Chương 770: Thần Tử Tần Vô Đạo của Tần gia
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt đến cực điểm, hắn thật sự phiền chán những con ruồi bọ đó.
Hắn giơ tay lên, pháp lực đan chéo thành một bàn tay khổng lồ, như một màn trời bao trùm xuống, đạo tắc lưu chuyển, mang theo một áp lực không gì sánh kịp.
Lấy tu vi hiện tại của Quân Tiêu Dao, hắn tùy ý giơ tay nhấc chân thôi cũng tương đương khi các thiên kiêu thi triển đại thần thông.
Khi cảm nhận được tu vi Thánh Nhân đại viên mãn của Quân Tiêu Dao, mặt của ba người Tần Tử Mặc lập tức không còn chút máu, trở nên trắng bệch.
Quân Tiêu Dao tung ta chiêu thức ấy là thật sự muốn trực tiếp chụp chết bọn họ!
Tử Thiên Tiêu và Thái Hư Thánh Tử liều mạng phản kháng, lại trực tiếp nổ nát thành vụn máu dưới bàn tay khổng lồ kia, không kịp nói ra một câu tàn nhẫn.
Tuy Tần Tử Mặc mạnh hơn ba người còn lại, nhưng cũng chỉ hơn một chút mà thôi, cũng không cao hơn vượt bậc.
Cảm thấy thân thể và nguyên thần của mình sắp hỏng mất, Tần Tử Mặc cắn răng, bỗng tung ra một cổ phù tàn khuyết.
Khi tung ra cổ phù tàn khuyết này, vẻ mặt vốn lười nhác của Quân Tiêu Dao bỗng trở nên nghiêm túc.
“Đó là... Khí tức của Loạn Cổ Đế Phù?”
Trên cổ phù tàn khuyết mà Tần Tử Mặc tung ra có khắc một chữ Cổ, nó tỏa ra một luồng bí lực cuồn cuộn. Nếu kết hợp với cổ phù tàn khuyết có khắc chữ “Loạn” mà Quân Tiêu Dao đoạt được thì vừa vặn là hai chữ “Loạn Cổ”!
Oanh!
Bàn tay khổng lồ bằng pháp tắc của Quân Tiêu Dao trực tiếp đè lên người Tần Tử Mặc. Thân thể Tần Tử Mặc đã tan vỡ trong nháy mắt, nhưng nguyên thần của hắn ta lại được cổ phù tàn khuyết bảo vệ, còn giữ lại một tia sinh cơ.
“Ồ... Thực lực thật là khủng khiếp...” Mọi người đều kinh ngạc cảm thán trước thực lực của Quân Tiêu Dao, nhưng lại không chú ý quá nhiều đến cổ phù tàn khuyết kia.
Quân Tiêu Dao nâng tay lên, thúc giục nguyên thần trong đầu, linh hồn lực hóa thành một bàn tay khổng lồ, trực tiếp hút nguyên thần của Tần Tử Mặc lại gần.
“Trời ạ, linh hồn thực chất hóa, rốt cục nguyên thần của người này cường đại đến mức nào?”
Nhìn thấy bàn tay khổng lồ linh hồn kia, chúng thiên kiêu ở đây càng chấn động.
Từ nhỏ Quân Tiêu Dao đã tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp, hơn nữa hấp thu tiên cổ chi linh, còn tu luyện hai phần ba Tam Thế Tiên Kinh, nguyên thần của linh hồn hắn sớm đã trở nên cường đại có một không hai, không kém gì nhục thân cả.
Lúc này, nguyên thần của Tần Tử Mặc run lên bần bật, giống như một con con thỏ trắng đang phải đối mặt với mãnh hổ.
Hắn ta có thể cảm giác được sức mạnh nguyên thần của Quân Tiêu Dao rộng lớn vô biên, như vũ trụ mênh mông.
Quân Tiêu Dao đầu tiên là lấy cổ phù tàn khuyết kia tới để đánh giá, trong mắt lập tức lộ ra một tia thất vọng. Đây cũng không phải cổ phù tàn khuyết chân chính, mà chỉ là một vật mô phỏng mà thôi.
“Vật ấy đến từ đâu?” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt hỏi.
Nguyên thần của Tần Tử Mặc đang run rẩy, hắn ta không muốn trả lời.
Quân Tiêu Dao nhíu mày lại, trong lúc mơ hồ, một cái cối xay lây dính máu thần ma muốn nghiền áp về hướng Tần Tử Mặc.
Nguyên thần của Tần Tử Mặc lập tức run rẩy, cảm nhận được sự sợ hãi tột độ, nguyên thần của hắn ta thét to: “Đây là vật mà tộc huynh Tần Vô Đạo tặng cho ta.”
“Tần Vô Đạo, quả nhiên là Tiểu Thái Tuế kia của Tần gia.”
“Tần Vô Đạo chính là thiên kiêu có tên trên bảng cấm kỵ, cũng là Thần Tử của Tần gia.”
Trong mắt các thiên kiêu chung quanh lộ ra kiêng kị. Thần Tử của Tần gia - Tần Vô Đạo, có danh cưng là Tiểu Thái Tuế.
Hắn cũng là thiên kiêu cấm kỵ cực kỳ nổi danh trên cổ lộ chung cực.
Tất cả mọi người đều cho rằng, hắn có tư cách đi đến cuối cổ lộ.
“Tần Vô Đạo...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.
Cái tên thể hiện Vương Bá chi khí này không yếu hơn Long Ngạo Thiên nhiều ít a.
“Hay là Tần Vô Đạo này cũng có được một phần truyền thừa của Loạn Cổ Đại Đế, vậy thì nửa cái Loạn Cổ Đế Phù còn lại chắc là nằm trong tay hắn.” Quân Tiêu Dao suy tư mà nói.
Hắn không ngờ nhanh như vậy đã gặp được cây rau hẹ đầu tiên trên cổ lộ chung cực, sau đó Quân Tiêu Dao lạnh nhạt liếc nhìn Tần Tử Mặc một cái, ánh mắt lạnh nhạt đó giống như trời xanh, coi vạn vật như sô cẩu.
Đã nhận ra không ổn, nguyên thần của Tần Tử Mặc run rẩy nói: “Không, ngươi không thể giết ta, ta là người của Hoang Cổ Tần gia, Vô Đạo tộc huynh sẽ không để yên chuyện này đâu.”
Tới rồi, câu nói nổi tiếng tiêu chuẩn của pháo hôi trước khi chết.
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, không có chút sáng ý nào cả.
Thiên Nữ Diên lại tán thưởng: “Không hổ là Thần Tử Quân gia dám đánh cờ với trời xanh, với thực lực như thế này, nô gia bội phục đến cực điểm.”
Tiếng nói vừa dứt thì cả sảnh cũng mất đi tất cả âm thanh.
Chỉ có bốn chữ Thần Tử Quân gia tựa như chú ngữ, không ngừng lặp lại vang vọng trong đầu mọi người.
“Thần Tử Quân gia...” Phản ứng đầu tiên của Lục Nhân Giáp là mơ mơ màng màng lặp lại một câu.
Sau đó đôi mắt hắn ta trừng to như chuông đồng, miệng cũng há lớn, đủ để nhét mười cái trứng gà vào.
“Thần Tử Quân gia!” Lục Nhân Giáp mông như là trứ hỏa mà nhảy dựng lên.
Thái Âm Ngọc Thố trong ngực Quân Tiêu Dao cũng trừng lớn đôi mắt to hồng bảo thạch, hai cái tai thỏ buông xuống cũng vì giật mình mà dựng lên.
“Công tử là Thần Tử Quân gia...” Thái Âm Ngọc Thố lộ ra vẻ mặt chấn động, giương cái miệng nhỏ ra, để lộ hai cái răng cửa trắng ngần.
Cả người bên cạnh của Quân Tiêu Dao cũng giật mình như vậy, càng đừng nói là những thiên kiêu khác, tất cả mọi người đều ngơ ra.
“A, ngươi véo ta làm cái gì?”
“Ta muốn nhìn thử có phải mình đang nằm mơ hay không, một dị số vạn cổ đánh cờ với trời lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt ta...”
Cảm giác này giống như thần linh đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ!
Còn nguyên thần của Tần Tử Mặc càng ngơ ngẩn, sau đó sợ hãi tột độ, thiếu chút nữa muốn hỏng mất.
Sao lại là tồn tại không thể trêu chọc này chứ!
Tần Tử Mặc khóc không ra nước mắt.
Có thể đừng giả heo ăn thịt hổ như vậy không?
À, không, trước nay Quân Tiêu Dao chưa từng giả heo, hắn luôn rất cường thế. Chỉ là Tần Tử Mặc bị ma che mắt, bị lòng đố kị lm rối loạn lý trí, chọc vào người không nên dây vào.
Kết quả thì lật xe.
“Quân... Thần Tử Quân gia, ta...” Tần Tử Mặc run giọng, nguyên thần cũng đang run rẩy.
Dám so bì với thân phận bối cảnh của Quân Tiêu Dao thì không phải đang múa rìu qua mắt thợ sao?
So sánh với Quân gia, Tần gia của hắn cũng phải đứng qua một bên!
Càng đừng nói bối cảnh của Quân Tiêu Dao cũng không chỉ có Quân gia mà thôi.