Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 659 - Chương 659 - Đại Thương Công Chúa Không Xứng Có Được Tên Họ

Chương 659 - Đại Thương công chúa không xứng có được tên họ
Chương 659 - Đại Thương công chúa không xứng có được tên họ

Chương 659: Đại Thương công chúa không xứng có được tên họ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Một thế lực bất hủ lại muốn gia nhập Quân Đế Đình, ảnh hưởng gây nên sẽ rất lớn.

“Hả?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao trở nên thâm thúy.

Bàn Võ Thần Chủ này thật co được dãn được.

Bàn Võ Thần Chủ lộ ra ánh mắt kiên định. Tất nhiên ông ta không phải nhất thời xúc động, mà là trải qua suy nghĩ cặn kẽ, còn thương lượng với đám người lão hoàng chủ.

Thứ nhất, quốc lực của Bàn Võ Thần Triều đã suy yếu, đã khó gánh vác nổi tên tuổi của thế lực bất hủ.

Thứ hai, cả đế binh của họ cũng bị Quân gia cướp đi, còn mất đi một phần nội tình.

Còn có một điểm, chính là đại tranh chi thế này đã định sẵn là bốn bề dậy sóng. Những nơi như dị vực, sinh mệnh vùng cấm… đều bắt đầu có một ít động tĩnh xảy ra.

Ngày sau nếu có sóng to gió lớn ập đến, chỉ dựa vào một mình Bàn Võ Thần Triều thì có thể vượt qua hay không còn là một dấu chấm hỏi.

So với bèo dạt mây trôi, không bằng lựa chọn một cái đùi để ôm chặt lấy.

Mà gia nhập Quân Đế Đình cũng không khác gì gia nhập Quân gia.

“Đương nhiên có thể, Quân Đế Đình ta rất hoan nghênh một thế lực bất hủ đến.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.

Còn về độ trung thành của đám người Bàn Võ Thần Chủ, hắn tin tưởng đám người lão người mù nhất định sẽ có biện pháp.

Hơn nữa hiện tại Quân gia mới triển lộ ra thực lực vô địch, chắc chắn Bàn Võ Thần Chủ cũng không dám có tâm tư gì.

Lúc sau, cũng lục tục có một ít thế lực nhất lưu, nhị lưu muốn gia nhập Quân Đế Đình.

Quân Tiêu Dao cũng không trực tiếp đáp ứng, mà nói rằng sau đó sẽ sàng chọn, cũng không phải con chó con mèo nào cũng có thể gia nhập Quân Đế Đình.

Sau đó yến hội bắt đầu, Quân Tiêu Dao cũng đi tới bên người trong nhà.

Hắn vốn không thích xã giao.

Trên mặt đám người Quân Chiến Thiên, Khương Nhu luôn mang theo ý cười không hòa tan được.

Quân Tiêu Dao thật sự làm bọn họ quá tự hào.

Thánh Nhân trẻ tuổi nhất lịch sử!

Thánh Nhân mạnh nhất lịch sử!

Chủ nhân thế lực bất hủ trẻ tuổi nhất lịch sử!

Một mình Quân Tiêu Dao lại đoạt được ba danh hào đệ nhất lịch sử.

Nếu trong thời đại này, Quân Tiêu Dao không thể thành đạo thì tất cả những thiên kiêu khác càng đừng nghĩ.

Phía bên kia, trong đôi mắt mấy nữ tử Quân Linh Lung, Quân Dĩnh Nhi, Nạp Lan Nhược Hi, Bái Ngọc Nhi cũng tỏa ra ngôi sao nhỏ, mang theo sùng bái.

Sự ưu tú của Quân Tiêu Dao quả thực không thể miêu tả bằng bút mực.

“Các ngươi tu luyện cũng không tồi.” Quân Tiêu Dao cười nhạt và nói.

“Đâu có, thiên phú của chúng ta cũng chỉ như thế, cả đế lộ cũng không thể tiến vào, đâu giống công tử...” Quân Linh Lung lắc đầu và nói.

Nàng có được thất khiếu linh lung tâm, chính là tư chất Thánh Nhân. Kết quả hiện tại, Quân Tiêu Dao còn nhỏ hơn nàng cũng đã là Thánh Nhân, còn là Thánh Nhân mạnh nhất trong lịch sử.

“Không sao, ai có chí nấy, chưa chắc một hai phải bước vào đế lộ, vô dụng đến mấy cũng có công tử bảo hộ các ngươi, các ngươi còn sợ cái gì?” Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

Mấy nữ tử Quân Linh Lung nghe vậy thì trái tim đột nhiên tê dại, đôi mắt ngập nước hàm chứa si mê nồng đậm đến không hòa tan được.

Bên kia, trong đôi mắt của người qua đường Giáp không xứng có được tên họ - Đại Thương công chúa - cũng mang theo một tia si tình sâu sắc.

Nhưng chênh lệch hiện tại của nàng và Quân Tiêu Dao đã lớn đến không thể tưởng tượng.

Khóe mắt Quân Tiêu Dao chú ý tới vị công chúa này, hắn mơ hồ nhớ hình như nàng từng tiến đến tham gia buổi tiệc mười tuổi của mình.

Nghĩ đến đây, Quân Tiêu Dao đi đến phía trước.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đến, trái tim Đại Thương công chúa nhảy lên thình thịch.

“Ta nhớ rõ, ngươi cũng từng tới tham gia buổi tiệc mười tuổi của Quân mỗ đúng không?” Quân Tiêu Dao ôn nhu nói.

“Đúng... Đúng vậy.” Gương mặt Đại Thương công chúa khô nóng, cả mang tai cũng đỏ lên, trong lòng còn vô cùng kích động.

Khi nhìn gần, da thịt Quân Tiêu Dao trong suốt, ngũ quan tinh xảo sâu sắc, trên người còn có một luồng hương khí dễ ngửi. Đại Thương công chúa cảm thấy mình sắp ngất xỉu.

“Đa tạ, vương triều Đại Thương các ngươi nguyện ý gia nhập Quân Đế Đình không?” Quân Tiêu Dao hỏi.

Vương triều Đại Thương cũng là một vương triều cường thịnh nhất lưu.

“Nguyện ý!” Đại Thương công chúa gần như không cần nghĩ ngợi mà hô to.

“Rất tốt.” Quân Tiêu Dao cười.

Nàng cúi đầu, mặt đầy ngượng ngùng, ấp úng nói: “Thần Tử đại nhân, ta tên là...”

Nàng ngẩng đầu, lại phát hiện Quân Tiêu Dao đã trở về.

Đại Thương công chúa: “???”

Rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi chung quanh thấy thế thì thở dài thường thượt.

Chúng ta vẫn không biết tên họ thật sự của Đại Thương công chúa rốt cục là cái gì.

Bên này, Quân Tiêu Dao đi tới trước người Vong Xuyên.

“Biểu hiện của ngươi thực không tồi.” Quân Tiêu Dao gật đầu.

Tuy hắn gieo nô ấn cho Vong Xuyên, nhưng bản nhân Vong Xuyên cũng trung thành với Quân gia.

“Vong Xuyên sẽ vĩnh thế đi theo Thần Tử, sẽ không có chút vi phạm nào.” Trong mắt Vong Xuyên cũng hiện lên một tia sùng bái.

Thiên tư thực lực của Quân Tiêu Dao hoàn toàn làm hắn ta thán phục, trừ sùng bái ra thì không còn bất cứ tâm tư gì khác.

“Đúng rồi, về bảo khố của Luân Hồi Ma Tông...” Quân Tiêu Dao hạ giọng mà nói.

“Đã tìm được địa điểm đại khái.” Vong Xuyên nói.

Hắn ta là người duy nhất có thể tìm được và mở ra bảo khố của Luân Hồi Ma Tông.

“Rất tốt, đến lúc đó chúng ta trực tiếp đi tìm, không cần kiêng kỵ cái gì.” Quân Tiêu Dao cười cười.

Bất hủ chiến vừa kéo màn, Quân Tiêu Dao tin tưởng không có thế lực nào không có mắt, còn dám trêu chọc Quân gia.

Lúc này, Khương Nhu lại kêu Quân Tiêu Dao đi.

“Thánh Y và Lạc Ly một năm trước cũng đã đi lên đế lộ, sau đó con sẽ đi tìm các nàng đúng không?” Khương Nhu hỏi.

“Xem tình hình đi, nếu có thể gặp được.” Quân Tiêu Dao nói.

“Tiêu Dao, con không biết khi con bị nhốt trong Thanh Đồng Tiên Điện, cô bé Lạc Ly kia đã gầy đi mấy cân.”

“Còn Thánh Y nữa, nó một đêm tóc đen biến bạc đầu vì con, nếu con phụ hai người bọn họ thì nương sẽ không tha cho con.” Khương Nhu cũng mang theo chút đau lòng mà nói.

“Còn có việc này?” Quân Tiêu Dao cũng không nghĩ tới.

Có lẽ Khương Lạc Ly sẽ có chút phản ứng, nhưng Khương Thánh Y lại vì hắn một đêm bạc đầu, điều này nằm ngoài dự đoán của Quân Tiêu Dao.

“Quan hệ của con và Thánh Y không tính là gì, hơn nữa thể chất của các ngươi còn phù hợp, nói không chừng tương lai có thể sinh ra một Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.” Khương Nhu nói.

Nàng nói ba câu không rời khỏi chuyện ôm cháu.

“Việc này ngày sau lại nói sau.” Quân Tiêu Dao không đáp ứng, lấp lửng cái nào cũng được.

Hắn chí ở đế lộ, thật sự không thể phân tâm.

“Con đấy...” Khương Nhu cũng lắc lắc đầu.

Rõ ràng Quân Tiêu Dao có điều kiện tốt như vậy, nhưng ngặt nổi lại không để bụng nữ nhân.

Buổi tiệc này cũng kết thúc.

Bình Luận (0)
Comment