Chương 581: Phóng mắt khắp Cửu Thiên Thập Địa
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ai có thể nghĩ tới, trận vây quét nhằm vào Quân gia lần này, cuối cùng lại trở thành mộ địa của chính bọn chúng.
Nơi đây không có một ai có thể ngăn cản mũi nhọn giết chóc của Quân Tiêu Dao.
Sau khi Quân Tiêu Dao tiện tay tiêu diệt Ngao Quang xong, Long Cát công chúa cũng bằm thây Ngao Loan ra làm trăm mảnh.
Sau khi báo thù xong, tia uất khí cuối cùng ở đáy lòng Long Cát công chúa cũng tiêu tan, suy nghĩ thông suốt.
Ánh mắt ả nhìn về phía Quân Tiêu Dao cũng cực kỳ phức tạp.
Nếu như Quân Tiêu Dao không trực tiếp giết chết Ngao Quang thì có lẽ Ngao Quang vẫn còn có cơ hội dẫn theo Ngao Loan rời đi.
Thù của ả có lẽ sẽ thật sự khó mà báo được.
“Đa tạ... chủ nhân...”
Giọng điệu Long Cát công chúa hơi mất tự nhiên, hai chữ “chủ nhân” giọng nói nhỏ như tiếng mũi kêu vo ve.
Ánh mắt sáng rực của Quân Tiêu Dao ngầm thu lại, thản nhiên gật đầu.
Thật ra Long Cát công chúa cơ bản không biết, cục diện lần này, từ đầu đến cuối chính là Quân Tiêu Dao thiết lập xuống cho ả.
Bất luận là Bạch Mị Nhi, hay là Ngao Loan, đều chỉ là người công cụ mà thôi.
Nhưng không liên quan, theo cái chết của Ngao Loan, Bạch Mị Nhi quyết một lòng với Quân Tiêu Dao.
Bí mật này, Long Cát công chúa vĩnh viễn đều sẽ không biết được.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lại lần nữa quan sát xung quanh, hắn cũng lười ra tay từng cái, trực tiếp thôi động Thần Tượng Trấn Ngục Kính, triệu hồi ra cánh cửa Địa Ngục.
Quân Tiêu Dao đã luyện thành mười vạn nguyên tượng vi lạp, cho nên cánh cửa Địa Ngục lần này cũng đã hoàn toàn mở ra.
Các loại Đại Tu La, Đại Ma, Đại La Sát khủng bố đều hiện thân, tựa như Địa Ngục tái nhập nhân gian.
Toàn bộ thiên kiêu đối địch Quân gia đều rơi vào trong khủng hoảng lẫn tuyệt vọng không gì sánh kịp.
Tử vong, chẳng qua chỉ là chuyện sớm một khắc chậm một khắc mà thôi.
Mặt khác, hai vị vương giả trẻ tuổi Tiên Cổ, Tiểu Vu Thần và Thiên Nhãn Thánh Tử cũng phát ra tiếng rống giận không cam lòng, ra sức phản kháng.
Thiên Nhãn Thánh Tử diệt sát một vị Tự Liệt của Quân gia.
Tộc Cổ Vu cũng có xung đột với Quân Tiêu Dao.
Đối với hai tộc này, Quân Tiêu Dao đều sẽ không nương tay.
Cuối cùng, hai vị Tiên Cổ vương giả trẻ tuổi này cũng chỉ có thể bi phẫn ngã xuống, hoàn toàn không có sức phản kháng ở trong tay Quân Tiêu Dao.
Tiên Cổ Tứ Đại Vương Giả trẻ tuổi, hiện giờ chỉ có lại có một mình Lê Thu Thủy.
Lê Thu Thủy chứng kiến một màn này cũng hơi xúc động, may mà mình có quan hệ thân thiết với Khương Thánh Y, lựa chọn đúng trận doanh.
Nếu không thì nàng ta cũng khó mà thoát được một kiếp.
Ngoài chủng tộc bên ngoài Tiên Cổ ra, còn có Thái Cổ hoàng tộc, đại thể giống nhau bị diệt cả đoàn.
Cuối cùng Kỳ Lân Tử bị Quân Lăng Thương dùng Trọng Đồng cường thế oanh sát, cặn cũng không thừa lại.
Long Bích Trì của Tổ Long Sào cũng không hề có sức phản kháng.
Thực ra vào lúc Long Ngạo Thiên hốt hoảng đào tẩu, đạo tâm của Long Bích Trì cũng đã hoàn toàn sụp đổ.
Nàng đến chết đều không thoát khỏi bóng ma của Quân Tiêu Dao.
Thiên kiêu Thái Cổ hoàng tộc còn lại cũng chết ở bên trong vây quét của sinh linh cánh cửa Địa Ngục.
Còn có Thánh Giáo Tử của Thánh Giáo cũng trực tiếp bị săn giết vẫn lạc, cơ bản không có khả năng còn có cơ hội sống sót.
Bắc địa Vương gia, ngoài Vương Đằng đã đào tẩu ra, còn một số ít thiên kiêu vương gia tham dự cũng đều vẫn lạc.
Thiên kiêu Đọa Thần Cung cũng toàn quân bị diệt.
Về phần Thái Cổ vương tộc thì càng đừng nói đến, hoàn toàn là một đám pháo hôi, bị sinh linh bên trong cánh cửa Địa Ngục xé nát.
Duy chỉ có Bạch Mị Nhi ngược lại là bình yên vô sự.
Ngoài ra, Nhan Như Mộng của Yêu Thần Cung, má ngọc cũng đã trắng bệch như tờ giấy.
Quân Tiêu Dao liếc mắt nhìn Nhan Như Mộng một chút, thân thể mềm mại của Nhan Như Mộng run lên, cảm giác linh hồn giống như bị đông cứng.
Quân Tiêu Dao thu hồi ánh nhìn, không có ra tay.
Thứ nhất, Nhan Như Mộng cũng coi như thức thời, cũng không có tham gia trận chiến hành thích quân giả lần này,
Thúa hai, ở trong cơ thể Nhan Như Mộng còn có một luồng lực lượng và ý chí khác.
Quân Tiêu Dao cũng hơi tò mò, vị kia của Yêu Thần Cung, đến cùng trong hồ lô muốn làm cái gì.
Quân Tiêu Dao cũng không thèm đề ý, bồi vị kia chơi đùa.
Sau khi kết thúc một phen giết chóc, cả dãy núi Huyền Thiên đã yên tĩnh trở lại.
Phóng mắt nhìn lại, toàn bộ dãy núi Huyền Thiên đều đã vỡ vụn, trực tiếp biến thành một phiến thung lũng.
Khắp nơi đều là vết rạn nứt đan xen, đầy đất đều là máu tươi và thi hài.
Trận đại chiến này là một hồi chiến đấu diệt toàn đội, ngoài Vương Đằng và Long Ngạo Thiên ra, những sinh linh còn lại đều đã chết hết.
Tràng diện rất huyết tinh, cũng rất khiến cho người khác rung động.
“Thần tử Quân gia, dựa vào thực lực của bản thân xoay chuyển Càn Khôn.” Một ít thiên kiêu đang xem cuộc chiến thất thần lẩm bẩm nói.
Trận chiến lần này vốn là hành thích quân giả, cực kỳ bất lợi cho Quân gia.
Cho dù có Khương gia thế lực ngang hàng tương trợ thì cũng có thể rơi vào thảm bại.
Nhưng một trận chiến này, bởi vì sự tham gia của Quân Tiêu Dao mà hoàn toàn xoay chuyển.
Nói một câu khó nghe.
Dù là Quân gia bên này chỉ có một người Quân Tiêu Dao thì đoán chừng đội ngũ hành thích quân giả bên đó cũng không làm gì được Quân Tiêu Dao.
Một mình Quân Tiêu Dao đã có khả năng đóng đô Càn Khôn!
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao chắp tay vững vàng đứng thẳng trên hư không.
Dưới chân là hài cốt vô tận!
Một mình Quân Tiêu Dao khiến bốn phương cúi đầu, tám phương khuất phục!
Quân Tiêu Dao đảo mắt nhìn ra bốn phía xung quanh, tất cả thiên kiêu đang vây xem cũng không dám đối mặt với Quân Tiêu Dao.
Cho dù là hạng quái thai như Cơ Trường Không, Diệp Nam Thiên này cũng không khỏi mắt nhìn chếch đi, không dám đối diện với Quân Tiêu Dao.
Thật giống như Quân Tiêu Dao là vị vua duy nhất trên trời dưới đất!
Sau khi Quân Tiêu Dao đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, giọng điệu mang theo ý tối cao nói: “Phóng mắt khắp Cửu Thiên Thập Địa, duy nhất Quân gia ta xưng đế!”
“Lửa giận của Quân gia, ai cũng không chống nổi!”
Hai câu nói, khiến cho trời đất nghẹn ngào.
Hơn nữa một đám Tự Liệt Quân Gia, toàn bộ đều nhiệt huyết sôi trào, tựa như mỗi một giọt máu đều đang bừng cháy lên.