Chương 607: Bốn vị cường giả bí ẩn
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đúng lúc này, trong đầu Quân Tiêu Dao lại vang lên âm thanh của hệ thống.
"Ting, đã cập nhật địa điểm đánh dấu mới, mời đánh dấu ở Đế lộ."
"Ồ? Đã qua bao lâu rồi, ngay cả Đế lộ cũng mở ra rồi sao?" Quân Tiêu Dao hơi kinh ngạc.
Hắn cũng không rõ rột cục mình đã ngủ bao lâu.
Giờ phút này, bên trong Tiên Điện Thanh Đồng, tất cả Vạn Vật Mẫu Khí đều đã bị nhục thân Quân Tiêu Dao và Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh hấp thu.
Vị trí sát trận đó đã mất đi Vạn Vật Mẫu Khí nên cũng không chuyển động nữa mà yên lặng từ lâu rồi.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia nghi hoặc không thể giải thích được, sau đó hắn đột nhiên chắp tay thành quyền hướng về phía hư không.
"Xin đa tạ chư vị tiền bối đã chiếu cố trong thời gian vừa qua."
Giọng nói của Quân Tiêu Dao rơi xuống, nhưng cả Tiên Điện Thanh Đồng vẫn im ắng vắng vẻ như cũ.
Khóe miệng Quân Tiêu Dao hơi cong lên.
Trước khi ý thức chìm vào hắc ám hắn từng mơ hồ cảm nhận được một vài khí tức ở nơi đây.
Mặc dù họ đã ẩn nấp rất kỹ nhưng cũng không thoát khỏi cảm giác nhạy bén của Quân Tiêu Dao.
Rõ ràng là bên trong Tiên Điện Thanh Đồng này ngoài hắn ra vẫn còn có người khác nữa.
Và tất nhiên những người đó có liên quan cực lớn với Tiên Điện Thanh Đồng.
Mãi một lúc lâu sau mới có giọng nói già nua vang lên.
"Ha ha, hóa ra ngươi đã phát hiện ra từ lâu rồi sao?"
Giọng nói già nua này vừa thốt ra, bốn bóng người đột nhiên xuất hiện bên trong hư không Tiên Điện Thanh Đồng.
Quân Tiêu Dao nhìn một chút.
Bốn người này lần lượt là hai vị lão giả, một người phụ nữ đẹp, ngoài ra còn có một con vẹt.
Hai vị lão giả đều khoác áo choàng đã rách tả tơi, trong đó một vị lão giả nhắm mắt lại dường như là bị mù vậy.
Một vị lão giả khác thì chống một cây quải trượng, một cái chân lại cong với tư thế khá quái dị, hiển nhiên là bị tàn tật.
Ngược lại người phụ nữ duyên dáng kia dung nhan đẹp như hoa như ngọc, da trắng tựa như tuyết.
Mặc sườn xám cung trang màu đỏ chót, bọc lấy cơ thể đầy đặn lung linh, hai ngọn núi kiêu ngạo, eo thon tinh tế, bờ mông căng tròn.
Nhìn qua giống như là một quả đào căng tròn mọng nước, lộ ra khí chất mê hoặc và trưởng thành.
Còn con vẹt còn lại, toàn thân đều là lông, trên đỉnh đầu còn có ba cọng lông, nhìn qua chỉ là một con vẹt bình thường.
Cảm nhận của Quân Tiêu Dao về ba người và một con chim này là, nhìn qua thì đều không có khí tức uy áp, họ chỉ giống như chúng sinh bình thường có thể bắt gặp ở bất cứ nơi đâu trong thế tục.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không ngốc, hắn biết rằng những người có thể ở bên trong Tiên Điện Thanh Đồng lâu như vậy, hơn nữa còn có mối quan hệ mật thiết với Tiên Điện Thanh Đồng như vậy, dùng mông để nghĩ cũng có thể đoán được sự thật về họ không hề đơn giản như vậy.
"Vãn bối Quân gia, Quân Tiêu Dao, bái kiến bốn vị tiền bối." Quân Tiêu Dao chắp tay, lạnh nhạt đối mặt.
Việc tiết lộ danh tính và thân phận bối cảnh Quân gia của mình.
Quân Tiêu Dao tin rằng sau khi biết thân phận của mình, mấy người kia sẽ càng không gây bất lợi cho hắn.
"Hóa ra là thiên kiêu Quân gia, khó trách..." Tên què dùng ánh mắt kinh dị để đánh giá Quân Tiêu Dao.
Hiển nhiên, cho dù là sự tồn tại như bọn họ cũng từng nghe qua đại danh Quân gia vì thế trong mắt xuất hiện vẻ trịnh trọng.
Trước đó bọn họ từng suy đoán, với thiên phú của Quân Tiêu Dao thì hắn chắc chắn là truyền nhân của thế lực bất hủ.
Nhưng cũng không nghĩ tới địa vị của Quân Tiêu Dao lại lớn như vậy.
Với thực lực Quân gia thì cho dù là sự tồn tại siêu nhiên như bọn họ, cũng phải đối đãi một cách thận trọng chứ không thể khinh thường được.
Lão Hạt Tử nói: "Đứa bé Quân gia này, ngươi đối diện với đám người bọn ta mà không sợ hãi sao?"
Đổi lại nếu là những người khác khi nhìn thấy bọn họ xuất hiện ở nơi quỷ dị thần bí như Tiên Điện Thanh Đồng này, chắc chắn đều sẽ lo lắng, kiêng kị, thậm chí là sợ hãi.
Còn Quân Tiêu Dao lại vô cùng điềm nhiên không chút lo lắng gì.
"Nếu chư vị tiền bối muốn gây bất lợi cho vãn bối thì bây giờ vãn bối cũng không thể bình yên mà đứng ở đây nói chuyện với các tiền bối được." Quân Tiêu Dao khẽ cười nói.
"Chậc chậc, không hổ là người hữu duyên của chủ nhân, tâm tính này..." Tên què chậc chậc cảm thán nói.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, đáy mắt lại hiện lên một tia nghi hoặc.
Người hữu duyên của chủ nhân?
Trong đầu Quân Tiêu Dao thầm suy tư, nhưng hắn rất sáng suốt, không hề chủ động hỏi thăm bọn họ.
"Ai da, Thánh nhân mười tám tuổi là việc từ xưa đến nay chưa từng xảy ra, tiểu đệ đệ thật đúng là quá xuất chúng." Người phụ nữ đẹp kia bắt đầu tán thưởng, hai mắt lóe lục quang.
Dùng loại ánh mắt vô cùng thèm khát và trần trụi để đánh giá Quân Tiêu Dao.
Ngay cả Quân Tiêu Dao cũng khẽ run lên, cảm giác có chút đau thận.
Người phụ nữ này luôn khiến hắn có loại cảm giác rất nguy hiểm.
"Tiểu đệ đệ, thân thể ngươi sau khi tái tạo có cảm giác như thế nào?" Người phụ nữ đẹp bước rất nhanh về phía trước.
Sau một khắc, đã xuất hiện ở trước mặt Quân Tiêu Dao.
Chiêu này khiến ánh mắt Quân Tiêu Dao lóe lên dị mang.
Người phụ nữ đẹp kia chắc chắn là cường giả khủng bố trên cả chí tôn.
Còn có lão già mù kia, tên què, và con vẹt, đoán chừng cũng ở cấp bậc tương tự.
Những cường giả đỉnh cấp như vậy mà vẫn còn kẻ mà họ gọi là chủ nhân.
Rốt cục vị chủ nhân kia mạnh đến dường nào?
Ngay khi Quân Tiêu Dao còn đang suy tư, người phụ nữ đẹp kia lại đột nhiên duỗi bàn tay mềm mại ra, lục lọi và giở trờ với thân thể của Quân Tiêu Dao.
"Tiền bối?"
Cho dù là Quân Tiêu Dao cũng phải sững sờ, hoàn toàn không rõ tình huống gì đang xảy ra.
"Tiểu đệ đệ, nói không chừng thân thể ngươi sau khi tái tạo sẽ lưu lại tai họa ngầm nào đó, hãy để tỷ tỷ giúp ngươi kiểm tra."
Mặc dù nói như vậy, nhưng khóe miệng người phụ nữ lại như có nước bọt chảy xuống.
Nhục thân Quân Tiêu Dao đã trải qua sự nghiền ép của Vạn Vật Mẫu Khí, hắn đã có tư chất nhục thân thành Đế rồi, sao lại có thể có tai hoạ ngầm hoặc thiếu hụt được chứ?
Mượn cớ, tất cả chỉ là mượn cớ!
Khi sờ đến một nơi nào đó trên cơ thể Quân Tiêu Dao, người phụ nữ mở to hai mắt, hít sâu một hơi, kinh ngạc và sợ hãi nói: "To thật đấy!"
"Tiền bối xin tự trọng." Quân Tiêu Dao lui ra phía sau một bước, một mặt nghĩa chính ngôn từ.