Chương 3656 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghe thấy lời của Quân Tiêu Dao vừa nói, trên môi Lang Dạ công chúa câu lên một nụ cười.
Không có nữ nhân nào, không thích sự tán dương của người khác giới.
Cho dù chỉ là lời nói giả dối, nghe ra cũng rất êm tai.
“Vậy là Dạ công tử cũng vì muốn nhìn thấy người ta mà tới đây sao?” Lang Dạ công chúa lên tiếng hỏi.
“Đương nhiên rồi, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, Dạ mỗ tuy không phải là quân tử, nhưng cũng muốn cầu được thục nữ.”
Quân Tiêu Dao ung dung nhàn nhã đáp lời.
Hoàn toàn không có áp lực gì.
Sự hứng thú trong mắt của Lang Dạ công chúa lộ ra càng sâu.
“Không ngờ tới, Dạ công tử lại là Minh Vương Thể trong truyền thuyết.”
“Lực lượng và thuộc tính rất phù hợp với trái tim U Minh của ta.”
“Hơn nữa, trong tên của chúng ta, đều có một chữ Dạ, lẽ nào đây cũng là một loại duyên phận?”
Đến Lang Dạ công chúa cũng cảm thấy, điều này thật quá trùng hợp.
Trong tên đều có một chữ Dạ.
Hơn thế, một người là Minh Vương Thể, một người là trái tim U Minh.
Đây thật rõ ràng là vận mệnh chú định sẵn mà.
Đừng có không tin vào vận mệnh.
Đối với tu sĩ mà nói, điều khó nắm bắt nhất chính là vận mệnh.
“Được cùng với giai nhân giống như Lang Dạ công chúa, có được mối duyên phận thế này, thật đúng là diễm phúc của Dạ mỗ.”
Giọng điệu Quân Tiêu Dao ôn hòa, nhã nhặn lên tiếng đáp lời.
Nụ cười của Lang Dạ công chúa càng thêm rực rỡ.
Được nói chuyện với nam tử như Quân Tiêu Dao, thật là khiến người khác dễ chịu.
Nhưng điều duy nhất làm nàng tiếc nuối đó là, trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn đeo mặt nạ xương trắng.
Không biết được dưới lớp mặt nạ này, rốt cuộc là một nhan sắc bậc nào.
Nhưng chỉ dựa vào khí chất và giọng điệu của hắn khi nói chuyện, có cảm giác nhan sắc như thế nào cũng không quá tệ.
Sau đó, Lang Dạ công chúa và Quân Tiêu Dao bắt đầu trò chuyện.
Dường như đem những người ở hiện trường xem như vật vô hình.
Ma Tà Thiên, vẫn đứng tại chỗ, biểu cảm trên mặt có chút cứng ngắc.
Hắn cảm giác bản thân mình giống một chú hề.
Không, đến chú hề cũng không buồn cười bằng hắn của hiện tại.
Còn có những tinh anh, nhân tài của những đế tộc khác ở hiện trường, vốn dĩ là mỗi người đều có suy nghĩ riêng.
Nhưng hiện tại khi nhìn thấy cảnh này, cũng là bất lực cười khổ, lắc đầu thở dài.
Thậm chí là đến căm ghét cũng không làm được.
Bởi vì thực lực của Quân Tiêu Dao, khiến bọn họ vừa nhìn thấy đã khiếp sợ, căn bản là đến dũng khí đối kháng với hắn cũng không nhấc lên nổi.
Sau đó, tiệc sinh thần vẫn được tiến hành như thường lệ.
Đến lúc bắt đầu tặng quà.
Tinh anh các tộc, tận lực vắt óc suy nghĩ, bọn họ đều muốn tiến lên lấy lòng Lang Dạ công chúa.
Những món quà được tặng cho Lang Dạ công chúa, đều là những báu phẩm hiếm thấy trên đời.
“Lang Dạ công chúa, đây là bảo bối của Đế Vẫn Thần Sơn chúng ta, Thất Thải Huyền Y.”
Vương Trường Minh cũng tặng lên một bộ một váy áo được thiết kế vô cùng đẹp đẽ, ánh sáng thất thải lấp lánh.
“Ừm, cảm ơn.” Lang Dạ công chúa nhàn nhạt gật đầu.
Vương Trường Minh nhìn thấy thái độ của Lang Dạ công chúa, biểu cảm trên khuôn mặt đột nhiên có chút sững sờ, sau đó xuất hiện một nụ cười xấu hổ.
Xem ra món quà của hắn, không được vị Lang Dạ công chúa này xem trọng cho lắm.
“Lang Dạ, đây là Thiên Băng Tuyết Liên mà ta đặc biệt chuẩn bị, nó có thể trợ giúp ngươi tăng tiến tu vi.”
Ma Tà Thiên cũng phất tay một cái.
Một chiếc rương bảo vật được mở ra, bên trong có một bông hoa sen giống như được khắc từ tuyết, tản phát ra khí tức vô cùng quỷ dị.
“Vậy mà lại là Thiên Băng Tuyết Liên, nghe nói là thứ này, chỉ sinh trưởng ở nơi lạnh nhất của cực bắc -Hàn Vực chi địa.”
“Đó là một nơi rất nguy hiểm.”
“Xem ra Ma Tà Thiên, xác thực là một lòng thâm tình.”
Rất nhiều người nhìn thấy món quà mà Ma Tà Thiên đưa ra, đều âm thầm gật đầu.
Phần lễ vật thế này, khẳng định được rằng hắn rất chu đáo.
Không kể đến bản thân cực kỳ quý giá, nơi đó lại còn hiểm nguy trùng trùng như vậy, để hái được một đóa Thiên Băng Tuyết Liên là một chuyện rất phiền phức.
Ma Tà Thiên có lòng như vậy, thêm vào đó là thân phận của hắn không tầm thường.
Nếu đổi lại là những nữ tử bình thường, chỉ e rằng đã trực tiếp động tâm.
Mà đôi mắt xinh đẹp tựa như ngọc thạch màu xanh của Lang Dạ công chúa, cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Nàng nhẹ nhàng gật đầu nói: “Cảm ơn đạo huynh rồi.”
Hiển nhiên, cho dù với nhãn giới nhìn xa trông rộng của Lang Dạ công chúa, thì phần lễ vật này cũng có phân lượng không hề nhẹ.
Nhận được một lời cảm ơn từ mỹ nhân, Ma Tà Thiên lộ ra nụ cười.
Quả nhiên, muốn ôm được mỹ nhân về bên mình, thì vẫn phải dựa vào sự chân thành, thật tâm.
Tuyệt đối không phải là hạng tiểu bạch kiểm nửa đường nhảy ra như ai đó có thể so sánh được.
Ánh mắt của Ma Tà Thiên lén lút liếc nhìn Quân Tiêu Dao, khóe miệng cũng thầm nhếch lên nụ cười.
Giống như đang thách thức vậy.
Quân tiêu Dao xem như không thấy.
Hắn ở trong lòng âm thầm lắc đầu.
Hắn đúng là không có để tâm vào việc chuẩn bị lễ vật cho Lang Dạ công chúa.
Bởi vì nàng ta cũng chỉ là một công cụ hình người mà thôi, cần lễ vật làm gì?
Nhưng mà sau đó, Quân Tiêu Dao nghĩ nghĩ một hồi, vẫn là quyết định dùng đến thủ đoạn mà hắn đã nhiều lần sử dụng.
“Dạ mỗ không có chuẩn bị được lễ vật gì quý trọng, Hoa Bất Lão này, vẫn mong công chúa điện hạ không ghét bỏ.”
Quân Tiêu Dao tặng ra một đóa Hoa Bất Lão.
Hắn âm thầm tính toán số lượng cánh hoa còn lại, nghĩ xem còn có thể tặng được bao nhiêu lần nữa.
Chắc là vẫn đủ sử dụng để ứng phó những lần về sau.
Ánh mắt Lang Dạ công chúa phát sáng.
“Vậy mà lại là Hoa Bất Lão có thể khiến cho dung nhan đẹp mãi không suy!”
“Chậc chậc, thứ đồ này đối với nam nhân bọn ta mà nói, có thể là chả có tác dụng gì, nhưng không thể không nói, đối với nữ thì lực hấp dẫn của nó rất lớn.”
Tuy là sau khi cảnh giới tu vi tăng lên, dung nhan cũng có thể tự thay đổi.
Nhưng khí chất trải qua thăng trầm của thời gian, lại khó mà thay đổi được.
Mà Hoa Bất Lão, vừa hay, không chỉ có thể lưu giữ được thanh xuân của dung nhan.
Thậm chí đến khí chất cũng có thể điều chỉnh, khi nhìn vào không có cảm giác quá già và cũng không đem cảm giác điều chỉnh quá tay.