Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 674 - Chương 674 - Ngọc Phật Tử Cường Đại

Chương 674 - Ngọc Phật Tử cường đại
Chương 674 - Ngọc Phật Tử cường đại

Chương 674: Ngọc Phật Tử cường đại

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cũng khó trách Mục Nguyệt Hàn để bụng như vậy, nếu thật sự là một Côn Bằng Sào, vậy tuyệt đối là một mảnh đất cơ duyên khổng lồ, sẽ khiến rất nhiều thiên kiêu đế lộ kéo đến.

“Nguyệt Hàn cũng chỉ biết được tin tức về Côn Bằng Sào từ một con đường khác, hơn nữa đã dần dần lan truyền ra.”

“Đến lúc đó, phỏng chừng sẽ có rất nhiều thiên kiêu tiến đến, thậm chí còn có khả năng xuất hiện thiên kiêu trên Hoang Thiên Thánh Bảng.”

“Cho nên chỉ dựa vào một mình Nguyệt Hàn thì khó có thể lấy được cơ duyên gì trong đó.” Mục Nguyệt Hàn thẳng thắn mà nói.

“Hừm, ta hiểu được, không sao, nhưng chúng ta muốn đi qua ải thứ chín đế lộ cũng tốn không ít thời gian.” Quân Tiêu Dao nhíu mày và nói.

Đế lộ là một con đường rất dài, từ ải thứ sáu đi đến ải thứ chín, cho dù lấy tốc độ cực nhanh cũng phải tồn mấy tháng, thậm chí là nửa năm.

“Chuyện này không thành vấn đề, nghe nói Côn Bằng Sào kia đang trong trạng thái phong bế, còn chưa hoàn toàn mở ra, chúng ta có đủ thời gian đi đến đó.” Mục Nguyệt Hàn nói.

“Vậy được, chuẩn bị một chút rồi lên đường đi.” Quân Tiêu Dao tùy ý nói.

Cơ duyên cấp bậc này sẽ khiến rất nhiều nhìn trộm, đến lúc đó nhất định sẽ có xung đột dữ dội bùng nổ.

Thiên kiêu bình thường chắn chắn phải chuẩn bị thật đầy đủ rồi mới đi, nhưng Quân Tiêu Dao lại nói chuyện rất thản nhiên, không có một chút lo lắng nào cả.

Điều này xuất phát từ đạo tâm vô địch, đứng trên cao nhìn xuống tất cả.

“Không hổ là Thần Tử...”

Khí khái khinh thường tất cả, có ta là vô địch của Quân Tiêu Dao khiến trái tim Mục Nguyệt Hàn tê dại.

“Đúng rồi, chỗ ngươi có nơi tắm gội không?” Quân Tiêu Dao đột nhiên hỏi.

Từ khi hắn bước lên đế lộ thì vẫn luôn tu luyện, lên đường, còn chưa dừng lại thả lỏng phút giây nào, càng đừng nói là tắm gội. Tuy rằng xương cốt của Quân Tiêu Dao sinh hương, không có tạp chất, căn bản sẽ không dơ.

“Đương nhiên là có.” Mục Nguyệt Hàn nói.

Nàng dẫn Quân Tiêu Dao tới linh tuyền riêng của mình, đồng thời rất tự giác gánh vác nhiệm vụ hầu hạ.

Quân Tiêu Dao cũng không cự tuyệt, có người chủ động hầu hạ cũng không tồi.

Dáng người Quân Tiêu Dao cân xứng, xương cốt hoàn mỹ không tì vết, còn tản ra hương khí nhàn nhạt, mỹ cảm hài hòa hơn thân thể rất nhiều nữ tử.

Mục Nguyệt Hàn nhìn mà ngây người, đồng thời ánh mắt bất giác dời xuống.

Nàng hít sâu một hơi, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên khiếp sợ cực độ.

“Quả nhiên Thần Tử đại nhân nói thật...” Mục Nguyệt Hàn mặt đỏ tim đập rộn lên.

Kích cỡ này thật sự không phải nữ tử bình thường có thể chịu được.

Trong lúc Quân Tiêu Dao nghỉ ngơi chỉnh đốn rồi chuẩn bị lên đường.

Ở ải thứ mười một đế lộ, trong một tòa phủ đệ rộng lớn, có phật quang kim sắc đang chiếu khắp, nhuộm đẫm cả tòa phủ đệ giống như tịnh thổ nhân gian.

Khi một ít thiên kiêu chung quanh đi ngang qua, nhìn thấy phủ đệ này thì trong mắt đều hiện ra một tia kiêng kỵ và sợ hãi nồng đậm.

Bởi vì nơi đây chính là phủ đệ của quái thai cổ đại của Tiểu Tây Thiên, Ngọc Phật Tử.

Ngọc Phật Tử là một nhân vật hào quang vạn trượng trên đế lộ.

Hắn ta là quái thai cổ đại của Tiểu Tây Thiên, người mang Bồ Đề Phật Tâm, xuất hiện sau rất nhiều kỷ nguyên bị phong ấn.

Vừa xuất thế thì hắn ta đã cường thế hàng phục con gái của nhất mạch Khổng Tước Đại Minh Vương.

Sau khi bước lên đế lộ, Ngọc Phật Tử lại tìm được một di tích cao tăng cổ đại, có được một xá lợi tử cổ xưa mà cường đại.

Cảnh giới tăng vọt, trực tiếp đột phá tới Thánh Nhân chi cảnh, lập tức dương danh đế lộ, cường thế bước lên Hoang Thiên Thánh Bảng.

Có thể nói, Ngọc Phật Tử là một trong những thiên kiêu hào quang lóa mắt nhất trên đế lộ.

Rất nhiều người đều cho rằng, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đi đến cuối đế lộ Hoang Thiên, sau đó bước lên cổ lộ chung cực, so đấu với các thiên kiêu của Cửu Thiên Tiên Vực khác.

Nhưng so sánh với quang huy của Ngọc Phật Tử, hắn ta có một điểm khiến người ta sợ hãi và kiêng kỵ, có người ngầm gọi Ngọc Phật Tử là mặt hổ mỉm cười.

Bởi vì hầu như lúc nào Ngọc Phật Tử cũng luôn híp mắt, trên mặt mang theo ý cười ôn nhuận như ngọc.

Tuy hắn ta không giết người, nhưng lại khống chế một môn độ hóa chi thuật khủng bố, có thể thao túng tư duy của người khác.

Vậy càng khủng bố.

Bị người ta thao túng, quả thực còn khó chịu hơn cả chết.

Có vài người nhìn thấy, trước phủ đệ của Ngọc Phật Tử có người đang quét lá rụng trên mặt đất.

“Trời ạ, là Cổ Kiếm Tâm đứng thứ tám mươi sáu trên Hoang Thiên Thánh Bảng, hắn chỉ chống đối Ngọc Phật Tử một chút mà đã bị người này độ hóa.”

“Quá khủng bố...”

Rất nhiều thiên kiêu đối né tránh Ngọc Phật Tử như né tà.

Giờ phút này, sâu trong phủ đệ có một tòa Phật đường rộng lớn.

Trong Phật đường, Ngọc Phật Tử mặc một bộ thiền y màu ngọc đang ngồi xếp bằng trên người một con dị thú.

Ngọc Phật Tử dáng người thon dài, mặt như quan ngọc, trên đầu có tóc dài trút xuống, cả người có vẻ ôn nhuận như ngọc.

Hắn ta luôn hơi híp mắt, khóe miệng nhếch lên, giống như vị Phật tôn cầm hoa mà cười trong truyền thuyết của Tiểu Tây Thiên.

Mà dị thú dưới thân hắn ta rõ ràng là Cửu Đầu Sư Tử!

“Đáng chết, ngươi cái con lừa ngốc lông dài này, có gan thì giết ta đi!”

Cửu Đầu Sư Tử rống lên, toàn thân tràn đầy kim quang, tu vi bộc phát, muốn đánh văng Ngọc Phật Tử ra.

Nhưng Ngọc Phật Tử lại ngồi vững như núi Thái Sơn, trấn áp Cửu Đầu Sư Tử.

“Ngươi có duyên với ngã Phật ta, trở thành thú cưỡi của bản Phật Tử, không thể tốt hơn.” Ngọc Phật Tử vẫn mỉm cười như cũ, cũng không tức giận.

“Duyên đại gia nhà ngươi, chủ nhân của lão tử chỉ có một, chính là Thần Tử Quân gia, ngươi tính cọng rễ hành nào!” Cửu Đầu Sư Tử không ngừng gầm rú.

Trước đó con đường Đế Vương mở ra, nó cũng cùng một nhóm người Quân gia, cùng đám người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh cùng nhau bước lên con đường Đế Vương.

Sau đó mỗi người đều tự tìm cơ duyên của riêng mình, chia nhau ra.

Về sau, tin tức di tích Cao Tăng Cổ Đại truyền ra, Cửu Đầu Sư Tử cũng muốn đi thử thời vận.

Dù sao nhất mạch Cửu Đầu Sư Tử, tổ tiên và đạo Phật có nguồn gốc cực sâu, nói không chừng nó cũng có thể từ đó đạt được một chút cơ duyên.

Ai mà ngờ, lại đụng phải tên hung ác Ngọc Phật Tử này.

Ngọc Phật Tử muốn biến Cửu Đầu Sư Tử thành thú cưỡi, Cửu Đầu Sư Tử đương nhiên không vui.

Bình Luận (0)
Comment