Chương 3738 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Tiêu Dao Đại Đế bảo vệ Tiên Vực ta, xin nhận của lão phu một lạy.”
“Tiêu Dao Đại Đế là thần bảo hộ của Cửu Thiên Tiên Vực ta.”
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đến.
Quần hùng các phương ở đây vốn đều là tồn tại cao cao tại thượng.
Bây giờ lại chờ không kịp muốn nịnh nọt.
Muốn thể hiện cảm giác tồn tại trước mặt Quân Tiêu Dao.
Không thể không nói một màn này thoạt nhìn hơi buồn cười.
Nhưng Quân Tiêu Dao hiện giờ đã đứng trên đỉnh quyền lực và thế lực của Giới Hải.
Hắn được tâng bốc sùng kính như thế cũng là bình thường.
Quân Tiêu Dao thấy vậy hơi xua tay nói.
“Chư vị không cần như thế.”
“Đều là tu sĩ Cửu Thiên Tiên Vực, ta chỉ là làm việc nên làm.”
“Bây giờ chiến loạn đã kết thúc, còn cần thế lực các phương phối hợp hoàn toàn dọn sạch Dị vực.”
Rất nhiều cường giả đại nhân vật xung quanh đều liên tục gật đầu phụ họa.
“Chuyện đó là đương nhiên, nếu Tiêu Dao Đại Đế có cần gì, bọn ta nhất định đi theo thị hầu.”
Kế tiếp, tiệc cưới tiếp tục.
Một đám thân nhân và người quen ở Giới Hải cũng đều tới dự tiệc.
Nhìn thấy mấy người Quân Thương Sinh, Vân Trung Tử đến.
Tất cả khách khứa, cường giả các phương xung quanh đều nín thở, trong mắt mang theo ý kính sợ.
Đây chính là Thần Thoại Đế cao cao tại thượng, siêu nhiên vô thượng đó.
Có thể nói, rất nhiều tu sĩ thậm chí có thể không thấy được một người trên đời.
Mà hiện giờ, trên tiệc cưới Quân Tiêu Dao lại xuất hiện nhiều như vậy.
Rất nhiều người cũng đều cảm thán trong lòng.
Có tiệc cưới của ai có thể mời đến nhiều Thần Thoại Đế như vậy.
Sợ rằng cũng chỉ có Quân Tiêu Dao có năng lực này.
Mà điều này cũng là một loại kinh sợ vô hình, nói cho những người khác, sau lưng Quân Tiêu Dao có người.
Bản thân hắn đã đủ mạnh, lại có thêm đám người Quân Thương Sinh đứng sau lưng.
Thử hỏi ai dám nhằm vào Quân Tiêu Dao nữa?
Quân Tiêu Dao đến trên lễ đài, nhìn hai nữ tử.
“Hai vị phu nhân, pháo hoa này xem có thoả thích không?”
Hai nữ tử không nói gì, chỉ là mắt nhìn chăm chú khuôn mặt Quân Tiêu Dao, trong mắt là yêu và thương nồng đậm, dành hết ôn nhu.
Có chồng như vậy còn cầu gì hơn?
Những thân nhân ở Giới Hải của Quân Tiêu Dao cũng tới.
Mọi người đế tộc Vân thị, còn có Vân Thiên Nhai và Nguyệt Chỉ Lam.
Mà đám người Khương Nhu, Quân Chiến Thiên đón tiếp bọn họ.
Quân Tiêu Dao thì tiến lên, giới thiệu hai bên.
Vốn dĩ Quân Tiêu Dao còn băn khoăn có thể sẽ có chỗ nào không thoải mái không.
Nói cho cùng Khương Nhu là mẹ hắn, Nguyệt Chỉ Lam cũng là mẹ hắn.
Nhưng mà hai nàng gặp mặt, nhất kiến như cố, lại giống như tỷ muội.
“Tiêu Dao quả nhiên rất lợi hại nhỉ, dù sao cũng là nhi tử của chúng ta.”
“Không sai, Tiêu Nhi xưng tôn ở Giới Hải, rất nhiều sự tích căn bản kể không hết, những ta cũng rất muốn biết chuyện của Tiêu Nhi ở Cửu Thiên Tiên Vực.”
Nhìn thấy hai mẫu thân nhà mình thảo luận như thế.
Quân Tiêu Dao cũng cạn lời.
Đến cuối cùng, hai người Khương Nhu Nguyệt Chỉ Lam lại bắt đầu giao lưu tâm đắc nuôi con.
Mà bên cạnh, Vân Thiên Nhai nhìn về phía Quân Tiêu Dao, cười nhạt nói: “Tiếc là không thể gặp người phụ thân Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối của ngươi.”
“Ta cũng từng nghe tên hắn, là một vị anh hùng thật sự.”
Sau khi nghe nói về sự tích của Quân Vô Hối, Vân Thiên Nhai cũng rất bội phục.
Đây có lẽ chính là cái gọi là anh hùng tích anh hùng.
Dẫu sao bản thân Vân Thiên Nhai ở Giới Hải cũng là một vị anh hùng, người thủ quan được chúng sinh kính ngưỡng.
Ở thời điểm cuối cùng còn sẵn lòng hy sinh bản thân, để Quân Tiêu Dao kết thúc Họa Nguyên Tế Chủ.
“Ta tin sau này các ngươi nhất định có thể gặp mặt.” Quân Tiêu Dao cười nói.
Bởi vì phải nghênh đón thân nhân bên Giới Hải.
Cho nên đủ loại quá trình, lễ tiết kết hôn lại hoãn lại lúc sau một hồi.
Kể cả chúng quen biết ở Giới Hải như đám Vân Khê, Đông Phương Ngạo Nguyệt, Vân Anh Lạc cũng tới tham gia tiệc cưới.
Nhìn thấy một mảnh mỹ nữ như mây, tranh kỳ khoe sắc, tẫn thái cực nghiên.
Vô số tu sĩ tại đây đều nhìn mà líu lưỡi.
“Những nữ tử này... Đều là Tiêu Dao Đại Đế quen biết ở Giới Hải?”
“Lợi... Lợi hại...”
“Khụ... Tiêu Dao Đại Đế là nhân vật nào, như này mà tính nhiều?”
“Như này có nhiều không, như này không nhiều lắm.”
Quần phương tranh diễm này chói mù mắt rất nhiều người.
Có thể nói, mỗi nữ tử trong đó lấy ra đều tuyệt đối là tồn tại diễm quan quần phương, sẽ trở thành nữ thần trong lòng vô số người.
Mà những nữ thần này, ánh mắt lúc này lại đều chỉ dừng trên người một mình Quân Tiêu Dao.
Điều này cũng làm cho vô số người cảm thán ao ước.
“Thần tử Quân gia thiếu niên xưng đế, tiên y nộ mã, có giai nhân làm bạn, hồng tụ thiêm hương, ngồi hưởng phúc tề nhân.”
“Càng là chư giới xưng tôn, tỉnh nắm quyền giết người, say gối đùi mỹ nhân, cả đời giai lệ như mây, tập hợp ba ngàn sủng ái tại một thân.”
“Cái gì gọi là niềm vui chí cực nhân gian, trừ cái này ra, ta đã tưởng tượng không ra cái gì gọi là thiên đường.”
Có người cảm thán sâu sắc.
Cuộc sống của ngươi, mộng của ta!
Cuộc sống của Quân Tiêu Dao quả thực là cực lạc vô số người nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.
Mọi người tuy cực kỳ hâm mộ nhưng cũng không có ai đố kỵ.
Bởi vì Quân Tiêu Dao đã làm được chuyện người thường không làm được.
Làm chuyện người thường không làm được mới có thể hưởng phúc khí người thường hưởng không được.
Khương Nhu nhìn thấy chúng tử lại càng cười không khép được miệng.
Giống như nhìn thấy một đám con dâu nhà mình.
Quân Tiêu Dao tuy nói không thể phóng khoáng như thế, một hơi đóng gói nhận hết chúng nữ.
Nhưng người làm mẹ như nàng tự nhiên hy vọng Quân Tiêu Dao có thể khai chi tán diệp, xây dựng đại gia đình.
Suy cho cùng kể từ lúc Quân Tiêu Dao mười tuổi Khương Nhu đã bắt đầu giục hôn.
Mà Khương Nhu cũng đi lên hỏi thăm một phen.
Nàng đặc biệt chú ý tới Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Quá khứ bi thảm của nàng, mẫu thân gặp người không tốt, bị hãm hại.
Điều này làm cho Khương Nhu đau lòng không thôi, kéo tay ngọc của Đông Phương Ngạo Nguyệt.
“Ngạo Nguyệt, nếu con không ngại, ta có thể làm mẹ nuôi của ngươi.”