Chương 3671 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Tiêu Dao ca ca…”
Đôi mắt Khương Lạc Ly trừng to, có chút thất thần, có chút hoảng hốt, vô thức nỉ non.
“Lạc Ly, ta đã trở về rồi.”
Một câu nói đơn giản vang lên bên tai Khương Lạc Ly.
“Tiêu Dao ca ca?”
Đồng tử của Khương Lạc Ly run rẩy.
Đây không phải là tâm ma của nàng à?
Chẳng phải ảo giác của nàng luôn?
Mà là… sự thật ư?
“Lạc Ly, chúng ta trở về rồi.”
Khương Thánh Y cũng đi đến bên cạnh, ánh mắt nhìn Khương Lạc Ly cũng hiện lên nỗi nhớ nhung và thương tiếc.
Đôi mắt lanh lợi trong suốt của Khương Lạc Ly trong chớp nhoáng rưng rưng nước mắt.
Nàng đưa tay lên dụi dụi mắt.
Vốn dĩ nàng không muốn khóc đâu.
Nàng thậm chí có từng tưởng tượng rằng, đợi đến một ngày Quân Tiêu Dao quay trở lại.
Nàng nhất định vẫn là dáng vẻ của trước đây, mim cười nghênh đón Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y.
Nhưng mà giờ đây, nàng không ngừng rơi lệ.
Bởi vì, nàng đã chờ đợi thời khắc này lâu rồi, mong ngóng đến mức trở thành tâm ma.
Trước đây, tuy Quân Tiêu Dao cũng không phải lúc nào cũng ở cùng với nàng.
Nhưng chí ít bọn họ vẫn luôn ở cùng một chỗ.
Nếu Khương Lạc Ly muốn thì có thể đến tìm Quân Tiêu Dao bất cứ lúc nào.
Cho đến lúc này, Khương Lạc Ly mới hiểu rằng, nỗi đau tột cùng khi phải chia xa đó.
Thậm chí nàng đã từng nghĩ, có lẽ phải mất trăm năm đến nghìn năm sau mới có thể được gặp lại Quân Tiêu Dao.
Đơi đến lúc đó, nàng sẽ như thế nào đây?
Nhưng mà…
Quân Tiêu Dao đã quay trở về rồi.
Mới có mấy chục năm, hắn đã quay về rồi, hơn nữa còn về cùng với Khương Thánh Y.
“Lạc Ly, vất vả cho muội rồi.”
Giọng nói Quân Tiêu Dao ấm áp vang lên bên tai Khương Lạc Ly.
Hắn biết, nàng đã phải gánh vác rất nhiều.
Khương Lạc Ly vòng tay ôm chặt lấy Quân Tiêu Dao, vùi khuôn mặt trong ngực hắn, cảm nhận sự ấm áp từ Quân Tiêu Dao.
“Tiêu Dao ca ca, Lạc Ly rất nhớ huynh…”
Mang theo tiếng nỉ non ngập ngừng.
Quân Tiêu Dao biết, Khương Lạc Ly cần một khoảng thời gian để giải tỏa cảm xúc.
Suy cho cùng, nỗi nhớ nhung của nàng đã trở thành tâm ma, cần phải có thời gian để hóa giải.
Qua một lúc lâu, cảm xúc của Khương Lạc Ly mới dần dần bình tĩnh lại.
Nàng lại nhìn về phía Khương Thánh Y.
“Thánh Y tỷ, thật tốt quá, tỷ cũng quay về rồi.”
Đôi mắt Khương Thánh Y đỏ hồng, nhìn Khương Thánh Y.
Nàng vĩnh viễn không bao giờ quên cảnh tượng Khương Thánh Y bị moi tim.
Khoảnh khắc đó, nàng thật sự cho rằng mình đã vĩnh viễn mất đi Thánh Y tỷ.
Nhưng Quân Tiêu Dao đã hoàn thành lời hứa của hắn, quay trở về cùng với Khương Thánh Y.
Tuy đã từng trải qua biết bao mưa gió khúc chiết.
Nhưng vẫn may, kết cục viên mãn, bầu trời lại nắng sau cơn mưa.
Ba người tụ họp lại với nhau, ở cùng nhau trong thời gian dài.
Chẳng ai tới làm phiền.
Quân Tiêu Dao kể lại rất nhiều chuyện ở Giới Hải cho Khương Lạc Ly nghe.
Nàng muốn biết, trong những năm qua, Quân Tiêu Dao đã trải qua những gì.
Mỗi một chuyện Quân Tiêu Dao kể lại, nàng đều nghe một cách say sưa thích thú.
Khương Thánh Y cũng như vậy.
Tuy nàng có rất nhiều ký ức của Y Y, Lê Tiên Dao và Hạ Quỷ Họa.
Nhưng cũng có rất nhiều chuyện mà nàng không biết.
Quân Tiêu Dao rất kiên nhẫn, kể lại rất nhiều chuyện với hai người họ.
Thời khắc ấm áp này.
“Tiêu Dao ca ca, huynh đã thành Đế rồi à.”
Khương Lạc Ly nhìn về phía Quân Tiêu Dao, ánh mắt vẫn luôn mang theo sự sùng bái.
Nam nhân của nàng là kỳ nam tử tuyệt thế truyền kỳ nhất, vô địch nhất trên trời dưới đất.
“Còn có Thánh Y tỷ nữa, tỷ cũng cách lúc chứng đạo không còn xa nữa.”
Khương Lạc Ly rất mừng cho Khương Thánh Y.
Đây là sự bù đắp mà nàng nên có.
Chỉ là…
Nghĩ đến bản thân mình, đôi mắt Khương Lạc Ly khẽ rũ, trong lòng khó tránh khỏi thất vọng.
Tuy những năm nay, nàng cũng không hề lười biếng, vẫn luôn cố gắng tu luyện.
Nguyên Linh Tiên Thể cũng cực kỳ xuất sắc, hấp thụ rất nhiều linh khí đất trời.
Tốc độ tu luyện nhanh hơn nhiều so với người thường.
Khương Lạc Ly của hiện tại cũng chẳng có gì phải nghi ngờ khi trở thành một trong những thiên kiêu đứng đầu ở Cửu Thiên Tiên Vực.
Nhưng mà đừng nói đến việc so sánh với Quân Tiêu Dao, dù là so với Khương Thánh Y thì cũng đã là khoảng cách rất lớn.
Khoảng cách xa vời ấy là điều khó tránh khỏi.
Khương Thánh Y có thể đuổi kịp bước chân của Quân Tiêu Dao, cùng sánh vai bên huynh ấy.
Mà nàng thì vẫn luôn cách xa như vậy.
Nhận ra cảm xúc của Khương Lạc Ly, Quân Tiêu Dao nói.
“Lạc Ly, muội không cần phải để tâm đến những điều này, muội là nữ nhân của ta, cho dù muội là heo ta cũng có thể để muội trở thành Nữ Đế tuyệt thế.”
Lời này của Quân Tiêu Dao chẳng hề có chút an ủi nào.
Nền tảng của Khương Lạc Ly vốn rất giỏi, lại là Nguyên Linh Tiên Thể đầy yêu nghiệt, muốn nuôi dưỡng không hề khó.
Chỉ cần phải có nhiều bảo vật tinh túy Tiên Đạo hơn mà thôi.
Nghe thấy lời này, Khương Lạc Ly trầm mặc.
Sau đó, mới yếu ớt đáp.
“Tiêu Dao ca ca, Lạc Ly không phải là heo…”
Khương Lạc Ly vừa nói ra câu này thì làm cho Khương Thánh Y cười đến tít mắt.
Quân Tiêu Dao cũng bật cười, xoa xoa mái tóc của Khương Lạc Ly.
“Đây mới giống với Lạc Ly trong ký ức của ta.”
Khương Lạc Ly trong ký ức của hắn là một cô nương hoạt bát, cởi mở, tràn đầy sức sống.
Khương lạc Ly cũng cười, đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm.
Quân Tiêu Dao trở về, Khương Thánh Y cũng quay về rồi.
Nỗi đau trong quá khứ đã được bù đắp.
Tâm ma của nàng cũng đã hoàn toàn biến mất.
Sau đó ba người họ lại tán gẫu một lúc lâu.
Tuy Quân Tiêu Dao quả thực muốn tiếp tục được bên cạnh hai người họ, nhưng hắn thực sự vẫn có chuyện cần phải xử lý.
Khi Khương Thánh Y và Khương Lạc Ly nói đến mấy chuyện của con gái, Quân Tiêu Dao rời đi, lại đến gặp chư tổ Quân gia.
Bao gồm đám người Thập Bát Tổ, chư tổ của Quân gia ở Hoang Thiên Tiên Vực gần như đều có mặt.
Có thể thấy được bọn họ rất quan tâm đến sự trở về của Quân Tiêu Dao.