Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3428 - Chương 3708

Chương 3708 -
Chương 3708 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bọn họ đều cảm nhận được một chiêu này của Quân Tiêu Dao quá độc ác.

Đây không phải âm mưu, là dương mưu đấy!

Khiến cho đạo tâm của thế hệ trẻ tuổi hoàng cổ Thái Cổ đều tan nát hết cả, cả một đời đều sẽ đứng dưới cái bóng của Quân Tiêu Dao.

Hắn như một ngọn núi to lớn không thể vượt qua, sẽ chỉ mang lại cho người ta sự tuyệt vọng vô tận.

Vẻ mặt của Tam Đại Cổ Hoàng giờ phút này cũng khó coi cực kỳ.

Hết lần này tới lần khác Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt cười nói: “Ba vị, tiếp tục sao?”

Vẻ mặt của Tam Đại Cổ Hoàng đều sụp đổ.

Giết người không đủ, còn muốn diệt tâm?

“Tiêu Dao Đại Đế, cảnh tượng ngươi làm ra có thể là do người trong tộc ngươi làm thay, nhưng chúng ta không biết rõ tình hình.”

Vẻ mặt Hoàng của Toái Tinh Hống tộc trầm lãnh nói.

Nhưng từ xưng hô của hắn mà thấy được, hắn đã đặt Quân Tiêu Dao ngang hàng với mình.

Quân Tiêu Dao lắc đầu: “Sự thật như thế nào, ta nghĩ trong lòng các ngươi rất rõ.”

“Thậm chí, không chỉ là ba đại chủng tộc các ngươi, có lẽ còn có nhiều hoàng tộc Thái Cổ khác hơn nữa.”

Quân Tiêu Dao nói xong, tầm mắt nhìn chung quanh đây.

Không một sinh linh hoàng tộc Thái Cổ nào dám nhìn thẳng vào mắt của Quân Tiêu Dao.

Lúc này, lão Tàm Hoàng nãy giờ vẫn chưa lên tiếng bỗng mở miệng.

“Thế này đi Quân Tiêu Dao, không bằng cho bản Hoàng mặt mũi lần này, ngươi rốt cuộc là muốn ra sao?”

Lão Tàm Hoàng mở miệng khiến sinh linh hoàng tộc Thái Cổ đưa mắt nhìn đến.

Người có thân phận cao ở Thần Tàm Cốc này chính là tồn tại xa xưa nhất khắp cả hoàng tộc Thái Cổ.

Hắn tuy nhìn qua có vẻ nặng nề, nhưng cảnh giới thực lực lại không phải một Đại Đế bình thường có thể so sánh được.

Quân Tiêu Dao thấy thế cũng bật cười tiếng nói: “Lão Tàm Hoàng tiền bối nói đùa, mặt mũi của ngài vãn bối dĩ nhiên phải cho rồi.”

“Không chỉ phải cho, mà còn phải cho thật đẹp nữa!”

Lời nói của Quân Tiêu Dao khiến mọi người câm nín.

Tuy Quân Tiêu Dao ôn tồn lễ độ, nói chuyện rất thỏa đáng.

Nhưng bọn họ đều biết Quân Tiêu Dao không phải người lương thiện.

“Ngươi muốn như thế nào?” Lão Tàm Hoàng hỏi.

Quân Tiêu Dao nói: “Rất đơn giản, bây giờ đại chiến hai giới sắp đến, hoàng tộc Thái Cổ có phản đồ, đây là sự phản bội đối với Cửu Thiên Tiên Vực.”

“Nhưng cũng không phải là không có cơ hội cứu vãn.”

“Hoàng tộc Thái Cổ có thể thề trước Thiên Đạo, ngay lúc đại chiến hai giới diễn ra đồng ý dẫn binh đi đầu xông ra phía trước.”

“Như thế có thể để bù đắp tội phản bội.”

Lời Quân Tiêu Dao nói ra khiến ai nấy im lặng!

“Đây tuyệt đối là chuyện không có khả năng!”

Tam đại Cổ Hoàng lập tức lên tiếng, trong mắt bùng cháy tức giận.

Chiêu này của Quân Tiêu Dao quá tuyệt, là muốn chặt đứt hoàn toàn đường lui của bọn họ.

Thề với Thiên Đạo cũng không phải chuyện tầm thường, là nhân quả liên quan đến cõi u minh.

Không phải ai cũng giống như Quân Tiêu Dao có thể bỏ qua lời thề Thiên Đạo như này.

Nếu như đã thề thì sẽ có nhân quả.

Nói cách khác, bọn họ nhất định phải tuân thủ theo lời thề.

Nếu như vi phạm, thậm chí có khả năng đoạn tuyệt con đường tu luyện!

“Quân Tiêu Dao, ngươi làm vậy không thấy quá đáng sao?”

Lão Tàm Hoàng cũng nhíu mày.

Quân Tiêu Dao tuy mạnh nhưng cũng không thể ép toàn bộ hoàng tộc Thái Cổ bọn họ thề trước Thiên Đạo.

“Quả nhiên, tuổi nhỏ đắc chí, tâm dễ dàng lung lay.”

Một giọng nói lạnh lùng truyền đến.

Nơi phát ra chính là Hoàng của mạch Cửu U Sơn.

Cả người bao phủ trong một mảnh ánh sáng tím đen, khí tức sâu vô cùng.

Thân phận của hắn cũng rất cao, không thua kém lão Tàm Hoàng bao nhiêu.

Cảnh giới cũng không phải là thứ mà tam đại Cổ Hoàng có thể so sánh được.

Hoàng của Cửu U Sơn nhìn về phía Quân Tiêu Dao, đôi mắt màu tím đen mang theo sự lạnh lùng.

Dù sao, hậu nhân U Tuyệt của hắn bị Quân Tiêu Dao làm ảnh hưởng tới đạo tâm.

Một luồng đè nén khó nói lên lời bao phủ về phía Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao một mình đứng giữa thương khung, hai tay thả lỏng phía sau, khí thế sâu lắng như biển, không bị bất cứ thứ gì ảnh hưởng đến.

Điều này khiến ánh mắt của Hoàng Cửu U Sơn đều sững sờ.

Thực lực cảnh giới của hắn không phải là thứ mà Tam Đại Cổ Hoàng bao gồm cả Toái Tinh Hống có thể so sánh.

Thậm chí có thể nói, Đại Đế bình thường ở trước mặt hắn cũng phải cúi đầu.

Nhưng mà Quân Tiêu Dao lại hoàn toàn không để tâm đến.

Việc này khiến cho Hoàng của Cửu U Sơn cũng có nghi ngờ trong lòng.

Hậu bối này rốt cuộc có thực lực gì?

Ngay khoảnh khắc Hoàng của Cửu U Sơn đang âm thầm kinh ngạc trong lòng.

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao nhìn đến, mang theo sự lãnh đạm.

“Cho các ngươi cơ hội lựa chọn vốn là sự nhân từ của ta dành cho các ngươi.”

“Cho các ngươi thể diệ, nhưng nếu như các ngươi đã không muốn, vậy cũng đừng trách Quân mỗ không nể mặt.”

Quân Tiêu Dao mang theo lãnh ý và uy hiếp.

Quần hùng của hoàng tộc Thái Cổ đều im lặng.

Muốn để cho hoàng tộc Thái Cổ chúng ta xông ra phía trước đại chiến hai giới làm bia đỡ đạn, ngươi còn bảo là nhân từ?

Rất nhiều sinh linh oán thầm trong lòng.

Nhưng rõ ràng không dám nói ra.

Quân Tiêu Dao nói tiếp: “Các ngươi tốt nhất nên trân trọng sự nhân từ và kiên nhẫn có hạn của ta.”

Hoàng của Cửu U Sơn nghe nói như thế cuối cùng cũng không ngồi yên nữa.

Tiểu tử này quá phách lối.

Hắn trực tiếp đứng dậy, uy áp mạnh mẽ, bầu trời hùng vĩ, lực lượng kinh khủng chấn động thương mang!

“Quân Tiêu Dao, chúng ta nếu không theo thì ngươi định làm sao, ngươi có lá gan nhằm vào toàn bộ hoàng tộc Thái Cổ của Cửu Thiên Tiên Vực sao!”

Tiếng quát to nổ vang thương khung, toàn bộ Ly Thiên Tiên Vực đều đang chấn động.

Quân Tiêu Dao cười nhạt nói: “Thế thì vừa hay Quân mỗ thật đúng là có lá gan này.”
Bình Luận (0)
Comment