Chương 667: Buông xuống Kiếm Môn Quan
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Những thanh niên kia như bị dọa choáng váng, ngã bệt xuống mặt đất, chân cũng nhũn ra, thật lâu sau vẫn không đứng dậy nổi.
“Rốt cuộc vị công tử này có thân phận thế nào, sao lại yêu nghiệt đến mức đó!” Trong đôi mắt của thiếu nữ áo vàng xuất hiện sự sùng kính tán thưởng.
Sâu trong Sơn Hải Quan có khí tức chí tôn đang tràn ngập.
Một bóng người đứng sừng sững ngắm nhìn bóng dáng Quân Tiêu Dao rời đi.
“Thần Tử Quân gia bước lên đế lộ, cuộc tranh đấu của vương giả đế lộ, thú vị...” Người thủ hộ Sơn Hải Quan lạnh nhạt nói.
Ải thứ nhất Sơn Hải là khởi điểm của đế lộ.
Quân Tiêu Dao căn bản không có dự tính dừng lại, trực tiếp khởi hành lần nữa. Chỉ những kẻ khiếp đảm mới dừng bước không đi về phía trước, nán lại trong thành quan mà thôi.
Lại lên đường hướng tới tinh không cổ lộ, tất cả đều có vẻ thật đơn điệu.
Ngẫu nhiên có một ít Tinh Không Đạo Phỉ không có mắt muốn chặn đường giết Quân Tiêu Dao, đều bị hắn giơ ngón tay lên trấn sát.
Có đôi khi sẽ gặp phải vành đai sao băng, từng viên thiên thạch giáng thẳng về hướng hắn.
Quân Tiêu Dao không động cả một ngón tay thì không gian chung quanh đã bùng nổ sức mạnh chấn động, đánh nát những thiên thạch kia đi. Đây là thành quả sau bước đầu lĩnh ngộ Không Thư của Quân Tiêu Dao.
“Không Thư, khống chế không gian chi đạo, nếu phối hợp thêm một ít thân pháp thì chẳng phải có được cực tốc thiên địa sao?” Quân Tiêu Dao bỗng nghĩ đến.
Hắn tiếp tục bước chậm trên con đường tinh không.
Khi đi ngang qua một ít cổ tinh sinh mệnh, hắn sẽ thu thập một ít thánh dược, khoáng vật hi hữu.. trên đó
Nhưng những cơ duyên đó cũng không xem như đặc biệt tốt đối với Quân Tiêu Dao.
“Hay là cơ duyên của mấy ải đầu đều bị lấy đi hết rồi?” Quân Tiêu Dao than nhẹ.
Nhưng hắn cũng không thất vọng gì, đại cơ duyên chân chính đều nằm trên cổ lộ chung cực.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao tiếp tục đi trên tinh không cổ lộ thời gian ba tháng. Hắn cũng trải qua cửa thứ hai, cửa thứ ba, cửa thứ tư, cửa thứ năm. Nhưng hắn không dừng lại mà chỉ là đi ngang qua mà thôi.
Sau đó không lâu, Quân Tiêu Dao lại thấy được một tòa thành quan rộng lớn phía trước trời sao.
Chính là cửa thứ sáu của Hoang Thiên Đế lộ, Kiếm Môn Quan.
Quân Tiêu Dao trực tiếp bước vào thành.
Thiên kiêu dưới Đạo Thần Cảnh không có tư cách tiến vào thành này, nhưng tất nhiên Quân Tiêu Dao có thể trực tiếp tiến vào.
Những binh lính thủ vệ đó cảm ứng được một tia khí tức của Quân Tiêu Dao thì trong ánh mắt đều ẩn chứa sự kinh hãi.
Sau khi tiến vào Kiếm Môn Quan, Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị không dừng lại giống như trước đó, tiếp tục đi đến tòa thành quan tiếp theo.
Lúc này, bên tai hắn lại truyền đến tiếng bàn tán của một ít tu sĩ.
“Các ngươi nghe nói chưa, Nguyệt Hàn tiên tử của Quảng Hàn cổ tinh vực mời một chúng thiên kiêu tập hợp, hình như là biết được mảnh đất cơ duyên nào đó, muốn liên thủ đi thăm dò.”
“Đúng vậy, nghe nói bọn người Thanh Vân công tử của Thanh Vân cổ tinh vực muốn đến tham dự kìa.”
“Thanh Vân công tử, vị thiên kiêu đỉnh cấp đã tu ra hình thức tiên khí ban đầu đấy à?”
“Không sai, trong buổi tiệc này, nếu không tu luyện ra được hình thức tiên khí ban đầu thì không có tư cách theo Nguyệt Hàn tiên tử cùng tiến đến.”
Những tiếng nghị luận đó khiến Quân Tiêu Dao chú ý đến.
“Mảnh đất cơ duyên?” Quân Tiêu Dao suy tư.
Trên đường hắn đi tới cũng không phát hiện cơ duyên nào làm hắn đặc biệt cảm thấy hứng thú. Hiện giờ có cơ hội thì không thể bỏ lỡ.
“Hình thức tiên khí ban đầu sao?” Khóe miệng Quân Tiêu Dao nhếch lên một nụ cười nhạt khinh miệt.
Thiên kiêu tu luyện ra một luồng tiên khí đã được xem như tiểu đầu sỏ trên đế lộ, đủ để bước lên Hoang Thiên Thánh Bảng, đi đến nơi nào cũng sẽ khiến tứ phương kính sợ, gần như không có thiên kiêu nào dám trêu chọc.
Mà còn có một ít thiên kiêu thiên phú không tồi, tuy rằng không tu ra được một luồng tiên khí hoàn chỉnh, nhưng lại tạo ra được hình thức tiên khí ban đầu.
Loại thiên kiêu này cũng coi như đỉnh cấp, ngày sau nếu thật sự tu ra tiên khí thì chính là tiểu đầu sỏ, có tư cách lên bảng.
Đến nỗi Thanh Vân cổ tinh vực, Quảng Hàn cổ tinh vực chờ, đều là vờn quanh ở Hoang Thiên Tiên Vực chung quanh một ít tinh vực.
Quân Tiêu Dao thân là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Hoang Thiên Tiên Vực, tất nhiên sẽ không để ý đến những tiểu thiên kiêu trong góc khỉ ho cò gáy đó.
Rất nhanh, Quân Tiêu Dao đã đi tới một tửu lầu.
Rất nhiều thiên kiêu trong Kiếm Môn Quan cũng sôi nổi hội tụ tại đây.
Cho dù không thể được vị Nguyệt Hàn tiên tử kia lựa chọn làm minh hữu, nhưng ít nhất cũng có thể nhìn thấy tiên dung của nàng ta.
Nhìn những tu sĩ nam tính lũ lượt tiến vào tửu lầu, Quân Tiêu Dao âm thầm lắc đầu.
Thật là nơi nào cũng không thiếu liếm cẩu.
Trên tầng cao nhất tửu lầu, giờ phút này đã tiếng người ồn ào nhốn nháo.
Hơn trăm cái ghế không còn chỗ ngồi.
Thậm chí một ít thiên kiêu thân phận thực lực không đủ còn không có chỗ ngồi.
Khi Quân Tiêu Dao đến, nhìn thấy cảnh tượng này cũng hơi kinh ngạc.
Vị Nguyệt Hàn tiên tử kia cũng thật rất có nhân khí.
“Tránh ra.” Quân Tiêu Dao nhìn một thiên kiêu ở chỗ ngồi phía trước, lạnh nhạt nói.
Thiên kiêu đó quay đầu lại, vừa định rống một tiếng thì nhìn thấy dáng vẻ được tiên huy bao phủ, thần bí khó lường của Quân Tiêu Dao, lập tức nuốt một ngụm nước bọt, hậm hực nhường chỗ ngồi.
Trên đế lộ có một quy tắc ngầm, đó là gặp được những thiên kiêu có khuôn mặt mơ hồ, sáng lên, có đặc hiệu thì tuyệt đối đừng trêu chọc.
Có thể vừa chọc một cái thì sẽ mất luôn cái mạng nhỏ.
Hiển nhiên thiên kiêu này rất am hiểu chuyện đó.
Sau đó Quân Tiêu Dao ngồi xuống và chờ đợi Nguyệt Hàn tiên tử kia đến.
Lúc này, một đám người xuất hiện, khiến cho toàn bộ tửu lầu oanh động.
“Là Thanh Vân công tử của Thanh Vân cổ tinh vực, quả nhiên hắn đã tới!”
“Nói nhảm, người ta là người theo đuổi trung thành của Nguyệt Hàn tiên tử, tất nhiên sẽ không bỏ lỡ rồi.”
“Thanh Vân công tử là con trai môn chủ của Thanh Vân môn thuộc Thanh Vân cổ tinh vực, một vị truyền nhân thế lực bất hủ.”
“Người hầu đi theo bên cạnh hắn đều là chuẩn thánh.”
Rất nhiều người đang nghị luận.
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt đưa mắt nhìn qua.
Thanh Vân công tử kia cầm quạt xếp trong tay, khoác trên người một bộ thanh y, tu vi ở chuẩn thánh sơ kỳ.