Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3382 - Chương 3662

Chương 3662 -
Chương 3662 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mà ngay khi Mạc Tiểu Vũ chuẩn bị tự sát.

Một luồng khí tức uy hiếp đáng sợ mang theo ý hắc ám đột nhiên bộc phát ra.

Đúng là đã trấn áp đám Vương Trường Minh đang ra tay.

Vương Trường Minh chấn kinh, tưởng rằng có cường giả Tiên vực xuất hiện.

Hắn quay lại nhìn.

Sau đó hắn nhìn thấy một bóng người mặc quần áo trắng và tóc trắng, đeo mặt nạ bạch cốt.

Nhìn thấy bóng dáng này, Vương Trường Minh âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng biểu cảm của hắn cũng rất lạnh lùng, không đẹp cho lắm.

“Dạ Quân Lâm, ngươi có ý gì, muốn cướp đi con mồi của chúng ta sao?”

Nghe được lời của Vương Trường Minh.

Sắc mặt của nam nữ thiếu niên trong Tiên Vực càng biến sắc.

Lại xuất hiện một vị Chuẩn Đế Dị vực.

Mà khí tức kỳ thực còn đáng sợ hơn Vương Trường Minh.

Hiện tại, thật sự là không có đường lên trời, không có đường xuống đất rồi.

Mọi con đường sinh tồn đều bị cắt đứt hoàn toàn.

Dù có lại có dũng khí, trong lòng họ cũng không khỏi cảm thấy loại cảm giác tuyệt vọng.

Tuy nhiên, cục diện tiếp theo nằm ngoài dự đoán của họ.

Quân Tiêu Dao cũng không nhằm vào bọn họ mà chỉ thản nhiên nói với Vương Trường Minh.

“Không phải ngươi muốn biết, liệu ta có xuất hiện hay không à?”

“Lời của ngươi là có ý gì?” Vương Trường Minh khó hiểu.

Nhưng sau đó, hắn đứng hình.

Bởi vì hắn nghĩ tới lời mình vừa nói với Mạc Tiểu Vũ.

Xem Quân Tiêu Dao có đến cứu chúng không.

“Ngươi…”

Vương Trường Minh đầu tiên là nghi hoặc, sau đó giống như là nghĩ tới cái gì, đồng tử đột nhiên co lại đến cực điểm.

Dạ Quân Lâm.

Quân Tiêu Dao.

Hắn không dám tưởng tượng được rằng là nguyên nhân này.

“Xem ra ngươi không ngốc, nhưng mọi chuyện kết thúc rồi.”

Quân Tiêu Dao đánh ra một chưởng, lực pháp tắc long trời lở đất.

Vương Trường Minh coi Mạc Tiểu Vũ và những người khác như đám kiến hôi.

Vậy thì ở trong mắt Quân Tiêu Dao, hắn chẳng qua cũng chỉ là kiến hôi mà thôi.

“Không... điều này tuyệt đối không thể được!”

Vương Trường Minh còn chưa lên tiếng, vẻ mặt đọng lại ở kinh hãi trước nay chưa từng có.

Sau đó, hắn bị một tay Quân Tiêu Dao đập thành bọt huyết.

Một số sinh linh cấm khu Cửu Thiên cũng bị tát chết trước khi chúng kịp phản ứng!

Cục diện này thay đổi quá đột ngột.

Ngay cả đám người Mạc Tiểu Vũ cũng nhất thời chưa kịp phản ứng.

Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra vậy?

Chẳng phải dư nghiệt Cấm Khu đã trốn sang Dị vực và hợp tác với Dị vực sao?

Vậy tại sao vị Chuẩn Đế Dị vực này lại giết chết dư nghiệt Cấm Khu?

Mạc Tiểu Vũ và những người khác đều sửng sốt.

Tuy nhiên, họ không hề buông lỏng.

Quân Tiêu Dao đi tới trước mặt Mạc Tiểu Vũ.

Những người còn lại đều vô thức rút lui.

Dù sao khí tức của vị Chuẩn Đế Dị vực này cũng quá cường đại.

Hơn nữa, hắn cũng là một Chuẩn Đế, dư nghiệt của Cấm Khu thực sự đã bị Chuẩn Đế Dị vực này một tay đập chết.

Điều này quả thực là đáng sợ!

“Tiểu Vũ, cẩn thận!”

Có người không nhịn được lên tiếng.

Với biểu hiện vị Chuẩn Đế Dị vực này, nếu hắn muốn giết Mạc Tiểu Vũ.

E là thậm chí không cần phải cử động một ngón tay.

Nhưng Mạc Tiểu Vũ dường như có trực giác, nàng không hề lùi bước.

Nhìn bóng người mặc quần áo trắng, tóc trắng và đeo mặt nạ trước mặt.

Không biết tại sao, nàng chỉ cảm thấy hắn sẽ không làm nàng bị thương.

“Ngươi tên là gì.”

Một giọng nam dễ chịu vang lên, nghe như thể hắn không phải là kẻ xấu.

“Tên... tên ta là Mạc Tiểu Vũ.”

“Là thành viên ngoại biên của Quân Đế Đình.”

Mạc Tiểu Vũ không biết tại sao mình lại nói nhiều như vậy với nam tử tóc trắng trước mặt.

Rõ ràng hắn là Chuẩn Đế Dị vực.

“Thành viên ngoại biên?”

Mạc Tiểu Vũ hơi cúi đầu nói: “Quân Đế Đình chỉ nhận yêu nghiệt tuyệt thế, ta... không đạt tiêu chuẩn.”

Nàng hơi mím môi.

Người mà nàng sùng bái và ngưỡng mộ nhất chính là Quân Tiêu Dao.

Ước mơ lớn nhất của nàng là được gia nhập Quân Đế Đình do Quân Tiêu Dao một tay thành lập.

Nhưng thật không may, thiên tư và thực lực của nàng không đạt tiêu chuẩn, tiêu chuẩn tuyển dụng của Quân Đế Đình rất cao.

Chỉ những yêu nghiệt xuất sắc và những nhân vật tuyệt thế vô song trong Tiên Vực mới có tư cách gia nhập.

Cho nên nàng chỉ có thể tạm thời trở thành thành viên ngoại biên.

Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.

“Đối với tu hành, thiên tư và tư chất quả thực rất quan trọng.”

Mạc Tiểu Vũ nghe thấy điều này, đôi mắt nàng hơi ảm đạm.

“Nhưng điều quan trọng nhất là dũng khí tiến về phía trước.”

“Tu sĩ, chính là tranh mệnh với trời. Không có dũng khí, định trước là tầm thường.”

“Ta thấy dũng khí này ở ngươi.”

Tu vi của Mạc Tiểu Vũ không cao.

So với người cùng lứa thì nàng chắc chắn không có gì nổi bật.

Tuy nhiên, tuy khi đối mặt với Chuẩn Đế, nàng không hề sợ hãi và có dũng khí trong lòng.

Điều này rất quan trọng.

Mạc Tiểu Vũ ngẩng đầu lên nhìn Quân Tiêu Dao.

Nàng không biết tại sao vị Chuẩn Đế Dị vực này lại khuyến khích nàng.

Nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút ấm áp, trên khuôn mặt tròn trịa dễ thương hiện lên nụ cười cảm kích.

Quân Tiêu Dao tiện tay đưa một tấm thẻ vàng cho Mạc Tiểu Vũ.

“Thứ này có lẽ có ích với ngươi.”

“Sau này không chừng ngươi còn có thể gặp lại ta.”

Dứt lời, Quân Tiêu Dao cũng ung dung chắp tay sau lưng bước đi, mái tóc trắng bồng bềnh.

Đám người Mạc Tiểu Vũ chỉ còn lại vẻ mặt mờ mịt.

“Chúng ta... không chết, chúng ta còn sống.”

Một số người lấy lại tinh thần, không khỏi vui mừng mà khóc.

Trong cục diện như vậy, họ vẫn sống sót.

Đây đơn giản là một kỳ tích!

“Vị Chuẩn Đế Dị vực kia, rốt cục là chuyện gì xảy ra, hắn vậy mà không giết chúng ta?”

“Có vẻ như không phải tất cả sinh linh Dị vực đều là những kẻ tàn nhẫn, máu lạnh và độc ác.”

“Nhưng người như vậy quả thực rất hiếm.”

Đám người may mắn còn sống đang thảo luận.

Bọn họ cũng chuẩn bị muốn rời đi.

Dãy núi Hoang Cổ này quá nguy hiểm đối với họ.
Bình Luận (0)
Comment