Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 758 - Chương 758 - Chờ Ta Chứng Đạo Thành Tiên, Sẽ Dạy Nhật Nguyệt Đổi Trời Mới!

Chương 758 - Chờ ta chứng đạo thành tiên, sẽ dạy nhật nguyệt đổi trời mới!
Chương 758 - Chờ ta chứng đạo thành tiên, sẽ dạy nhật nguyệt đổi trời mới!

Chương 758: Chờ ta chứng đạo thành tiên, sẽ dạy nhật nguyệt đổi trời mới!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Còn có người khom lưng xuống chín mươi độ trước đại trạch của Quân Tiêu Dao, bái lạy thật thấp.

Một câu của Quân Tiêu Dao đánh thức người trong mộng, làm bọn họ biết cái gì gọi là đấu với trời vô cùng vui sướng!

Mà giờ phút này, bên linh tuyền trong sân, tất cả nữ tử ở đây đều như ngây ngốc.

Giờ phút này Quân Tiêu Dao chỉ có một bộ bạch y khoác trên người, một tay cầm bầu rượu, ngâm thơ thi phú, nhưng lại hào hùng vạn trượng trong thiên địa!

Thân thể hắn lay động, tựa say nhưng không phải say, tuấn nhan tiêu sái tuyệt thế.

Dáng vẻ say sưa này như ngọc sơn tan vỡ, đây là cảnh tượng kinh diễm lòng người đến cỡ nào, quả thực có thể bắt được trái tim của bất cứ nữ tử nào trong nháy mắt.

Nhưng đáng tiếc chỉ có nữ tử ở đây mới thưởng thức được.

“Vật đổi sao dời, đời đời kiếp kiếp, kẻ thiên cổ phong lưu chỉ có Tiêu Dao ta...” Khương Thánh Y nỉ non chiêm nghiệm, càng cảm nhận thì càng yêu thích.

Đây là người trong lòng nàng, một nam tử tuyệt thế trong ngực có nhật nguyệt, khí phách chấn động thiên hạ!

“Tiêu Dao ca ca...” Khương Lạc Ly lại càng như si như say.

Quân Tiêu Dao quá ưu tú, ưu tú đến mức khiến nàng căn bản không thể tự kềm chế.

“Không nghĩ tới Tiêu Dao tiểu ca ca uống say là như vậy, hình như... Soái quá mức...” Gương mặt Tiểu Ma Tiên cũng đỏ bừng.

Trước đó nàng nói nghĩ cách để làm tiểu thiếp của Quân Tiêu Dao, thật ra có vài phần vui đùa trong đó. Nhưng hiện tại, nàng phát hiện mình thật sự có chút dao động.

“Thiên phú thế vô song, tài tình kinh vạn cổ.” Mục Nguyệt Hàn cũng ngây ngốc choáng váng, lẩm bẩm nói.

Nàng không ngờ Quân Tiêu Dao chẳng những thiên tư tuyệt thế, thực lực vô song, mà còn có tài nặng như vậy.

Thuận miệng đặt một câu thơ đã hào hùng vạn trượng, đủ trở thành kinh điển, truyền lưu vạn cổ.

Cao ngạo như Long Cát công chúa mà lúc này chỉ có thể thán phục, trong mắt nhịn không được xuất hiện tia sáng kỳ dị, cứ như từ hoàn mỹ được chế tạo dành riêng cho Quân Tiêu Dao.

“Tiểu tử Tiêu Dao này thật là thích khoe khoang...” Quân Mộc Lan lẩm bẩm.

Tuy nàng nói như vậy, nhưng gương mặt cũng hơi hồng. Khó có thể tưởng tượng, nữ hán tử này cũng có lúc đỏ mặt.

Cuối cùng, Quân Tiêu Dao say ngã, hắn chủ động làm mình say nếu không thì một vạn bầu rượu Thất Bộ Đảo cũng không có khả năng làm hắn có một tia men say.

Những nữ tử bọn Khương Thánh Y cũng say, các nàng không phải uống say, mà là mê say vì Quân Tiêu Dao.

Hôm sau, chờ các nàng thức dậy thì đã không thấy bóng dáng Quân Tiêu Dao đâu nữa.

“Tiêu Dao...” Trái tim Khương Thánh Y bỗng run lên.

Các nàng còn phải luyện hóa Chứng Đạo Chi Ấn ở Hàm Cốc Quan, cho nên không có khả năng bước lên cổ lộ chung cực sớm như vậy.

Đúng lúc này, ngoài sân bỗng có tiếng ồn ào truyền ra.

Các nữ tử Khương Thánh Y mặc quần áo đàng hoàng rồi ra cửa, lại thấy được đám người Quân Mạc Tiếu.

“Tiêu Dao đâu?” Trong lòng Khương Thánh Y căng thẳng, lập tức hỏi.

Đám người Khương Lạc Ly cũng nôn nóng trong lòng.

Quân Mạc Tiếu khẽ thở dài và nói: “Các ngươi đi đến cửa thành nhìn đi.”

Sau đó, đoàn người đi tới lối ra của Hàm Cốc Quan, họ phát hiện số lượng lớn thiên kiêu đang vây quanh ở nơi này, thậm chí cả Đỗ Thác Chí Tôn cũng có mặt.

Ánh mắt bọn họ đều dừng lại trên tường thành.

Khương Thánh Y liếc một cái đã phát hiện trên tường thành có khắc hai hàng chữ rồng bay phượng múa.

...

Chờ ta chứng đạo thành tiên, sẽ dạy nhật nguyệt đổi trời mới!

...

Bút phong dũng mãnh kia kinh diễm cả vạn cổ, hào khí xông lên tận trời!

Phóng mắt nhìn thế hệ trẻ, người có khí phách như vậy chỉ có một...

Đó là Quân Tiêu Dao!

“Hắn đã đi rồi...”

Khương Thánh Y thất thần lẩm bẩm, khóe mắt có một giọt nước mắt chảy xuống.

Không lời tạm biệt.

Chưa hẹn gặp lại.

Sau khi Quân Tiêu Dao say sưa một lần thì đã lẻ loi một mình bước lên cổ lộ chung cực.

Cường giả luôn cô độc.

Bên ngoài Hàm Cốc Quan, sâu trong vạn dặm sao trời, Quân Tiêu Dao liếc nhìn lại Hàm Cốc Quan một cái rồi chuyển ánh mắt đi, phát ra một tiếng than nhẹ.

Trên cổ lộ chung cực, hắn sẽ có không ít phiền phức.

Nếu lên đường cùng đám người Khương Thánh Y thì khó tránh khỏi ảnh hưởng đến các nàng. Hơn nữa muốn tiến vào cổ lộ chung cực thì phải thông qua Long Môn, đến lúc đó còn chưa chắc có thể đáp xuống cùng một nơi.

Cho nên Quân Tiêu Dao sớm đã có dự tính sẽ một mình lên đường.

“Xin lỗi, Thánh Y, Lạc Ly, và tất cả mọi người, ta chờ các ngươi ở con đường phía trước...”

Quân Tiêu Dao biết dù là những Tự Liệt Quân gia hay là các nữ tử Khương Thánh Y, bọn họ đều rất cứng đầu, có sự kiên trì của chính mình.

Tuy rằng đi lên cổ lộ cùng Quân Tiêu Dao có thể được che chở, không lo về nguy hiểm tính mạng, nhưng đó cũng chưa chắc là chuyện tốt.

Ai cũng cần được mài giũa.

Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, khiến nỗi lòng của mình bình tĩnh trở lại.

Hắn vốn không phải dang người thương xuân bi thu.

“Tiếp tục đi tới, con đường của ta còn rất xa.” Quân Tiêu Dao bình thường trở lại, hơi mỉm cười và nói.

Ván cờ của hắn và Thiên Đạo mới bắt đầu thôi!

...

Vũ trụ cô quạnh như không có điểm cuối.

Tính từ ngày Quân Tiêu Dao rời khỏi Hàm Cốc Quan thì đã được mấy tháng trời, hắn vẫn luôn bước đi trên trời sao.

Quân Tiêu Dao có được Không Thư hoàn chỉnh nên đã rất tinh thông không gian chi đạo.

Không gian chi đạo và Côn Bằng cực tốc khiến tốc độ của Quân Tiêu Dao còn nhanh hơn một ít tàu bay tinh không mấy chục lần.

“Đã cách đế lộ Hoang Thiên Tiên Vực rất xa, còn chưa tới Long Môn sao?” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

Ở trên đường, hắn lại nghĩ tới câu chuyện Lão Tử đi ra khỏi Hàm Cốc Quan, cửa ải cuối cùng của đế lộ cũng tên là Hàm Cốc Quan.

Hay là Lão Tử trên địa cầu xưa kia đã đi qua đế lộ tinh không này và để lại một truyền thuyết mờ ảo?

Khẽ lắc đầu, Quân Tiêu Dao ổn định lại dòng suy nghĩ.

Lúc này, phía trước mơ hồ có tiếng người truyền đến.

Quân Tiêu Dao nhìn lại, phát hiện vô số những tu sĩ thiên kiêu đang ở xuyên qua trời sao phía trước. Chủng tộc nào cũng có mặt, họ ăn mặc quái dị, khí tức không đồng nhất.

Thực rõ ràng, những tu sĩ đó cũng không phải đều là sinh linh của Hoang Thiên Tiên Vực, còn có rất nhiều đến từ đế lộ tiên vực khác.

Bình Luận (0)
Comment