Chương 582: Quân Tiêu Dao một mình đóng đô Càn Khôn!
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phóng mắt khắp Cửu Thiên Thập Địa, duy nhất Quân gia ta xưng đế!
Đây là khí phách hào hùng cỡ nào, lại có mấy ai dám mở miệng như vậy?
Nhưng Quân Tiêu Dao lại dám!
“Quân Lăng Thương ta, sẽ vĩnh viễn đi theo thần tử, hộ Quân gia ta uy danh bất hủ!” Quân Lăng Thương chắp tay cúi đầu, hết sức tôn kính.
“Quân Vô Song ta, vĩnh viễn theo làm thần tử, để Quân gia ta, trấn phục Cửu Thiên!” Quân Vô Song cũng chắp tay.
Còn có chúng Tự Liệt Quân Mộc Lan, Quân Vạn Kiếp, Quân Tuyết Hoàng, Quân Tích Ngọc, Quân Trượng Kiếm cũng lộ ra vẻ cuồng nhiệt, chắp tay cúi đầu.
“Ha ha, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, Quân Mạc Tiếu ta, nguyện đi theo thần tử cùng nhau quét ngang con đường Đế Vương, giương danh Quân gia ta!” Quân Mạc Tiếu cũng nở nụ cười phóng khoáng.
Quân gia đương thời ra Chân Long, cho dù là vị “lão nhân” như hắn cũng không thể không bội phục sát đất.
Uy danh Quân gia, bởi vì Quân Tiêu Dao mà mở rộng ra.
Có thể nghĩ, nếu như việc này hoàn toàn truyền ra, uy danh Quân gia sẽ lại tăng vọt.
“Thế gian đại tranh, yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, chỉ là... thế này quá khoa trương rồi thì phải?” Cơ Trường Không thở dài, trong lòng có một loại cảm giác bất lực nhẹ.
Thật vất vả mới nhịn tới một cái cơ hội thế gian đại tranh chứng đạo, kết quả lại ra một dị số khủng bố Quân Tiêu Dao này.
“Người này, chắc chắn nửa đời phồn hoa một mình nắm lấy quyền lực lần thế gian đại tranh này, ai...” Quái thai cổ đại Diệp gia, Diệp Nam Thiên cũng thở dài một hơi thật sâu.
Một đời này, ai có thể tranh vượt qua thần tử Quân gia đây?
Ngoài thiên kiêu Quân gia bên này ra, thiên kiêu và quái thai cổ đại của những thế lực còn lại đều có cảm giác hơi bất lực.
Quân Tiêu Dao giống như một ngọn núi lớn, đặt ở trên đỉnh đầu toàn bộ thiên kiêu.
Quân Tiêu Dao không chết thì tất cả thiên kiêu đời này đều chỉ xứng tranh hạng hai.
Nhưng bản thân Quân Tiêu Dao lại mang vẻ mặt thản nhiên, cũng không cho rằng những chuyện mình làm ra này tài ba đến cỡ nào.
Không bằng nói, là sự tình hơn mức bình thường.
“Rốt cuộc đã xong, nhưng... cũng vẫn chưa chấm dứt...” Quân Tiêu Dao thì thầm tự nói.
Hắn giống như đã dự đoán trước, sóng gió lớn hơn nữa còn đang ở đằng sau.
“Trận chiến bất hủ sao, Quân gia ta, cũng chưa từng sợ...”
Quân Tiêu Dao đứng chắp tay, ánh mắt tựa như đang nhìn ra bên ngoài thế giới Tiên Cổ, thấy được lửa giận của những thế lực thù địch kia.
Bên ngoài thế giới Tiên Cổ, bên cạnh Tiên Cổ Kính, không khí giờ phút này yên tĩnh giống như đông lại, không hề có một chút tiếng động phát ra.
Nhưng thế lực đối địch với Quân gia, một đám Thái Cổ hoàng tộc, còn có thế lực của Đọa Thần Cung, Bắc địa Vương gia, Thánh Giáo vân vân, nét mặt đều khó coi tới cực điểm.
Quả thực giống như ăn phải con ruồi chết.
“Tại sao kết quả lại như vậy?” Có trưởng lão Tổ Long Sào gào to, không thể nào tiếp thu được.
“Đáng hận!” Có tộc lão Vạn Hoàng Linh Sơn bi phẫn gào thét.
“Kỳ Lân Tử...” Trong Kỳ Lân Cổ Động, một vị trung niên nam tử áo bào tím giận dữ hét lên, ông ta là cha đẻ của Kỳ Lân Tử, đồng thời cũng là nhất mạch động chủ của Kỳ Lân Cổ Động.
“Đã chết, tất cả đều đã chết...” Đọa Thần Cung bên kia, một đám hắc bào nhân đều mang vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc.
Đọa Thần Tử đã chết, Hắc Ám Thần Tử đã chết.
Minh Thần thái tử được bọn họ coi như con bài chưa lật cũng đã chết.
Thiên kiêu của Đọa Thần Cung, cơ hồ bị gặt hái hầu như không còn.
“Minh Thần thái tử ngã xuống, không biết nhất mạch kia có nổi giận hay không?” Có cường giả Đọa Thần Cung nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nhất mạch kia, thế nhưng là nhất mạch Độc Tí Minh Vương lưu lại.
Nghiêm túc mà nói thì Minh Thần thái tử cũng có quan hệ với nhất mạch kia.
Trước mắt không thể nghi ngờ, chẳng những kế hoạch hành thích quân giả hoàn toàn thất bại mà những thiên kiêu tham gia vào kế hoạch này cũng gần như là bị diệt sạch.
Cho dù là Vương Đằng và Long Ngạo Thiên may mắn thoát được, nhưng sau khi chứng kiến thực lực cường đại của Quân Tiêu Dao, cũng sẽ không có ai cho rằng bọn họ có thể mang đến uy hiếp gì cho Quân Tiêu Dao.
Nói tóm lại, toàn bộ thế giới Tiên Cổ đã là thiên hạ của một mình Quân Tiêu Dao.
Những cường giả chủng tộc Tiên Cổ này không thể rời khỏi tổ địa, Quân Tiêu Dao chính là người mạnh nhất thế giới Tiên Cổ!
“Sao có thể như vậy, con ta chính là có phong thái Đại Đế!” Gia chủ Vương gia Vương Nguyên Bá có chút mờ mịt.
Thanh danh của Vương Đằng, có thể nói có một phần là được phụ thân hắn Vương Nguyên Bá thổi phồng lên.
Kết quả bây giờ da trâu bị xuyên thủng.
So với Quân Tiêu Dao, Vương Đằng có phong thái Đại Đế cái rắm ấy.
Ánh mắt một số người nhìn về phía Vương Nguyên Bá cũng mang theo một chút quái gở.
Đây đúng thật là lão cha hố chết nhi tử, cho dù là Vương Đằng còn sống đi ra, đoán chừng cũng không còn mặt mũi nào xuất hiện trong mắt thế nhân.
“Hừ, Vương Nguyên Bá, chuyện của Hoa Nguyên Tu, sau này sẽ tính.” Một vị tộc lão Khương gia hừ lạnh nói.
Chuyện của Hoa Nguyên Tu, bọn họ cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
So với thê thảm của Thái Cổ hoàng tộc, Quân gia bên này, trên mặt một đám tộc lão ai nấy đều mang ý cười.
Có thể nói Quân Tiêu Dao đã cho bọn họ kinh hỉ thật lớn.
“Tôn nhi của ta mới là phong thái Đại Đế chân chính!” Quân Chiến Thiên cười không khép mồm lại được, trong lòng thoải mái đến cực điểm.
Quân gia trước đó, uy danh quả thực có bị hao tổn chút ít.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao đã dùng lực lượng của một người xoay ngược tình thế, đỡ lấy tòa nhà đồ sộ nghiêng lệch.
Chẳng những vãn hồi thanh danh của Quân gia mà còn khiến cho thanh thế Quân gia tăng vọt lên.
“Sự tình sẽ không chỉ tính như vậy...”
Cường giả nhóm thế lực Thái Cổ hoàng tộc, Bắc địa Vương gia, Đọa Thần Cung âm thầm liếc mắt giao tiếp lẫn nhau.
Trong mơ hồ, phảng phất có một cơn bão táp mạnh hơn sắp sửa nổi lên...
Thượng Cổ Linh Thổ, bên trong dãy núi Huyền Thiên.
Quân Tiêu Dao đứng chắp tay, hắn cũng biết sự kiện lần này chẳng qua chỉ là một mồi lửa dẫn mà thôi.
Một cái kíp nổ có khả năng dẫn phát bất hủ chiến!