Chương 677: Kim Sí Tiểu Bằng Vương
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây chính là một vị Tiểu Cự Đầu, xuất thân từ Hải Vương Cổ Tinh Vực.
Tuy là thiên kiêu xuất thân từ Cổ Tinh Vực nhưng tư chất lại cực kỳ yêu nghiệt, không kém gì truyền nhân thế lực bất hủ trên Hoang Thiên Tiên Vực.
Nghe đồn người hắn ta mang huyết mạch Hải Thần cực kỳ cổ xưa, hùng cứ Thánh Bảng, không ai dám trêu chọc.
Trên biển hiện ra hai bóng dáng, là hai thanh niên khí tức bất phàm.
Một người trên da phủ đầy vảy như cá.
Một người sau lưng có pháp lực cuộn lại thành bó tơ đang rối loạn kiểu như xúc tua.
“Thì ra không phải Hải Thần Tam thái tử mà là hai tùy tùng của hắn, Phiên Giang Hầu và Náo Hải Hầu.” Có thiên kiêu lên tiếng.
Người thanh niên trên da phủ đầy vảy cá chính là Phiên Giang Hầu.
Hắn ta đưa mắt lạnh lùng liếc nhìn bốn phương, nói: “Đại thần thông Côn Bằng này rất quan trọng với thái tử, chúng ta nhất định phải có được.”
“Đó là đương nhiên, nếu như Tam thái tử đạt được đại thần thông Côn Bằng thì tuyệt đối là như hổ thêm cánh, nói không chừng còn có thể nhờ vào nó tu luyện ra đạo Tiên Khí thứ hai.” Náo Hải Hầu lên tiếng.
Bị tổ Côn Bằng thu hút không chỉ có Hải Thần Tam thái tử, ở một hướng khác, có tiếng xé gió chấn động, kim quang óng ánh, một con Đại Bàng Kim Sí Điểu ngang trời bay đến.
Hào quang Đại Bàng Kim Sí Điểu chợt lóe, biến thành hình người, anh tuấn thần võ, tóc dài màu vàng rối tung, ánh nhìn trong con ngươi bắn ra tựa như Thiên Đao sắc bén.
Nếu như lúc này Quân Tiêu Dao có mặt ở đây thì ắt sẽ nhận ra đây là một người quen cũ, Kim Sí Tiểu Bằng Vương.
“Là Kim Sí Tiểu Bằng Vương, hắn cũng đến đây!” Ánh mắt rất nhiều thiên kiêu đều lộ ra vẻ kiêng kỵ.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương, xem như là thiên kiêu tương đối thảm thương.
Liên tiếp bị Quân Tiêu Dao đả kích, thậm chí ở Tiên Cổ Đạo Hồ, Kim Sí Tiểu Bằng Vương nhìn thấy Quân Tiêu Dao, ngay cả ý chí chiến đấu cũng không có, trực tiếp chạy trốn.
Nhưng về sau, sau khi nghe được Quân Tiêu Dao đã ngã xuống ở Thanh Đồng Tiên Điện, Kim Sí Tiểu Bằng Vương mới bình thường trở lại, cảm giác khói mù tan biến.
Đạo tâm của gã lại lần nữa khôi phục, trạng thái đặc biệt tốt, cảm giác bản thân vô địch ấy lại trở về.
“Bóng tối đã qua, phải suy nghĩ hướng về tương lai, chờ ta đạt được đại thần thông Côn Bằng rồi, ắt hẳn sẽ có thể đánh vào vị trí trước mười Hoang Thiên Thánh Bảng!”
Trong mắt Kim Sí Tiểu Bằng Vương nở rộ thần thái tự tin.
Thời đại của Quân Tiêu Dao đã qua rồi.
Chỉ có thiên kiêu còn sống mới có tư cách bàn chuyện tương lai.
“Bản thể của Kim Sí Tiểu Bằng Vương là Đại Bàng Kim Sí, nếu có thể đạt được đại thần thông Côn Bằng, tuyệt đối sẽ như hổ mọc thêm cánh.” Mắt một ít thiên kiêu lộ ra ánh sáng âm u.
Bọn họ cũng không hy vọng trên con đường Đế Vương lại nhiều ra thêm một tên thiên kiêu cường đại.
“Tài nguyên tổ Côn Bằng chỗ này là thuộc về Phật Tử đại nhân!”
Lúc này, một giọng nữ vang lên.
Tinh không phía xa có Cửu Sắc Thần Quang lóe lên.
Một nữ tử xinh đẹp người mặc váy dài Khổng Tước màu xanh ngọc băng qua sông hư không mà đến, thần quang quanh người chấn động, phát ra khí tức cường đại.
“Là Khổng Huyên, tùy tùng của Ngọc Phật Tử!” Ánh mắt của rất nhiều thiên kiêu con đường Đế Vương lộ ra vẻ kiêng kỵ.
Ngọc Phật Tử, đây chính là một trong số những kẻ không thể trêu chọc nhất trên con đường Đế Vương.
Thấy Khổng Huyên đến, trong mắt Kim Sí Tiểu Bằng Vương lóe lên tia sáng, nhưng nghe đến lời của nàng ta, mắt Kim Sí Tiểu Bằng Vương tức thì lộ vẻ không vui.
Gã khẽ nhíu mày nói: “Khổng Huyên, Ngọc Phật Tử đó đã rót thứ canh gì cho ngươi, ngươi thế mà lại trung thành với hắn như vậy sao?”
Trong lời nói đúng là không thiếu một chút ghen tuông.
Tộc Kim Sí Đại Bàng và nhất mạch Khổng Tước Đại Minh Vương cũng coi như là qua lại thân thiết nhiều đời.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng biết Khổng Huyên.
Thậm chí gã còn có một chút thiện cảm với Khổng Huyên này.
Chỉ tiếc Khổng Huyên hoàn toàn là tùy tùng cuồng nhiệt của Ngọc Phật Tử, điều này đã khiến cho Kim Sí Tiểu Bằng Vương ôm địch ý rất lớn với Ngọc Phật Tử nọ.
“Sự hùng mạnh của Phật Tử đại nhân, ngươi sao có thể hiểu biết được chứ.” Khổng Huyên nhìn về phía Kim Sí Tiểu Bằng Vương, trong đôi mắt đẹp mang theo một tia lạnh lùng khinh bỉ.
“Ngươi…” Ánh mắt Kim Sí Tiểu Bằng Vương trầm xuống.
“Hừ, chờ ta đạt được đại thần thông Côn Bằng rồi, tu vi tăng lên, nhất định phải đi gặp tên Ngọc Phật Tử gì đó một lần!” Kim Sí Tiểu Bằng Vương hừ lạnh nói.
“Phật Tử đại nhân là vô địch, ngươi không có cơ hội đâu.” Khổng Huyên lắc đầu.
Khổng Huyên gần như là sùng bái Ngọc Phật Tử một cách mù quáng. Ở trong mắt nàng ta, Ngọc Phật Tử chính là nhân tài kiệt xuất thiên kiêu số một con đường Đế Vương, chú định sẽ bước lên Cổ Lộ cuối cùng.
Chứng kiến vẻ sùng bái cuồng nhiệt trong mắt Khổng Huyên, Kim Sí Tiểu Bằng Vương cực kỳ không thích, trong lòng lên men.
Nhưng gã không thừa nhận cũng không được, Ngọc Phật Tử rất mạnh.
Nếu như không chiếm được đại thần thông Côn Bằng hoặc là tinh huyết Côn Bằng thì ngay cả tư cách giao thủ với Ngọc Phật Tử Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng không có.
Chính là bởi vì vậy, trong mắt Kim Sí Tiểu Bằng Vương hiện lên vẻ kiên quyết.
Cơ duyên tổ Côn Bằng lần này, gã tuyệt đối không thể bỏ qua.
Trong lúc đang chờ đợi ở chỗ này, lại lần nữa có một bóng dáng xé rách hư không mà đến.
Đó là một vị thanh sam kiếm khách lưng đeo trường kiếm, mặt mày hờ hững, thẳng xé rách hư không xung quanh, đáp xuống nơi này.
Vào lúc hắn hiện thân, không gian xung quanh đều đang chấn động, từng đạo kiếm khí nhộn nhạo bên trong hư không, mấy vị thiên kiêu xung quanh không kịp né tránh, thậm chí trực tiếp bị xoắn nát thành sương máu bao quanh!
“Là Hư Không Kiếm Tử, vậy mà hắn cũng tới đây!”
Thanh sam kiếm khách này chính là Hư Không Kiếm Tử.
Hay là nói, là linh thân của Hư Không Kiếm Tử.
Nhưng cho dù chỉ là một đạo linh thân, đối với thiên kiêu ở đây mà nói, đều là tuyệt đối không thể chiến thắng.
Tên này chính là kẻ hung ác xếp hạng trước mười Hoang Thiên Thánh Bảng đấy.
“Hư Không Kiếm Tử…”
Đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Khổng Huyên thấy Hư Không Kiếm Tử đến, nét mặt cũng cứng đờ một lúc, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.
Có điều sau khi cảm ứng được tu vi của Hư Không Kiếm Tử, đáy lòng bọn họ mới khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Rõ ràng đây chỉ là một đạo linh thân.
Nhưng bọn họ cũng không hề thả lỏng cảnh giác.
Hư Không Kiếm Tử đến từ Thiên Hư Cổ Tinh Vực.