Chương 786: Bí mật thân thế huyết mạch của Bích Lăng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Huyết mạch trong cơ thể Bích Lăng có cổ quái, tuyệt đối không phải huyết mạch thánh chủ. Thậm chí Quân Tiêu Dao cảm thấy năng lượng huyết mạch này ít nhất cũng phải là cấp chuẩn đế trở lên.
Nhưng Xà Nhân tộc căn bản không có cường giả chuẩn đế, vậy thì kỳ quái.
Nếu huyết mạch này không phải truyền xuống từ nữ vương Medusa, Quân Tiêu Dao cảm thấy rất có thể có liên quan đến phụ thân của Bích Lăng.
Bích Lăng nghe vậy thì có chút mờ mịt mà lắc lắc đầu và nói: “Ta không có phụ thân, nghe nương nói, ta do một người bà dựng dục ra.”
“Cái gì?” Quân Tiêu Dao cảm thấy rất bất ngờ.
Xà Nhân tộc không phải là chủng tộc sinh sản vô tính, chỉ dựa vào nữ vương Medusa thì sao có thể dựng dục ra Bích Lăng?
“Quả nhiên...” Ánh mắt của Thiên Nữ Diên ngồi bên cạnh lại chợt lóe, như biết được cái gì.
“Thiên Nữ Diên, hình như ngươi biết nội tình gì đó?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Thiên Nữ Diên trầm tư rồi nói: “Thật ra nô gia cũng không biết quá nhiều, chỉ cảm thấy hẳn là liên quan đến Thái Ách thần miếu.”
“Thái Ách thần miếu sao?” Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút suy tư.
Hắn càng ngày càng cảm thấy hứng thú với di tích cổ này.
Rốt cục Bích Lăng ra đời như thế nào, huyết mạch lại đến từ nơi nào, có liên quan gì đến Thái Ách thần miếu?
Quân Tiêu Dao cảm thấy có lẽ trong đó có một bí mật rất lớn.
Nếu hắn biết được đáp án, có được lợi ích trong đó thì nói không chừng sẽ rất có lợi cho hắn.
Xưa nay Quân Tiêu Dao là dạng người không có lợi thì không dậy sớm nổi.
Có ích lợi thì hắn mới nguyện ý đi tìm kiếm.
Đôi mắt nhỏ của Bích Lăng lén lút liếc nhìn Quân Tiêu Dao, khuôn mặt nhỏ lộ ra sự co quắp bất an.
Nàng không biết Quân Tiêu Dao sẽ xử trí mình như thế nào, không thật sự muốn chơi trò chơi người lớn đó chứ?
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua Bích Lăng rồi nói: “Tạm thời người ở tạm lại nơi này, tiếp theo ta sẽ đến cố hương của ngươi, Thiên Minh cổ tinh.”
“Cái gì, Bích Lăng có thể về nhà?” Bích Lăng trừng lớn đôi mắt màu xanh đậm, vẻ mặt không thể tin nổi.
Tiểu ca ca trước mặt tốn một cái giá lớn để mua nàng ta, cuối cùng lại muốn đưa nàng trở về.
Trong Nhân tộc còn có người tốt như vậy sao?
“Đương nhiên là được.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Người quen thuộc với hắn đều biết, nụ cười này mang theo hương vị tính kế.
Để đi đến Thiên Minh cổ tinh và tìm kiếm Thái Ách thần miếu, Bích Lăng chính là một quân cờ rất quan trọng, không thể có sơ sót gì được.
Vào thời khắc mấu chốt, thậm chí gã còn có thể dùng nàng ta để uy hiếp cường giả thánh chủ của Xà Nhân tộc, nữ vương Medusa.
Nhưng Bích Lăng ngây thơ cũng không biết tính toán trong lòng Quân Tiêu Dao.
Nàng chỉ cảm thấy tiểu ca ca trước mặt không chỉ bảnh bao xinh đẹp, tấm lòng cũng thiện lương, còn tốt bụng muốn đưa nàng ta về nhà.
Người lương thiện như vậy thật sự khó tìm!
Trong khoảng thời gian kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng không vội vã chạy tới Thiên Minh cổ tinh.
Cách thời điểm Thái Ách thần miếu hoàn toàn mở ra còn có một khoảng thời gian.
Đến lúc đó, thần miếu mở ra, người tiến đến thăm dò hiển nhiên không chỉ có hai nhóm nhân mã là Thiên Nữ Diên và Hồ Thanh Thanh,
Kẻ cảm thấy hứng thú với Thái Ách thần miếu không chỉ có các nàng.
Trước lúc đó, Quân Tiêu Dao cũng tính ngưng luyện ra luồng tiên khí tiếp theo.
Sau khi có được mảnh nhỏ tiên đan, căn cơ của hắn cũng càng đầy đủ.
Quân Tiêu Dao bắt đầu bế quan.
Còn Bích Lăng, khi biết mình có thể về nhà thì cũng hoàn toàn thả lỏng, lập tức vui vẻ chơi chung với Thái Âm Ngọc Thố.
Thiên Nữ Diên cũng điều tức tu luyện, bắt đầu chuẩn bị. Thực lực của nàng ta cũng không yếu, đã là Thánh Nhân Cảnh hậu kỳ.
Trong một mật thất linh khí an tĩnh, Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng.
Trong hai tay của hắn có lốc xoáy đang lưu chuyển, có quang hoa trắng đen hội tụ, trong lúc mơ hồ như biến thành hai ** (Raw không ghi rõ là cái gì) sinh tử một đen một trắng.
Trong lúc ** chuyển động, có sinh tử huyền bí nồng đậm đang cuộn trào.
Cứ như có muôn nghìn chúng sinh ra đời lại mất đi, mất đi lại đạt được tân sinh trong hai tay của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao muốn mượn Chư Thiên Sinh Tử Luân để lĩnh ngộ sinh tử chi ý, lấy ngộ tính yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao thì tất nhiên không thành vấn đề.
Sau đó, hắn lại tung ra mảnh nhỏ tiên đan.
Tuy chỉ là mảnh nhỏ, nhưng tiên ý kia cũng đủ để khiến người ta sinh ra cảm giác mọc cánh thành tiên.
Quân Tiêu Dao lại thúc giục Thôn Thần Ma Công, một lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện lên, bắt đầu cắn nuốt luyện hóa mảnh nhỏ tiên đan kia.
Trong lúc mơ hồ, một luồng tiên khí mờ nhạt lưu chuyển sinh tử chi ý bắt đầu hiện lên bên ngoài thân thể hắn.
Mà trong lúc Quân Tiêu Dao chìm vào tu luyện, trên cổ lộ chung cực lại truyền ra oanh động.
Ở khởi điểm của cổ lộ, chỗ Long Môn, có vạn luồng thần quang làm rạng rỡ thiên địa.
Tuy không khủng bố bằng trăm rồng cùng gầm lên như Quân Tiêu Dao đạp lên Long Môn trước đó, nhưng cũng đủ gây chấn động.
“Hả... Lại có thiên kiêu cấm kỵ bước qua Long Môn, đi vào cổ lộ...”
“Không biết là cấm kỵ của tiên vực nào, ai... Quả nhiên trong đại tranh chi thế này, yêu nghiệt nào cũng đi ra...”
Trên toàn bộ cổ lộ, có một ít thiên kiêu cấm kỵ nhận thấy được dao động ở Long Môn thì lập tức thở dài khe khẽ.
Trong đại tranh chi thế này, cạnh tranh cũng quá khắc nghiệt.
Vào những kỷ nguyên trước kia, khi cổ lộ mở ra, thiên kiêu cấm kỵ chỉ ít ỏi không có mấy ai. Mà vào thời đại này, cấm kỵ lại xuất hiện tầng tầng lớp lớp, bảng cấm kỵ sớm đã sắp xếp đầy.
Thậm chí có lời đồn rằng, đế bảng chưa mở ra biết bao kỷ nguyên gần đay cũng sẽ xuất hiện vào đại tranh chi thế này.
Nếu thật sự diễn ra thì hiển nhiên thiên kiêu có thể bước lên đế bảng mới có tư cách làm chúa tể cả đại thế này, thậm chí cả thiên kiêu cấm kỵ cũng chỉ có thể lui về tuyến thứ hai, ảm đạm hạ màn.
Điều này cũng khơi dậy lòng hiếu thắng của chúng thiên kiêu cấm kỵ, người có được danh hiệu cấm kỵ thì ai là kẻ yếu chứ?
Trong lúc các thiên kiêu kinh ngạc cảm thán, phía Long Môn lại có thần quang chiếu khắp, soi sáng tứ phương.