Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 759 - Chương 759 - Thần Tử Đạp Long Môn

Chương 759 - Thần Tử đạp Long Môn
Chương 759 - Thần Tử đạp Long Môn

Chương 759: Thần Tử đạp Long Môn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ở nơi xa hơn, có một cánh cửa Thanh Đồng to lớn vô song, cánh cửa đó cao mấy vạn trượng, đứng sừng sững chỗ sâu vũ trụ sao trời, tản ra cổ xưa Hồng Hoang chi khí.

Mà ở mặt ngoài của cánh cửa Thanh Đồng có điêu khắc rất nhiều chân long sinh động như thật, dưới sự chiếu sáng của ánh sao, nhìn chúng như có sự sống thật sự.

“Đây là Long Môn.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Long Môn lấy ý nghĩa từ câu chuyện cá chép vượt Long Môn, thiên kiêu có thể bước qua đế lộ, đi đến Long Môn thì không ai không phải là nhân tài kiệt xuất.

Bọn họ như cá chép, lướt qua Long Môn này là có được cơ hội phong vân hóa rồng.

Đương nhiên, cuối cùng trở thành long hay là thi hài chôn cốt trên cổ lộ thì phải xem thực lực vận khí của từng người.

Giờ phút này, những thiên kiêu đi tới Long Môn đều lục tục bước vào trong đó.

Mỗi khi một tu sĩ bước vào, Long Môn sẽ sáng lên một ánh hào quang đại đạo.

Có người có thể thắp lên hào quang mấy chục trượng, có người đạt được ánh hào quang đại đạo mấy trăm trượng.

Long Môn không chỉ là một cánh cửa dẫn đến cổ lộ chung cực, nó còn là một cổ khí, có được năng lực kiểm tra thực lực thiên tư sơ bộ của thiên kiêu.

Căn cứ vào trình độ thiên tư khác nhau mà ánh hào quang đại đạo tỏa ra cũng bất đồng.

Nói chung, thiên kiêu cấp bậc tiểu đầu sỏ cũng đủ để thắp sáng lên hào quang đại đạo ngàn trượng.

Ở trước Long Môn cũng có rất nhiều thiên kiêu không vội vã bước vào, mà đang đánh giá những thiên kiêu đi vào Long Môn.

“Chậc chậc, ta nghe nói vào khoảng thời gian trước, khi một vị Thánh Tử của Cổ Lan Thánh Giáo bước vào Long Môn đã tạo nên hào quang đại đạo lên tới năm ngàn trượng.”

“Cái gì, năm ngàn trượng, vậy chẳng phải tương đương với năm tiểu đầu sỏ?” Có tu sĩ kinh ngạc nói.

“Vậy đã là gì, ngươi có nghe nói đến Cổ Phật chuyển thế - Phạn Thiên của Tây Thiên Giáo trên Huyền Thiên Tiên Vực không?”

“Ta cũng từng nghe, Phạn Thiên kia khủng bố tới cực điểm, làm sáng lên hào quang đại đạo hai vạn trượng, còn có dị tượng phật quang đi kèm theo, quả thực là cấm kỵ trong cấm kỵ...”

Một ít tu sĩ nhắc đến thiên kiêu cấm kỵ thì trong mắt đều xuất hiện một tia kính sợ.

Có thể khiến Long Môn tỏa ra hào quang một vạn trượng đã tương đương với thiên kiêu cấm kỵ.

Hai vạn trượng chính là cấm kỵ trong cấm kỵ.

Nghe mấy thiên kiêu này bàn tán, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn bình tĩnh như nước.

“Quả nhiên, trong đại tranh chi thế này, yêu nghiệt nào cũng hiện thân, nhưng... Cũng chỉ như thế mà thôi.” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, cũng không để ý mấy.

Đạo tâm vô địch của hắn sớm đã không thể dao động, cả trời mà hắn còn không coi ra gì, huống chi là những thiên kiêu trẻ tuổi đó.

“Hả, người nọ là ai, cả người được tiên quang bao phủ, khí cơ thâm thúy...” Một ít tu sĩ cũng chú ý tới Quân Tiêu Dao.

Dù sao thì khí chất của Quân Tiêu Dao quá siêu nhiên, trên người có tiên quang bao phủ, có dị tượng vờn quanh, trông như hạc trong bầy gà.

Người nào cũng có thể đoán được hắn tuyệt đối là nhân vật không đơn giản.

“Chẳng lẽ lại là một tiểu đầu sỏ?”

“Hình như hắn đi tới từ hướng Hoang Thiên Tiên Vực?”

“Thì ra là Hoang Thiên Tiên Vực, gần đây tin tức về Hoang Thiên Tiên Vực đã truyền khắp toàn bộ cổ lộ.”

“Vị dị số vạn cổ kia đúng không, nghe nói là Thần Tử Quân gia của Hoang Cổ thế gia.”

Nhắc tới Hoang Thiên Tiên Vực, rất nhiều tu sĩ tiên vực khác ở đây đều bắt đầu thao thao bất tuyệt.

Ở đây không có bao nhiêu thiên kiêu Hoang Thiên Tiên Vực, đa số họ đều hội tụ ở Hàm Cốc Quan, còn chưa lên đường. Quân Tiêu Dao được xem như thiên kiêu Hoang Thiên Tiên Vực bước lên cổ lộ chung cực sớm nhất.

“Vị công tử kia là ai, khí chất thật bất phàm.” Cũng có nữ tu hai mắt tỏa sáng, đang tò mò dò hỏi.

Rất nhiều ánh mắt ở đây đều dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao cũng đã quen, hắn lạnh nhạt đi về hướng Long Môn.

“Các ngươi đoán vị thiên kiêu Hoang Thiên Tiên Vực kia sẽ thắp sáng hào quang đại đạo bao nhiêu trượng.”

“Ít nhất cũng là ngàn trượng cấp bậc tiểu đầu sỏ, khí tức đó quá thâm thúy.”

Hành động của Quân Tiêu Dao lập tức thu hút ánh mắt của bát phương, Quân Tiêu Dao bước nửa chân vào Long Môn thì Long Môn vốn đang im ắng lập tức nổ vang rung động.

Có hào quang đại đạo bắt đầu điên cuồng tràn ra, trực tiếp tăng vọt tới vạn trượng!

“Cái gì, vạn trượng của thiên kiêu cấm kỵ!”

Tất cả tiên vực thiên kiêu đế lộ bốn phương tám hướng thấy tình cảnh này thì vẻ mặt cùng hiện lên chấn động cực hạn.

Cho dù là thiên kiêu cấm kỵ cũng không có khả năng vừa bước vào nửa chân đã dẫn động ánh hào quang đại đạo vạn trượng.

Trừ phi...

Người này là cấm kỵ trong cấm kỵ!

Quân Tiêu Dao tiếp tục cất bước, một chân bước vào Long Môn.

Ánh hào quang đại đạo mà Long Môn tỏa ra tăng vọt như giếng phun.

Hai vạn trượng!

Năm vạn trượng!

Mười vạn trượng!

Hai mươi vạn trượng!

Đến cuối cùng, trực tiếp tăng vọt tới trăm vạn trượng!

Một cột sáng vô cùng lộng lẫy bay lên trời từ Long Môn, chiếu sáng toàn bộ vũ trụ hắc ám cô quạnh!

Toàn bộ cổ lộ chung cực đều có thể nhìn thấy hào quang lộng lẫy này!

Tất cả thiên kiêu bên ngoài Long Môn đều sợ ngây người.

Một vạn trượng xem như thiên kiêu cấm kỵ.

Hai vạn trượng là cấm kỵ trong cấm kỵ.

Vậy một trăm vạn trượng thì tính là cái gì?

Nhưng còn không đợi các thiên kiêu kia tỉnh táo lại từ chấn động thì một chân khác của Quân Tiêu Dao lại bước vào Long Môn.

Lúc này, ánh hào quang đại đạo phóng ra từ Long Môn đã không thể đo lường được chính xác nữa, nó như đã chiếu khắp ba ngàn vũ trụ!

Đồng thời, phía trên Long Môn, chân long dc điêu khắc sinh động như thật kia bắt đầu sống lại.

Đến cuối cùng, chừng một trăm hư ảnh hình rồng thoát ra từ Long Môn, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rồng ngâm, làm chấn động toàn bộ cổ lộ chung cực!

Chúng như đang đang nổ vang pháo mừng vì sự ra đời của vương!

Chung quanh Long Môn, tất cả các thiên kiêu tu sĩ đều hít thở không thông, ngơ ngác nhìn cảnh tượng chấn động trước mắt, trong đầu họ nổ vang, không thể tin nổi.

Vị công tử được tiên quang bao phủ trước mặt thật sự không thể cân nhắc bằng hai chữ cấm kỵ, mà là vạn cổ cũng không một có lấy một.

Ánh hào quang đại đạo không thể đo lường và trăm rồng cùng gầm lên này, dù những đại đế trẻ tuổi hoặc là cổ hoàng tuổi nhỏ bước lên Long Môn cổ lộ cũng không có khả năng gây nên dị tượng như vậy.

Một ít thiên kiêu liên tưởng đến hắn đi đến từ hướng Hoang Thiên Tiên Vực. Chỉ thoáng chốc, có người phản ứng lại, trừng lớn đôi mắt như muốn lọt tròng, da đầu như muốn nổ tung.

“Chẳng lẽ là... Vị kia?!”

Bình Luận (0)
Comment