Chương 787: Không cho phép ngươi cô độc một mình
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Sao lại thế này, chỉ trong thời gian ngắn mà lại có thêm một vị cấm kỵ bước qua Long Môn?” Một ít thiên kiêu cấm kỵ với kinh ngạc.
Tiếp theo, chuyện khiến người ta chấn động lại xảy ra.
Long Môn lại rúng động, thần quang chiếu sáng cả vòm trời.
“Vị thứ ba!”
Lúc này, toàn bộ cổ lộ lại rúng động, một ít thiên kiêu cấm kỵ đều rung động, đã cảm thấy ngồi không yên.
“Sao lại thế này, trong thời gian ngắn lại có ba vị thiên kiêu cấm kỵ bước lên cổ lộ?”
“Sao có thể, dù thiên kiêu cấm kỵ trong kỷ nguyên này nhiều hơn những kỷ nguyên trước kia, nhưng cũng không phải cải trắng đi đâu cũng có thể nhặt được.”
Rất nhiều người đều kinh nghi, thậm chí hoài nghi có phải Long Môn xảy ra vấn đề gì hay không.
Nhưng Long Môn là cổ khí kéo dài qua rất nhiều kỷ nguyên, không có khả năng xuất hiện sai lầm như vậy.
Nói cách khác, thật sự có ba cấm kỵ cùng bước qua Long Môn trong khoảng thời gian ngắn, hơn nữa rất có khả năng là đi cùng nhau.
“Ba vị cấm kỵ là người chung đường, xem ra trên cổ lộ lại muốn xuất hiện nhất mạch thế lực cường hãn.” Một ít thiên kiêu cấm kỵ đang nói nhỏ.
Thiên kiêu cấm kỵ rất đáng sợ.
Mà thiên kiêu cấm kỵ đi theo đoàn càng đáng sợ.
Tỷ như Kim Ô Thập Đại Thái Tử chính là những thiên kiêu cấm kỵ đi theo đoàn, họ cùng chung kẻ địch, ai dám trêu chọc?
Lúc này, ở khởi điểm của cổ lộ, chỗ Long Môn.
Các thiên kiêu Cửu Thiên Tiên Vực xung quanh đều há hốc mồm, nhìn Long Môn không ngừng lập loè thần quang kia mà ngây người ra.
Đây là một đám người ghê gớm đến cỡ nào?
Nhìn lại theo tầm mắt mọi người, cả đám người đã lướt qua Long Môn.
Rõ ràng đó là đám người Quân gia, Khương gia và tùy tùng của Quân Tiêu Dao.
Trong đó, Khương Thánh Y tuyết y phất phới, tiên tư lả lướt, ba ngàn sợi tóc tuyết trắng theo gió mà tung bay.
Tiên nhan của nàng như họa, môi đỏ hơi nhếch lên để lộ ra nụ cười, nàng nhìn ra cổ lộ xa xa.
“Tiêu Dao, cường giả luôn độc hành, nhưng... Ta không cho phép ngươi cô độc một mình.” Khương Thánh Y lẩm bẩm, đôi mắt sáng lộng lẫy, mang theo ý chí kiên định.
Trong ba nhân vật cấm kỵ vừa khiến Long Môn chấn động có một người là nàng.
Nàng là Tiên Thiên Đạo Thai vạn cổ không có lấy một, hơn nữa còn dung hợp tinh huyết Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao, bù đắp lại sở đoản nhục thân của mình, còn có thể thể ra một phần uy năng của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.
Sau đó nàng lại hoàn toàn dung hợp luyện hóa hai mươi cái Chứng Đạo Chi Ấn.
Thực lực tu vi hiện giờ của Khương Thánh Y cũng đã đạt tới cấp bậc cấm kỵ.
Nàng muốn đuổi kịp bước chân của Quân Tiêu Dao, sóng vai đứng chung một chỗ với hắn.
“Ha hả, không sai, tuy rằng so thiên phú thực lực thì chúng ta không bằng Tiêu Dao, nhưng cũng không thể để hắn một mình gánh vác tất cả mọi chuyện được.”
Bên cạnh là một nam tử tuấn mỹ tay nâng dù, lưng đeo bầu rượu đang mỉm cười, đó là Quân Mạc Tiếu.
Thân là Linh Hào Tự Liệt ngày xưa của Quân gia, có được Nhân Hoàng Thể, hơn nữa dung hợp với rất nhiều Chứng Đạo Chi Ấn mà Quân Tiêu Dao đưa tặng.
Không có gì bất ngờ, Quân Mạc Tiếu cũng đã đạt tới cấp bậc cấm kỵ.
“Tuy một mình Tiêu Dao đường đệ cũng có thể đẩy ngang vạn cổ, nhưng chúng ta không thể thụt lùi quá nhiều.” Một nam tử thần tú hai mắt cột miếng vải đen khẽ cười và nói, đó là trọng đồng giả của Quân gia, Quân Lăng Thương.
Hắn là cấm kỵ thứ ba gây nên rúng động trước đó.
“Không sai không sai, Tiêu Dao ca ca muốn ném chúng ta lại, căn bản không có khả năng!” Khương Lạc Ly cũng có mặt, nàng giơ đôi tay trắng như phấn lên, đôi mắt sáng lấp lánh.
Nàng cũng dung hợp Chứng Đạo Chi Ấn, dù chưa đạt tới cấm kỵ, nhưng cũng thuộc về chuẩn cấm kỵ, mạnh hơn thiên kiêu đầu sỏ rất nhiều.
“Chúng ta cũng phải đuổi kịp bước chân của công tử!”
Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh, còn có Luân Hồi Thánh Thể Vong Xuyên đến sau nhưng cũng không thua kém, bọn họ cũng đã đạt tới thực lực chuẩn cấm kỵ, cũng không kém thiên kiêu cấm kỵ chân chính bao nhiêu.
Ngoài ra, còn có một vài người có liên quan với Quân Tiêu Dao, như Tiểu Ma Tiên, Mục Nguyệt Hàn, Long Cát công chúa, Quân Mộc Lan, Tiểu Tiên Nhi… thực lực của họ cũng tiến bộ vượt bậc.
Quân Tiêu Dao ban phát Chứng Đạo Chi Ấn khiến tu vi của đám người chung quanh hắn đều tăng lên tới một cấp bậc mới.
Ba vị cấm kỵ, một đám chuẩn cấm kỵ và đầu sỏ, cho dù phóng mắt nhìn khắp đế lộ thì lực lượng này cũng cực kỳ cường đại, đủ để hoành hành không bị ngăn cản.
“Con mẹ nó, những người này đều là người bên cạnh Thần Tử Quân gia sao?” Rất nhiều thiên kiêu Cửu Thiên Tiên Vực chung quanh đều dại ra.
Đội hình này quá xa hoa!
Tuyệt đối là có nạp tiền!
Nhưng nghĩ lại thì Quân Tiêu Dao cho Chứng Đạo Chi Ấn cũng không khác gì nạp tiền cả.
“Chư vị, gặp ở cuối cổ lộ...” Quân Mạc Tiếu hơi mỉm cười, không gian xung quanh hắn ta chấn động, lập tức truyền tống hắn tới khởi điểm cổ lộ.
Những người còn lại cũng sôi nổi bắt đầu truyền tống.
Cuối cùng, chỉ còn lại một mình Khương Thánh Y đua mắt nhìn ra phương xa.
Nàng duyên dáng yêu kiều, thanh cao không dính bụi trần, như trăng non trong trẻo, như ngọc thụ đầy tuyết, mỹ lệ thánh khiết đến mức khiến người ta hít thở không thông.
Sau đó, trên tiên nhan thanh lệ như họa của nàng bỗng hiện ra một chút hờn dỗi động lòng người của một thiếu nữ.
“Dám không chào hỏi mà rời đi một mình, Tiêu Dao, sau này nếu gặp nhau thì ta không dễ dàng tha cho ngươi đâu ~”
Đảo mắt một cái thì đã hơn nửa năm trôi qua.
Bầu không khí chấn động trước đó của Thương Khâu Thánh Thành cũng dần dần bình ổn lại.
Nhưng mỗi ngày đều có rất nhiều thiên kiêu thăm hỏi bên ngoài sân tư nhân của Thiên Nữ Diên.
Còn có rất nhiều nữ tu đi ngang qua, cố ý đến chỗ này để xem có thể thử thời vận, nhìn thấy vị Thần Tử trong truyền thuyết kia hay không.
Nhưng làm các nàng thất vọng chính là, Quân Tiêu Dao bế quan nên vẫn luôn không có động tĩnh.
Những nữ tu đó cũng không nhụt chí, thân là người hâm mộ cuồng nhiệt của Quân Tiêu Dao, các nàng vẫn luôn nán lại ở Thương Khâu Thánh Thành, muốn tận mắt nhìn thấy Quân Tiêu Dao một lần.