương 3644
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Cái này, giữ lấy đi.”
Quân Tiêu Dao phất tay, tế ra một khối chất lỏng.
Chính là nước suối của suối sinh mệnh, có thể giúp Vũ Vân Thường hồi phục vết thương.
“Đa tạ, Quân công tử.”
Vũ Vân Thường lộ vẻ cảm kích.
Nàng đối với Quân Tiêu Dao có sự ái mộ sâu sắc.
Ngay cả khi cho rằng Quân Tiêu Dao đã rơi vào cảnh bỏ mạng.
Trong mấy chục năm qua, nàng cũng chưa từng rung động với nam tử khác.
Cái gọi là vừa gặp Tiêu Dao liền lầm lỡ cả đời chính là như thế.
Nhưng bây giờ, người mà nàng ngày nhớ đêm mong đang ở trước mắt.
Vũ Vân Thường lại rụt rè.
Nàng biết Quân Tiêu Dao lần này trở lại đã mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng được.
Hắn so với lúc trước càng thêm siêu nhiên tuyệt thế, càng thêm hoàn mỹ.
Ngay cả ngưỡng mộ, nàng cũng không với tới.
Chân ái, là muốn chạm vào nhưng lại rụt tay lại.
“Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười với Vũ Vân Thường.
Hắn quay người, bạch y, bạch phát, tao nhã như tiên.
Như bạch nguyệt quang trên trời.
Vũ Vân Thường nhìn chằm chằm thật lâu cảnh tượng này.
Bạch nguyệt quang trên trời rất đẹp nhưng khó mà chạm đến.
Tuy nhiên, ngay cả khi nó nằm ngoài tầm với.
Thì ít nhất nàng cũng có thể tắm dưới bạch nguyệt quang đó.
Vũ Vân Thường cảm giác, điều này cũng không tệ.
Nàng đã hài lòng rồi.
Sau đó, Quân Tiêu Dao đưa Vũ Vân Thường về lại Đồ Sơn, để tĩnh dưỡng tại Đồ Sơn.
Còn Quân Tiêu Dao thì đang đợi để đi đến Thiên Ngục.
Hắn muốn cứu Lạc Tương Linh.
Nữ tử này đã từng vì hắn mà bỏ ra rất nhiều.
Lúc trước tại Dị vực, cũng là Lạc Tương Linh luôn ở phía sau hắn, làm chỗ dựa che chở cho hắn.
Còn bây giờ, đã đến lượt Quân Tiêu Dao bảo vệ cho nàng.
Thiên Ngục nằm ở đại châu Cực Dạ, một trong mười đại châu của Dị vực.
Cơ duyên mà An Lam Đế Tử nhắc đến trước đó, Đạo Nguyên Cổ Điện cũng ở châu này.
Có điều, tuy Đạo Nguyên Cổ Điện là vì nâng cao thực lực cho tinh anh Dị vực.
Nhưng cũng không phải là nơi mà con chó, con mèo nào cũng có thể vào được.
Chỉ có vượt qua mười tầng của Thiên Ngục thì mới có tư tách tiền vào trong đó, thu hoạch được cơ duyên.
Cho nên, lần này Thiên Ngục mở ra lại hấp dẫn không ít nhân kiệt tinh anh Dị vực.
Thiên Ngục ở phía Tây của đại châu Cực Dạ.
Nhìn qua thì đây là một dãy sơn mạch màu đen u ám.
Quanh năm sương mù đen dày đặc lượn lờ xung quanh dãy sơn mạch.
Mà ở chỗ trung tâm của sơn mạch đen này có một hang động vực sâu cực đại.
Như thể dẫn đến U Minh vậy.
Đây chính là Thiên Ngục.
Đi sâu vào bên trong, xuống mỗi tầng đều giam giữ tù binh Cửu Thiên Tiên Vực.
Càng đi xuống, cảnh giới thực lực càng mạnh.
Mà toàn bộ hư không bên ngoài Thiên Ngục đều có trận pháp phù văn mịt mờ, lúc ẩn lúc hiện.
Hiên nhiên, nơi đây có trận pháp phong ấn cực kỳ cường đại.
Bên ngoài Thiên Ngục có thủ vệ trông coi Thiên Ngục.
Tu vi của bọn họ đều ở cảnh giới Hỗn Độn Đạo Tôn.
Mà ở sâu bên trong dãy sơn mạch có mấy đạo khí tức Chuẩn Vương, hiển nhiên cũng là thủ hộ Thiên Ngục.
Ngay lúc này, trong khoảng không bên ngoài Thiên Ngục.
Sớm đã có đông đúc các nhân vật ở đây rồi.
Họ đều là các tinh anh nhân kiệt đến từ các đại châu của Dị vực.
“Ngươi có nghe nói, quần hùng tụ hội ở khoảng thời gian trước, xuất hiện một vị Chuẩn Vương trẻ tuổi nghi là đến từ chung cực đế tộc không?”
“Nghe nói rồi, hình như tên là Dạ Quân Lâm, quả thật là một cái tên xa lạ nhưng thực lực cũng rất là kinh khủng.”
“Thực lực của Chuẩn Vương của đế tộc Huyết Ma không yếu, nhưng khi ở trong tay hắn thì ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.”
“Lần này, Dạ Quân Lâm kia có lẽ cũng sẽ tới chứ.”
Có một chút nghị luận dấy lên, bọn họ đều đang nói về Quân Tiêu Dao.
An Lam Đế Tử cũng hiện thân.
Lúc này, một vị nam tử thân mang hắc kim trường sam đến gần An Lam Đế Tử.
“An Lam Đế Tử, nghe nói khoảng thời gian trước, tại quần hùng tụ hội, ngươi có kết giao với một nhân vật khó lường.”
Vị nam tử này, khí chất bất phàm.
“Thì ra là Ly Sóc huynh.”
An Lam Đế Tử nói.
Vị này là Ly Sóc, đến từ Đế Tộc lâu đời của Dị vực, Minh Chiếu Tộc.
Bản mệnh thần thông trong tộc chính là Minh Chiếu Tà Nhãn.
Lúc trước, Quân Tiêu Dao cũng từng giết một vị thiếu chủ của Minh Chiếu Tộc, tên là Ly Cửu Minh.
“Ngươi cũng không đoán được, Dạ Quân Lâm kia, xuất thân từ chung cực đế tộc nào sao?” Ly Sóc hỏi.
An Lam Đế Tử khẽ lắc đầu.
“Thần bí, phi phàm, thâm sâu khó lường.”
Tám từ đó đã đủ để biểu lộ ấn tượng của hắn đối với Quân Tiêu Dao.
Biểu cảm của Ly Sóc cũng bình tĩnh lại một chút.
Hắn nói: “Lần này xông vào Thiên Ngục, ta còn nghĩ nhờ vào đó mà biểu hiện một chút, có lẽ có thể thu hút sự chú ý của vị công chúa Minh Linh Tộc kia.”
An Lam Đế Tử nói: “Thân phận và địa vị của Lang Dạ công chúa cũng không bình thường, người theo đuổi nàng như cá diếc sang sông, có chút khó khăn.”
Minh Linh Tộc là chung cực đế tộc, địa vị phi phàm.
Khoảng thời gian gần đây, Dị vực đều đang lưu truyền.
Công chúa của Minh Linh Tộc, Lang Dạ, muốn tổ chức yến tiệc sinh nhật.
Mà nàng lại còn chưa từng có đạo lữ.
Bởi vậy rất nhiều người đều có tâm tư.
Nếu có thể làm vui lòng Lang Dạ công chúa, chẳng phải là có thể gia nhập Minh Linh Tộc, một bước lên trời sao?
Phải biết rằng, nội tình và tài nguyên của chung cực đế tộc không phải là Đế Tộc bình thường có thể so sánh được.
Điều này đồng nghĩa với cưới Kim Phượng Hoàng, dù là ở rể thì cũng tuyệt đối không lỗ.
Có thể nói, chưa nói đến tu sĩ Dị vực bình thường.
Ngay cả một số tinh anh kiêu tử của Đế Tộc cấp đỉnh, cũng đều có ý nghĩ này đối với Lang Dạ công chúa.
Ăn bám mà, không rùng mình.
Có điều, Lang Dạ dù gì cũng là công chúa của chung cực đế tộc, mắt nhìn tự nhiên cũng rất cao, rất khó tính và kén chọn.
Nếu không có chỗ nào đặc biệt, đừng nói là thu hút sự chú ý, thậm chí khiến nàng nhớ tên cũng rất khó khắn.
Cho nên lần này, Ly Sóc đến Thiên Ngục cũng để suy nghĩ xem liệu có nên biểu hiện một chút, khoe khoang danh tiếng của mình, thu hút sự chú ý của Lang Dạ công chúa.