Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3381 - Chương 3661

Chương 3661 -
Chương 3661 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lang Dạ công chúa nhìn Quân Tiêu Dao, trong đôi mắt xinh đẹp màu xanh bích, dâng trào một loại cảm xúc đặc biệt.

Sát chiêu chí mạng của nam nhân đối với nữ nhân là gì?

Đó chính là sự tỉ mỉ và ôn nhu.

Nam nhân có được hai điểm này, tuyệt đối là người rất được nữ nhân yêu thích.

“Nếu như Dạ công tử không ghét bỏ, vậy thì cứ gọi ta là Lang Dạ đi.” Lang Dạ công chúa nhẹ nhàng nói.

“Được.” Quân Tiêu Dao gật đầu đồng ý.

Sau một phen dặn dò, hắn liền rời đi.

Lang Dạ công chúa nhìn vào bóng lưng của Quân Tiêu Dao, cảm nhận được phù văn hộ thân trong cơ thể.

Cảm giác an toàn không biết từ đâu tới, tràn ngập khắp cơ thể và trái tim.

Loại cảm giác an toàn này, không phải là loại pháp bảo hộ thân nào có thể đem đến được.

“Có lẽ ta thật sự có chút rơi vào loại tình cảm mơ hồ không rõ này rồi...”

Lang Dạ công chúa tự mình đứng lẩm bẩm, thần sắc trên khuôn mặt có chút rối bời.

Đương nhiên là Quân Tiêu Dao cố ý làm như vậy.

Về sau Lang Dạ công chúa còn có tác dụng rất lớn đối với hắn.

Sẽ là một nhân vật quan trọng.

Mà trước mắt, Quân Tiêu Dao hành động một mình có nhiều tự do hơn.

Hắn cũng đang suy nghĩ trong đầu và bắt đầu lên kế hoạch.

Trong khi Quân Tiêu Dao đang suy nghĩ.

Đột nhiên phía trước truyền tới dao động trận chiến.

Bên kia là ranh giới dãy núi Hoang Cổ.

Một nhóm thanh niên nam nữ đang ở đây, tất cả đều là tài hoa xuất chúng, khí phách phi phàm.

Nhưng hiện tại sắc mặt bọn họ tái nhợt.

Trên mặt đất có rất nhiều thi thể.

Thi thể của mấy lão giả trong số đó đều có tu vi ở cảnh giới Hỗn Độn Đạo Tôn.

Đây chính là trưởng bối đưa bọn họ tới đây để rèn luyện.

Kết quả, chính là một cường giả như vậy mà trong nháy mắt đã bị nam tử mặc áo bào xanh đối diện giết chết.

Ngoại trừ nam tử mặc áo bào xanh kia ra còn có một số nam nữ, thực lực vô cùng đáng sợ.

Nam tử mặc áo bào xanh này thế mà lại là dư nghiệt của Đế Vẫn Thần Sơn trước kia, Vương Trường Minh.

Mà vài nam nữ xung quanh hắn cũng là dư nghiệt trốn ra từ cấm khu Cửu Thiên.

“Chuẩn Đế...”

Nhận ra thực lực của Vương Trường Minh, mặt nhóm nam nữ trẻ tuổi Tiên Vực bên này đều không còn chút máu nào.

Làm sao một cường giả cấp Chuẩn Đế lại có thể đột nhiên xuất hiện ở dãy núi Hoang Cổ chứ, điều này thật quá vô lý!

“Không, không đúng, bọn họ không phải là sinh linh Dị vực!”

Có người cảm ứng và nhận ra đám người Vương Trường Minh không phải là sinh linh Dị vực.

“Bọn họ là dư nghiệt của cấm khu Cửu Thiên!”

Một thiếu nữ với vẻ ngoài ngây thơ và đáng yêu lấy hết can đảm, trừng mắt nhìn Vương Trường Minh và những người khác đầy căm tức và khẽ nói.

Hai chữ “dư nghiệt” này, tuyệt đối là hai chữ làm đau đớn các sinh linh trong cấm khu Cửu Thiên.

Vốn dĩ cấm khu Cửu Thiên bọn họ cao cao tại thượng nhìn xuống Tiên Vực.

Coi sinh linh Tiên Vực như rau cỏ, muốn diệt là diệt.

Tuy nhiên trong trận chiến bóng tối loạn lạc, cấm khu Cửu Thiên đã hoàn toàn bị đánh bại và bị thanh tẩy bởi các thế lực trong Tiên Vực.

Cấm khu chủ trương phái thanh trừng bọn họ cũng đều bị rửa sạch, chỉ có một số ít người trốn ra.

Mà bây giờ, nghe thấy chữ này, sắc mặt Vương Trường Minh lạnh lùng.

“Ngươi lặp lại lần nữa.”

Thiếu nữ ngây thơ đáng yêu với đôi mắt to tròn kia không biết dũng khí ở đâu ra, cãi lại hắn.

“Ta nói sai à? Cấm khu Cửu Thiên chẳng qua chỉ là khu chiến bại, là bại tướng trận dưới tay Cửu Thiên Tiên Vực ta.”

“Trước đây, thần tử Quân gia đã ngăn cơn sóng dữ, giành thắng lợi cho Tiên Vực của chúng ta.”

“Cấm khu Cửu Thiên các ngươi chỉ dư nghiệt chiến bại!”

Thiếu nữ này tên là Mạc Tiểu Vũ, là người có tuổi tác nhỏ nhất trong nhóm người này và tu vi cũng không quá cao.

Nhưng giờ phút này, đối mặt với Chuẩn Đế của cấm khu Cửu Thiên là Vương Trường Minh, nàng lấy hết dũng khí, không chút rụt rè.

“Ngươi không sợ chết à? Chọc tức ta, muốn chết cũng khó...”

Vương Trường Minh nghe được lời này, giận quá hóa cười.

Cấm khu Cửu Thiên bọn họ đã bị luân lạc đến mức ngay cả một con kiến nhỏ bé như vậy cũng có thể xúc phạm rồi à.

“Vậy thì đã sao? Nếu như thần tử Quân gia còn ở, sao có thể cho phép dư nghiệt các ngươi kiêu ngạo được!”

Mạc Tiểu Vũ nói.

Người nàng sùng bái nhất là Quân Tiêu Dao.

Nam tử vô song đó đã một mình lật ngược tình thế và chấm dứt tình trạng bóng tối loạn lạc.

Có thể nói, đối với nàng nó gần như đã trở thành một sự tồn tại giống như tín ngưỡng.

Cũng chính là nguồn dũng khí của nàng lúc này.

“Đúng vậy, bọn ta không sợ chết!”

Một số nam nữ thiếu niên khác cũng được Mạc Tiểu Vũ truyền hứng, trong lòng đều lấy hết can đảm.

Quân Tiêu Dao về cơ bản đã trở thành thế hệ tuổi trẻ Tiên Vực, là sự tồn tại của tín ngưỡng chống đỡ.

“Quân Tiêu Dao chỉ là một kẻ đã chết mà thôi.”

Nghe được ba chữ này, Vương Trường Minh cảm thấy trong lòng dâng lên một ngọn lửa không rõ nguyên nhân.

Nếu không phải Quân Tiêu Dao thì kết cục sẽ không như thế này.

Cấm khu Cửu Thiên bọn họ sẽ không thất bại, bị quét sạch.

Sở dĩ bọn họ thê thảm như vậy chính là vì Quân Tiêu Dao.

Vậy nên cho dù Quân Tiêu Dao đã chết, đám dư nghiệt cấm khu Cửu Thiên vẫn sẽ hận hắn thấu xương.

“Ngươi có thể giết bọn ta, nhưng không thể xúc phạm thần tử Quân gia!”

Mạc Tiểu Vũ mắng.

“Được lắm, ta sẽ cho ngươi biết điều gì còn đáng sợ hơn cái chết.”

“Xem kẻ đã chết Quân Tiêu Dao kia có tới cứu ngươi hay không!”

Vương Trường Minh giơ tay lên bộc phát khí tức Chuẩn Đế, trực tiếp tóm lấy Mạc Tiểu Vũ.

Rõ ràng là hắn muốn làm nhục mạ Mạc Tiểu Vũ và khiến nàng sống không bằng chết.

Như thế mới giải được mối hận trong lòng hắn!

Cảm nhận được khí tức áp bách không cách nào phản kháng được.

Trên khuôn mặt của Mạc Tiểu Vũ không có sự tuyệt vọng, trong đôi mắt to tròn của nàng mang theo ý chí quyết tâm.

Nàng thà tự tử còn hơn bị sỉ nhục.
Bình Luận (0)
Comment