Chương 785: Bí mật thân thế huyết mạch của Bích Lăng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nói như vậy thì Thần Tử Quân gia mới bước lên cổ lộ chung cực không bao lâu đã trêu chọc tồn tại cấm kỵ tứ phương?”
“Lợi hại, ta đã không còn lời gì để nói...”
“Không có bao nhiêu người dám trêu chọc Thần Tử Quân gia, nhưng cấm kỵ mà Thần Tử Quân gia trêu chọc cũng không ít.”
“Kế tiếp sẽ thú vị lắm đây...”
Toàn bộ Thương Khâu Thánh Thành đều đang thảo luận về Quân Tiêu Dao.
Dưới trời sao, hắn dùng một quyền giết chết bốn tiểu thánh, chỉ tay diệt sát Cửu Đầu Trùng.
Đây là chuyện mà cả thiên kiêu cấm kỵ bình thường cũng không làm được.
Mọi người căn bản không thể tưởng tượng rốt cuộc cực hạn của Quân Tiêu Dao nằm ở nơi nào.
Còn bản nhân Quân Tiêu Dao sớm đã nghỉ ngơi ở chỗ của Thiên Nữ Diên, hắn không để bụng ngoại giới đánh giá, bàn tán về hắn như thế nào.
Nói hắn bá đạo cũng được, nói hắn bừa bãi cũng thế, đây là phong cách hành sự của Quân Tiêu Dao.
Nghĩ đến chuyện hắn muốn, làm chuyện mà hắn cần làm, không chút kiêng kỵ, vô pháp vô thiên.
Hoặc có thể nói rằng Quân Tiêu Dao chính là pháp, Quân Tiêu Dao chính là thiên!
Lúc này, trong khuê phòng của Thiên Nữ Diên, Thiên Nữ Diên đang ngồi bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao đang vuốt ve Thái Âm Ngọc Thố, ánh mắt nhàn nhạt đánh giá thiếu nữ Xà Nhân tộc bị nhốt trong lồng sắt.
Thiếu nữ Xà Nhân tộc này có một gương mặt xinh đẹp ngây ngô trắng như tuyết, nhìn dáng vẻ thì hình như cũng không phải là lớn tuổi trong Xà Nhân tộc, nhưng dáng người của nàng ta lại trưởng thành đến kỳ dị, “Tâm hồn” gợn sóng, eo thon tinh tế.
Một cái đuôi rắn màu xanh ngọc bích không những không làm giảm đi sự hấp dẫn của thiếu nữ, ngược lại càng khiến nàng ta có thêm sự mị hoặc kỳ dị.
Quả thực chính là mặt học sinh mà thân hình phụ huynh tiêu chuẩn.
“Chẳng lẽ đây là thiên phú chủng tộc của nữ tử Xà Nhân tộc?” Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Đổi lại là những nam tu có đam mê đặc thù thì hai mắt tuyệt đối sẽ bắn ra kim quang, như đạt được chí bảo.
Mà vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn luôn rất bình thản, rất tỉnh táo.
Hắn không có đam mê luyện đồng (Tương đương với sở thích Lolita).
Đương nhiên, loại loli hợp pháp giống như Khương Lạc Ly thì phải nói cách khác.
Khi Quân Tiêu Dao đánh giá thiếu nữ Xà Nhân tộc thì nàng ta cũng đang đánh giá Quân Tiêu Dao.
Nói thật, nàng ta bị kinh ngạc trước dung nhan của Quân Tiêu Dao, trước đó thiếu nữ còn tưởng rằng người mua nàng sẽ là một đại hán bảy thước hung thần ác sát, ai cũng sợ hãi.
Ai ngờ hắn lại là một tiểu ca ca bạch y trắng hơn cả tuyết, tuấn tú như tiên.
Ở Xà Nhân tộc của các nàng, phần lớn nữ tử đều xinh đẹp quyến rũ, đẹp đến tuyệt luân.
Nhưng xà nhân nam lại không dám khen tặng, cả đám giống như người thằn lằn, âm lãnh hung ác.
Từ nhỏ thiếu nữ đã sinh hoạt ở tổ địa Xà Nhân tộc, tất nhiên không có khả năng nhìn thấy nam tử nào ngoài Xà Nhân tộc.
Khi nàng ta lén chạy ra từ tổ địa, nhìn thấy những tu sĩ Nhân tộc đó mặt mày hiền lành, không giống nam tử Xà Nhân tộc trong tộc các nàng nên mới buông lỏng cảnh giác.
Ai biết được lại bị trực tiếp bắt cóc.
Trong lòng thiếu nữ đã có ám ảnh đối với Nhân tộc.
Nhưng vị công tử trước mặt thật sự làm nàng khó có thể chán ghét, bởi vì hắn thật sự quá đẹp.
“Ngươi tên là gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Ta... Ta tên là Bích Lăng.” Thiếu nữ Xà Nhân tộc tên là Bích Lăng ấp a ấp úng mà nói.
Ban đầu trong lòng nàng còn có suy nghĩ muốn đấu tranh đến cùng, muốn bày ra dáng vẻ hung ác ngoan cố chống lại, nhưng đối mặt với Quân Tiêu Dao thì căn bản không kiên cường nổi.
Quân Tiêu Dao hỏi cái gì thì nàng đã theo bản năng mà trả lời.
Quân Tiêu Dao búng tay một cái, lồng sắt đang nhốt thiếu nữ trực tiếp vỡ vụn.
“Lại đây.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Nghe thấy lời này, Bích Lăng cũng lộ ra chút sợ hãi.
Rốt cuộc cái gì nên tới cũng phải tới sao?
Xưa nay Xà Nhân tộc trưởng thành sớm, tuy Bích Lăng chưa trải qua chuyện đó, cũng không hiểu sẽ như thế nào, nhưng nàng ta vẫn biết một số việc theo bản năng.
“Ta... Ta còn nhỏ...” Bích Lăng ngập ngừng, có chút sợ hãi đối với chuyện chưa rõ.
Quân Tiêu Dao câm nín không biết nói gi.
Hắn là dạng người này sao?
Hẳn là... Không phải đâu.
Lúc này, Thái Âm Ngọc Thố trong ngực Quân Tiêu Dao hóa hình, biến thành một tiểu cô nương tóc bạc trắng trẻo non nớt.
Nàng cong đôi mắt trăng non lên, cười nói: “Yên tâm đi, công tử rất tốt, sẽ không làm gì ngươi đâu.”
Nhìn thấy một tiểu cô nương độ tuổi tương đương xuất hiện, Bích Lăng lập tức cảm thấy an toàn hơn.
Nàng lắc lư cái đuôi rắn tới gần Quân Tiêu Dao.
Càng tới gần, mức độ bảnh bao của Quân Tiêu Dao càng khiến Bích Lăng kinh ngạc cảm thán trong lòng.
“Hắn đẹp như vậy, hẳn là... Không phải người xấu đâu.” Bích Lăng nghĩ như vậy trong lòng.
Quân Tiêu Dao bỗng duỗi tay, nắm lấy cái đuôi rắn của Bích Lăng.
“A!” Bích Lăng kêu lên một tiếng thật mềm mại, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lập tức đỏ bừng.
Đối với Xà Nhân tộc các nàng thì sờ đuôi là một cách thể hiện muốn quan hệ.
Đương nhiên Quân Tiêu Dao không biết.
Lúc này hắn đang đánh giá vảy trên đuôi của Bích Lăng, trong đó có ánh sáng phù văn cổ xưa đang mơ hồ chảy xuôi. Đồng thời, Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được huyết mạch của Bích Lăng không bình thường.
Trong huyết mạch đó có một mùi cổ xưa thoang thoảng.
“Ngươi là công chúa của Xà Nhân tộc, mẫu thân ngươi là nữ vương Medusa?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Khuôn mặt nhỏ của Bích Lăng đỏ bừng, khẽ gật đầu.
Quân Tiêu Dao lộ ra chút nghi ngờ, nữ vương Medusa kia cũng chỉ là cường giả thánh chủ mà thôi. Theo lý thuyết, tuy sức mạnh huyết mạch của bà ta mạnh, nhưng cũng không có khả năng có khí tức cổ xưa như vậy.
Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được cảnh giới của Bích Lăng, thì ra đã đạt tới chuẩn thánh cảnh, ở độ tuổi này mà đã là chuẩn thánh cảnh thì tuyệt đối có thể dùng hai chữ “Yêu nghiệt” để hình dung.
Nhưng rất kỳ quái, hình như Bích Lăng không biết bất cứ thần thông võ học nào, cũng không biết cách vận dụng sức mạnh của bản thân, cứ như một đóa hoa lớn lên trong nhà ấm.
“Phụ thân ngươi là ai?” Quân Tiêu Dao tiếp tục hỏi.