Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3448 - Chương 3728

Chương 3728 -
Chương 3728 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ngươi làm càn!”

Chí cường giả đứng đầu phía Dị vực nhìn thấy một màn như vậy, cũng tức giận vô cùng.

Một bóng dáng to lớn phát ra giọng nói lạnh lẽo.

Xung quanh bóng người đó có vô số chủng tử đang phất phới, khí cơ mạnh mẽ tuyệt đối.

Chính là chí cường giả có chút nổi danh trong Bất Hủ Chi Vương của Dị vực, Bồ Ma Vương của Bồ Ma Tộc.

Thực lực của Bồ Ma Vương cực kỳ lớn mạnh khủng bố, còn mạnh hơn cả An Lam.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao tàn sát bốn phía, ánh mắt Bồ Ma Vương hàm ý sắc lạnh.

Hắn nâng tay lên ra tay, chủng tử Bồ Ma bay múa, muốn bao phủ Quân Tiêu Dao, ngăn cản hắn tiếp tục tàn sát.

Nếu để Quân Tiêu Dao tiếp tục giết như vậy.

Sợ là những Bất Hủ Chi Vương bình thường sẽ chết sạch.

Cũng là đả kích rất lớn với sĩ khí của Dị vực.

Nhưng ngay lúc Bồ Ma Vương ra tay.

Một thanh thần kiếm ngang trời mà đến, giống như có cửu long rít gào.

Tam Tổ của Quân gia, Quân Thái Hoàng ra tay, Cửu Long Thần Kiếm ngang trời, ngăn cản Bồ Ma Vương.

“Bồ Ma Vương, với thân phận của ngươi, ra tay với tiểu bối, sợ là có chút không biết xấu hổ.”

Giọng điệu của Quân Thái Hoàng thản nhiên nói.

“Ngươi...”

Trong mắt Bồ Ma Vương cũng hàm chứa lãnh ý đến cực điểm.

Quân Tiêu Dao tính là tiểu bối?

Nói trên tuổi bối phận, Quân Tiêu Dao đúng là tiểu bối.

Nhưng chuyện mà hiện tại hắn đang làm, hoàn toàn không dính chút gì với “Tiểu bối”.

Có thấy tiểu bối nào giết Bất Hủ Chi Vương như mổ heo không?

“Tiểu bối” này không khỏi có chút khủng bố.

Mà có chư cường của Quân gia ngăn cản.

Quân Tiêu Dao tự nhiên đã không còn áp lực.

Mà Bất Hủ Chi Vương bình thường quả thật không có chút áp lực với Quân Tiêu Dao.

Với thiên tư yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, vô địch cùng giai thật sự không phải đùa.

Càng đừng nói, mượn chân ngôn chữ “Giai” của Cửu Tự Chân Ngôn, hắn còn có thể thăng hoa cực cảnh, giao thiệp với lĩnh vực thần cấm.

Dưới sự tàn sát bốn phía của Quân Tiêu Dao.

Chẳng qua thời gian ngắn ngủi, Dị vực đã ngã xuống hai vị Bất Hủ Chi Vương.

Bất Hủ Chi Vương cao cao tại thượng, ở trong mắt Quân Tiêu Dao, trở thành lúa mạch, thu gặt không ngừng.

Làm cho tâm cảnh của một vài Bất Hủ Chi Vương sắp sụp đổ.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao thì bọn họ lui về phía sau.

Nhưng Quân Tiêu Dao có chân ngôn chữ “Hành”.

Bọn họ muốn tránh cũng không tránh khỏi, căn bản không bằng tốc độ của Quân Tiêu Dao.

Ngay cả Bất Hủ Chi Vương tâm cảnh cũng sụp đổ, những tu sĩ sinh linh của đại quân Dị vực lại càng có thể nghĩ mà biết.

Sĩ khí vốn bao la, nhất thời bị áp chế tới cực điểm.

Mà ngay dưới tình huống như vậy.

Bỗng nhiên, ở cuối biên hoang, có ba bóng dáng vô cùng khủng bố to lớn hiện lên, khí tức lay động bầu trời, thổi quét cả biên hoang và biên quan.

Trong nhất thời, đại quân Tiên Vực đều giật mình.

“Là... chủ tế giả của Cửu Thiên!” Có người thất thanh nói.

Ở điểm cuối biên hoang có ba bóng dáng kinh khủng hiển hiện, khí tức quét sạch thiên địa.

Một bóng dáng có chín đầu thú, mặc giáp Hắc Ám Tiên Kim, mang theo một luồng khí hung sát ngập trời.

Một bóng dáng thì trên thân rũ xuống tinh mang, hàng tỷ tia thần hoa, tay cầm Thánh Linh Thiên Hoàng trượng, uy áp băng diệt chư giới.

Một bóng dáng đầu đội thiên quan, thân mặc đạo bào có thêu chư đế ngã xuống, khí tức thiên địa toàn diệt chi cảnh kinh khủng vô biên.

Rõ ràng là ba đại chủ tế giả từng nhấc lên bóng tối loạn lạc ở cấm khu Cửu Thiên.

Lục Thiên Thú Thần, Thánh Linh Chi Tổ, Đế Vẫn Thiên Chủ!

Nhìn thấy ba bóng dáng này xuất hiện.

Rất nhiều cường giả tu sĩ phía bên biên quan của Cửu Thiên Tiên Vực đều hơi biến sắc.

Bọn họ nhớ đến bóng tối loạn lạc, nhớ đến chủ tế giả Cửu Thiên nhấc lên hạo kiếp cho Tiên Vực.

Trước đó, bọn họ bị phong ấn bên trong vùng đất đổ nát.

Nhưng sau đó, bởi vì Quân Vô Hối trấn giữ vùng đất đổ nát rời đi.

Nên Dị vực nhân cơ hội ra tay cứu chủ tế giả Cửu Thiên.

Không phải là vì Dị vực và cấm khu Cửu Thiên có giao tình gì.

Chỉ là đơn thuần có chung kẻ địch mà thôi.

Cái gọi là kẻ địch của kẻ địch chính là bạn.

Phóng xuất chủ tế giả Cửu Thiên, chỉ sẽ mang đến phiền phức cho Cửu Thiên Tiên Vực.

Mà giờ phút này, ba chủ tế giả xuất hiện, khiến sắc mặt của đám tu sĩ Tiên Vực đều không tốt.

Khiến bọn họ nhớ lại lúc ở bóng tối loạn lạc, có những ký ức không chịu nổi.

Chỉ là, điều duy nhất khiến người ta thở phào một hơi là.

Chủ tế đệ nhất Cửu Thiên, Trường Sinh Đế Tôn vốn không xuất hiện.

Tuy ba chủ tế giả Thánh Linh Chi Tổ mạnh, nhưng so sánh với Trường Sinh Đế Tôn thì vẫn là kém một bậc.

Mà trước đó cũng không truyền ra tin tức Trường Sinh Đế Tôn ở Dị vực.

Mọi người đều không biết rốt cuộc Trường Sinh Đế Tôn đã đến nơi nào.

Nhưng tuy không có Trường Sinh Đế Tôn.

Chỉ với ba người Thánh Linh Chi Tổ cũng đã mang đến áp lực cực lớn cho phía bên Cửu Thiên Tiên Vực.

Dù sao thì đây cũng là chí cường giả cấp Cận Thần ở cấp bậc Đế cảnh.

Tuy vẫn còn chênh lệch với Thần Thoại Đế.

Nhưng không phải là tồn tại mà cường giả cấp bậc Đế cảnh có thể đối kháng.

Thánh Linh Chi Tổ tay cầm Thánh Linh Thiên Hoàng trượng, khí tức rộng lớn, bóng dáng nguy nga, như là núi cao.

Lão cao giọng mở miệng, cứ như âm thanh của thần linh, vang vọng toàn bộ biên quan, truyền về phía Cửu Thiên Tiên Vực.

“Cửu Thiên Tiên Vực chịu không được lửa giận của bản tổ, hôm nay phá quan, bị diệt tất cả!”

Trận bóng tối loạn lạc đối với đám chủ tế giả Thánh Linh Chi Tổ là lịch sử đen tối khuất nhục.

Việc bọn họ bị phong ấn ở vùng đất đổ nát thì là một loại sỉ nhục.

Mà cơ hội duy nhất rửa sỉ nhục này tất nhiên là tiêu diệt triệt để chúng sinh của Cửu Thiên Tiên Vực.

Nghe thấy giọng nói mênh mông cuồn cuộn mang theo sát ý lạnh băng, rất nhiều tu sĩ của Cửu Thiên Tiên Vực đều có sắc mặt lạnh lẽo, vẻ mặt căng thẳng.

Nhưng vào lúc này.

Một giọng nói nhỏ vang lên.

“Chỉ là chó nhà có tang mà thôi, cũng có tư cách nói ra lời này?”

“Hay là nói, những lời từng dạy bảo các ngươi vẫn chưa đủ sâu?”

Giọng nói bay bổng mang theo một loại châm chọc và khinh thường.

Cứ như vạch tìm vết thương của đám người Thánh Linh Chi Tổ.
Bình Luận (0)
Comment