Chương 699: Người mặc áo choàng đen cường đại
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nơi này chính là lối vào sao, hẳn phía dưới là tầng thứ nhất của Địa Ngục Tinh.” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Từ mặt đất nối đến xuống phía dưới, Địa Ngục Tinh có tất cả mười tám tầng.
Còn tầng thứ mười chín trong truyền thuyết chắc chính là trung tâm của Địa Ngục Tinh.
Nói không chừng nơi đó có cất giấu bí mật hình thành Địa Ngục Tinh.
“Một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh, nếu có cơ hội thì có nên vào xem không?” Quân Tiêu Dao đang suy nghĩ.
Lúc này, trong đầu hắn đột nhiên truyền đến giọng nói của hệ thống: “Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh!”
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì có chút toát mồ hôi mà nói: “Hệ thống, ngươi muốn tìm đường chết cho ta như vậy sao?”
Những nơi đánh dấu đó không phải là Táng giới thì chính là Thanh Đồng Tiên Điện, hiện giờ đến tầng thứ mười chín của địa ngục, tất cả đều là những nơi như âm phủ.
Hệ thống ngại hắn không đủ tìm đường chết sao?
“Hệ thống hết sức trung thành phục vụ vì ký chủ, tuyệt đối không có ý xấu xa gì, cũng không có suy nghĩ đưa ký chủ vào chỗ chết.” Hệ thống dùng âm thanh máy móc mà trả lời.
“Được rồi, ta tin ngươi.” Quân Tiêu Dao nói.
Cả hắn đều không tin lời nói của mình.
Đương nhiên, đây chỉ là một nhạc đệm, Quân Tiêu Dao cũng thật sự có chút hứng thú với mười chín tầng địa ngục trong truyền thuyết.
Kế tiếp, Quân Tiêu Dao bước xuống tầng thứ nhất.
Sau khi xuống tầng thứ nhất, ngoài thân thể Quân Tiêu Dao mơ hồ hiện ra một gông xiềng. Khi sợi gông xiềng kia hiện lên, Quân Tiêu Dao cảm thấy sức mạnh nhục thân của mình bị áp chế mất một phần mười.
Bởi vì đã sớm biết nên Quân Tiêu Dao không có bất cứ hoảng loạn nào.
Dựa vào sức mạnh nhục thân của hắn, đừng nói chỉ suy yếu một phần mười, dù chỉ giảm 1% sức mạnh thì cũng vượt xa thiên kiêu cùng đẳng cấp.
Quân Tiêu Dao tiếp tục đi tới.
Trong lúc thâm nhập, hắn cũng đụng phải Địa Ma.
Loại Địa Ma này có vẻ càng dữ tợn hơn Nhân Ma, giống như dã thú, đương nhiên thực lực của chúng cũng càng mạnh, tu vi yếu nhất cũng là Đạo Thần Cảnh đại viên mãn.
Nhưng lấy tu vi của Quân Tiêu Dao thì tất nhiên là đẩy ngang một đường.
Trên đường đi, hắn cũng đang tìm kiếm Tiên Tủy.
Cùng lúc đó, ở một nơi khác dưới mặt đất, một người mặc áo choàng đen tùy tiện ra tay đánh chết một đám Địa Ma.
Ngoài thân thể hắn ta mơ hồ hiện ra hai luồng tiên khí, luồng tiên khí thứ hai có chút hư ảo, điều này đủ để làm mọi người chấn động.
Tu vi như vậy đủ để được coi là tiểu đầu sỏ, nhưng hắn lại không để ai biết!
“Sao lại vậy, sao người mặc áo choàng đen kia lại có được thực lực cấp bậc tiểu đầu sỏ?”
Ở đạo tràng bên ngoài Địa Ngục Tinh, một ít thiên kiêu xuyên thấu qua quầng sáng gương đồng, chú ý tới người mặc áo choàng đen nọ.
“Hả?” Cho dù là thống lĩnh kia cũng có chút kinh ngạc.
Theo lý thuyết, thiên kiêu dạng này phải nổi danh như đám người Ngọc Phật Tử, Hư Không Kiếm Tử, Tam Thái Tử Hải Thần mới đúng. Nhưng hắn ta lại vô cùng kín tiếng, thậm chí không để lộ cả tướng mạo.
“Chẳng lẽ là, thiên kiêu cấm kỵ trên cổ lộ chung cực phái tới...”
Ánh mắt Sùng Minh Chí Tôn thâm thúy, thân là người thủ hộ đế quan, lão biết rõ có một vài thiên kiêu yêu nghiệt, chúa tể cổ lộ, có thể nói là cấm kỵ, đã được định sẵn là có thể đi đến cuối cổ lộ chung cực.
Những thiên kiêu cấm kỵ đó, cho dù chỉ là tùy tùng, nhưng cũng có thực lực từ tiểu đầu sỏ trở lên.
Một ít thiên kiêu cấm kỵ cũng thích phái một ít tùy tùng thủ hạ đến các cổ lộ, tìm hiểu tình báo và tin tức của thiên kiêu khắp nơi để phòng ngừa chu đáo.
Nếu không có gì bất ngờ thì người mặc áo choàng đen này chính là cũng là thủ hạ do thiên kiêu cấm kỵ trên cổ lộ chung cực phái ra tìm hiểu tin tức.
“Không biết là vị thiên kiêu cấm kỵ nào phái thủ hạ tới, nhưng... Nếu trêu chọc phải Thần Tử Quân gia...” Sùng Minh Chí Tôn tặc lưỡi, lắc đầu.
Cho dù là thiên kiêu cấm kỵ, nếu trêu chọc Thần Tử Quân gia thì phỏng chừng cũng không có kết cục gì tốt.
Trong lúc mọi người trên đạo tràng Địa Ngục Tinh kinh ngạc cảm thán, người mặc áo choàng đen kia lại suy tư mà nói: “Hiện tại Thần Tử Quân gia còn chưa hoàn toàn trưởng thành, nghe nói chưa ngưng tụ ra được tiên khí nữa.”
“Nếu ra tay nhổ cỏ tận gốc và lúc này, nói không chừng có thể giải quyết một tai hoạ ngầm cho chủ nhân.”
“Nhưng hắn có một ngọc phù có thể giải trừ áp chế trong thời gian ngắn, để bảo đảm, một mình ta ra tay cũng không ổn thỏa lắm.”
“Đúng rồi, hình như trước đó có mấy người lộ ra địch ý với Thần Tử Quân gia...”
Người mặc áo choàng đen kia lẩm bẩm, trong mắt hắn hiện lên một ánh sao, thân thể chợt lóe, bắt đầu đi đến nơi khác.
Ở phía Quân Tiêu Dao, hắn tăng nhanh tốc độ tiến lên, không đến nửa canh giờ thì đã tìm được lối vào dẫn lên tầng thứ hai.
Hắn tiếp tục thâm nhập, thân thể lại hiện ra một gông xiềng. Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói, loại gông xiềng này có cũng được mà không có cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Rất nhanh, sau khi Quân Tiêu Dao diệt sát một đám Địa Ma thì phát hiện một khối ngọc tủy tiên khí dạt dào ở một hang động đá vôi.
Ngọc tủy này lấp lánh trong trẻo, quấn quanh tiên khí, năng lượng thuần túy này càng tinh thuần hơn cả tiên nguyên.
“Không tồi, nhưng ta không chỉ muốn một khối Tiên Tủy.” Quân Tiêu Dao cất Tiên Tủy đi.
Đối với hắn thì một khối Tiên Tủy chỉ như muối bỏ biển.
Cái hắn cần là một mạch khoáng Tiên Tủy!
Nhưng hiển nhiên, ở mấy tầng phía trên không có khả năng xuất hiện mạch khoáng Tiên Tủy, ít nhất cũng phải thâm nhập xuống mười tầng.
Quân Tiêu Dao đẩy ngang một đường, giống như muốn đánh xuyên qua Địa Ngục Tinh, lao xuống phía dưới với tốc độ cực nhanh.
Ở đạo tràng Địa Ngục Tinh, rất nhiều người đều xem ngây người, tốc độ của Quân Tiêu Dao thật sự khiến người ta kinh hãi.
Vật ma hóa nào cũng không địch lại được Quân Tiêu Dao.
“Nhìn thấy không, mụ già thúi, trợn to đôi mắt của ngươi lên, đây là thực lực của chủ nhân nhà ta!” Cửu Đầu Sư Tử bắt đầu khoe khoang.
Còn Khổng Huyên thì trầm mặc không nói, trong mắt hiện lên sự bướng bỉnh.
Nàng tin tưởng Ngọc Phật Tử sẽ không yếu hơn Quân Tiêu Dao.
Sự thật cũng đúng như thế, tuy tốc độ của đám người Ngọc Phật Tử kém hơn Quân Tiêu Dao, nhưng cũng không chậm.