Chương 675: Đích nữ nhất mạch Khổng Tước Đại Minh Vương
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cả hai đại chiến, mà điều khiến cho Cửu Đầu Sư Tử hãi hùng khiếp sợ chính là, thực lực của Ngọc Phật Tử vô cùng khủng bố.
Không hổ là quái thai cổ đại Tiểu Tây Thiên, Cửu Đầu Sư Tử cơ bản không ngăn được, trực tiếp bị trấn áp.
Về sau Cửu Đầu Sư Tử vẫn muốn phản kháng nhưng đều không có năng lực đào thoát.
“Bản Phật Tử không độ hóa ngươi đã là đối đãi nhân từ với ngươi rồi, hy vọng ngươi đừng có không biết thức thời.” Ngọc Phật Tử vẫn lạnh nhạt như cũ.
“Chờ chủ nhân nhà ta đến con đường Đế Vương, chính là tử kỳ của ngươi!” Cửu Đầu Sư Tử quát lên.
Nghe đến lời này, Ngọc Phật Tử nhắm hai mắt lại, lạnh lùng nói: “Thần Tử Quân gia trong miệng của ngươi đã sớm vẫn lạc ở bên trong Thanh Đồng Tiên Điện rồi.”
“Hắn đã giết Phật Tử và Phật Nữ Tiểu Tây Thiên chúng ta, nghiệp chướng quá sâu, kết quả bây giờ ngay cả bản thân cũng ngã xuống, đây là nhân quả.”
“Chủ nhân nhà ta vô địch dũng mãnh phi thường, là người đứng đầu thế hệ tuổi trẻ, quét ngang đương thời, tuyệt đối sẽ không chết!” Cửu Đầu Sư Tử phản bác.
“Ai…” Ngọc Phật Tử khẽ lắc đầu.
Sau đó, hắn tựa như nghĩ tới điều gì, lên tiếng: “Khổng Huyên.”
Thoại âm rơi xuống, một vị nữ tử xinh đẹp mặc váy dài Khổng Tước màu xanh ngọc ở bên ngoài đi tới.
Một đầu tóc xanh của nàng ta dùng trâm cài tóc Khổng Tước búi lên, sau lưng dường như có cửu sắc thần quang lúc ẩn lúc hiện.
Mơ hồ ở giữa, một đạo Cửu Sắc Tiên Khí hình thức sơ khai xoay xung quanh bên ngoài thân thể nàng ta, lờ mờ di động.
Nữ tử xinh đẹp này vô cùng mạnh mẽ, tu vi đã đạt đến cảnh giới Chuẩn Thánh Tiểu Viên Mãn, đồng dạng là thiên kiêu đỉnh cấp đã bước lên Hoang Thiên Thánh Bảng.
Nàng ta chính là đích nữ nhất mạch Khổng Tước Đại Minh Vương, Khổng Huyên.
Sau khi nàng ta xuất thế thì trực tiếp bị Ngọc Phật Tử thu phục, trở thành tùy tùng của hắn.
“Phật Tử đại nhân.” Khổng Huyên cung kính hành lễ, trong đôi mắt đẹp có một tia kính sợ lẫn sùng bái.
Nàng ta cũng không phải là bị Ngọc Phật Tử độ hóa, mà là cam tâm tình nguyện thần phục hắn, trở thành tùy tùng.
“Trước đó có tin tức nói, cửa thứ chín con đường Đế Vương có xuất hiện tổ Côn Bằng, ngươi đi một chuyến đi, nói không chừng có thể đạt được ít bảo bối, có lẽ có thể đạt được đại thần thông Côn Bằng.” Ngọc Phật Tử thản nhiên nói.
“Vâng, vậy Phật Tử đại nhân ngài…” Giọng nói Khổng Huyên dừng một chút.
“Ngoài cửa thứ mười hai con đường Đế Vương, Địa Ngục Tinh sắp sửa mở ra, bản Phật Tử cần phải chuẩn bị một phen, đi vào trong đó giành được Tiên Tủy, ngưng luyện ra đạo Tiên Khí thứ hai.” Ngọc Phật Tử lãnh đạm nói.
“Cái gì, Phật Tử đại nhân vậy mà sắp ngưng luyện ra đạo Tiên Khí thứ hai rồi ư?”
Khổng Huyên nghe vậy, đôi mắt đẹp trừng lớn, có vẻ rất giật mình.
Ở con đường Đế Vương, ngưng luyện ra một đạo Tiên Khí đã có thể xưng là tiểu đầu lĩnh, khiến tứ phương cúng bái.
Mà bây giờ, Ngọc Phật Tử lại sắp ngưng luyện ra đạo Tiên Khí thứ hai.
Nếu như thực sự thành công, vậy Ngọc Phật Tử tuyệt đối sẽ trở thành thiên kiêu đỉnh cấp đứng đầu con đường Đế Vương.
“Chúc mừng Phật Tử đại nhân, chờ đại nhân ngưng luyện ra đạo Tiên Khí thứ hai, đủ để trùng kích hạng nhất Hoang Thiên Thánh Bảng!” Trong đôi mắt đẹp của Khổng Huyên mang theo vẻ cuồng nhiệt.
“Lời này còn quá sớm để nói, ngươi đi trước đi.” Ngọc Phật Tử khoát tay nói.
“Vâng, Khổng Huyên nhất định vì Phật Tử đại nhân đoạt được đại thần thông Côn Bằng.” Khổng Huyên phát ra lời thề son sắt, sau đó rời đi.
“Lại còn sắp ngưng luyện ra đạo Tiên Khí thứ hai…” Cửu Đầu Sư Tử cũng cảm thấy vô cùng buồn bực.
Như vậy xem ra, hình như nó vĩnh viễn đều không có cơ hội tự do.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài cửa thứ mười hai con đường Đế Vương, bên trong tinh không rộng lớn. Một vị thanh sam kiếm khách đạp không mà đi. Bước chân của hắn hết sức huyền diệu, đường vân không gian dưới chân chảy xuôi.
Khoảng cách dài dằng dặc, ở dưới chân hắn giống như bằng không rút ngắn lại rất nhiều, cả người như là lóe lên hư không đi tới.
Một ít thiên kiêu ở trên Tinh Không Cổ Lộ tiến lên, nhìn đến bóng dáng chợt lóe lướt qua kia, trong mắt lộ ra một vệt kinh dị.
“Vị đó là… Hư Không Kiếm Tử, xem ra hắn cũng muốn đi đến Địa Ngục Tinh ở cửa mười hai con đường Đế Vương.”
“Nghe nói Hư Không Kiếm Tử này chuyên tu kiếm đạo không gian, trước đó còn ngông cuồng khiêu chiến Diệp Cô Thần đứng hạng nhất Hoang Thiên Thánh Bảng, kết quả một kiếm thua ở trong tay Diệp Cô Thần, may mắn chạy thoát chết…”
Mấy vị thiên kiêu này đang trao đổi.
Hư Không Kiếm Tử là thiên kiêu đỉnh cấp xếp hạng trước mười Hoang Thiên Thánh Bảng, một thân tu vi kiếm đạo kinh thiên động địa.
Không chỉ như thế, hắn còn thân mang Hư Thiên Thể, nắm trong tay thần thông không gian quỷ dị.
Trước đó, hắn từng lấy kiếm đạo khiêu chiến Kiếm Ma chuyển thế Diệp Cô Thần, kết quả một kiếm được dạy cho cách làm người.
Đây cũng là nỗi nhục không thể lau đi của Hư Không Kiếm Tử.
Ngay lúc mấy vị thiên kiêu này đang trò chuyện.
Đột nhiên, ở sau lưng bọn họ, một giọng nói lạnh lùng truyền đến đến: “Các ngươi lặp lại lần nữa?”
Mấy thiên kiêu này quay đầu lại, hoảng sợ nhìn Hư Không Kiếm Tử.
Phập phập!
Không gian chấn động, kiếm khí dâng lên, mấy thiên kiêu này trong nháy mắt đã bị chém đầu, ngay tiếp theo cả nguyên thần cũng bị vỡ nát.
Tiện tay giết chết mấy tên thiên kiêu lắm mồm, mặt mày Hư Không Kiếm Tử thản nhiên.
“Chờ ta đến Địa Ngục Tinh trước, ngưng luyện ra đạo Tiên Khí thứ hai, nhất định phải lần nữa khiêu chiến Diệp Cô Thần, tự tay rửa sạch sỉ nhục.” Hư Không Kiếm Tử âm thầm cắn răng.
“Ngoài ra, nếu như có thể tìm được nửa cuốn Không Thư khác thì ta cũng có nắm chắc đối phó với Diệp Cô Thần.” Hư Không Thánh Tử khẽ lắc đầu.
Hắn dĩ nhiên là người sở hữu nửa cuốn Không Thư!
“Đúng rồi, nghe nói cửa thứ chín con đường Đế Vương có xuất hiện tổ Côn Bằng, mặc dù bản tôn ta không rảnh đi trước, nhưng mà…” Giọng nói Hư Không Kiếm Tử dừng một chút.
Ở phía sau hắn, không gian chấn động, một bóng dáng giống y như đúc hắn nhưng khí tức lại yếu hơn một bậc xuất hiện.
Đúng là một đạo linh thân mà hắn đã ngưng luyện lâu dài ra.