Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3429 - Chương 3709

Chương 3709 -
Chương 3709 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hắn vừa dứt câu.

Ầm ầm!

Toàn bộ Ly Thiên Tiên Vực rung động!

Hư không càn khôn đều đang run rẩy, đó là dòng chảy mênh mông, các loại thuyền chiến vượt Tiên Vực như phương chu chiến tranh bao vây lấy Ly Thiên Tiên Vực!

Đưa mắt nhìn đến vô số binh mã xuất hiện.

Chiến thuyền hương chu chiến tranh vượt Tiên Vực bay lượn.

Hình thành một dải màu đen thẫm bao vây Ly Thiên Tiên Vực.

Số lượng khó có thể tưởng tượng.

Không chỉ là một thế lực, mà là nhiều thế lực!

Càng khủng bố hơn chính là ở trong hư không còn có rất nhiều bóng dáng mơ hồ xuất hiện, khí thế khuấy đảo thiên địa!

Chư tổ của Quân gia cũng bất ngờ đứng trong hàng đó.

Mà không chỉ có chư tổ Quân gia và thế lực Quân gia.

Còn có đám thế lực Hoang Cổ Khương gia, Hoang Cổ Diệp gia, Hoang Cổ Cơ gia, Hoang Cổ Tần gia.

Rất nhiều Hoang Cổ thế gia đều cùng đến!

Đây quả thực tựa như là các Hoang Cổ thế gia liên minh lại muốn cùng ra tay, giao đấu liên minh của hoàng tộc Thái Cổ.

Ngoài ra còn có đám thế lực Cổ Tiên Đình và Quân Đế Đình.

Mấy người Diên Triệt, Hậu Thổ nương nương cũng hiện thân, thậm chí còn mang theo bảo tạo Thiên Đế, như này có vẻ hơi làm quá.

Uy thế mênh mông đè ép trời đất nứt vỡ, rất nhiều sinh linh hoàng tộc Thái Cổ đều giật nảy mình, trái tim xém chút nhảy ra ngoài.

Chiến trận này tựa như trận chiến bất hủ!

Tất cả sinh linh của hoàng tộc Thái Cổ ở Ly Thiên Tiên Vực đều bối rối, sắc mặt sững sờ kinh hãi, bị choáng váng!

Mợ nó đây là tình huống thế nào đấy?

Một giây trước chỉ có một mình Quân Tiêu Dao.

Một giây sau toàn bộ Ly Thiên Tiên Vực đều bị bao vây!

Cái này không hợp lẽ thường!

“Các ngươi đây là muốn làm gì, muốn chiến tranh sao?”

“Quân Tiêu Dao chớ có làm điêu sai trái!”

Vẻ mặt của Toái Tinh Hống trong Tam Đại Cổ Hoàng, giờ phút này bỗng nhiên biến sắc.

Bọn họ lần này như bừng tỉnh đại ngộ.

Quân Tiêu Dao cũng không phải là hạng người lỗ mãng.

Hắn có chuẩn bị mà đến!

Cho dù là những Cổ Hoàng có thân phận cao cỡ lão Tàm Hoàng và Hoàng của Cửu U Sơn, nhìn thấy chiến trận trước mắt cũng lộ ra vẻ kinh hãi.

Hoàng của Cửu U âm lãnh vô cùng, lạnh giọng mở miệng nói.

“Quân Tiêu Dao, ngươi đây là muốn làm gì, muốn Hoang Cổ thế gia đại chiến với hoàng tộc Thái Cổ sao?”

“Bây giờ Dị vực sắp xâm lấn đến, ngươi làm như vậy là tự hủy tường thành, sẽ xảy ra hậu quả không thể nào tưởng tượng được!”

Nghe thấy lời này Quân Tiêu Dao lộ nụ cười trào phúng.

“Ta cũng không ngờ rằng hoàng tộc Thái Cổ các ngươi vậy mà còn biết lo lắng cho an nguy của Cửu Thiên Tiên Vực như thế.”

“Nếu đã thế, vậy các ngươi hẳn là nên đồng ý thề trước Thiên Đạo mới đúng chứ.”

Lão Tàm Hoàng nói: “Quân Tiêu Dao, đây là hai chuyện khác nhau, hiện tại ngươi làm như vậy, có thể đã chạm tới ranh giới cuối cùng.”

“Nếu như thật sự xảy ra đại chiến cũng không cần Dị vực ra tay, Cửu Thiên Tiên Vực đều sẽ náo động.”

Quân Tiêu Dao mỉm cười nói: “Cho nên ta mới nói, để cho các ngươi thề với Thiên Đạo, đây chính là mặt mũi tốt đẹp ta cho các ngươi đấy.”

“Nhưng các ngươi không muốn chấp nhận, không muốn được cho mặt mũi, thế thì Quân mỗ chỉ có thể giúp các ngươi đẹp mặt.”

Quân Tiêu Dao nói lời nhẹ nhàng trôi chảy.

Nhưng lại khiến cho vẻ mặt của sinh linh hoàng tộc Thái Cổ ở đây đều vô cùng khó coi.

Sắc mặt của Tam Đại Cổ Hoàng còn đen hơn đáy nồi.

Quân Tiêu Dao quả thực có hơi bá đạo.

Nhưng cũng không thể không thừa nhận, bọn họ đã bị Quân Tiêu Dao nắm lấy đuôi rồi.

Nếu như bọn họ không làm ra hành động phản bội, Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng đương không đến tìm bọn họ để gây sự.

“Ngươi...”

Khí thế Hoàng của Cửu U Sơn hỗn loạn.

Một tiểu bối nhỏ bé trong mắt hắn, cho dù có chút thực lực cũng chẳng dám mở miệng như thế.

Quả nhiên không cho bọn họ một chút mặt mũi nào, toàn bộ đều xe rách mặt hết.

Nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại không dám ra tay với Quân Tiêu Dao.

Những cổ tổ của Hoang Cổ thế gia cũng không phải kẻ ăn chay.

Bầu không khí lúc này đây đang giương cung bạt kiếm.

Mà cả đám sinh linh hoàng tộc Thái Cổ ở đây cũng khẩn trương sợ hãi vô cùng, lạnh hết cả sống lưng.

Có thể tưởng tượng rằng nếu như đàm phán không được sẽ xảy ra đại chiến.

Kết quả như thế nào bọn họ không biết.

Điều duy nhất bọn họ có thể biết là bọn họ tuyệt đối không trốn thoát được cái chết.

Lão Tàm Hoàng nhíu chặt lông mày lại.

Sau đó, lắc đầu thở dài nói.

“A... Thật đúng là hậu sinh khả uý, hôm nay xem như đã thấy được.”

“Nhưng mà ngươi có từng nghĩ tới hay không, nếu thật sự xảy ra đại chiến, chính là cá chết lưới rách.”

“Hoàng tộc Thái Cổ ta nếu bị diệt, Hoang Cổ thế gia của ngươi cũng không khá hơn chút nào, chiến lực sẽ giảm đi.”

“Đến lúc đó Dị vực xâm lấn vào thì cuối cùng cũng bị hủy diệt.”

“Người trẻ tuổi, ngươi tốt nhất nên nghĩ rõ ràng.”

Lão Tàm Hoàng không hổ là một trong những lão giả cổ xưa của hoàng tộc Thái Cổ.

Tuy trước mắt bị một đám Hoang Cổ thế gia quay quanh, hắn vẫn bình thản.

Nếu như mất đi sức mạnh của hoàng tộc Thái Cổ, đại chiến hai giới xảy ra, Cửu Thiên Tiên Vực sẽ càng thêm bất ổn.

Đây là sức mạnh của lão Tàm Hoàng.

Cửu Thiên Tiên Vực không thể mất đi sức mạnh của hoàng tộc Thái Cổ!

Nghe nói như thế, sinh linh hoàng tộc Thái Cổ ở đây cũng sững sờ.

Đúng thế, hoàng tộc Thái Cổ bọn họ còn có giá trị ở mặt trận chiến tranh.

Nếu như Quân Tiêu Dao tiếp tục bức ép, ngược lại sẽ khiến cho cục diện càng thêm căng thẳng.

Mà bên này, một đám Hoang Cổ thế gia, còn có mấy cường giả thế lực như Quân Đế Đình, Cổ Tiên Đình cũng khẽ nhíu mày.

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng phải nói rằng sức mạnh của hoàng tộc Thái Cổ quả thật rất quan trọng.

Nếu như hiện tại nổ ra chiến tranh sẽ chỉ khiến Dị vực chiếm được hời.

Chỉ là dù cho trong lòng bọn họ nghĩ như vậy, nhưng không có ai nói ra.

Bởi vì đây là sắp xếp của Quân Tiêu Dao.

Nghe xong lời của lão Tàm Hoàng.

Quân Tiêu Dao vẫn chắp tay, lạnh nhạt đứng ở trên hư không, vẻ mặt không có chút dao động nào, chút biến sắc cũng không có.
Bình Luận (0)
Comment