Chương 3727 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chẳng qua một lát, một vũ trụ mà An Lam biến ra bắt đầu dao động, nứt nẻ rồi sau đó vỡ vụn.
“Sao có thể!”
An Lam trừng to mắt, âm thanh phát run, không thể tin được.
Con bài chưa lật chiêu trấn áp của ông, sao cứ như vậy bị Quân Tiêu Dao phá giải?
Mà tất nhiên Quân Tiêu Dao không cho An Lam thời gian bình tĩnh lại, đánh tới, thần uy mênh mông.
An Lam chặn ngang, kết quả song chưởng đều vỡ nát, cả Đế khu bị Quân Tiêu Dao đánh bay, huyết nhuộm trời cao!
An Lam Vương, bại!
Đế huyết phân tán trên trời cao, nhuộm đỏ vòm trời.
Đế khu của An Lam đều vỡ vụn, thê thảm chật vật đến cực điểm.
Tất cả mọi người đều cứng họng, không thể tin được.
Quân Tiêu Dao lại thật sự đánh tan vị vương giả lâu năm này.
Đặc biệt là đại quân của Dị vực, trong mắt đều tràn ngập rung động và không thể tin nồng đậm.
Đại quân của bọn họ vốn khí thế như cầu vồng, khí tức mênh mông, chiến ý dâng trào.
Nhưng mà hiện tại, Quân Tiêu Dao ra tay, uy áp cái thế, hoành áp An Lam Vương.
Không thể nghi ngờ là đè dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của đại quân Dị vực xuống.
Thân hình An Lam nhanh chóng lui về phía sau, biểu cảm cũng mang theo khiếp sợ, phẫn nộ, cùng không cam lòng.
Mà màu mắt Quân Tiêu Dao lạnh lẽo.
Hắn cũng không chuẩn bị buông tha An Lam, lần thứ hai thi triển chân ngôn chữ “Hành”.
Cả người giống như nháy mắt đánh bại giới hạn không gian, gần như là thuấn di tới trước mặt An Lam, muốn đánh chết ông.
“Thằng nhãi, ngươi dám!”
Bên phía Dị vực, có Bất Hủ Chi Vương kinh sợ.
An Lam Vương mạnh hơn Bất Hủ Chi Vương bình thường, nếu ngã xuống thì sẽ là đả kích thật lớn đối với sĩ khí Dị vực.
Lúc này, đã có Bất Hủ Chi Vương ra tay, muốn gấp rút tiếp viện An Lam Vương.
Nhưng, cường giả bên phía Cửu Thiên Tiên Vực cũng không phải đứng nhìn.
Cũng có cường giả ra tay, ngăn cản Bất Hủ Chi Vương của Dị vực.
Quân Tiêu Dao lần thứ hai ra tay, chân ngôn chữ “Giai” hiện lên.
Chiến lực của hắn tăng vọt, thần năng mênh mông, lần thứ hai vung quyền, tinh vũ mờ mịt đều bị vỡ nát, hư không rách nát một mảnh.
Phì phì!
Máu tươi bắn khắp bầu trời.
Đế khu của An Lam Vương bị đánh nát hoàn toàn, tứ phân ngũ liệt.
Đầy trời đều là máu tươi, giống như ráng đỏ đang thiêu đốt.
Quân Tiêu Dao đứng sừng sững trên trời cao, không nhiễm bụi bậm.
Giống như một tiên vương vô cùng cái thế, uy thế long trọng, thu hút sự chú ý của cả thế giới!
Mọi người, đặc biệt là sinh linh Dị vực nhìn thấy một màn như vậy, đang sợ phát run.
“Vị kia của Quân gia quá khủng bố!”
“Nếu tiếp tục để yêu nghiệt này phát triển sẽ tạo thành uy hiếp lớn đối với giới của ta!”
Rất nhiều sinh linh Dị vực vô cùng kinh hãi.
“Làm sao có thể, cổ tổ của tộc ta...”
Sắc mặt An Lam Đế Tử tái nhợt, mâu quang thất thần, thì thào nói nhỏ.
Dạ Quân Lâm mà bản thân từng muốn kết giao, hiện tại đã mạnh đến mức loại trừ cổ tổ của bộ tộc hắn!
Đây quả thực phá vỡ tưởng tượng!
Có thể nói, khí thế của đại quân Dị vực vốn vô cùng to lớn, chiến ý dâng trào.
Trực tiếp bị Quân Tiêu Dao tạt một chậu nước lạnh vào đầu.
Chiến ý nhất thời bị áp chế xuống.
Mà lễ kết hôn ở Hoang Thiên Tiên Vực.
Vô số tân khách nhìn thấy cảnh tượng trên hình chiếu.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao chém giết An Lam Vương, thân tư bất thế đứng một mình giữa trời cao.
Cũng vô cùng khiếp sợ cảm thán.
“Không hổ là Tiêu Dao Đại Đế, quả thực nghịch thiên, vậy mà đặt chân vào lĩnh vực thần cấm trong truyền thuyết!”
“Đây tuyệt đối không phải là tồn tại mà Đại Đế bình thường có thể làm được.”
“Ai có thể địch lại Đại Đế cấp Thần Cấm?”
Rất nhiều người đang nghị luận.
Một vài tu sĩ vẫn nơm nớp lo sợ, thấp thỏm bất an đối với đại chiến hai giới.
Giờ phút này, cũng giống như được uống thuốc an thần.
Bọn họ cảm thấy có lẽ Quân Tiêu Dao thật sự có thể náo động giống như lần Hắc Ám trước, ngăn cơn sóng dữ.
Ở biên quan.
Sau khi đánh chết An Lam Vương, Quân Tiêu Dao cũng không dừng tay.
Trong sự chú ý của rất nhiều người.
Quân Tiêu Dao thi triển ra Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Ba bóng dáng nhất thời hiện lên.
Một bóng dáng, khí tức mênh mông, khí huyết hóa rồng, xuyên ngang trời, đồng thời có ánh sáng Đại Đạo hiện lên.
Một bóng dáng, Hỗn Độn Khí quấn quanh, giống như đến từ vũ trụ mới bắt đầu, như Hỗn Độn Thần Vương đi dạo.
Một bóng dáng, toàn thân Hồng Mông Tử Khí quấn quanh, hai tròng mắt giống như lưu ly màu tím bầm, giống như có Hồng Mông Vạn Tượng ý diễn hóa.
Chính là ba thân Nhất Khí Hóa Tam Thanh của Quân Tiêu Dao, thân Thánh Thể Đạo Thai, thân Hỗn Độn, thân Hồng Mông.
Cùng lúc đó, ngoài ra còn có một bóng dáng hiện lên, tóc bạc tung bay, khuôn mặt lãnh lẽo nghiêm túc, giống như chân đạp địa ngục khôn cùng.
Chính là thân Minh Vương Dạ Quân Lâm.
Bốn bóng dáng mênh mông, hiện lên, uy áp thổi quét trời cao!
Bốn thân của Quân Tiêu Dao ra tay.
Mỗi một thân đều là chiến lực cấp Đế.
Cộng thêm thân Minh Vương cũng đã chứng Dạ Đế vị.
Trong khoảnh khắc, chiến trường này hỗn loạn.
Vì thế bốn vị Đại Đế gia nhập chiến trường, nhưng tuyệt đối không phải là chuyện không chút ảnh hưởng gì.
Càng đừng nói, đây là bốn thân của Quân Tiêu Dao, mỗi một thân đều là chiến lực nghịch thiên.
“Đừng nói với ta, bốn thân của Tiêu Dao Đại Đế đều có thể đặt chân vào lĩnh vực thần cấm nhé!” Có người không nhịn được khiếp sợ nói.
Nhưng mà sự thật chính là như thế.
Bốn thân của Quân Tiêu Dao bày ra chiến lực nghịch thiên, chống lại Bất Hủ Chi Vương của Dị vực, thần năng kinh thế.
Hơn nữa mục đích của Quân Tiêu Dao rất rõ ràng.
Hắn không giao đấu với những Bất Hủ Chi Vương mạnh hơn.
Không phải kiêng kị hoặc là không đánh lại.
Mà là quá mức lãng phí thời gian!
Chống lại một Bất Hủ Chi Vương bình thường cùng đẳng cấp, Quân Tiêu Dao có thể giết dứt khoát lưu loát hơn.
Mà Bất Hủ Chi Vương cũng không phải là cải trắng nát bên đường.
Cho dù là Bất Hủ Chi Vương bình thường, cũng là chiến lực quan trọng trong Dị vực.
Ngã xuống một vị đều là tổn thất rất lớn.
Đây cũng là tại sao trước đó Quân Tiêu Dao chém giết sáu đại Bất Hủ, có thể làm Dị vực tức giận như thế.
Quân Tiêu Dao giết Bất Hủ Chi Vương.
Chẳng qua một lát, lần thứ hai có Đế huyết bắn lên trời cao.
Lại một vị Bất Hủ Chi Vương bị thân Thánh Thể Đạo Thai của Quân Tiêu Dao đánh tan, tứ phân ngũ liệt.
Sau đó một bên khác, thân Hồng Mông thi triển ra Hồng Mông Bảo Bình, sờ sờ trấn một vị Bất Hủ Chi Vương khác vào trong đó luyện hóa.